Có ai như tôi, vui mừng vì chồng vô sinh
Sự thật trớ trêu ấy lẽ ra tôi không nên vui mừng, nhưng có lẽ đó là cái giá phải trả cho anh và cũng là cái giá của người đàn bà cướp chồng tôi.
Rồi anh đi ngoại tình. Tôi nghe nói, người con gái đó trước đây mẹ anh rất thích, nhưng anh lại không ưng cô ta. (ảnh minh họa).
Nói như vậy, có lẽ chị em sẽ nghĩ tôi là người vợ độc ác, vô liêm sỉ. Ai đời, vợ lại đi cười trên nỗi đau của người chồng rồi hả hê vì nó. Nhưng không phải, tôi đang cười nhạo vào cái sự vụng trộm của chồng và người đàn bà đó, tôi cũng đang hả hê vì có lẽ, đó là cái giá phải trả cho người đàn bà đã cam tâm cướp chồng tôi.
Cưới nhau được hơn 1 năm chưa có bầu, chồng tôi nhất định khăng khăng rằng nguyên nhân là do tôi. Vì ngày yêu nhau, anh có chứng kiến tôi bị một cái u lành ở ngực, nên phải mổ. Và anh cứ nghĩ, chính chuyện đó đã làm ảnh hưởng tới khả năng sinh con của tôi. Tôi thấy anh hơi kì, vì u lành ở ngực thì liên quan gì tới chuyện ấy, nhưng anh thì cứ khẳng định như thế. Anh còn nói, trước giờ anh không chơi bời gì, cũng chẳng bệnh tật thuốc men gì thì làm sao mà bị như thế được. Chắc chỉ tại tôi mà thôi.
Tôi cũng lo lắng nên đã lén đi khám, tôi chẳng bị sao cả. Bác sĩ chỉ nói, 1 năm chưa có con có thể chỉ là tạm thời như vậy, rồi đâu sẽ có đó. Tôi nói với anh nhưng có vẻ anh không hài lòng trước lời giải thích đó. Anh vẫn nghĩ là do tôi vì anh bảo, chờ đợi thật sự là mệt mỏi.
Rồi anh đi ngoại tình, mẹ anh cũng đồng tình với chuyện ấy. Vì mẹ anh nghĩ, nguyên nhân là do tôi. Nếu như tôi không sinh được cháu cho bà có lẽ bà sẽ đuổi cổ tôi ra khỏi nhà cũng nên. Tôi đau khổ suốt thời gian đó, bảo anh đi khám thì anh trừng mắt với tôi, bảo tôi ăn nói vớ vẩn vì đổ tội cho anh.
Video đang HOT
Tôi nghe nói, người con gái đó trước đây mẹ anh rất thích, nhưng anh lại không ưng cô ta. Anh yêu tôi và muốn lấy tôi, nhưng cuộc sống vợ chồng không như mơ, anh nhanh chóng chán tôi và nghĩ đến người con gái đó. Còn cô ấy, dù biết tôi có chồng rồi cũng vẫn sán lại, và có dã tâm cướp chồng của tôi.
Tôi đã biết chuyện và nói với anh, anh trắng trợn thừa nhận còn bảo tôi rằng, nếu tôi không sinh được con cho anh thì anh phải nhờ người khác là chuyện đương nhiên. Lúc đó tôi nghẹn đến tận cổ, ức lắm. Tôi bảo anh, nếu anh cảm thấy đó là điều tốt cho anh thì anh cứ làm, đừng bao giờ bận tâm tới tôi.
Anh không sợ thật, anh cứ qua lại với người đàn bà đó, còn coi tôi như người dưng trong nhà. Tôi nói anh không ra gì nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy. Thời gian đó, tôi thực sự áp lực. Tôi gọi cho anh thì anh bảo bận đi với bồ. Nhưng thật lạ, anh chưa đề cập tới chuyện ly hôn.
Giờ cô ta chuẩn bị bỏ anh, vì cô ta không thể sống với người chồng vô sinh. Phụ nữ thì cần có con hơn bao giờ hết. (ảnh minh họa)
Một thời gian sau, khoảng gần 1 năm, anh nói, anh muốn lấy vợ hai, nếu tôi đồng ý thì sống cùng, còn không thì ly hôn. Làm sao tôi có thể chấp nhận người đàn bà đó sống cùng nhà với mình chứ? Tôi quyết định bỏ chồng trong đau đớn. Anh nói, anh sẽ đưa cô ta về nhà này sống vì cô ta chấp nhận tất cả chuyện này. Trước đây, cô ta cũng say anh như &’điếu đổ’. Tôi không còn lời nào để nói, đành chấp nhận sự thật trớ trêu này.
Chúng tôi chia tay nhau, anh sống cùng với cô ta còn tôi bơ vơ. Thời gian sau đó, tôi nghe người ta nói lại rằng, anh bị vô sinh. Vì mãi, vợ anh vẫn không có bầu. Mẹ anh lại càng tỏ ra lo lắng và bắt anh đi khám. Không có lý gì hai người phụ nữ làm vợ anh đều không có con cả. Và thật không ngờ, anh bị vô sinh thật. Sự thật trớ trêu ấy lẽ ra tôi không nên vui mừng, nhưng có lẽ đó là cái giá phải trả cho anh, người đàn ông phản bội và cũng là cái giá của người đàn bà cướp chồng tôi.
Giờ cô ta chuẩn bị bỏ anh, vì cô ta không thể sống với người chồng vô sinh. Phụ nữ thì cần có con hơn bao giờ hết. Anh thì khóc hết nước mắt, mẹ anh cũng gào khóc trong đau đớn vì đó là người con trai duy nhất của bà. Bà không biết rằng, tôi mới chính là người con dâu tốt nhưng bà lại ruồng bỏ, bắt tôi phải ra đi. Tôi thật sự cảm thấy thương cảm cho anh nhưng chút ích kỉ trong con người tôi lại khiến tôi thấy có chút vui vì anh vô sinh. Đó là cái giá của người chồng không biết trân trọng hạnh phúc, không biết coi trọng người yêu thương mình. Anh phải trả giá cho sự phản bội một cách thích đáng. Cả người đàn bà kia cũng vậy!
Theo khoeplus24h
Vì sao mình phải chia tay nhau?
Phụ nữ dễ mềm lòng lắm, họ sẽ lại cúi xuống hôn lên môi anh, nhưng nụ hôn không còn nguyên vẹn nữa, nó hòa vào nước mắt đang rớt trên đôi mi khép hờ.
Tình yêu thật là đau.
Em tươi cười với anh mà, em yêu thương anh mà. Và nếu anh ơi, em chỉ là thế thân của người khác, thì em xin được rời xa anh. Anh đừng nói anh yêu em nữa, cũng đừng nói anh cần em nữa. Phụ nữ dễ mềm lòng lắm, họ sẽ lại cúi xuống hôn lên môi anh, nhưng nụ hôn không còn nguyên vẹn nữa, nó hòa vào nước mắt đang rớt trên đôi mi khép hờ. Nó hòa vào nỗi đau mà đáng ra, họ không phải chịu đựng.
Lời nói của anh như một bàn tay, bóp thật chặt lấy trái tim em. Từ từ và mạnh mẽ, dứt khoát và cay độc, lạnh lùng và tàn nhẫn. Nó làm em không thể thở được, nó làm em run lên vì giận. Đúng, em giận anh lắm! Tại sao anh lại mang cảm giác bị đau của quá khứ, bắt em phải chịu đựng. Anh chán nản, anh lại dằn vặt em giống như em là tội đồ của việc anh cảm thấy buồn vậy.
Tình yêu đau lắm! Yêu một người, mà luôn làm mình hụt hẫng, luôn thấy canh cánh, luôn phải suy nghĩ làm sao cho mỗi câu nói ra, không chạm vào quá khứ của họ. Quả thật rất khó với em!
Tình yêu rất đau! Làm sao lấp đầy khoảng trống trong anh. Nỗi buồn của anh còn nhiều hơn cả biển, sâu hơn cả đêm, hun hút hơn cả gió. Làm sao đôi tay bé nhỏ, ôm được tình yêu của anh vào lòng. Em muốn được xoa dịu nó, được ve vuốt nó, được hôn lên những vết sẹo sần sùi đó, đơn giản muốn được nắm lấy tay anh ,siết nhẹ. Mà sao thấy khó hơn cả việc lên trời. Nhưng rất đau! Em đau ở đây này, ở cái nơi đang duy trì sự sống, màu sắc dần úa màu, như nắng chiều gay gắt. Yêu một người, nhưng khi mà người ta nói "anh không sao, anh ổn!" nghĩa là người ta không muốn cho mình cơ hội để mở khóa trái tim. Khi người ta nói ổn là lúc mình biết mình đang đứng ở bên lề và mình chia tay nhau.
Lý do chia tay nhau rất đơn giản, đó là không chịu hiểu nhau hoặc người ta không muốn hiểu nhau nữa. Khi mệt mỏi hoặc đơn giản là thấy chơi vơi, người ta rất muốn nhắn tin hay thông báo cho người ấy cái cảm giác của bản thân. Mục đích là để được an ủi, để được sẻ chia và để được yêu thương hơn. Nhưng có thể là do sự hạn hẹp của ngôn ngữ, do nghĩ rằng đối phương phải có trách nhiệm phải hiểu mình nên tin nhắn chẳng hết ý hết tứ, gây cho đối phương một sự ngờ vực rất lớn.
Chỉ từ việc đó, người nọ cho rằng người kia không chịu hiểu mình, rồi dẫn đến bao nhiêu sự ấm ức mà lúc thương yêu cố gắng bỏ qua ập đến. Mọi thứ dồn dập như sóng đánh úp, dữ tợn và hung bạo, cuốn phăng mọi sự nhẫn nhịn dành cho nhau. Để rồi trong lúc tức giận ấy, người ta đã nghĩ, họ đến với nhau là một sự sai lầm. Chia tay đơn giản cũng chỉ là một lời nói mà thôi.
Và thế là chia tay, để sau đó là sự hối hận, sự buồn bã, có cả việc "giá như...." của bản thân, và nỗi giận với người mình yêu thương nữa. Nhưng cái đáng buồn hơn chính là sau cả sự nhận ra ấy, vì cái tôi quá lớn, vì sự sĩ diện của cá nhân, người ta không hề còn muốn cho nhau một cơ hội. Cơ hội để soi rọi lại tâm tư, cơ hội yêu thương và bù đắp cho nhau một lần nữa.
Vậy thì người yêu của em , mình có thể đừng như họ có được không? Vì thực sự em chỉ muốn anh là tình yêu thương cuối cùng của em mà thôi. Cả hai ta đều đã thấm mệt với cuộc đời rồi. Được không anh?
Vân Anh
Bố dượng tủi thân khi ngày cưới con gái riêng của vợ chỉ mời bố đẻ lên, nào ngờ... Ông cũng làm bố, đã làm bố được những hơn 10 năm nhưng đó lại chẳng phải là con của mình. Yêu thương con gái riêng của vợ như con đẻ mà ngày cưới con gái lại chẳng mời ông lên cho đến khi... ảnh minh họa Cuộc đời này vẫn có tin tưởng rằng ở đâu đó sẽ có những tình yêu...