Có 2 mặt con vẫn không muốn đi đăng ký kết hôn cùng chồng
Khi kể câu chuyện của mình ra, tôi biết sẽ có rất nhiều người không tin, bởi ở trên đời này, làm gì có người phụ nữ nào dại thế.
ảnh minh họa
Sinh cho chồng 2 đứa con đẹp như tiên, vậy mà một tờ giấy chứng nhận kết hôn tôi cũng không màng đến.
Tôi năm nay 33 tuổi, hiện đang làm việc tại một bệnh viện ở Hà Nội, ngoại hình không phải ở mức xuất sắc, nhưng cũng đủ để khiến cho nhiều chàng trai phải siêu lòng.
Tuy nhiên, vì không dễ yêu, nên sau 6 năm đại học, đến khi ra trường, đi làm được 2 năm, tôi mới bắt đầu biết yêu. Chỉ có điều, mối tình ấy không kéo dài như mong đợi nên tôi đã bị hụt hẫng suốt một khoảng thời gian dài. Sau đó, để lấy lại được cân bằng, tôi chỉ còn biết vùi đầu vào công việc và tìm niềm vui trong các mối quan hệ bạn bè.
Nhưng từ khi nặng tình với bạn bè, chứng kiến cảnh tượng những người bạn mới lấy chồng được 2, 3 năm đã phải ngậm đắng nuốt cay mà ôm con về nhà bố mẹ đẻ chỉ vì chót lấy phải người chồng bội bạc, vũ phu … Hay như cô bạn thân của tôi, yêu đến 7 năm mới cưới, vậy mà mới chính thức làm vợ được 2 tháng, còn chưa kịp có con thì đã phải khăn gói bỏ đi vì phát hiện ra anh chồng có quan hệ bất chính với một nữ đồng nghiệp ở công ty.
Video đang HOT
Vì thế, không biết từ khi nào, những cuộc hôn nhân đổ vỡ đã ngấm sâu vào trong tư tưởng của tôi, khiến tôi không còn thấy tin tưởng vào những cuộc hôn nhân cho dù được pháp luật công nhận nữa. Bởi được công nhận hay không được công nhận thì có khác gì nhau đâu.
Sống với nhau mà không hợp, rồi lừa dối nhau, đánh chửi nhau cả ngày, thì tờ giấy đăng ký kia có giữ được họ ở lại với nhau không? Hay họ vẫn đường ai nấy đi mà thủ tục giải quyết lại thêm rườm rà, mất thời gian của cả đôi bên.
Có chăng, tờ giấy đăng ký kia cũng chỉ có ích khi 2 người cần phân chia tài sản. Nhưng tài sản ở đâu để chia khi mà 2 người mới chỉ kết hôn được vài năm, thậm chí vài tháng ?
Tôi nghĩ vậy !
Vì thế cho nên, đến khi quen, yêu, rồi quyết tâm làm đám cưới với chồng của mình, tôi và anh đều có chung quan điểm, không ràng buộc lẫn nhau về mặt pháp luật. Cứ thấy hợp, thấy vui, thì sống chung với nhau. Sau 5 năm, (tức là qua giai đoạn khó khăn nhất của mỗi cuộc hôn nhân), nếu thấy ổn thì sẽ đi làm đăng ký, chính thức trở thành vợ chồng dưới sự công nhận của pháp luật. Còn không thì giải tán, tôi không mang tiếng đã có một đời chồng, còn anh cũng không mang tiếng đã có một đời vợ.
Tuy nhiên, những thỏa thuận đó cũng chỉ có 2 chúng tôi và một vài người bạn thân của tôi biết. Còn về phía gia đình, chúng tôi vẫn tổ chức đám cưới, ra mắt họ hàng bình thường như bao nhiêu cặp vợ chồng khác để công khai về sống với nhau.
Sống với nhau được 1 năm thì tôi sinh con gái đầu lòng. Chúng tôi cùng nhau nuôi con, và chung sống hòa thuận. 3 năm sau, tức là mới đây, tôi lại sinh thêm 1 cô con gái nữa. Trộm vía, cả 2 bé đều rất xinh, bụ bẫm và đáng yêu như những thiên thần nên tôi khá hài lòng với cuộc sống của mình.
Chỉ có điều, lúc này, những người bạn của tôi biết tôi và chồng chưa đăng ký kết hôn thì tỏ ra lo lắng và liên tục giục tôi nên đi làm thủ tục sớm. Bởi dù sao, chúng tôi cũng đã chung sống với nhau được gần 5 năm, và đã có với nhau 2 mặt con. Nếu lỡ có chuyện xấu xảy ra thì tôi sẽ là người chịu thiệt vì pháp luật không bảo vệ tôi.
Tuy nhiên, tôi lại thấy dửng dưng. Bởi tuy là đã sinh 2 con, nhưng nếu chẳng may chúng tôi chia tay, tôi vẫn có đủ khả năng để lo cho con. Hơn nữa, ở thời đại bây giờ, số lượng các bà mẹ đơn thân không hiếm. Nên khi nào thấy thật sự cần thiết, chúng tôi mới đi đăng ký, còn không, tôi nghĩ, chúng tôi cứ sống như vậy cho thoải mái tinh thần của cả đôi bên. Con người ta gắn bó với nhau, vì cái tình, cái nghĩa, chứ đâu vì 1 tờ đăng ký kết hôn.
Theo VNE
Chết lặng trước những dòng chat sex của chồng
Ngày nào anh cũng vào một trang web hẹn hò trên mạng để tán gái. Cô nào anh cũng gạ gẫm làm bạn tình, anh bảo không yêu vợ, không có cảm xúc, không muốn gần gũi vợ.
Tôi 26 tuổi, chồng hơn 5 tuổi. Tôi lấy chồng được 10 tháng, có thai 5 tháng. Suốt thời gian sau khi cưới thật sự cuộc sống của vợ chồng như địa ngục, lỗi tại cả hai trước khi cưới không tìm hiểu kỹ, anh có một mối tình đẹp với người yêu cũ suốt 6 năm, còn tôi yêu một người 4 năm trời. Chúng tôi đến với nhau khi cả hai chới với, gặp nhau rồi thành vợ chồng trong hoàn cảnh như vậy.
Ngày tôi cưới, bạn bè đều ngỡ ngàng, không tin đó là sự thật. Tôi khi bình tĩnh lại cũng không tin mình lấy chồng. Cưới được một tuần tôi phát hiện anh còn rất yêu người cũ, nhắn tin tha thiết, khi đọc được những dòng chữ ấy tôi như chết lặng vì quá đớn đau. Tôi thẳng thắn nói chuyện với chồng, anh mong tôi hãy cho cơ hội và thời gian để quên đi người bạn gái ấy. Tôi đau lắm nhưng vẫn tha thứ cho anh, giải thích rất chân thành để anh biết hiện tại mới là quan trọng còn quá khứ hãy để nó ngủ yên.
Tôi cố gắng lấy lòng để anh yêu, cố gắng chăm sóc anh nhưng dường như chẳng ý nghĩa gì. Suốt 3 tháng sau khi cưới, tôi sống trong nước mắt, ngày anh đi làm, tối nói chuyện tán gái vu vơ trên mạng đến 2h đêm mới đi ngủ. Những việc anh làm tôi đều biết hết, cố nén nước mắt để anh hiểu được tình cảm và tấm chân thành, cuối cùng anh vẫn không quay về gia đình. Tôi quen anh được hơn một tháng thì cưới, chưa kịp yêu, chưa tìm hiểu hoàn cảnh gia đình, tôi quá liều và bồng bột với quyết định này, đến giờ ân hận đã quá muộn.
Sau 3 tháng ở với nhau đau khổ, tôi quyết định chia tay, viết đơn hai người cùng ký. Một tuần sau tôi biết mình có thai, lúc này anh đang đi làm xa trong Nam. Biết tin tôi có thai, vợ chồng đồng ý quay lại vì con và hứa cả hai cùng cố gắng để thay đổi lại mối quan hệ. Công việc ngoài Hà Nội của tôi không ổn định, lại thuê nhà ở một mình, tôi nghe lời anh chuyển về quê ở cùng bố mẹ chồng.
Bố mẹ anh làm nông nghiệp, ông bà thật thà chất phác, từ bé nhà tôi không làm nông nghiệp, chỉ ăn và học, tôi không biết làm gì, nấu ăn cũng rất đơn giản. Bố mẹ chồng cứ tham việc rồi làm suốt ngày, tôi chỉ ăn và chơi ở nhà nên cũng ngại, xin đi làm công nhân ở khu công nghiệp.
Làm được một tuần tôi bị cúm, anh gọi điện về chửi tôi thậm tệ. Anh bảo tôi không làm gì để anh hài lòng, thật sự lúc đó anh mới bộc lộ đúng bản chất của mình. Tôi đã chỉ biết khóc, sau 3 tháng nghén tôi đấu tranh với anh quyết liệt để lên Hà Nội làm việc. Cuối cùng anh cũng đồng ý và để tôi đi. Anh chuyển công tác ra ngoài Bắc làm ở Thái nguyên, còn tôi ở Hà Nội.
4 tháng mang thai anh thờ ơ lạnh nhạt, bỏ mặc tôi một mình ngoài Hà Nội. Tôi tự thuê nhà, tìm việc và lo cho cuộc sống. Tôi cơ cực, không thể xin được việc làm với cái bụng bốn tháng, tốt nghiệp đại học vậy mà thời gian ấy tôi chấp nhận đi làm ôsin, anh vẫn không hề biết. Làm giúp việc theo giờ được gần 3 tuần tôi cũng xin được một công việc văn phòng nhàn hơn, vậy mà tháng ngày bình yên vẫn không đến với tôi.
Chị dâu không ưa tôi nên nói đặt điều với chồng là tôi nói xấu gia đình anh. Chồng càng được đà căm ghét tôi. Đến lúc này không thể chịu được nữa, tôi muốn thoát khỏi gia đình ấy, biến khỏi cuộc đời của chồng nên quyết định chia tay. Tôi đi thật xa để sinh con một mình vì quá mệt mỏi, kiệt sức thật sự. Khi biết được ý định đó của tôi, anh đã cầu xin, kéo tôi trở lại, hứa sẽ thay đổi và gần gũi với tôi nhiều hơn.
Tôi biết anh không yêu mình, sau tất cả những đau khổ ấy tôi cũng không yêu chồng, nhưng luôn chịu đựng và cố gắng vì lỡ cưới. Tôi cố gắng vì không muốn gia đình đổ vỡ nhanh như vậy, bố mẹ hai bên rất đau lòng, bạn bè, mọi người sẽ cười và quan trọng là vì con. Tôi khóc rất nhiều, suy nghĩ bao nhiêu, bảo sẽ nghe lời anh lần này chuyển về Thái Nguyên ở cùng anh để vợ chồng cùng nhau, cải thiện mối quan hệ. Nếu không thay đổi được gì thì không có lần sau nữa.
Tôi về Thái Nguyên ở cùng chồng được 10 ngày, phát hiện ngày nào anh cũng vào một trang web hẹn hò trên mạng để tán gái. Cô nào anh cũng gạ gẫm làm bạn tình, anh bảo không yêu vợ, không có cảm xúc, không muốn gần gũi vợ. Anh vẫn nhắc về người yêu cũ với những kỷ niệm rất đẹp, vẫn yêu người đó, không lấy được cô ấy anh bất cần đời.
Nhìn những dòng chat sex của anh nước mắt tôi nghẹn ngào, đây là chồng mình, là bố của con mình sao? Tôi mới lên được 10 ngày, chưa quen ai cả, anh để tôi ở nhà một mình và đi du lịch với mọi người. Ở xa tôi anh như được giải thoát, lại tung tăng và tha hồ chém gió với các em trên Facebook. Tôi không biết bây giờ mình phải làm gì nữa. Chúng tôi lấy nhau hoàn toàn tự nguyện vậy mà ra nông nỗi này. Thật sự lúc này tôi rất muốn bỏ đi, biết trước sau gì người đàn ông ấy cũng ngoại tình. Giờ kinh tế khó khăn anh còn thế sau này anh xá gì? Tôi quá mệt mỏi, mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Muốn ly hôn vì lấy phải chồng đần Anh nhu nhược và yếu đuối, vụng về và lười suy nghĩ, chỉ được cái chăm đi làm từ sáng sớm đến đêm khuya, được bao nhiêu tiền đưa cả cho vợ. Anh lấy việc đưa tiền cho vợ là niềm vui, không giữ lại cho mình chút nào. Sau khi kết hôn tôi rất thất vọng nhưng sợ tai tiếng, ngày ấy...