Chuyện tình đơn sơ ngọt như mía lùi của cặp đôi Sài Gòn chụp hình cưới concept “xe ôm công nghệ”
Không veston, soiree cầu kỳ, không áo dài khăn đóng cổ điển… cặp đôi Trúc – Trang mặc nguyên bộ đồng phục chạy xe ôm vàng rực đi chụp ảnh cưới, khiến dân tình không khỏi trầm trồ thú vị.
Nhưng điều đẹp nhất đằng sau bộ ảnh có 1-0-2 này, chính là tình cảm giản dị, sự tự hào mà cặp đôi dành cho nhau và những suy nghĩ chân tình của họ về công việc, tình yêu…
Làm nghề gì thì chụp hình cưới theo nghề đó đi!
Cặp đôi sở hữu bộ ảnh cưới concept xe ôm công nghệ đáng yêu là chú rể Trương Vĩnh Trúc (sinh năm 1991, quê Cần Thơ, chạy xe ôm công nghệ ở Sài Gòn) và cô dâu Nguyễn Thị Mộng Tuyền (tên ở nhà là Trang, sinh năm 1993, sinh sống ở Sài Gòn). Gặp Trúc, Trang trong căn hộ nhỏ ở chung cư Ngô Gia Tự – Quận 10, cặp đôi dù đang tất bật chuẩn bị cho ngày cưới vào 6/4 tới, vẫn tranh thủ kể về tình yêu của mình, tràn đầy tự hào và hạnh phúc.
Nói về lý do chụp ảnh cưới với bộ đồng phục xe ôm, anh Trúc bảo: “Ban đầu hổng tính chụp bộ hình cưới luôn, chỉ chụp hai tấm hình cổng để trưng bài trong ngày đãi tiệc cưới thôi. Nhưng sau đó cả hai nghĩ đám cưới cả đời chỉ một lần nên quyết định chụp thêm một cuốn album cưới nho nhỏ làm kỉ niệm… Chỗ chụp hình cho mượn 2 bộ soiree, 2 bộ vest, 1 bộ đồ đi chơi. Chụp album cưới có soiree và vest thì không nói rồi nhưng với bộ đồ đi chơi thì ai ai cũng chụp thấy đơn giản quá, đã làm kỉ niệm thì nên có cái gì đó khác và lạ một tí…Tình cờ lúc tham khảo hình, thấy có đôi chụp hình cưới chung với xe hủ tiếu nên nảy sinh ra ý tưởng mình làm nghề gì thì chụp hình với nghề đó đi. Với lại thấy bộ đồng phục xe ôm công nghệ của mình cũng đẹp và nghĩ sẽ lạ nên quyết định chọn thay cho bộ đồ đi chơi luôn.”
Bộ ảnh cưới concept “xe ôm công nghệ” của cặp đôi Sài Gòn gây “sốt” những ngày qua
Cô dâu Trang thì hồ hởi khoe: “Áo chạy xe của ảnh màu vàng, may mắn sao em cũng có cái đầm màu vàng. Vậy là kéo nhau tới phim trường khu Bình Quới, ai dè kiếm luôn được cái nhà màu vàng để chụp, vợ chồng em bất ngờ mà cũng phấn khởi với tông vàng đó lắm. Vô phim trường người thì đầm công chúa, người thì đồ vest, có mỗi hai vợ chồng em mặc bộ đồ này, xách thêm hai cái nón nữa, ai cũng nhìn mình hết trơn.” Trang vui vẻ kể tiếp: “Mà mình thấy chụp vầy vui nè, nó tự nhiên, giống như mình leo lên xe, mình cầm nón đi chơi như khi quen nhau, thấy hay và ý nghĩa hơn…”.
Kể lại thời mới yêu, cặp đôi cho biết, hơn một năm trước, Trúc và Trang còn cùng bán hàng thuê cho các sạp quần áo sỉ ở chợ An Đông. “Ổng bán đối diện em, mình rao ổng cũng rao, cái ổng ghẹo mình… Tối gặp nhau đi ăn, nói chuyện, ngỏ lời, yêu nhau… Quen nhau tầm 2 tháng, gia đình ảnh ở dưới quê lên đây xin phép cho hai đứa qua lại luôn, ổng nghiêm túc lắm”, Trang tủm tỉm kể.
Video đang HOT
Anh Trúc chia sẻ mong muốn được kỉ niệm lại bằng bộ ảnh cưới độc đáo
Ảnh làm nghề gì mà em hổng thương!
Với nhiều người, chạy xe ôm tưởng chừng chỉ là một cái nghề tạm bợ, vậy mà cặp đôi vẫn đường đường không ngại “khoe với cả thế giới” điều này nhân ngày hạnh phúc của mình. Để chú rể có thể tự tin sáng tạo ý tưởng hình cưới “hổng đụng hàng”, công lớn là nhờ có cô dâu luôn trân trọng công việc của chồng. Trang chân thành nói: “Em thấy nhiều người có bạn trai làm nghề xe ôm thì khinh thường. Còn em thì ông này làm nghề gì cũng được, mình thương là được, ảnh làm nghề gì mà em hổng thương!”.
Anh Trúc thì tự tin nói về lựa chọn của mình: “Mình kiếm ra đồng tiền sạch sẽ chân chính, có phải kiếm đồng tiền dơ bẩn đâu mình sợ…”. Với Trúc, nghề chạy xe ôm công nghệ cho anh một công việc thu nhập tốt, giờ giấc linh hoạt tự do, đủ để… tự tin cưới vợ và có thời gian chăm sóc gia đình.
“Hồi trước bán đồ cho người ta lương 7 triệu, mà có việc đưa người yêu về quê hai bữa cũng bị chủ nói này nói nọ, khó xử lắm. Giờ mình chạy xe chăm chỉ, tháng kiếm mười mấy triệu cũng có, khi có việc riêng thì tắt app nghỉ. Sáng 6 giờ mình ra chạy, chạy tới 9 giờ hơn tắt app đi ăn sáng, uống cà phê rồi chạy tiếp đến trưa, về ngủ trưa chút 4 giờ chiều ra chạy tiếp, tới 9 giờ tối là về nhà với vợ… Chạy ế ngày cũng được 20 cuốc. Làm chỗ này được cái tài xế được thương, thấy cũng ổn, nhẹ đầu, yên tâm đi làm”, Trúc khoe.
Còn Trang kể về ông xã một cách hài lòng: “Giờ em muốn đi chơi thì xin ổng nghỉ 1 ngày, dắt mình đi chơi, chứ nhốt em ở nhà hoài em buồn… Có khi em cũng đòi đăng ký chạy chung mà ổng hổng cho, sợ mình cực, nói thôi đi bán hàng đi, lương 4-5 triệu cũng được, anh chạy xe anh nuôi…”.
Cả hai đang tất bật chuẩn bị cho đám cưới trong thời gian tới.
Vài ngày nữa là tới ngày cưới, chú rể Trúc vẫn tranh thủ từng cuốc xe trong tràn đầy hạnh phúc. Cô dâu Trang thì khoe thêm về tình yêu với đầy niềm tin vào hạnh phúc tương lai: “Ông này làm gì cũng chịu khó hết. Ổng đi tới đâu ai cũng thương ổng. Ở nhà em, Tết một tay ổng dọn dẹp. Ngày thường em về em mệt em nằm, ảnh chỉ nói em nhẹ lắm: Anh đi làm anh mệt nè, em phụ anh đi… Ổng cũng biết ru con nít ngủ nữa, con nít mến ổng lắm… Em nghĩ em gặp được ảnh là may mắn của em rồi”.
Cặp đôi chia sẻ thêm, hai vợ chồng tự lo tiền cưới không phiền bố mẹ, sẽ làm tiệc cưới tiết kiệm ở Trung tâm văn hoá quận 5… Trước sự chú ý dành cho bộ ảnh cưới độc đáo, cặp vợ chồng cảm ơn sự quan tâm của bạn bè và mong nhận được sự chúc phúc từ mọi người. Đại diện ứng dụng gọi be đã trao tặng món quà nhỏ cho đôi vợ chồng trẻ trước ngày cưới. Mong cho anh Trúc và chị Trang trăm năm hạnh phúc, luôn mãi yêu nhau như ngày đầu.
Theo afamily.vn
Hủy hôn
Lễ hỏi, tôi đứng trước hai họ, kiên định nói: "Con muốn hủy hôn". Tất cả sững sờ, chồng sắp cưới của tôi bối rối, chẳng nói lên lời.
Một tháng trước ngày hủy hôn ấy, tôi đi chụp hình cưới cùng anh. Chúng tôi chọn Đà Lạt, là nơi hai đứa có nhiều kỉ niệm đẹp. Bộ ảnh ấy rất đẹp, làm tôi cứ ngơ ngẩn ngắm hết lần này đến lần khác.
Càng gần ngày cưới, tôi càng hồi hộp. Vì hai họ ở xa nên hai nhà quyết định tổ chức đám hỏi và đám cưới sát ngày nhau cho tiện. Hôm nay hỏi thì mai cưới luôn. Tôi quay cuồng với bao nhiêu việc, nào chọn váy áo, thiệp mời, bàn tiệc, chọn nhà hàng, chuẩn bị cho chỗ ở sau khi kết hôn... Từng ấy việc trong khi vẫn phải đi làm ở cơ quan đã khiến tôi xoay mòng mòng.
Bạn bè hỏi tôi sao không chia bớt việc cho anh, tôi cũng định thế, nhưng không an tâm chút nào. Anh không phải người khéo léo, không chu toàn nên tôi ngại xảy ra sơ sót. Cả đời chỉ cưới một lần, tôi muốn toàn vẹn nhất có thể. Vậy nên, trong khi tôi tất bật thì anh lại rảnh rang. Tôi nghĩ là phụ nữ, lo ba cái chuyện trang hoàng, đẹp đẽ cho đám cưới của mình thì cũng không có gì mệt.
Tôi không thể tin anh lại phản bội ngay trước ngày cưới. Ảnh minh họa
Thế nhưng hạnh phúc chưa tới đã vụt tắt. Tôi không thể quên cái ngày định mệnh ấy, khi quyết định xin nghỉ phép để đi thuê mâm quả. Xong việc đã quá trưa, tôi gọi cho chồng sắp cưới nhưng mãi anh không bắt máy. Khoảng 15 phút sau, tôi gọi lại, vẫn tiếng điện thoại viên thông báo "thuê bao không liên lạc được". Cảm giác lo lắng trỗi dậy, đang ở gần chỗ anh làm việc nên tôi chạy đến luôn.
Vừa đến nơi, tôi thấy anh rồ xe chạy ra khỏi cổng. Gọi với theo không được, tôi chạy theo. Anh chạy thẳng đến một khách sạn trong hẻm nhỏ ngay gần đó, như vào một nơi rất quen thuộc. Tôi dừng xe, đứng sững, bần thần, ngỡ ngàng.
Hai tiếng sau, trong khi tôi vẫn thẫn thờ, hoang mang ngồi bên kia đường với bao dấu hỏi thì anh và một cô gái cùng đi ra. Tôi nhanh chóng nhận ra đó là người yêu cũ của anh. Họ tách ra, anh chạy về hướng công ty, cô ấy cũng tự đi xe riêng về. Tôi ngồi đó, lặng lẽ chụp vài bức ảnh, mắt nhòe ướt tự bao giờ.
Những ngày sau đó, tôi không thể lo nổi chuyện cưới xin. Thiệp đã gửi đi, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi cứ ngỡ mình sẽ có một đám cưới đẹp như cổ tích, bố mẹ tôi sẽ vui lòng, mọi người sẽ chúc phúc. Nhưng giờ tôi phải làm gì khi anh phản bội trước ngày chúng tôi sắp về chung nhà, ăn chung bữa, ngủ chung giường?
Tôi đau đớn và không đủ can đảm để gào lên trước mặt anh. Khi chỉ còn một ngày là đám hỏi, tiếp theo là ngày cưới, tôi vẫn chơi vơi trong hẫng hụt. Nếu nói ra tất cả, tôi sẽ là trung tâm của những bàn tán, bố mẹ tôi sẽ rất đau lòng. Nếu không nói ra, cả đời tôi sẽ chìm trong sự phản bội của anh, làm sao có thể hạnh phúc. Đêm ấy tôi thức trắng, nước mắt vòng quanh, muốn thoát ra khỏi mớ hỗn độn ấy mà không thể.
Tôi quyết định thoát khỏi anh - người đàn ông trăng hoa. Ảnh minh họa
Khi hai họ đã họp lại trong đám hỏi, tôi vẫn quay cuồng với suy nghĩ: hủy hôn hay tiếp tục? Thế rồi lúc trao nhẫn, tôi vô thức rụt tay lại. Bà con hai bên rất bất ngờ. Tôi nói trong nước mắt, nhưng kiên định: "Con muốn hủy hôn". Mọi người sững sờ, chồng sắp cưới của tôi bối rối, chẳng nói lên lời.
Bố tôi quát: Con nói cái gì vậy hả?
Tôi vừa khóc vừa đưa những hình ảnh trong điện thoại ra, anh ấp úng, giằng lấy. Tôi vừa khóc vừa chạy ra khỏi buổi lễ mà mình đã mong ngóng suốt những năm thanh xuân.
Bà con, hàng xóm đã bàn tán không ngớt về tôi. Nghe nói họ nhà trai rất bẽ mặt. Bố anh thậm chí không kìm nổi, tát anh một cái như trời giáng. Không có lễ cưới nào diễn ra, chẳng có vợ, có chồng là chúng tôi sau hôm ấy. Thật may, chúng tôi vẫn chưa kịp đăng kí kết hôn.
Đến giờ tôi vẫn đau nỗi đau bị anh phản bội, nhưng cũng phục mình đã can đảm thoát khỏi lễ hỏi hôm ấy. Tôi không trốn chạy, mà là rời bỏ anh - người mà tôi lầm tưởng xứng đáng làm chồng mình.
N.Lam
Theo phunuonline.com.vn
'Chợ' Sài Gòn Có thể ví Sài Gòn như một cái chợ, nơi gặp gỡ của những con người mang những mục đích, ước vọng khác nhau. Có người đến "chợ" để mua cho mình một ước mơ, mua cho mình một cơ hội; cũng có người đến để bán sức lực, bán tuổi trẻ đổi về miếng cơm, manh áo, đổi về tương lai cho...