Chuyện tình ám ảnh của gái xinh “vạn người mê” chuyên bỏ tiền vào ví trai nghèo
Cô gái xinh đẹp đã không chỉ lấy được những giọt nước mắt hạnh phúc của người mình yêu mà còn dạy cho anh ta hiểu cách giữ gìn sự bền vững bằng việc chia sẻ.
Một người yêu xinh đẹp, giỏi giang sẽ khiến bất kỳ chàng trai nào cũng bị “đốn gục” từ ngay lần đầu tiên gặp gỡ. Nhưng sự khéo léo, biết thông cảm của cô ấy lại chính là nét quyến rũ kỳ lạ mà cho dù sau này hai người không thể ở bên nhau, hình bóng của cô vẫn luôn ám ảnh anh ta mãi.
Một câu chuyện đầy ý nhị về mối tình đã qua nhưng để lại ấn tượng sâu sắc của anh chàng 9X Nguyễn Đức Anh đã khiến nhiều cặp đôi phải suy ngẫm. Tình yêu của thời nghèo khó luôn khó quên hơn là những mối tình nhạt nhòa bọc trong nhung lụa, tiền bạc. Nữ nhân vật chính của câu chuyện – một cô gái xinh đẹp, giỏi giang, kiếm được nhiều tiền hơn gấp 10 lần người mình yêu, nhưng thay vì cách nhõng nhẽo đòi quà thì ngược lại, cô thẳng thắn chia sẻ từng đồng tiền mình kiếm được cho anh bởi không muốn những khoản “tình phí” trở thành gánh nặng. Hành động của cô gái đã khiến người cô yêu phải rơi lệ – những giọt nước mắt hạnh phúc của một người đàn ông.
Cái kết của câu chuyện tuy không viên mãn như nhiều người tưởng tượng nhưng chính người trong cuộc cũng phải thốt lên rằng: anh đã nhận được một bài học lớn từ người con gái mình từng yêu, đó là “giữ sự bền vững của hạnh phúc bằng chia sẻ chứ không phải giữ những tiểu tiết của bản thân để rồi để lỡ người mà tôi yêu”.
Ảnh minh họa
Câu chuyện yêu gái xinh của chàng trai nghèo may mắn:
Con trai đa số ai cũng vậy thôi. Khi yêu thì cái tôi luôn to lớn, nhưng lòng tự ti cũng không hề nhỏ.
Video đang HOT
Cách đây 5 năm tôi cũng vậy, chỉ là một thằng nhóc sinh viên năm 2 nhưng lại tự lập cao vì không muốn dựa dẫm bất cứ ai. Lương đợt đó cả thưởng tầm 3triệu rưỡi một tháng, nếu so với mức sống ở Hà Nội thì làm sao thở được. Và đúng vào thời điểm đó tôi lại có quen một người con gái mà tôi nghĩ tôi và họ sẽ không bao giờ có thể yêu được nhau, vì cô ta xinh đẹp, quá giỏi và khéo léo, số tiền cô ta kiếm được có thể gấp 8 đến 10 lần tôi vì cô ta kinh doanh quần áo.
Và chúng tôi bắt đầu yêu ngay sau đó 3 ngày. Tuần đầu tiên tôi vẫn đưa cô ấy đi chơi đây đó, ăn uống và xem phim vì sinh viên mà, đâu có biết chỗ nào vui chơi hay giải trí kiểu rượu bia đâu. Ngay từ buổi hẹn hò đầu tiên tôi cũng khá bất ngờ khi mà tôi trả tiền cái này thì cô ta lại tự trả tiền cho cái khác, lúc đó tôi bất ngờ lắm, tự đặt câu hỏi: Tại sao cô ta lại làm thế, đáng lí ra việc trả tiền phải là của mình chứ nhỉ, hay cô ấy sợ mình không đủ tiền? Mọi câu hỏi luôn trong đầu, vừa vui vừa cảm thấy bản thân mình kém cỏi, vui vì không bao giờ nghĩ sẽ gặp được cô gái nào như thế này nữa trừ người đầu tiên, kém cỏi vì đúng thật lúc đó trong ví tôi nếu chi trả hết các khoản cũng không thể nào đủ được.
Tuần thứ 2 đúng lúc cuối tháng tiền nhà tiền cửa, điện nước đủ thứ tiền và cũng là lúc trong ví còn vỏn vẹn 75 ngàn đồng. Như thường lệ cô ấy vẫn đến với tôi vào buổi trưa vì tôi đi học về, tôi vẫn không dám nói gì vẫn cầm hết số tiền đó để chạy đi mua cơm và nước cho cả hai đứa ăn, xong xuôi tôi đèo cô ấy về nhà bác còn tôi thì đi làm.
Nhưng đang đi nửa đường tôi trời bắt đầu mưa, nghĩ trong ví vẫn còn 25 ngàn đủ mua 2 cái áo mưa mỏng rồi có gì lên chỗ làm mượn tạm anh chị cùng làm, khi móc ví ra trả thì bất ngờ trong ví có 500 ngàn, lúc ý tôi nghĩ tại sao lại có và tôi nhận ra luôn vấn đề là do cô ấy là người bỏ vào, tôi chạy ra xe và cầm tiền trả cô ấy rồi nói: “Em cầm lại tiền đi, anh vẫn ổn mà”.
Lúc đầu cứ chối không phải do cô ấy làm cô ấy có biết gì đâu, nhưng cuối cùng cô ấy chỉ nói vỏn vẹn: “Anh cầm đi cho em yên lòng, chúng ta yêu nhau mà, vấn đề tiền bạc đâu có là gì phải không, giờ anh không có em đưa anh rồi khi em không có anh lại đưa em, như thế là được đúng không”. Tôi chẳng biết nói gì hơn chỉ biết chạy xe và cũng may trời mưa nên không ai biết tôi đã trộn giữa nước mắt và giọt mưa.
Rồi suốt khoảng thời gian sau đó tôi ổn định lại, cũng cố gắng đi làm thêm rồi kinh doanh đồng hồ, cũng dư dả được một chút, nhưng đi chơi luôn luôn phải chia ra người trả cái này người trả cái kia vì cô ấy muốn vậy. Dần dần thành thói quen của cả hai, chẳng ai nói gì mà chỉ tự làm, những món quà cho cả hai, những món quà cho người thân trong gia đình hai bên đều được chúng tôi cùng bàn và cùng nhau đi mua. Rồi cuối cùng chúng tôi cũng là người cùng bàn bạc để rời xa nhau mà không để lại điều gì nuối tiếc.
Vậy là cuối cùng tôi lại chẳng hề nhận thấy cái tôi và sự tự ti của tôi đâu nữa khi mà yêu cô gái đó, cô ta cũng là người dạy cho tôi cách giữ sự bền vững của hạnh phúc bằng chia sẻ chứ không phải giữ những tiểu tiết của bản thân để rồi để lỡ người mà tôi yêu.
Theo Trí Thức Trẻ
Quá khứ của vợ luôn ám ảnh tôi
Quá khứ của vợ, hiện tại có thể vẫn là như vậy. Vẫn công việc đó, vẫn cách ăn mặc đó, tôi tin là vợ vẫn đang là bồ của một đại gia.
Mỗi lần nằm bên cạnh vợ, tôi lại cảm thấy khó chịu trong người. Không phải cái cảm giác muốn được vui vẻ với vợ mà là cảm giác bực bội, thấy mình như một kẻ hèn sống bên cạnh người vợ đã lừa dối mình bao lâu nay.
Tôi yêu vợ, ngày yêu nhau tôi chưa bao giờ nghi ngờ bất cứ điều gì. Nhìn vợ đoan chính, nhu mì, hiền thục với mái tóc dài, tôi yêu vợ vô cùng. Tôi cảm kích người con gái này ngay từ những ngày đầu gặp nhau. Tình yêu tôi dành cho em thật mãnh liệt. Khi gặp em, tôi nghĩ, người con gái này chính là người tôi sẽ lấy làm vợ, không thay đổi...
Từ đó, tôi nhiệt tình tán tỉnh vợ, lúc nào cũng yêu thương quan tâm vợ. Cho tới khi em bị tôi đánh gục, tôi đã lấy được trái tim của em. Người con gái dịu dàng như em thật đáng để yêu.
Tôi luôn thắc mắc là tại sao em cũng nhiều tuổi, xinh đẹp dịu dàng lại không yêu ai. Rồi tôi nghĩ, có lẽ vì em là người đa sầu, đa cảm, chưa tìm được người ưng ý nên chưa muốn ràng buộc. Tôi đã kiên trì tán em như thế, cuối cùng cũng có được em, lòng tôi vui vô cùng. Tôi tin tưởng mình sẽ mang lại cho em hạnh phúc...
Tôi quá yêu em nên từ khi em nhận lời yêu tôi, tôi không tiếc thời gian và tâm sức chăm sóc em. Yêu nhau được hơn 1 năm chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Bố mẹ hai bên cũng chấp nhận cuộc hôn nhân này không một chút phản đối.
Tôi có công việc tốt, thu nhập khá ổn và cũng chịu khó kiếm tiền. Có vợ con, tôi chỉ nghĩ đến việc tu chí làm ăn, làm sao cho vợ có cuộc sống tốt. Vợ tôi làm kinh doanh ô tô, bán hàng cũng ăn theo hoa hồng nên kiếm được chút ít. Hai vợ chồng vui vẻ, thoải mái với nhau, sống hòa thuận.
Vợ chồng son có ai là không vui vẻ đâu nếu như cuộc hôn nhân xuất phát từ tình yêu. Chúng tôi đi trăng mật, đi du lịch khắp nơi, hai vợ chồng kế hoạch, chưa tính sin con cái sớm để còn ngao du sơn thủy. Vợ chồng chúng tôi được nhiều người ngưỡng mộ vì vui vẻ, ngày ngày bên cạnh nhau.
Cuộc sống cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Cho đến khi tính chuyện có con, phải đến 2 năm sau đó, vợ vẫn không có thai. Tôi bảo vợ đi khám, tôi cũng đi khám, hai vợ chồng lo lắng về chuyện con cái. Một ngày tôi nghe được câu chuyện của vợ nói với người bạn thân rằng: "Trước đây tao phá thai mấy lần, tao sợ là do chuyện đó nên bây giờ khó có con. Mày ạ, tao lo lắm, không biết làm thế nào. Bây giờ cả hai nhà giục ầm lên, tao sợ lắm!".
Tôi sụp đổ, không thể tin nổi những lời mình vừa nghe thấy. Hóa ra vợ tôi đã từng phá thai? Vậy cái màng trinh đêm tân hôn là ở đâu? Vợ đã lừa tôi, đi vá màng trinh hay sao?
Từ hôm đó, tôi ngấm ngầm tìm hiểu vợ, điều tra quá khứ của vợ. Tôi nghĩ đến chuyện tại sao một người con gái xinh đẹp như thế lại chưa có người yêu. Và bây giờ, tôi đã nghĩ vợ từng có quá khứ hoành tráng, lấy tôi chính là điều may mắn của vợ khi thấy tôi hiền lành, cũng có điều kiện.
Tôi còn biết được, vợ đã từng là bồ nhí của đại gia. Làm nghề kinh doanh ô tô, vợ có quá nhiều người đàn ông giàu có theo đuổi. Với bề ngoài của vợ, vợ có điều kiện để câu kéo bất cứ chàng trai nào. Thảo nào, chỉ là công việc bình thường nhưng thấy vợ sang trọng giống như người giàu có, thu nhập khủng. Bây giờ thì tôi càng hiểu hơn.
Quá khứ của vợ, hiện tại có thể vẫn là như vậy. Vẫn công việc đó, vẫn cách ăn vận đó, tôi tin là vợ vẫn đang là bồ của một đại gia nào ở đâu đó...
Bây giờ, tôi bị ám ảnh bởi quá khứ này. Chuyện vợ chồng tôi cũng không muốn nữa, nằm bên cạnh vợ mà thấy bứt rứt, khó chịu, chỉ muốn chửi muốn mắng vợ, nhưng tôi đâu làm được. Quá khứ ấy khiến tôi không đêm nào ngon giấc. Tôi đã lấy lầm một người giống như gái làng chơi. Tôi không biết nên làm gì lúc này, hay là chia tay?
Theo Khám phá
Ám ảnh trên giường với người chồng hoàn hảo Tôi là người đàn bà nhiều bất hạnh. Thoát khỏi người yêu là một gã sở khanh chính hiệu thì tôi đã gặp một người chồng hoàn hảo nhưng lại khiến tôi khiếp sợ mỗi đêm. Tôi năm nay 26 tuổi, chưa được gọi là già. Trước đây, tôi có yêu một chàng trai tên Dũng, anh ấy rất tốt với tôi. Nhưng...