Có ai đi mà không vấp ngã đôi lần?
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra sự khác biệt tinh tế giữa việc níu giữ một bàn tay và ràng buộc một tâm hồn…
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra Tình Yêu không còn là Điểm Tựa và bên nhau không có nghĩa là Bình Yên.
Sẽ đến lúc bạn nhận ra nụ hôn không phải là lời cam kết và quà tặng khác với lời hứa thật lòng.
Sẽ đến lúc bạn chợt nhận ra không phải mùa nắng nào cũng đẹp.
Và bạn biết chấp nhận thất bại với tư thế ngẩng cao đầu và đôi mắt sáng, với sự cao thượng của tuổi trưởng thành chứ không bi lụy, cố chấp của trẻ thơ.
Video đang HOT
Có ai đi mà không vấp ngã đôi lần!?
Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của mình và bước tiếp từ đây – trên con đường đã chọn của ngày hôm nay và không trông chờ vào những gì chưa chắc chắn của ngày mai.
Bạn hãy cho đi đừng tiếc nuối, níu kéo. Có ai cho đi mà không cảm thấy mất bao giờ?
Và hãy giữ lại những điều đẹp nhất. Gieo hạt trồng hoa trên mảnh đất tâm hồn, hơn mòn mỏi đợi chờ ai mang đến.
Rồi bạn nhận ra: Mình đã vượt qua…
Cuộc sống sẽ thêm phần ý nghĩa. Tự do mơ về những điều đã đến. Ngước mắt vượt qua khung cửa sổ – ngắm nhìn những vì sao. Cảm nhận thật rằng bạn đang sống, bản lĩnh, mạnh mẽ và xứng đáng. Dù bất kì điều gì xảy ra, tất cả chỉ là bắt đầu – với tất cả những gì vốn có đang chờ đón bạn ở phía trước trong ánh mắt lấp lánh niềm tin của ngày mới đang đến.
Cho bạn, cho tôi, cho tất cả mọi người.
Theo Guu
Bình yên sau một cuộc tình
Ngay lúc này, khi màn đêm buông xuống nó ngồi nghe một bản nhạc không lời mang tựa đề "Bình yên" và nó cũng đã thấy bình yên hơn được phần nào.
Nó gọi cho hắn chỉ là để nghe hắn nói về điều đó, để nó biết rằng hắn còn coi nó là người hắn đã từng yêu hay không. Hắn đã không nghe máy. Nó thấy buồn, rất buồn, hơn cả cái gọi là cảm xúc giận tầm thường. Nếu còn giận tức còn yêu, nhưng nếu đã buồn tức là yêu thương đó chuyển thành hối tiếc vì sự lựa chọn của bản thân.
Hắn đã từng nói yêu nó. Hắn đã từng bước chân ra khỏi cuộc đời nó. Rồi hắn quay lại, hắn nói hối hận khi không nhận ra tình yêu của nó dành cho hắn. Nó đã thực sự hạnh phúc. Chính sự yếu đuối của bản thân lại làm nó chuốc lấy buồn phiền và đau khổ.
Nó đã hứa không bao giờ viết gì về hắn, nhưng hôm nay khi đi cả một đoạn đường với hắn, nó nhận ra rằng vẫn chỉ quay lại điểm bắt đầu. Nó không muốn bản thân phải sống trong sự luẩn quẩn do hắn tạo ra. Nó muốn bước đi mà không có hắn bên cạnh. Nó lại ngồi viết chẳng để ai đọc, chỉ để bản thân thấy nhẹ nhàng hơn mà thôi. Ngay lúc này, khi màn đêm buông xuống nó ngồi nghe một bản nhạc không lời mang tựa đề " Bình yên" và nó cũng đã thấy bình yên hơn được phần nào, một câu trong giai điệu in sâu vào tâm trí nó " Bình yên một thoáng cho tim mềm..."
Theo Guu
Gửi chiến binh tương lai của mẹ! Tôi viết thay cho những cô gái tuổi 20, những thiếu nữ sắp rời xa vòng tay của mẹ. Mẹ à, con xin lỗi vì đã làm mẹ buồn. Mẹ hãy tin con nhé, con sẽ sống có ích và trở thành một người mẹ vĩ đại như mẹ vậy. Con gái tương lai của mẹ, mẹ của con là một samurai đấy...