Chuyện trao thân dưới con mắt 1 bạn đọc nam
Người xưa đã đánh đồng “màng trinh” và “trinh tiết”. Họ chỉ chăm chăm nhìn vào những dấu hiệu kiểu như dùng một ngón tay để điểm chỉ vào một tờ giấy.
Ảnh minh họa
Hiện tại em đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học tại Hà Nội. Tới tháng 11 này em sẽ bước vào tuổi 22 – một độ tuổi tương đối trẻ nhưng chín chắn hơn nhiều so với độ tuổi của chính em cách đây hai năm.
Em được sinh ra trong một gia đình có nhiều người là giáo viên và giảng viên. Và trong tất cả các chuyên mục của Báo thì chuyên mục tâm sự là chuyên mục được em dành thời lượng quan tâm nhiều nhất vì đây là nơi mà mọi người có thể chia sẻ những tâm sự, những tâm tư tình cảm của cuộc đời mình. Thông qua những bài chia sẻ đầy tâm huyết của mọi người trên diễn đàn này không chỉ tạo cho bạn đọc một môi trường tranh luận sôi nổi mà những kinh nghiệm qúy báu của mọi người cũng là những bài học cho thế hệ trẻ. Điển hình là những người của thế hệ 9x như bọn em có thể tham khảo làm hành trang chuẩn bị cho cuộc sống tương lai.
Trong mục tâm sự em có thể phân loại được rất nhiều chủ để mà mọi người muôn chia sẻ xoay quanh những vấn đề nóng bỏng và nổi cộm như hạnh phúc gia đình, ngoại tình… Nhưng có một chủ đề mà từ ngày em là độc giả của mục và cũng được mọi người quan tâm, tranh luận nhiều nhất đó là chủ đề “Trinh tiết và quan hệ tình dục trước hôn nhân”. Nay em xin cũng được viết một bài chia sẻ dưới một góc nhìn đa chiều nhất về chủ đề nhạy cảm đang được các bạn trẻ đang yêu nhau và những người đang ở gần ngưỡng cửa xây dựng gia đình quan tâm.
Thật vậy, theo em để ý, chưa khi nào những chủ đề này nguội đi cả. Cứ mỗi khi những tâm sự, những bài viết xoay quanh vấn đề này xuất hiện cũng đồng nghĩa với hàng trăm tranh luận liên tục được các độc giả gửi đi. Sở dĩ có nhiều ý kiến tranh luận nhiều chiều như vậy có lẽ ai cũng có thể tìm ra nguyên nhân tổng quát rằng: Xã hội và văn hóa của chúng ta đang trong thời khắc giao hòa giữa những yếu tố và tư tưởng mang tính truyền thống và sự tác động của quá trình hội nhập do văn hóa phương Tây đem đến.
Trong văn hóa phương Đông nói chung và văn hóa Việt Nam nói riêng tại sao lại coi trọng hai chữ “Trinh tiết” đến vậy? Nếu khai thác triệt để câu hỏi này ta sẽ tìm ra được một câu trả lời khá thú vị mang tính chất “2 trong 1″. Đó là quan niệm này được đưa ra để bảo vệ quan điểm “trọng nam khinh nữ” bất bình đẳng giới của các nước Đông Á ngày xưa. Tiếp theo có lẽ cũng trong quan điểm này dường như người xưa đã có ý ngầm cảnh báo những hệ lụy và những hậu quả khó lường mà “quan hệ tình dục trước hôn nhân” mang đến cho con người. Những tác hại đó chủ yếu về sức khỏe sinh sản, định kiến xã hội, hạnh phúc gia đình… Như vậy “trinh tiết” được hiểu theo nghĩa chuẩn xác nhất chính là “lần quan hệ tình dục đầu tiên trong cuộc đời của người phụ nữ”. Còn “màng trinh” chỉ là tác nhân phụ đi kèm biện chứng cho vấn đề nêu trên.
Video đang HOT
Người xưa có lẽ và dường như đã đánh đồng “màng trinh” và “trinh tiết” bởi do trình độ hiểu biết, trình độ y học thời đó còn thấp kém? Họ chỉ chăm chăm nhìn vào những dấu hiệu kiểu trên như dùng một ngón tay để điểm chỉ và một tờ giấy có chữ viết mà không thể hiểu hết được ý nghĩa của văn bản trên tờ giấy đó. Viết đến đây em có thể suy đoán rằng thời đó có rất nhiều cô gái bị hàm oan bởi cái quan điểm đúng nhưng chưa đủ nêu trên. Bởi vì thực tế có nhiều nguyên nhân gây tổn thương màng trinh như có thể do vận động mạnh, tai nạn…
Đã có khá nhiều những tình huống “tình ngay lý gian như thế”. Theo quan điểm của em trong trường hợp này nếu như người con gái có lý do chính đáng để giải thích cho chồng hoặc bạn trai mà vẫn không thu được kết quả thì anh ta là một con người theo đúng cách gọi của mọi người “cổ hủ, gia trưởng và coi trọng trinh tiết một cách cực đoan”. Một con người mà chỉ soi vào “màng trinh” và không tin tưởng vào những lời giải thích thì sống với họ cũng sẽ khiến cuộc đời bạn quay ngoắt 360 độ.
Tuy nhiên nói gì thì nói những nguyên nhân khách quan làm mất màng trinh như tai nạn, vận động mạnh, bẩm sinh…tuy nhiều nhưng cũng chỉ chiếm 1/3 (con số này mang tính chất định lượng) các trường hợp “mất trinh” mà thôi. Nguyên nhân chủ yếu gây ra vấn đề này vẫn là “Quan hệ tình dục trước hôn nhân”. Nhân đây em xin mạn phép chia vấn đề làm ba khía cạnh chính.
Đầu tiên một người con gái đã trót vượt rào với bạn trai nhưng sau này do không đến được với nhau, không thể cùng nhau xây dựng gia đình. Ở những trường hợp này có những cô gái cảm thấy hạnh phúc vì được sống theo cái mà nhiều người định nghĩa là “yêu hết mình, cháy hết mình”. Có những người cảm thấy day dứt tại sao đã lại hành động bồng bột như thế. Tuy nhiên tâm lý chung vẫn là cô gái đó cảm thấy lo lắng và có mặc cảm với người đàn ông đến sau của cuộc đời mình. Và dù muốn hay không nam giới vẫn bị ám ảnh chuyện vợ hay bạn gái mình đã từng “ân ái” với người đàn ông khác.
Tuy nhiên nói như vậy không có nghĩa là những cô gái nói trên không thể không được hưởng hạnh phúc. Họ vẫn có thể được hưởng hạnh phúc như bao nhiêu cô gái “trinh nguyên” khác nếu họ gặp được một người đàn ông tốt, chín chắn và hiểu biết. Chỉ cần họ biết phát huy những đặc tính tốt vốn có của bản thân, không đánh mất mình và sa ngã.
Trường hợp người bạn gái bị cưỡng bức hoặc trong quá khứ từng bị lạm dụng tình dục ngoái ý muốn theo em nghĩ đây là trường hợp cần nhận được sự cảm thông nhiều nhất từ nam giới. Bởi vì trong số họ có rất nhiều người ý thức được sự giữ gìn, rất nhiều người không thể kháng cự hoặc bị kẻ xấu lợi dụng khi chưa thể nhận thức hết được.Thay vì quay sang dè bỉu họ, hãy cảm thông và yêu thương họ nhiều hơn.
Và khía cạnh cuối cùng mà em muốn nói ở đây chính là mặt tiêu cực lớn nhất của “quan hệ tình dục trước hôn nhân” đó chính là lối sống buông thả ,dễ dãi của một số bộ phận thanh thiếu niên hiện nay mà hệ lụy của nó thì ai cũng biết. Một người con gái sống buông thả dễ dãi quan hệ tình dục với bất kì người đàn ông nào cô ta muốn sẽ không bao giờ nhận được sự tôn trọng của nam giới, nhất là những người đàn ông đứng đắn và nghiêm túc. Không một người đàn ông nào có thể chấp nhận vợ hay bạn gái mình như vậy. Những phụ nữ này sớm hay muộn sẽ ngoại tình phá tan hạnh phúc gia đình.
Tóm lại em chia sẻ với mục đích phân tích vấn đề này một cách đa chiều và khách quan nhất có thể. Em cũng không muốn áp đặt quan điểm cá nhân của mình quá nhiều, emcũng không cổ súy cho điều gì mà chỉ mong người trong cuộc hãy đứng ở giữa để suy nghĩ thật kĩ nhằm tìm ra cách giải quyết tốt nhất. Nhân đây với vấn đề quan hệ tình dục trước hôn nhân em cũng xin kết: Dù ngày nay quan điểm sống đã thoáng hơn trước hơn nhiều nhưng mọi người vẫn cần cẩn trọng, cân nhắc thật kĩ trước khi quyết định trao thân nhé.
Theo VNE
Mẹ vợ mất, chồng tôi cũng không về
Đúng là tình huống trớ trêu, tôi cũng không biết nên làm thế nào với người chồng này nữa.
Lúc này, đầu óc tôi quay cuồng, tôi còn chưa nguôi nỗi đau mất mẹ thì lại thêm sự thất vọng về người chồng. Chồng tôi là một người đàn ông đê tiện, thực sự là tôi phải dùng từ ấy mới xứng với anh.
Tôi và anh lấy nhau được 3 năm. Ngày đầu, tình cảm vợ chồng chúng tôi rất tốt. Anh cũng không phải là người đàn ông ki bo hay khó chịu gì. Chỉ là anh có tính vô tâm. Điều này thì từ khi yêu nhau, tôi cũng đã biết. Nhưng thiết nghĩ, đàn ông thì ai chẳng vô tâm. Mấy ai quan tâm hết mọi thứ của phụ nữđâu, nên tôi cũng tạm cho qua. Và rồi, cứ thế, mọi điều kiện đều thuận lợi nên chúng tôi lấy nhau.
Chúng tôi đã có với nhau một đứa con gái. Cháu rất ngoan và biết nghe lời bố mẹ. Vì nhà tôi ở xa nên trước khi lấy nhau, tôi đã thỏa thuận với chồng rằng, chúng tôi sẽ thường xuyên về thăm gia đình tôi. Vì như thế sẽ công bằng hơn, chứ không có chuyện, con gái đi lấy chồng là coi như bố mẹ mất con. Với lại, tôi cũng là con, cũng muốn làm tròn bổn phận của người con chứ. Anh đồng ý yêu cầu của tôi.
Nhưng không như thỏa thuận, từ ngày lấy nhau, anh gần như không về nhà tôi. 3 năm làm vợ chồng, anh mới về nhà tôi được 1 lần, đúng là như vậy. Chỉ thi thoảng, tôi giục thì anh mới gọi điện hỏi thăm bố mẹ tôi. Nhưng mà, dần dần, anh cũng không làm việc đó nữa. Bố mẹ tôi cũng góp ý rất nhiều nhưng mà anh không thay đổi. Dường như anh chẳng quan tâm tới chuyện đó, vì là, gia đình xa nhau nên lấy được tôi, anh coi thế là xong. Anh cũng không cần quan tâm nhà vợ nữa vì nghĩ, không về thì thôi, cũng không có gì. Không về thì sau này chẳng giáp mặt nhau, nên không cần thiết.
Đúng là số tôi quá khổ. Con thì nhỏ mà phải li dị chồng nhưng làm sao sống được với người chồng như vậy. (ảnh minh họa)
Anh sống ích kỉ, tôi thì chán nản vì suy nghĩ ấy của anh. Nên lần nào về nhà, tôi cũng tự khắc về. Anh chẳng cản trở tôi, anh bảo tôi có tiền thì cứ về, anh không cấm. Mỗi lần như vậy tôi đều tủi thân vô cùng, vì về xóm làng, họ hàng, hàng xóm đều hỏi tôi sao chồng không về. Họ còn nghĩ tôi bỏ chồng mà giấu họ. Nhưng mà, tôi nghĩ, chuyện này cũng không có gì. Thôi thì cười trừ cho xong.
Tôi mệt mỏi vì thái độ của anh với gia đình tôi. Thôi thì không nói được thì tôi mặc kệ, anh muốn ra sao thì muốn. Tôi chấp nhận tất cả chuyện này, coi như anh không phải là con rể của bố mẹ tôi, là người tách biệt với gia đình tôi. Tôi đã chán ngấy anh rồi, không còn nhắc nhở chuyện phải quan tâm gia đình tôi làm gì.
Nhưng mà, sau 3 năm làm vợ chồng, chuyện mà tôi không thể làm ngơ được đó là, anh đã không về nhà tôi khi mẹ tôi mất.Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Cả họ hàng chắc như đinh đóng cột là tôi bỏ chồng. Tôi đành gật đầu như vậy vì còn lý do nào nữa đâu, còn lý do nào mà con rể không về viếng mẹ vợ. Tôi cũng xác định, đó là lần cuối cùng tôi gọi anh là chồng, không còn vợ chồng gì với anh nữa. Tôi quyết định từ bỏ tình cảm này, quyết định ly hôn sau khi mọi chuyện xong xuôi.
Đúng là số tôi quá khổ. Con thì nhỏ mà phải li dị chồng nhưng làm sao sống được với người chồng như vậy. Tôi hỏi tại sao thì anh bảo, bây giờ anh không muốn quan hệ gì với nhà vợ nữa, để sau này không phải đi lại nhiều. Lấy được tôi, vậy là xong, cần gì phải đi lại này kia. Nếu tôi thích thì tôi tự giác mà về thăm, làm tròn chữ hiếu, anh không cấm.
Đúng là một người chồng đê tiện, tôi không còn lời nào để nói với anh nữa, tôi quá chán rồi. Giờ đây, tôi thực sự cảm thấy mệt mỏi khi chờ đợi ngày ra tòa ly hôn. Chồng gì mà như vậy, thà không lấy chồng còn hơn!
Theo VNE
Ở với bố chồng, chỉ được ăn rau và đậu phụ Tôi đã chán ngấy cuộc sống hiện tại, thật sự với tôi nhiều lúc nó không khác gì địa ngục. Tôi tự hỏi sao trên đời này lại có ông bố chồng keo kiệt chi li như thế. Ban đầu tôi cũng thấy mình may mắn và hạnh phúc. Tôi là một đứa con gái tỉnh lẻ, nhan sắc bình thường không có...