Chuyện tình “tau thích mi” của cặp đôi Việt ở xứ sở anh đào
Thế nhưng giờ đây trong căn phòng vắng em lại thấy cô đơn trống trải và yếu đuối biết chừng nào. Rồi một ngày tháng 8, mình gặp nhau trong một kỳ nghỉ lễ dài ngày. Anh nói “Tau thích mi, rứa mi có thích tau không?”
Em quen anh ấy hồi còn học tiếng Nhật ở Sài Gòn. Ấn tượng của em về anh không nhiều lắm, chỉ là thấy con trai gì mà người gầy gò ốm yếu. Còn anh chắc cũng không thích em lắm, vì em thấy thi thoảng anh cứ hỏi em rằng “Này con gái gì mà cơ bắp to vậy mi ơi?”. Khi em không nói gì anh lại cố tình nói đểu em rằng “Chắc là tập tạ mỗi ngày chứ gì”. Em thấy vậy lườm anh mấy cái, và giận anh mấy ngày liền dù chúng em học cùng lớp và ngồi gần nhau.
Đúng như người ta nói, cãi nhau nhiều sau lại yêu nhau. Và tình yêu của mình đã bắt đầu như thế (Ảnh: NVCC)
Thời gian sau đó, chúng em có nói chuyện với nhau nhưng chủ yếu là nói mát, nói đểu nhau thôi. Cái kiểu cá mè bằng lứa nên lúc nào cũng có chuyện để cãi nhau. Em thấy anh là con trai gì mà nói nhiều nên thể hiện không thích ra mặt. Còn anh thì luôn tìm mọi cách để làm em giận bằng được thì thôi.
Đúng như người ta nói, cãi nhau nhiều sau lại yêu nhau. Sau khi kết thúc khóa học, em sang Nhật và tình cờ gặp anh ở đó. Cái thuở mới gặp lại nhau, lòng em trào dâng một cảm xúc khác lạ. Lúc đó, em thấy anh thật thân thương, trìu mến. Nhưng vì không biết anh với mình tình cảm thế nào nên em cứ im lặng. Còn anh thì cười tinh quái “Lại gặp mi ở đây. Trái đất tròn nhỉ”.
Video đang HOT
Vội vã lấy số điện thoại rồi chúng em chia tay nhau từ hôm đó. Anh sống ở thành phố khác em. Thi thoảng mình có nhắn tin gọi điện hỏi han, động viên nhau. Ở xứ người cũng đông bạn bè, có người cùng quê, nhưng đôi khi em vẫn cảm thấy cô đơn và cần một bờ vai che chở. Và tự dưng em bật khóc khi nhớ đến anh. Có lẽ em đã có tình cảm với anh, nhưng chưa kịp nói. Em đang đợi một lời ngỏ từ anh để em có thể nói với anh rằng “Em cần anh biết chừng nào”.
Em đã nghĩ rất nhiều khi chỉ còn mấy tháng nữa em sẽ về nước mình anh ở lại nơi đây (Ảnh: NVCC)
Với một cô gái trẻ như em, mang đầy ước mơ hoài bão, khi sang đây em đã nghĩ là sẽ gạt bỏ tất cả để lo cho công việc một tương lai. Thế nhưng giờ đây trong căn phòng vắng em lại thấy cô đơn trống trải và yếu đuối biết chừng nào. Rồi một ngày tháng 8, mình gặp nhau trong một kỳ nghỉ lễ dài ngày. Anh nói “Tau thích mi, rứa mi có thích tau không?”
Lúc đó, em đã rất hạnh phúc, nhưng rồi em giật mình thảng thốt. Em yêu anh, nhưng em sợ rằng cuộc sống xa quê, mỗi đứa học một nghề rồi biết đâu kẻ ở người đi sẽ chẳng có một kết thúc tốt đẹp. Rồi khi anh về nước em sẽ bơ vơ ở nơi đây. Em sợ lắm. Em đã nghĩ rất nhiều khi chỉ còn mấy tháng nữa là anh về nước làm việc, còn em ở lại đây với những dự định về tương lai dang dở.
Em trả lời là “Không”, anh hỏi lại em rằng “Mi chắc chứ”, em vẫn cương quyết “chắc chắn”, anh hỏi “vì sao”, “em khẳng định “tau có người yêu rồi”… khi anh nói “Tau sẽ không bao giờ gặp lại mi nữa, cơ bản tau muốn có thời gian để quên chuyện này đi”. Khi anh đi rồi em đã khóc rất nhiều, em đã đánh mất tình yêu vừa chớm nở. Em đã xóa đi cái gọi là “định mệnh” giữa hai chúng mình.
Để rồi sau hôm đó, em luôn nhớ đến anh. Em ân hận, em dằn vặt trong đau khổ. Rồi chính em đã không đợi được, em đã nhắn tin cho anh nói ra tình cảm của mình. Để rồi 12h đêm, anh chạy đến gặp em…
Khi em khóc nói với anh rằng, em muốn anh cùng ở lại làm việc ở đây mình sẽ cưới nhau, nhưng anh nói điều đó khó thành hiện thực. Bởi ba mẹ anh đã có dự định rồi, khó có thể thay đổi được. Nếu em cùng anh về nước thì mình sẽ cưới nhau rồi cùng ổn định công việc. Hiện tại em phân vân quá, em không biết mình có nên cùng anh về hay không?
Theo ĐSPL
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...