Có ai ngờ, con hồ ly tinh lại là bạn của tôi
Còn gì khổ nhục bằng thấy chồng ngủ với bạn thân nhưng không dám chửi vì tôi nợ cô ta số tiền lớn.
Tôi đã từng rất tự hào khi có người bạn như cô ta, vậy mà ngờ đâu cô ta lại đi quyến rũ chồng tôi (Ảnh minh họa)
Cuộc đời thật không khác gì trò đùa. Có nằm mơ tôi cũng không thể tin được rằng có ngày tôi lại tận tay bắt gặp chồng trên giường với bạn thân của mình. Nghiệt ngã quá, cay đắng quá nhưng khổ nhục nhất là tôi vẫn phải im họng trước cô ta vì tôi nợ cô ta một món tiền quá lớn. Có ai khổ như tôi không hả trời?
Tôi với cô ta làm bạn với nhau từ ngày học cấp 3. Nhà cô ta giàu có hơn nhà tôi rất nhiều nên cuộc sống của cô ta sung sướng và dư giả hơn. Tôi quý cô ta vì cô ta là con nhà giàu nhưng tính tình không kiêu căng, đỏng đảnh, cũng hay giúp đỡ bạn bè. Kể từ những năm tháng học chung trường đó, đến tận bây giờ, khi hai đứa có gia đình rồi chúng tôi vẫn làm bạn. Nếu không có chuyện này xảy ra, có lẽ cả đời tôi, việc có một người bạn như cô ta là đáng tự hào lắm lắm.
Cô ta lấy chồng trước tôi 2 năm. Chồng cô ta là người ích kỉ, nhỏ nhen nhưng lại thành đạt. Cuộc sống hai vợ chồng không hạnh phúc nên chỉ sau 3 năm chung sống là ly hôn. Cô ta nhận nghĩa vụ nuôi con vì con còn khá nhỏ. Sau khi ly hôn, cô ta nhận được một khoản tiền lớn từ chồng. Anh ta bình thường sống không coi vợ ra gì nhưng cũng là một người đàn ông đáng mặt vì anh ta nhường tài sản cho vợ khá nhiều để nuôi con. Từ sau khi ly hôn, cuộc sống của cô ta đã khá giả lại càng thêm khá giả. Bởi vì công việc mà cô ta đang làm hiện tại cũng đủ để hai mẹ con sống sung sướng rồi. Thêm khoản tiền được chồng chia cho nữa nên cô ta càng giàu.
So với cô ta tôi không may mắn bằng. Gia đình tôi không có điều kiện để chạy cho tôi vào một chỗ làm “ngon ăn” như thế. Bản thân tôi cũng không quá giỏi để có thể tự thi vào. Tôi bằng lòng với việc làm công chức, lương tháng khéo tiêu thì mới đủ. Tôi thừa nhận cô ta là một người bạn tốt. Bao nhiêu năm làm bạn, cô ta cho tôi nhiều hơn là ngược lại. Cũng đúng thôi vì cô ta quá dư giả, có gì thiếu đâu để mà tôi cho. Kể từ khi tôi có gia đình, cô ta rất hay qua chơi, mua cho con tôi rất nhiều quà, quần áo. Cô ta nói coi con tôi cũng chẳng khác gì con của cô ta cả nên không phải ngại. Những lần như thế tôi cảm động lắm.
Khi cô ta ly hôn, tôi thương bạn vô cùng. Hôm nào tôi cũng nói với chồng tội nghiệp cô ta vì cô ta quá tốt. Chồng tôi vốn tính hiền lành, chỉ nghe xong để đó. Nhiều lúc tôi còn nghĩ giá mà để đánh đổi sự giàu có như cô ta lấy một tổ ấm như thế này thì có lẽ tôi vẫn chọn chồng, chọn con thôi. Vì nghĩ thế nên tôi càng thương bạn tôi nhiều lắm.
Video đang HOT
Một thời gian sau, vợ chồng tôi bàn tính quyết định để chồng tôi đi xuất khẩu lao động. Tính đi, tính lại, chỉ có cách đó là cải thiện được kinh tế tốt nhất mà thôi. Ban đầu vợ chồng tôi còn chưa mạnh dạn quyết vì không có tiền, nếu đi vay ngân hàng thì lãi sinh ra quá tội, với lại chưa biết đi làm bên kia kiếm trác ra sao nên hai vợ chồng không dám mạnh dạn. Chính lúc đó cô ta đã chủ động giúp đỡ vợ chồng tôi. Cô ta cho vợ chồng tôi vay khoản tiền đặt cọc chạy đi nước ngoài đó. Cô ta nói cô ta cũng không tiêu đến, thêm cho vợ chồng tôi coi như giúp sức. Một vài tháng sang đó đi làm, chồng tôi có tiền thu xếp trả cô ta cũng không muộn. Bạn bè là phải cùng giúp đỡ nhau những lúc khó khăn, huống hồ cô ta chỉ giúp đỡ tôi chứ đâu có cho không. Nghe cô ta nói thế tôi rơi nước mắt vì thấy mình quá may mắn có một người bạn tốt đến như vậy.
Thật khốn khổ khi chuyến đi đó của chồng tôi bị đổ bể. Sang đó được 2 tháng, chồng tôi phải về nước vì không có việc làm. Chồng tôi đã đi phải một đường dây lừa đảo, thật may là còn về được nhà. Nhưng vợ chồng tôi mang một món nợ quá lớn mà chưa biết làm cách nào để trả. Cô ta thì luôn nói chưa cần đến tiền nên vợ chồng tôi đừng quá nặng nề. Thời điểm đó, chồng tôi thối chí lắm, suốt ngày cờ bạc, rượu chè khiến tôi phiền lòng. Đúng lúc đó, cô ta cũng bảo để tớ gặp gỡ và khuyên anh ấy.
Thế có nhục nhã cho tôi không? Bây giờ bắt gặp quả tang chồng trai trên gái dưới với bạn thân vậy mà nói không dám nói, chửi không dám chửi. (Ảnh minh họa)
Mọi chuyện chỉ có vậy, tôi đoán nếu họ có nảy sinh tình cảm với nhau cũng chỉ trong giai đoạn đó. Chỉ biết rằng từ sau thời điểm ấy, cô ta hay tới nhà tôi chơi hơn, lấy cớ là cho con của hai đứa chơi với nhau (vì bọn trẻ khá quấn nhau). Tôi cũng thấy vui vì điều đó bởi lẽ chúng tôi cũng đang rất buồn, có bạn bè ở bên lúc này sẽ khuây khỏa hơn.
Vậy mà cách đây 1 tuần, trong một ngày giữa tuần, vì có việc gấp tôi chạy vội qua nhà bạn. Điện thoại của tôi hết pin nên cũng không điện thoại trước. Hơn nữa, lúc ở văn phòng, tôi điện bằng máy cơ quan cho bạn thì thấy người làm cùng nghe máy và báo cô ta nghỉ. Vậy là tôi tất tả tới. Có ai ngờ tới nơi, tôi bàng hoàng khi thấy đôi giày giống của chồng mình ở ngoài cửa. Linh cảm mách bảo, tôi mở rất khẽ đi vào nhà. Phòng khách trống không nhưng phòng ngủ thì vang lên tiếng cười nói râm ran cả. Tôi mở mạnh cửa xông vào, là chồng tôi đang ngủ với cô ta – bạn thân của tôi!
Tôi hỏi thì họ thú nhận chuyện này diễn ra được vài tháng rồi, kể từ sau khi chồng tôi từ nước ngoài về. Tôi hỏi họ muốn gì thì cả hai im lặng. Cô ta nói rằng tùy tôi quyết định thôi. Nếu tôi bỏ qua, coi như không có gì thì thôi, còn nếu tôi làm lớn chuyện lên thì mang tiền tới trả cô ta. Thế có nhục nhã cho tôi không? Bây giờ bắt gặp quả tang chồng trai trên gái dưới với bạn thân vậy mà nói không dám nói, chửi không dám chửi.
Tôi phải làm gì bây giờ? Tiền thì tôi thực sự không có khả năng chi trả ngay lúc này. Nhưng nếu tôi im đi, tôi tin họ sẽ còn làm quá nữa.Họ sẽ không coi tôi ra cái gì cả đâu. Tôi phải làm sao đây, xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Eva
Bi kịch em dâu cướp chồng
Đúng là trớ trêu, đời không mấy ai đọc được hết chữ ngờ. Cô em dâu mà tôi yêu quý, người con gái lúc nào tôi cũng thông cảm, chia sẻ, lại là người cướp mất chồng của tôi.
Tôi thật sự không bao giờ dám nghĩ tới chuyện đó. Không hiểu nổi, tại sao hai con người ấy lại làm ra cái việc ngu ngốc này, để người đời sỉ vả. Người ta nói, đó có thể là tình yêu đích thực, nên họ đã vượt qua dư luận để đến với nhau. Nhưng tôi không tin là thế. Vì dù sao, tình yêu cũng cần có đạo lý, không thể cứ nói yêu là yêu được. Vậy thì xã hội này loạn rồi.
Cô em dâu của tôi, trớ trêu thay, lại là cô đồng nghiệp cũ. Ngày đó, khi tôi chưa chuyển công ty, khi mới vào công ty này, cô ấy là người ân cần, hỏi han tôi nhiều nhất. Tâm lý là người mới, khi được quan tâm, gần gũi, bao giờ cũng có được cảm giác dễ chịu hơn. Thế nên, tôi gần như thấy quý mến cô ấy ngay từ những ngày gặp mặt. Và dần dần, chúng tôi thân thiết với nhau, hay đi ăn cùng nhau, vui vẻ cùng nhau.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. Cô ấy rất thoáng, không ki bo dù là cũng không phải người giàu có gì. Sinh ra ở tỉnh lẻ, lại lên thành phố bươn trải, không giống như tôi, có gia đình ở Hà Nội nên mọi thứ đều dễ dàng. Vậy mà cô ấy cũng cố gắng nhiều, vượt qua khó khăn và có công việc ổn định.
Vì quý mến co ấy nên, tôi đã chủ động giới thiệu cô ấy cho em trai của mình. Hi vọng là hai người có thể hợp nhau và yêu nhau, lấy nhau thì càng tốt. Tôi cũng hết lời ca ngợi cô ấy với em trai tôi, và họ gặp nhau. Dường như là hẹn hò được tầm 5 tháng thì hai người yêu nhau, tình cảm thắm thiết.
Sau hơn 1 năm hẹn hò, tôi mừng vì hai đứa tính chuyện cưới xin. Và gia đình tôi đã tổ chức đám cưới cho hai đứa. Tôi mừng lắm vì em mình chọn được người vợ tốt, ngoan ngoãn, chu đáo, ít ra với tôi là vậy.
Cô ấy không bao giờ tò mò về chuyện gia đình tôi dù biết nhà tôi giàu có. Thế nhưng, tôi cũng chủ động hỏi han, tiếp cận cô ấy vì biết đó là người con gái hiền lành, tốt tính. (ảnh minh họa)
Chúng tôi sống chung nhà khi em trai lấy vợ. Vì cô ấy là người tỉnh lẻ, lại chưa có điều kiện mua nhà riêng nên tạm thời sống chung nhà với cả bố mẹ tôi và chúng tôi. Chồng tôi cũng là người tỉnh lẻ nên không có nhà cửa, cả gia đình sống chung với bố mẹ tôi. Thật ra, sống như vậy cũng chưa tiện nhưng tôi đang đợi thời cơ, đợi có tiền thì mua nhà ra riêng. Nhưng thú thực là cũng chẳng biết đến bao giờ.
Thoáng cái đã được 2 năm, tình cảm chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, nhất là cô em dâu, tôi thấy cô ấy lúc nào cũng ân cần, chu đáo với mọi người. Bố mẹ tôi quý mến con dâu lắm, suốt ngày khen em tôi khéo chọn vợ. Vì mọi việc trong nhà đều đến tay cô ấy. Ngay cả quần áo của chúng tôi, vợ chồng tôi, cô ấy cũng giặt, phơi và gấp. Có khi thấy cô ấy làm nhiều tôi cũng thông cảm, chia sẻ và bảo cô ấy bớt việc cho tôi. Nhưng cô ấy vẫn chịu khó làm hết.
Chồng tôi và cô ấy có vẻ rất hợp nhau. Trong bữa cơm, họ nói chuyện rất vui vẻ. Cô ấy thường hay tâm sự chuyện gia đình với chồng tôi, nhìn cách họ cười nói thoải mái với nhau, tôi cảm thấy không hài lòng lắm. Nhưng tôi không nghi ngờ gì, vì nghĩ họ cùng cảnh ngộ, sống nhờ nhà tôi nên có chung suy nghĩ, và hợp nhau như vậy.
Tôi cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường, không can thiệp cũng không nói gì. Nhưng gần đây, thấy chồng tôi cưng chiều con của cô ấy hơn con tôi, quan tâm con cô ấy nhiều, tôi mới bực mình. Tôi có góp ý thì chồng bảo tôi kĩ tính, hay nghĩ linh tinh nên đành thôi.
Giờ thì, tôi càng ngày càng khó chịu vì thái độ của hai người ấ. Ngoài mặt thì họ không tỏ ra điều gì nhưng khi tôi tinh ý để ý thì phát hiện ra, họ như kiểu có gì lén lút với nhau. Có nhiều hôm đi làm, chỉ cần chồng tôi đi trước một lúc thì cô ấy theo sau. Có hôm tôi theo dõi, thấy chồng đi và sau đó cô ấy cũng ra theo một lúc. Tôi đi theo sau, và bắt gặp, chồng tôi đợi cô ấy ở bên ngoài, cách tầm hơn 1km. Rồi hai người họ cười nói với nhau, cùng nhau đi đến công ty làm việc.
Tôi chột dạ, hay là họ có tình ý gì. Nhưng không thể có chuyện đó, vì chồng tôi nghiêm chỉnh, cô ấy cũng là người ngoan ngoãn, sao lại có thể lừa dối chúng tôi như thế chứ. Nhưng mọi chuyện đã rõ rành rành, chắc là họ đang lén lút quan hệ với nhau. Tôi đã theo dõi và phát hiện ra, buổi trưa, họ hẹn nhau đi nhà nghỉ. Vậy những gì tôi nghi ngờ là thật? Tôi choáng quá, tại sao hai con người ấy lại có thể làm ra cái chuyện động trời nay, sao họ không nghĩ đến tương lai, đến gia đình mà lại lén lút như thế. Anh không nghĩ anh đang quan hệ với ai sao? Có lớn mà không có khôn như vậy, có yêu nhau thì cũng phải cố mà kìm nén chứ. Chẳng lẽ, tôi và em tôi lại tồi tệ đến mức hai người họ chán ngấy vậy sao? Hay là bố mẹ tôi làm gì khiến họ phật ý, nên họ đã tính chuyện ngoại tình với nhau?
Lúc này, toàn thân tôi mềm nhũn, tôi không thể đứng vững, không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tại sao ông trời lại bất công, lại khiến tôi ra nông nỗi như vậy. Tôi thà là bỏ chồng, bỏ tất cả chứ không thể sống chui lủi, sống nhẫn nhịn thế này. Nhưng làm lớn chuyện này thì có lẽ, cả nhà tôi mang nỗi nhục muôn đời. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Anh chia tay vì mình đi cafe với bạn Đã chung sống với nhau và có kế hoạch kết hôn nhưng anh luôn đa nghi với mọi mối quan hệ của mình, cho rằng mình có điều gì mờ ám. Bây giờ mình mới hiểu câu "Tình ngay lý gian" làm người ta khổ đến thế nào. Bạn trai của mình lớn hơn mình nhiều tuổi nhưng cả hai rất hợp nhau....