Chuyện tình của người ở thế giới thứ 3
Trong thế giới thứ ba, mỗi pê-đê có một “bí danh” để gọi nhau cho trìu mến, thân thương…
“Trong thế giới thứ ba, mỗi pê-đê có một “bí danh” để gọi nhau cho trìu mến, thân thương. Thông thường ai yêu thích ca sĩ hay loài hoa nào hay bất kỳ thứ gì khác, cứ đẹp đẹp và cảm thấy thích thích là họ đặt tên ấy cho mình. Quán tôi thì có Mỹ Tâm, Tường Vi, Hạ Vi, Edu, Hồng Hạnh, Thảo Nguyên…
Không giống như người thường đặt bí danh chỉ để gọi cho vui một thời gian, những cái tên sẽ theo những người trong thế giới thứ ba suốt cuộc đời. Họ sống, yêu và thậm chí sẽ khắc lên bia mộ khi lìa đời”, chị Thủy chủ quán “lẩu pê-đê” trứ danh Sài Gòn bật mí.
Khát khao thầm kín sau những cái tên mỹ miều
Một buổi chiều muộn ở Sài Gòn còn vương nắng, chúng tôi tìm tới quán “lẩu pê đê” Thúy Linh nằm sát cầu số 7 trên kênh Nhiêu Lộc (P.11, Q.3) để gặp các “em” qua lời giới thiệu của vài người bạn. Quán tuy nhỏ nhưng lượng người ra vào tấp nập. Vừa đặt chân vào quán, những nhân viên “tân thời” đã chào đón chúng tôi nồng nhiệt. Họ mời khách rôm rả với một giọng ẻo lả, vừa dễ nghe, vừa xao xuyến vừa…rờn rợn.
Những “cô gái” ở đây ăn mặc rất “mát mẻ”, gợi cảm y như mấy cô nhân viên ở quán bar, thêm phần ngọt ngào từ giọng điệu nữa khiến không ít đáng mày râu thích thú. Thế nhưng, đó là những cô gái thuộc về giới tính thứ ba, điều mà chính họ chẳng ai muốn khi sinh ra. Sau bao năm tháng vật lộn với đời, với người và với chính mình nhưng họ thường được gọi chung với cái tên chung là “pê-đê”.
Họ tụ tập cái quán này làm ăn, công khai giới tính trước bàn dân thiên hạ để mong người đời nhìn nhận mình như những con người bình thường. Họ tha thiết hòa nhập với cộng đồng để mong mình có tiếng nói từ chính những việc họ đang làm. Tất cả đều bộn bề, ngang trái vì mấy ai đã thấu lòng họ đâu. Mỗi nhân viên trong quán nhậu Thúy Linh là mỗi “linh hồn”, theo cách gọi của họ, đang phiêu diêu chốn trần gian. Mỗi người đến từ một vùng quê khác nhau, kẻ Bạc Liêu, người Sóc Trăng, người khác ở tận Cà Mau…theo tiếng gọi “bầy đàn” (một cách nói thân mật, vui tai của một pê-đê tại quán-PV) mà về đây tụ hội, chỉ cốt để sống cho vui, cùng nhau nương tựa, chia sẻ chuyện “phong ba” đời thường.
Tường Vi đang trải lòng chuyện tình yêu của mình.
Chị Thủy, chủ quán lẩu đặc biệt này cho biết, quán mở ra cách đây hơn 10 năm, lúc đó chỉ để tạo điều kiện cho “các em” có công việc ổn định, tạo thế hòa nhập với cộng đồng. “Vì chúng là pê-đê, người đời còn kỳ thị nhiều nên rất khó xin việc chính đáng. Thời gian đầu, tuy “các em” có tài nấu nướng rất khéo nhưng quán gặp không ít khó khăn bởi chẳng ai muốn ăn uống ở cái chỗ “chướng tai gai mắt” này cả. Sau khi được hàng xóm, bạn bè ủng hộ, giới thiệu, quán lấy được uy tín, nhờ đó mới phát triển được như ngày nay…”, chị Thủy cho biết thêm.
Video đang HOT
“Mỗi đứa có cá tính riêng của mình và đặc biệt, đứa nào cũng thích làm đẹp. Từ giày dép, mũ nón, quần áo, đầu tóc cho tới phấn son, mọi việc đều phải chỉn chu thì chúng mới ra tiếp khách. Chỉ tính thời gian trang điểm thôi, mỗi đứa cũng mất cả tiếng đồng hồ rồi đó chú. Ở quán, mỗi đứa lại có một cái tên riêng trong thế giới thứ ba để gọi trìu mến với nhau. Vì yêu cái đẹp nên chúng thường chọn tên các loài hoa hoặc những ca sĩ, người mẫu hay hotgirl nổi tiếng. Quán tôi thì có Mỹ Tâm, Tường Vi, Hạ Vi, Edu, Hồng Hạnh, Thảo Nguyên…”, chị Thủy bật mí thêm. Phía sau những cái tên mĩ miều ấy là những khát vọng về một cuộc sống bình thường, vượt lên sự trớ trêu của tạo hóa.
Muốn yêu bình thường không dễ
Tường Vi, tên gọi trong thế giới thứ ba của một nhân viên trong quán cho biết: “Quê “em” tận Sóc Trăng, nhà có ba anh chị em nhưng chỉ có “em” là pê-đê thôi. Hồi nhỏ, ba mẹ và các bạn lúc nào cũng mắng em là “mày ẻo lả như con gái, không khéo mai mốt thành pê đê đó con”. Đến năm 13 tuổi, “em” bắt đầu thấy mình thích bọn con trai, chỉ cần được đi chung với mấy đứa bạn trai cùng lớp là em thấy vui rồi. Sau khi gia đình biết chắc chắn “em” bị “bóng”, mọi người ai cũng “nguyền rủa”, làm gì em cũng đều bị mắng, bị chửi rằng “đồ pê đê, làm việc gì cũng không nên thân”. Từ ngày gặp các anh chị ở đây, “em” mới thấy cuộc đời vui trở lại như những ngày ấu thơ, chơi trốn tìm với các bạn đồng trang lứa. Tên Tường Vi của “em” bắt nguồn từ loài hoa em yêu thích thời thơ ấu…”.
Quán lẩu đặc biệt này lúc nào cũng đông khách từ 4h chiều tới đêm khuya.
Đi hỏi từng “em” trong quán, chúng tôi nhận được những câu trả lời rất trìu mến và thân tình. Họ cho biết, tất cả các anh chị em ở đây đều rất yêu thương nhau, luôn chia sẻ mọi chuyện và điều quan trọng nhất là được “hưởng cái không khi quây quần, vui vẻ nơi đây”. “Trước đây, một số tụi “em” phải đi hát ở đám cưới, nhảy nhót ở đám ma, uống rượu ở quán bar, phục vụ ở quán cà phê mua vui cho thiên hạ cũng chỉ để mưu sinh qua ngày. Từ ngày các chị em trong giới gọi nhau về đây, cuộc sống tụi “em” vui vẻ hơn và ý nghĩa hơn nhiều”, một “cô gái” có tên Mỹ Tâm tâm sự.
Tổn thương vì thường bị lợi dụng
Mỹ Tâm bảo: “Tụi em lúc nào cũng tha thiết được mọi người nhìn nhận một cách minh bạch, tôn trọng quyền riêng tư. Tại tính tụi “em” thế này, nếu yêu người ta mà người ta không đáp trả dù rất đau khổ cũng đành chịu. Song nhiều khi bọn em vấp phải sự lừa dối, người ta nói yêu thương tụi em nhưng rồi “được lợi” xong thì “chạy mất dép”, không thèm từ biệt một câu nào”. Tôi phân vân hai từ “được lợi” thì Mỹ Tâm giải thích ngay: “Nhiều người đến với tụi em đầu tiên là vì sắc đẹp, tình dục và cuối cùng là tiền. Khi họ được thỏa mãn hoặc tụi em cạn kiệt rồi thì họ biến mất mặc cho tụi em đau khổ. Hạnh phúc chưa bao giờ nở một cách chính đáng trên nụ cười của tụi em đâu anh”, Mỹ Tâm ví von một cách cay đắng.
Tiếp xúc với nhiều “em” trong quán lẩu Thúy Linh, tôi mới biết và hiểu cuộc sống của họ khó khăn đến nhường nào. Đối với những người trong thế giới thứ ba phần lớn họ đều chịu những tổn thương tâm lí nên nhu cầu được yêu thương dường như là hơn hẳn người thường. Vậy nhưng để vượt qua được những cám dỗ xác thịt đòi hỏi, vượt qua được tư tưởng sống gấp là một điều không hề dễ dàng. “Tất cả đều vận vào mệnh đời, mệnh người pê-đê rồi anh à, không thể làm khác được bởi xã hội còn kỳ thị bọn “em” nhiều lắm. Sự thực, không mấy người trong thế giới thứ ba dám “lộ diện” trước thiên hạ như tụi em ở đây, bởi một nỗi yếu lòng và hay mặc cảm với chính mình. Nhiều lúc, chỉ cần một ánh mắt ai đó nhìn mình khang khác, vậy là “em” đã thao thức suốt đêm vì suy nghĩ. Còn rất nhiều, rất nhiều những chị em ở bên ngoài đang sống đau khổ, họ không dám lộ diện để kiếm tìm hạnh phúc như người bình thường nên thường “bay đêm” ở các tụ điểm để vui hoan lạc cho đời chóng qua mà thôi”, Thảo Nguyên tâm sự.
Mỹ Tâm ngồi cạnh đó liền bùi ngùi trải lòng: “Tụi “em” yếu đuối lắm anh ơi. Nhiều khi, tụi em yêu người ta mà không dám nói, thích ai đó chỉ dám đứng nhìn, lúc mạnh bạo “đánh mắt liếc” người ta thì bị chửi đồ điên. Biết là vậy (chấp nhận), nhưng bọn em cũng buồn nhiều lắm”. Nghe bạn nói, Tường Vi tiếp lời thêm: “Trừ những người sinh ra trong cảnh giàu sang, đa phần “tụi em” phải bươn trải với cuộc mưu sinh vất vả thường ngày để kiếm miếng cơm manh áo. Ánh mắt người đời cứ không ngừng dèm pha, kỳ thị nên còn buồn nhiều lắm. Vì thế, sau những buồn vui ở đời, tụi “em” lại tụ tập nhau ở một địa điểm nào đó (đã hẹn) để tâm sự, tìm tình yêu cho mình hoặc cùng “bay đêm” cho thỏa lòng nhau. Mỗi lần như vậy, có người vì tình, có người vì tiền. Nhưng nói thật với anh phần lớn những chuyến “bay đêm” như vậy chủ yếu là để thỏa mãn như cầu về xác thịt. Bởi phần lớn những người thuộc thế giới thứ ba như bọn em luôn có nhu cầu về chuyện đó một cách mạnh mẽ hơn người thường rất nhiều”.
Vào "động" mại dâm chuyển giới P.1
Trong giới mại dâm ở các bar có cả những gã "đực rựa" đã chuyển giới. Họ sang Thái Lan để phẫu thuật chuyển giới, một phần là "để sống cho đúng giới tính của mình", nhưng trong số đó còn có những người phẫu thuật chuyển giới nhằm mục đích bán dâm.
Nhập vai làm "gái"...
Tôi quen biết Huệ qua một người bạn cùng quê, hiện cô bạn này đang rất "sung sướng" trong đống tiền mà bồ Tây cung cấp hàng tháng (sẽ nói trong phần sau). Tôi biết rằng nếu nói ra ý định thâm nhập của mình thì kế hoạch sẽ thất bại, vì vậy tôi quyết định "nhập vai".
Nhấc máy gọi cho Huệ, tôi hỏi thăm đôi lời rồi than thở vì dạo này khó khăn, lịch học kín đặc nên không biết xin việc gì cho đủ thu nhập mà sống. Huệ tỏ vẻ cảm thông rồi bảo tôi cứ theo ả "đi làm" lấy tiền sống. Chỉ chờ có thế, tôi đã có một "đàn chị" dẫn dắt "học nghề".
Huệ, 38 tuổi, quê Bắc Ninh, có một lý lịch làm gái từ năm 20 tuổi, từ gái ôm karaoke, gái gọi, gái mát- xa, gái đứng bar và... gái đi "đong khách". Huệ hẹn tôi 9g tối đến đón, đúng hẹn tôi tươm tất váy áo, phi xe đến phố An Dương, quận Tây Hồ đón Huệ trong cái giá lạnh của Hà Nội.
Những quán bar đông khách Tây luôn là nơi "hoạt động" của mại dâm đồng tính. Ảnh: Triều Xuân
Thấy tôi chở Huệ tiến vào bãi đỗ xe, người bảo vệ khu khách sạn lững thững đi đến căn vặn: "Mới à?". Huệ nguýt tay bảo vệ "cháy" mặt, gửi chiếc hôn gió rồi lôi tuột tôi vào trong bar, đi nhanh về nhà vệ sinh nữ.
Gặp người chuyển giới... làm mại dâm
Bên trong nhà vệ sinh nữ đông đúc các chị em đứng nhộn nhạo, mỗi người một vẻ và họ đều soi xét "người mới" một cách cẩn trọng. Huệ đã dặn tôi trước là phải "cụp "pha" xuống" (không được nhìn chằm chằm), vì nếu không cẩn thận sẽ bị cho là nhìn đểu và bị dằn mặt. Vì thế nên tôi cũng từ từ lấy trong túi xách ra 1 thỏi son và một hộp phấn, làm bộ đang trang điểm, kín đáo quan sát qua gương (khu vực này rất nhiều gương).
Một gã "chuyển giới" với khuôn mặt rất đẹp mà tôi dám cá là đẽo gọt dao kéo 100%, ngực silicon to ngồn ngộn lấp ló trong chiếc áo rộng cổ, đang hớn hở cầm chiếc váy hoa sặc sỡ khoe với một chị cũng khá đứng tuổi (sau này tôi biết gã đó tên Mém): "Em mua cái này đắt lắm á, chẳng qua em quý chị nên cho chị thôi chớ cái đầm này em mua gần 70 đô đó nha".
Huệ cho biết: "Bọn chuyển giới này đắt khách lắm em ạ, chúng nó sang tận Thái Lan phẫu thuật về đấy". Đội quân chuyển giới ngoài Mém, còn có Nhã Kỳ và M.Tâm... đều là đàn ông chuyển giới thành đàn bà và hầu hết họ có thâm niên trên dưới chục năm trong nghề mại dâm. Nhóm người chuyển giới này thường thay tên đổi họ, khoác lên mình những bộ cánh long lanh, mang lý lịch "danh giá" để hành nghề.
Trong đám người đồng tính, chuyển giới đó có một người mặt bặm trợn nhất, đôi lông mày tô đậm, đôi môi xăm dày, ánh mắt lờ đờ... Huệ bảo đó là M.Tâm, chơi với bọn "giang hồ" máu đồng cô bóng cậu. M.Tâm đi vào Rest room đảo mắt một lượt rồi dừng lại ở tôi, gã cất giọng ồm ồm hỏi: "Huệ, hôm qua mày đi được bao nhiêu?". Huệ nhấp nháy mắt, vẻ mặt ngu độn trả lời: "Trăm đô, nát bươm...". Cả lũ hơn chục ả đực, cái lẫn lộn cười rộ ngặt nghẽo. Trong mắt họ, hình như Huệ là đứa đần nhất nên dù thỉnh thoảng Huệ có đi được khách thì chúng nó cũng không thèm so đo.
Vừa lúc đó tiếng nhạc ngoài vũ trường vọng vào: "Chào mừng quý khách đến với Nuzt đêm nay, sau đây là màn vũ đạo bốc lửa của các vũ công đến từ nhóm Candy". Dứt lời, tiếng nhạc DJ chát chúa tăng dần, xập xình. Cả đám nháo nhác gọi nhau ra ngoài "vợt khách". Huệ vội vã kéo tôi ra ngoài, vọng lại phía sau những tiếng lầu bầu: "Đen như chó, hôm nay tao đến tháng, tiếp khách thế Đ nào được". Những tiếng nói mất hẳn sau cánh cửa Rest room nhường chỗ cho âm thanh của sàn nhảy cùng những động tác khêu gợi của những vũ công trên sân khấu. Ba cô gái mặc đồ bikini, thực hiện những động tác uốn éo, gợi tình dưới ánh sáng nhập nhoạng, mỏng manh. Phía dưới những trai gái, già, trẻ, Tây, "ta" nhộn nhạo, chen chúc, gào rú ...
(còn nữa)
(Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi)
Theo 24h
Trải lòng của người chuyển giới làm 'tạp kỹ pêđê' Là con trai nhưng Du thích mặc đồ nữ, để tóc dài, chơi búp bê, nhảy dây nên thường bị bạn bè trêu chọc. Lớn lên bị cha mẹ, cậu dì mắng và đuổi khỏi nhà, Du sống lang thang trên đường phố rồi đi hát đám ma, làm mại dâm. Du 19 tuổi - một người chuyển giới từ nam sang nữ...