Chuyện tình đặc biệt vào thứ 6 ngày 13
Cám ơn cuộc đời, cám ơn số phận, cám ơn anh đã đến đã làm cho cuộc đời em biết màu của hạnh phúc màu của tình yêu.
Chúng tôi sẽ có một hôn lễ hạnh phúc viên mãn sau 6 năm yêu nhau với biết bao kỷ niệm. Nhìn tấm ảnh cưới ngọt ngào, tôi nhoẻn miệng cười và thầm cám ơn chuyến xe buýt chiều định mệnh ấy. Nhờ có nó mà tôi và anh đã tìm được nhau trong biển người xô bồ của cuộc sống. Câu chuyện tình cờ dù đã trải qua sáu năm nhưng tôi vẫn cảm nhận được rõ ràng cái hạnh phúc lâng lâng khó tả, cảm thấy nó xảy ra mới chỉ như ngày hôm qua thôi.
Ngày cươí sẽ là ngày lòng tôi ngập tràn hạnh phúc
Hôm ấy đúng là ngày 20.10 khi lớp tôi đã liên hoan xong thì cũng là chiều muộn, tôi bắt chuyến xe buýt chiều vội vã về nhà cho kịp vì sợ muộn khó bắt xe. Khi xe dừng đến bến xe cổng trường Đại học Thủy Lợi, anh lên xe, ấn tượng đầu tiên trong tôi về anh là đôi mắt sâu cuốn hút. Anh đến từ tốn hỏi tôi:” anh ngồi ghế này nhé!”. Sao trên đời này lại có người đàn ông lịch sự đến thế nhỉ? Tôi tự hỏi trong giây lát và nở một nụ cười tươi rói với anh. Ấn tượng ban đầu trong tôi về anh rất tốt, bởi vậy khi anh ngồi xuống tôi đã mở lời bắt chuyện làm quen.
Anh mang đến trong cuộc sống của tôi màu của hạnh phúc, màu của tình yêu
Thấy trên tay tôi vẫn cầm bông hoa của các bạn trong lớp tặng anh cười hỏi nhỏ tôi rằng:” Người yêu em tặng à?”. Tất nhiên là tôi chối luôn chứ, nói thật lúc ấy giá mà lỡ có người yêu rồi tôi cũng chẳng dại gì mà làm vụt tắt hy vọng của một người con trai dễ thương như thế.
Video đang HOT
Anh và tôi tiếp tục những câu chuyện huyên thuyên về biết bao nhiêu là thứ, hỏi thăm về nhau cũng được kha khá thông tin. Sao nhanh thế, mới có một lúc đã tới bến xe cuối tôi và anh cùng xuống xe. Trong mấy phút ít ỏi đó, anh bỗng chốc quay lại rất nhanh và hỏi tôi số điện thoại. Thật ra thì tôi chờ câu hỏi này từ khi tôi thấy a lúc lên xe cơ, và tôi đã viết sẵn ra giấy rồi, nếu lúc đó anh không hỏi chắc tôi cũng đưa cho anh rồi.
Cám ơn tình yêu của đời em!
Tối đó về anh nhắn tin cho tôi thật, sau những câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối ấy, tôi và anh cảm thấy hai đứa rất hợp nhau. Tôi bị cuốn hút bởi cách nói chuyện đầy thông minh và cũng hết sức chừng mực của anh. Sau những tin nhắn chuyện trò khoảng chừng gần một tháng, anh quyết định rủ tôi đi chơi. Đến bây giờ tôi cũng chưa hết buồn cười khi nghĩ lại cái buổi tối hôm ấy, anh tưởng tôi trẻ con mua cho tôi hẳn chục cái chong chóng (lúc ý tôi nghĩ chắc chỗ chong chóng này về nghịch cả năm không hết), tôi không dám cười to vì sợ mất điểm. Nhưng cho đến bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn nhắc lại hỏi anh lý do tại sao anh mua cho tôi cả một đống chong chóng như thế. Anh cười và nói với tôi rằng nhìn em đáng yêu …giống trẻ con nên anh mua tặng thôi.
Tên cô dâu: Phạm Thị Toàn Ngày sinh: 16.3.1990 Tên chú rể: Ngô Mạnh Hùng
Đối với mọi người thì thứ 6 ngày 13 là một ngày kém may mắn nhưng đối chúng tôi thì đó là một ngày thật sự tuyệt vời vì ngày đó anh tỏ tình với tôi, chúng tôi chính thức yêu nhau. Nhiều lúc nghĩa lại mới thấy tình yêu của chúng tôi gắn với những ngày rất đặc biệt.
Sáu năm yêu nhau trải qua biết bao nhiêu sóng gió cuộc đời, biết bao đổi thay của cuộc sống, nhưng tình cảm chúng tôi dành cho nhau vẫn thế, thậm chí càng ngày càng sâu đậm. Tôi thầm cám ơn cuộc sống, cám ơn số phận đã mang anh đến với tôi làm cho cuộc sống của tôi thêm nhưng hương vị ngọt ngào của tình yêu, đôi khi là những phút hờn giận, những lúc hờn ghen. Tất cả những màu sắc của tình yêu ấy làm chúng tôi gắn bó yêu thương và trân trọng nhau nhiều hơn.
Cám ơn anh tình yêu của đời em!
Theo Danviet
Nỗi xót xa của người đàn bà bỏ chồng theo anh rể
21 năm trôi qua, các cháu của cô đã lớn, bắt đầu xây dựng gia đình. Điều cô đau lòng nhất là những đứa con này lại ghét dì, không cho dì tham gia bàn bạc chuyện cưới xin của chúng.
Năm nay, cô đã ngoài 40 tuổi. Lúc còn trẻ, cô lấy chồng, một người say xỉn không biết làm ăn, suốt ngày đánh đập cô. Cuộc đời cứ như là định mệnh buồn của cô vậy.
Khi đó chị gái của cô mắc bệnh hiểm nghèo, các cháu còn quá nhỏ, anh rể đi công tác suốt, thương chị nên cô thường xuyên tới giúp chị và lo cho các cháu. Vì thế mà cô và anh rể gặp gỡ nhau nhiều, dần dần giữa hai người nảy sinh tình cảm, chị cô biết chuyện này khi hấp hối, kịp nói với cô rằng hãy thương các cháu.
Cô đã suy nghĩ rất nhiều. Thương các cháu, nhớ lời chị, cô quyết định bỏ chồng và đến ở với anh rể. Lúc đó ở quê mọi người họ hàng không ai chấp nhận, dân làng dị nghị. Cô và anh rể phải bán nhà và chuyển tới chỗ khác sinh sống. Từ đó cô vừa làm mẹ vừa làm dì của các cháu.
Chồng cô vẫn hay đi công tác xa, không mấy khi ở nhà. Cô đầu tắt mặt tối vừa làm việc vừa chăm sóc bốn đứa con. Bảy năm sau, cô có một cửa hàng bán gạo nho nhỏ, các cháu cũng đã lớn. Cô sinh một đứa con gái với anh rể (chồng cô bây giờ).
Cuộc đời chị là một định mệnh buồn (ảnh minh họa)
Cứ thế cô lo cho từng đứa một vào đại học, chạy vạy xin việc cho chúng. Trong lúc cô lo cho năm đứa con, chồng cô lại cặp bồ, cô biết nhưng không hề nói với ai, cũng không trách móc gì chồng, chỉ nghĩ chồng cô sẽ nhìn vào những gì cô làm mà không mắc sai lầm nữa.
Nhưng chồng cô vẫn bỏ mặc gia đình mà họ đã cất công xây dựng trên mọi điều tiếng dèm pha của xã hội. Đã hai lần lấy chồng, cô vẫn chưa nếm trải hạnh phúc, chưa một lần chồng cô đưa cô đi chơi, chưa một lần mua gì tặng cô. Hai vợ chồng gần nhau cứ như hai khúc gỗ, cô hỏi gì chồng cô trả lời, sáng hôm sau anh lại xách cặp đi làm.
Cứ thế 21 năm trôi qua, các cháu của cô đã lớn, bắt đầu xây dựng gia đình. Điều cô đau lòng nhất là những đứa con này lại ghét dì, không cho dì tham gia bàn bạc chuyện cưới xin của chúng. Cô không hiểu vì sao chúng lại làm thế, cô không có công sinh đẻ nhưng cũng có công chăm sóc chúng.
Trong một lần tranh luận chúng đã đẩy cô xuống mương nước sau nhà. Tủi nhục, cô kể cho chồng nghe, tưởng chồng cô sẽ dạy dỗ các con nhưng chồng cô lại hùa với chúng. Lúc này, tình nhân của chồng cô chính là người bạn gái hàng xóm mà cô hay tâm sự.
Chồng cô công khai gọi điện, nhắn tin với tình nhân cho cô nghe thấy. Tệ bạc hơn anh ta còn đi nói với mọi người rằng cô buôn bán lấy tiền cho tình nhân. Anh ta nghĩ đứa con gái mà họ đã có chung không phải con anh ta.
Quá chán chường và thất vọng cô không biết phải làm gì cả, chỉ biết than thở rằng âu cũng là cái số, là định mệnh của mình.
Theo VNE
Vợ bị hiếp dâm sau buổi karaoke định mệnh Tôi chạy như bay đến đó, lên phòng và thấy cô ấy đang rúm ró trong góc giường, quần áo, tóc tai tả tơi rũ rượi. Tôi đến bên, cố gắng nén nỗi đau ôm cô ấy vào lòng và nhẹ nhàng mặc quần áo cho vợ. Tôi và vợ có một tình yêu thanh mai trúc mã. Chúng tôi thuộc thế hệ...