Chuyện tình dang dở
Anh! Sáng nay dậy đi làm mà em thấy mệt quá vì đêm qua lại là một đêm dài cô đơn trong nước mắt. Em đã dặn lòng rằng sẽ không được nhớ anh, không quan tâm đến anh. Nhưng con tim không nghe lời em, hàng đêm nó vẫn cứ nhói đau vì anh.
Mình đã xa nhau thật rồi, em không muốn tin đó là sự thật vì em biết trong tâm trí, trong từng suy nghĩ chúng ta vẫn luôn hướng về nhau. Vì sao hả anh, vì sao cuộc đời lại nghiệt ngã với chúng ta như vậy khi đôi tim yêu không thể đến được với nhau? Từ ngày xa anh, sau quãng thời gian đau khổ trong nước mắt, em cũng không biết em đã sống như thế nào nữa? Có những lúc em cảm tưởng như mình không còn sống nữa. Nhưng em biết vì gia đình, vì những người yêu thương em mà em phải cố gắng để vượt qua nỗi đau đó. Anh biết không em đã cố gắng thay đổi mình rất nhiều. Em biết anh luôn muốn em là một cô gái đơn giản thôi và anh cũng yêu em vì điều đó, thế nhưng giờ đây em đã thay đổi rồi anh ạ! Em tự khoác lên mình một bộ mặt được tô vẽ nhiều hơn, mặc những bộ quần áo hợp thời trang hơn. Em lao đầu vào những cuộc hẹn hò với những người con trai khác. Em làm tất cả những điều đó chỉ với một mục đích là để có thể quên anh. Nhưng em đã lầm, càng làm như vậy, em lại càng thấy nhớ anh nhiều hơn mà thôi.
Những lúc vui, lúc buồn hay những lúc em ngồi ở quán cafe nào đó, em chỉ nhớ đến anh và chỉ mong một lần anh nhìn thấy em. Em muốn anh nhìn thấy em đã thay đổi nhiều như thế nào nhưng để làm gì thì chính em cũng không biết. Em nên sống như thế nào đây? Có phải em đã sai khi lại làm tổn thương người khác không? Em thật xấu phải không anh? Em không biết cho đến khi nào trái tim em mới hết đau khi nghĩ về anh, khi nào nước mắt em thôi rơi hàng đêm? Có thể mãi mãi không bao giờ em làm được điều đó vì hình ảnh anh đã in quá sâu trong trái tim em. Ngày trước khi em đọc những câu chuyện tình buồn em không nghĩ sẽ có ngày em cũng như vậy. Giờ đây chính em đang rơi vào trong một thế giới nửa thực, nửa ảo mà em tự vẽ lên. Có những lúc em chỉ muốn quên hết đi mọi thứ trong cuộc sống này để không còn phải đau khổ và dằn vặt thêm nữa. Nhưng rồi nghĩ đến anh và bố mẹ, em lại không thể làm thế.
Anh ơi! Em đang nghe ca khúc “If” mà anh vẫn thích đó, nghe thật buồn anh nhỉ? Anh từng đau khổ vì ca khúc này, giờ đây lại đến lượt em. Ông trời thật quá công bằng phải không anh? Điều em mong muốn lúc này là thời gian có thể làm nỗi đau trong em dịu lại, vì em còn rất nhiều điều phải làm nữa. Em cũng mong anh luôn sống thật tốt và em vẫn luôn tin là chỉ cần anh cố gắng thì điều gì anh cũng làm được. Sắp đến ngày 8/3 rồi em đã có rất nhiều người tặng hoa nhưng em vẫn mong có một bông hoa hạnh phúc anh mang đến cho em. Dù không đến được với nhau thì chúng mình hãy cùng nhau sống thật hạnh phúc anh nhé! À, anh nhớ gọi điện về cho mẹ nữa, anh cứ trốn tránh như thế mẹ sẽ thấy tủi thân lắm đấy. Mẹ cũng khổ vì tụi mình nhiều rồi mà, chúng mình chưa làm được gì cho mẹ cả thì phải cố gắng để cho mẹ vui anh nha. Em yêu và nhớ anh nhiều!
Theo NGôi Sao
Trái tim lạc lối
Anh! Em không biết là bắt đầu từ khi nào trong tim em có hình bóng của anh. Hình ảnh anh đã in sâu trong tâm trí em, len lỏi vào trong suy nghĩ, trong giấc mơ em....
Biết rằng không thể yêu anh, yêu anh là sai, là không đúng, là không phải em. Bởi vì nếu là em trước đây em sẽ không bào giờ làm sai điều gì, em sẽ không yêu anh, không cam chịu, không buồn tủi như thế này.
Ngay từ đầu lý trí em đã ngăn cản em yêu anh, ngăn cản em tin anh....Nhưng dường như trái tim em không nghe theo lý trí! Những ngày đầu bên anh, em quên đi những suy nghĩ ngăn cản em bên anh, em đã hạnh phúc bên anh, vui khi được anh quan tâm, yêu thương.... Nhưng rồi, khi em nhận ra mình thật sự yêu và cần anh thì cũng chính là khi em nhận ra anh không thật lòng với em. Anh không chỉ có mình em, em thật ngốc khi đã tin lời anh nói "anh thương em".
Từ đó em luôn tránh mặt anh, không muốn gặp anh nhiều, sợ rằng sẽ thương anh nhiều hơn và khi anh ra đi thì em sẽ không thể chịu đựng được. Em đi chơi nhiều hơn, em về muộn, em không nói chuyện với anh.Em sa ngã, em muốn tìm một ai đó có thể kéo em dậy, kéo em ra khỏi anh...nhưng không thể. Thực ra những lúc như thế em lại càng thấy nhớ anh nhiều hơn, đi đâu em cũng nhìn xem có bóng dáng anh ở đó không, nhất là đi đến những nơi anh và em đã từng đến. Đến khi đó em lại không chịu được nữa, anh biết không, em sợ mất anh kinh khủng, em khóc... Rồi em lại có suy nghĩ rằng mình không đến được với nhau, không thế yêu nhau thì em chỉ xin làm người tình của anh thôi cũng được, em chấp nhận. Anh cứ đi, anh cứ chơi, anh cứ gặp ai yêu ai anh muốn, chỉ xin một điều đừng quên em, đừng rời xa em....
Chưa bao giờ em thấy yếu đuối như thế, chưa bao giờ em mất tự tin đến thế. E là ai? Là một cô gái khá xinh và còn có rất nhiều người theo đuổi. Vậy mà, em lại yêu một người không thuộc về em, không thương em, lại hơn em 18 tuổi và......đã có vợ! Khi anh ra đi, anh không thể để em nhìn anh đi một cách vui vẻ, hình như anh muốn dày vò em....anh đã dẫn một người con gái khác đến. Em chỉ đứng sau nhìn theo bóng anh và cô gái đó, hai người lên xe ra sân bay.... em không đi tiễn anh. Anh đi rồi em cứ thẫn thờ nhìn theo, em giận mình tối hôm qua không ở nhà soạn đồ cùng anh mà lại đi chơi đến đêm muộn mới về. Chỉ là vì em sợ gặp anh, em không muốn chấp nhận sự thật là anh sẽ rời xa em. Em nhớ anh rất nhiều. Dù anh không yêu em, không thương em, em biết anh gạt em, em biết chứ...
.Nhiều khi thấy hận anh lắm, anh hết người để gạt rồi hay sao mà anh lại đi gạt em??? Anh biết mà..... Bây giờ đây ở một mình trong ngôi nhà đã từng có anh, có những kỷ niệm của hai đứa mình em thấy cô đơn và buồn lắm anh à, em nhớ anh nhiều lắm, em muốn khóc, khóc cho hết đi. Giá như nước mắt có thể rửa sạch những tổn thương mà anh đã dành cho em, giá như nước mắt có thể khiến cho em quên được anh.... Có một điều là bây giờ em phải cố gắng, cố gắng sống cho em, vì em để quên đi anh- người em không nên và không thể yêu!
Theo Ngoisao
Giờ này anh ở đâu? Khi chúng tôi chia tay nhau, anh đã chuyển công tác đi nơi khác. Và kể từ đó, chúng tôi không bao giờ gặp lại nhau nữa... Thời gian thấm thoắt trôi đi đã hơn chục năm, vậy mà tôi không thể nào quên được anh. Hằng đêm, trước khi chìm vào giấc ngủ, hình ảnh của anh và những ký ức về...