Chuyến trăng mật đắng chát và câu nói tại khách sạn khiến tôi ôm hận
Những tưởng trao trái tim cho người mình yêu sẽ nhận lại sự ấm áp hạnh phúc, nào ngờ chưa cảm nhận hết ngọt ngào của tuần trăng mật tôi đã phải khóc thầm khi Thanh đem tình cũ làm hình mẫu để so sánh với tôi.
Thanh là bạn học của anh trai tôi, còn Hương là bạn cùng trường, cùng lớp với tôi từ những ngày chúng tôi tóc buộc đuôi gà, quần xắn quá gối chơi trò thả đỉa ba ba, rượt đuổi nhau với mấy đứa con trai cùng lứa mỗi lần dắt trâu ra đồng ăn cỏ.
Thế mà khi tôi may mắn có được học bổng ra nước ngoài sau khi thi đỗ Đại học đã thấy Thanh và Hương bên nhau, đi tiễn tôi và gửi lời “thú tội” chân tình rằng họ đã hẹn hò nên đôi, nên lứa khiến cả tôi lẫn anh trai đều ngạc nhiên, vừa ngưỡng mộ xen lẫn niềm vui vì là một trong những người đầu tiên được biết tin mừng riêng tư này.
5 năm Đại học xa nhà trong nỗi nhớ khắc khoải rồi cũng nhanh chóng qua đi. Tôi trở về nước được gặp lại bố mẹ, anh trai, gặp lại người thân ở quê hương, chỉ có điều thấy Thanh chia vui cùng tôi mà vắng bóng Hương, mặc dù trước đó tôi có điện thoại báo cho Hương ngày, giờ máy bay hạ cánh.
Ảnh minh hoạ: Internet
Nhìn nét mặt của Thanh tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra với Thanh và Hương, nhưng giữ lịch sự tôi không tiện hỏi. Để rồi mấy hôm sau nhân ngày chủ nhật, nghỉ cuối tuần Hương từ thành phố về, Hương trải lòng với tôi rằng cuộc tình của họ không đến đâu như mơ ước vì bố mẹ đôi bên cương quyết phản đối do Thanh và Hương khác vận mệnh, tuổi tác gì đó. Hương tâm sự là cả Thanh lẫn Hương đều ra sức bảo vệ cho sự lựa chọn của mình, nhưng trước áp lực quá căng thẳng của gia đình, họ đành ngậm ngùi chia tay trong tiếc nuối.
Thông cảm, an ủi, chia sẻ cùng cô bạn thân dù chuyện cơm, áo, gạo, tiền lại cuốn chúng tôi vào vòng xoáy đời sống. Thỉnh thoảng mới có dịp gặp nhau nên dần dần phận ai nấy lo trong bộn bề, bận rộn. Bẵng đi mấy tháng, Hương không về quê, điện thoại cũng không hồi âm, rồi bố mẹ Hương bán ruộng, bán nhà và chuyển ra thành phố, vậy là chúng tôi bặt tin nhau.
Video đang HOT
Ngoảnh đi, ngoảnh lại tôi đã bước sang tuổi 25 còn anh trai tôi lấy vợ, chuẩn bị đón đứa con đầu lòng. Cứ mỗi lần ghé thăm nhà hết ông bà nội, ngoại, lại đến bố mẹ, cô, dì, chú bác có lời nhắc nhở, giục giã tôi sớm cho mọi người ăn kẹo mừng, khiến tôi biết mình đã được xếp vào loại gái ế so với lớp trẻ ở làng từ lâu rồi. Chưa tìm ra được cách tháo nút rối, thì bỗng một hôm anh trai tôi qua căn nhà thuê trọ của tôi ở thành phố báo tin Thanh muốn đặt vấn đề tìm hiểu để nên duyên với tôi nếu tôi cho phép.
Được sự bảo lãnh nhiệt tình của anh trai, vả lại tôi cũng rõ hoàn cảnh không thuận của đôi bên gia đình mà Thanh và Hương phải chia tay, chứ Thanh thật sự là người đàn ông tốt, là bờ vai đáng tin cậy cho cuộc sống lứa đôi sau này, nên tôi mở lòng đón nhận tình yêu của Thanh.
Những tưởng trao trái tim cho người mình yêu sẽ nhận lại sự ấm áp hạnh phúc, nào ngờ chưa cảm nhận hết ngọt ngào của tuần trăng mật tôi đã phải khóc thầm khi Thanh đem tình cũ làm hình mẫu để so sánh với tôi.
Thanh không ngại chê tôi khó khăn, không khéo chiều chuộng, nồng nàn với Thanh trong chuyện tế nhị vợ chồng? Không nấu ăn giỏi như Hương, không và không bằng Hương nhiều thứ. Đến nỗi tôi ngỡ ngoài khả năng mang vợ và tình cũ ra để cân đong, đo đếm thì Thanh chẳng còn niềm vui nào khác.
Giọt nước làm tràn ly khi sáng hôm qua tôi cùng Thanh xuống lễ tân làm thủ tục trả phòng, kết thúc chuyến nghỉ tuần trăng mật. Lịch sự, tôi có bo cho cô phục vụ phòng một chút tiền để cảm ơn cô đã nhiệt tình tiếp đón, đưa tiễn.
Vậy mà Thanh lầu bầu rằng Hương không hoang phí như tôi, rằng vợ chồng còn đang ở trọ, còn trăm thứ phải lo, chưa gì đã thích thể hiện, thích đu theo nếp sang chảnh của người thành phố! Tôi là vợ Thanh, còn Hương là tình cũ của Thanh, sao Thanh cứ phải buộc tôi là bản copy của Hương?
Ai là người dám khẳng định mình có cơ hội tắm hai lần trên một dòng sông? Để có được hai lần gắn bó với hai người đàn bà là bản sao hoàn hảo của nhau? Tôi đang ân hận và nghĩ đến việc giải thoát khỏi sự ràng buộc này càng sớm càng tốt.
Theo eva.vn
Bước ra từ nhà tắm, cuộc điện thoại của bạn thân và người yêu khiến tôi thức tỉnh
Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho anh bằng máy của cô ta. Vừa nhấc máy, giọng anh đã hớn hở "có chuyện gì vậy em yêu, nhớ anh quá à mà lại gọi". Giọng tôi lạc đi...
Ngày tôi dẫn người yêu về ra mắt, bạn tôi, mấy người ở trọ cùng phòng ai cũng khen tôi khéo chọn người yêu. Anh không những vừa đẹp trai lại còn ga lăng, biết cách chăm sóc phụ nữ. So với mấy bạn ở chung kí túc, tôi là cô gái có nhan sắc không bằng họ. Chỉ là, tôi cá tính, tự tin, lúc nào nói chuyện cũng vui vẻ và hài hước. Tôi biết, đó là ưu thế của mình trong bất cứ một cuộc gặp gỡ nào.
Nhiều người con trai cũng vì thế mà thích tôi. Có nhiều người nhiệt tình theo đuổi tôi nhưng cuối cùng, tôi vẫn chọn anh. Với tôi, anh là người đàn ông tốt, ga lăng, chăm chỉ chịu khó, lại còn rất quan tâm tôi.
Ngày tôi về nhà anh chơi cùng đám bạn của anh, tôi càng ngạc nhiên hơn khi biết gia đình anh không những khá giả mà phải nói là giàu. Bố mẹ anh hết sức quan tâm, và cũng rất nhiệt tình với bạn bè của anh.
Yêu anh, tôi dành hết tấm chân tình. Chỉ là, tôi cũng luôn quá tin tưởng bạn. (Ảnh minh họa)
Mấy người cứ trêu tôi nên bố mẹ cũng lờ mờ hiểu rằng, chúng tôi đang có một mối quan hệ mật thiết. Tôi rất yêu thương anh và cũng cảm thấy tương lai tốt đẹp của mình nếu như được lấy người như anh, được làm dâu bố mẹ anh.
Gia đình anh bề thế nhưng chẳng để tôi nhìn thấy sự kiêu căng hay sang chảnh. Hiền lành, chất phác là những gì tôi nhìn thấy ở họ. Bạn bè khen tôi sướng, sau này làm dâu sẽ được bố mẹ chồng chiều, còn có người chồng có gia đình rất điều kiện. Con gái mà, ai chẳng thích người đàn ông như thế. Giàu có, ngoan ngoãn lại còn hết lòng yêu mình thì đúng là trời phú...
Tôi có một cô bạn thân cùng phòng ở kí túc, những chuyện vui buồn của tôi người đó đều biết. Cô ấy nói với tôi, ước gì có được người yêu như bạn trai của tôi thì cả đời này cũng mãn nguyện.
Mỗi lần chúng tôi cãi vã, không còn là cô ấy động viên tôi mà cô ấy gọi trực tiếp cho anh, nói với anh những điều gì về tôi, tốt hay xấu tôi cũng không biết. Có lẽ là những câu an ủi anh hay những lời dối trá về tôi. Tôi không hay, đó là âm mưu của bạn.
Nếu không có ngày tôi tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô ấy và một người đàn ông thì tôi đã không bao giờ biết sự thật đau lòng này. Hôm đó tôi có nghe được câu nói cuối cùng khi bất ngờ bước ra từ nhà tắm.
"Nó đang tắm, nhưng mà, em không biết phải đối diện với nó như thế nào. Em yêu anh là thật lòng và em cũng không muốn nó quá sốc khi biết sự thật. Anh có cách nào để cho nó bớt hận em không, trước sau gì nó chả biết sự thật. Anh việc gì phải sợ, anh yêu em chứ có yêu nó nữa đâu.
Người như nó, nhiều lần khiến anh thất vọng như thế, luôn dỗi hờn anh lại không biết chiều chuộng, quan tâm những điều anh muốn thì sớm muộn gì chả chia tay? Chỉ có em mới là người hiểu và yêu anh hơn cả".
Nghe được lời đó, tôi đã ngờ ngợ. Không lẽ... Tôi giật mình, chân tay bắt đầu run rẩy nhưng phải giả bộ như không nghe gì. Khi cô bạn thân vào nhà tắm, tôi đã mở trộm điện thoại xem cuộc gọi vừa đến và lặng người khi biết, số điện thoại đó chính là của anh. Cô ta còn lưu anh là "Anh yêu", thật không thể nào tin nổi...
Vậy là họ yêu nhau, yêu từ bao giờ vậy? Họ lừa dối lén lút qua lại với nhau từ bao giờ tôi không hay? Tôi không thể nào tin nổi lại có người đàn ông như thế và một người bạn thân vô liêm sỉ, bỉ ổi, vô đạo đức như vậy. Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho anh bằng máy của cô ta. Vừa nhấc máy, giọng anh đã hớn hở "có chuyện gì vậy em yêu, nhớ anh quá à mà lại gọi". Giọng tôi lạc đi: "Vâng, em nhớ anh quá, em rất nhớ anh và hận anh. Em... không thể nào tin nổi".
Tôi cúp máy... đúng là tôi không thể nào tin nổi trên đời này vẫn còn có những người bạn thân rắp tâm cướp người yêu của bạn. Một người bỉ ổi, vô liêm sỉ như vậy sao đáng sống trên đời? Họ định đối diện với tôi thế nào? Họ còn định lừa dối tôi đến bao giờ nữa?
Giờ tôi đã sáng mắt ra, trên đời này chẳng có thứ tình yêu nào là chung thủy, cũng chẳng có thứ tình bạn nào là vĩnh cửu... nhìn tôi thì biết, vì người yêu của bạn thân còn cướp được thì có thứ gì mà cô ta không cướp từ tôi đây?
Theo eva.vn
Biết chồng ngoại tình, tôi vẫn làm ngơ và "đánh cược" làm điều này lại khiến anh tự khắc quay về Khi phát hiện Sĩ ngoại tình, tôi rất đau khổ nhưng đã quyết định đánh cược 1 phen "được ăn cả, ngã về không". - Anh Sĩ, có xuống ăn cơm không hay để em mang tận phòng bón cho luôn nào! - Rồi, rồi, anh xuống liền. - Gọi từ nãy tới giờ vẫn cứ ậm ừ. Cơm nấu nguội cả ra...