Chuyện nhà Balotelli: Mẹ cần tôi hay cần tiền?
Nếu các nhà làm phim Italia thiếu chất liệu để sản xuất một bộ phim về một tài năng với những tình tiết éo le, gây tranh cãi, phức tạp để làm nổi bật giá trị đạo đức hay sự phân hóa đến cay nghiệt của xã hội thì họ hãy tìm đến nhà Mario Balotelli.
Mario Balotelli (trái) chơi đùa cùng mẹ và em trai ruột
Chỉ mới 21 tuổi nhưng cuộc đời của Balotelli đã đủ dựng thành một bộ phim truyền hình rồi.
Tại sao lại là tôi?
Khi Mario Balotelli sút tung lưới M.U tại Old Trafford trong trận derby thành Manchester hồi tháng 10 năm ngoái, gã giở áo ăn mừng khoe dòng chữ: “Tại sao luôn là tôi?”. Các CĐV M.U có lẽ rất cay tên Mario huênh hoang này nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy, họ sẽ quên luôn gã. Còn ông bà Thomas và Rose Barwuah thì khác, dòng chữ đó sẽ ám ảnh họ mãi. Có thể Mario muốn gửi thông điệp cho họ rằng: “Trong số các anh em, tại sao tôi lại bị bỏ rơi?”. Cha mẹ ruột của Mario là ông bà Barwuah nhưng gã lại lấy họ Balotelli. Đó là một câu chuyện dài.
Barwuah là những người Ghana nhập cư vào Italia hồi thập niên 1980. Xã hội Italia phân hóa rất cao và những người nhập cư từ châu Phi luôn là tầng lớp đáy của xã hội. Ông Barwuah làm công nhân ngành luyện kim còn bà vợ loanh quanh ở nhà trông con. Đã vậy, họ lại còn sinh lắm, trên Mario có một bà chị hơn 3 tuổi (Abigail) và dưới là một đứa em trai kém 2 tuổi (Enoch). Năm Balotelli 2 tuổi, gia đình phải chuyển từ đảo Sicily đến Brescia vì tại đây, người ta tuyển công nhân nhiều hơn với mức lương hấp dẫn hơn. Dù vậy, mức lương của ông Barwuah chỉ đủ để cả gia đình 5 người sống có bát ăn chứ không mong bát để.
Rồi bát ăn cũng ngày một vơi đi do lúc nhỏ Mario thể chất rất yếu, tuần nào cũng đến thăm bác sĩ một hai lần. Năm 3 tuổi, Mario bị một trận ốm nặng và nằm trong bệnh viện vài tuần. Ông Barwuah thú nhận là: “Nhìn thằng bé quặt quẹo tôi rất thương nhưng không có cách gì khác vì không có tiền. Bác sĩ còn nói nó khó qua khỏi và chúng tôi phải làm lễ rửa tội luôn trong bệnh viện để nếu có mất thì nó cũng được lên thiên đường”. Trong lúc bí tiền thì một phép màu đã xảy ra. Tổ chức xã hội địa phương thông báo cho ông bà Barwuah cứ yên tâm để Mario chữa bệnh và dùng mọi loại thuốc đắt nhất để cứu đứa bé. Một người giàu có tại vùng đã đứng ra lo toàn bộ chi phí.
Sau khi Mario qua cơn hiểm nghèo thì ông bà Barwuah được biết ân nhân của họ là nhà Balotelli, những người rất muốn nhận nuôi Mario. Các nhân viên của tổ chức xã hội cũng phân tích Balotelli là một gia đình giàu có trong vùng và nếu Mario đến đó ở thì sẽ được chăm sóc tử tế hơn là bám lấy sự nghèo đói, cùng quẫn của gia đình. Nhà Balotelli cũng hứa cho phép ông bà Barwuah đến thăm con cũng như đưa con về nhà chơi chứ không theo kiểu mua đứt, bán đoạn. Ở trong hoàn cảnh của ông Barwuah thì khó còn sự lựa chọn khác.
Với Mario, chuyển sang nhà Balotelli là một sự đổi đời. Gã không còn phải sống chui rúc trong căn phòng trọ tồi tàn và ngủ trên sàn nhà như mấy người chị em ruột. Gia đình mới của Mario quả thật là giàu và họ là những người da trắng tốt bụng. Họ thật sự thương yêu dù đã có ba người con (đều lớn hơn Mario). Các anh chị em nuôi cũng quý gã nhưng trong đầu non nớt của Mario luôn hiện câu hỏi: “Tại sao chỉ có mình da đen trong khi mọi người trong nhà đều da trắng?” hay “Tại sao cha mẹ lại để mình đến ở nhà Balotelli mà không phải là chị Abigail hay em Enoch?” Gã quá non nớt để hiểu sự phức tạp của xã hội.
Vì hoàn cảnh, những lần thăm của cha mẹ ruột thưa dần và Mario tin rằng mình bị bỏ rơi. Năm 18 tuổi, khi nhận được quyền công dân Italia và trở nên nổi tiếng, Mario nói với báo chí:”Tôi bị cha mẹ bỏ rơi tại bệnh viện khi mới 2 tuổi và cha mẹ mới rất yêu tôi”. Với câu nói này, gã phủ nhận hoàn toàn vai trò cha mẹ của ông bà Barwuah. Sau khi Mario phát biểu như vậy, ông bà Barwuah nói không phải. Mario phản pháo rằng: “Họ chỉ nhận tôi khi tôi nổi tiếng, họ cần tiền của tôi thì đúng hơn”.
Ông Barwuah thanh minh: “Chúng tôi là những con chiên ngoan đạo, chúng tôi không mưu cầu tiền. Hàng ngày, chúng tôi đều cảm ơn Chúa vì mình có đủ chân tay, mắt và sức khỏe, thế là quá đủ rồi. Chúng tôi không tham lam”. Ông Barwuah cũng nói một tràng về chuyện ngày xưa yêu quý con như thế nào, hồi nhỏ đón Mario về chơi nhà như thế nào và tố gia đình Balotelli đã ngăn cản việc đến thăm con thế nào… Ông Barwuah còn có bức ảnh bà Barwuah chơi đùa với hai đứa con trai và khi đó Mario khoảng 5-6 tuổi. Ông nói: “Nếu nói chúng tôi bỏ rơi Mario thì làm sao có tấm ảnh này”. Và Mario đáp lại: “Nếu yêu tôi sao không nhờ tòa án can thiệp để được nuôi tôi”.
Vẫn còn vờn với nhau
Video đang HOT
Mario chưa chịu nhìn nhận ông bà Barwuah nhưng gã vẫn không tuyệt tình hẳn. Trên trang chủ của mình, Mario giới thiệu gã có 3 người anh chị (đều là những người họ Balotelli) nhưng gã vẫn thường lái xe rủ thằng em máu mủ Enoch đi chơi. Hồi ở Italia, thỉnh thoảng Mario vẫn tạt qua nhà cũ cho em trai vé xem Inter. Có lần gã đưa vé cho ông Barwuah trận Inter – Chelsea (lượt đi vòng 1/8 Champions League 2009-10) và nói: “Mai ông đi xem nhé. Enoch có vé rồi”. Đó là trận đấu mà ông Barwuah cảm thấy hạnh phúc nhất khi đến sân, ông rất tự hào về Super Mario và ông biết gã chưa quên hẳn gia đình.
Trước khi rời Inter sang Man City, Mario qua nhà thông báo với ông Barwuah về chuyện gã sang Anh. Như mọi người cha khác, ông Barwuah chúc con trai may mắn nhưng gã cũng không nói gì mà ra về. Mùa đầu tiên ở Manchester, Mario sống gần như một mình vì thỉnh thoảng chỉ có mẹ nuôi (bà Silvia) và chị nuôi (Christina) ghé thăm. Đó là năm mà Mario quậy tưng bừng.
Nhưng mùa thứ hai ở Anh, cả mẹ ruột và mẹ nuôi đều dọn sang Anh. Bà Silvia sau khi thu xếp công việc ở Italia đã sang trông nom thằng con có lớn mà không có khôn. Còn gia đình Barwuah chuyển sang Anh muộn vì lý do khác. Họ cần một năm để dành dụm tiền sang Anh chứ không hỏi xin tiền của Mario. Bà Barwuah thuê một căn hộ nhỏ với giá 550 bảng/tháng để sinh hoạt và tiện bề trông Enoch (cũng là cầu thủ) đang thử vận may ở một vài đội bóng. Bà Barwuah cũng nói sống ở Manchester thì bà cũng yên tâm hơn vì được ở gần Mario. Do ở Anh sinh hoạt đắt đỏ nên bà Barwuah đang làm việc cho một cửa hàng nhỏ. Cuộc sống nói chung cũng chẳng khá hơn là mấy so với trước.
Mario thì sao? Gã vẫn đi chơi đêm và đốt không biết bao nhiêu tiền ở đó, gã bỏ hàng trăm bảng cho những người ăn xin mà gã bắt gặp. Thỉnh thoảng, người ta còn bắt gặp Mario cùng cô bạn gái Fico vào các trung tâm mua sắm và có lẽ mỗi lần làm người đẹp vui thì gã cũng tốn không ít tiền. Nhưng Mario cũng không quên bà mẹ Barwuah, gã vẫn hay đến cửa hàng nơi bà Barwuah làm việc. Gã làm gì ở đó? Lau bàn, lau ghế, lau cửa, làm những thứ không xứng đáng với một cầu thủ hưởng lương hàng trăm nghìn euro/tuần.
Gã có thể thuê người làm việc đó, gã có thể đưa cho bà Barwuah một tuần lương là đủ để bà sung túc nhưng gã không làm thế. Mario đang thể hiện gã chỉ là một người con bình thường, chỉ biết lau chùi linh tinh giúp mẹ như 20 năm trước. Mario muốn xem bà Barwuah thật sự yêu quý gã, muốn nhận lại gã vì tình yêu con hay vì yêu tiền. Có một câu danh ngôn là: “Khi bạn nói tiếng yêu thì bạn chỉ mất một giây nhưng để chứng minh nó thì mất cả đời”. Và giờ Mario đang vận dụng để đo lòng mẹ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
2 anh em có nguy cơ bỏ học sau tai nạn giao thông của bố mẹ
Tai nạn giao thông ậpn vào mt ngàu nămi, cướpi sinh mạngi chồ trụ ct trong gianh, bản thn vợng thưng nặng... Nhữa con chưa thểng v gianh quá éo le.
Chúng tôi tm gianh chị Lê Thịn, ở thôn Lai Thịnh, x Hợp Thành, huyện Triệu Sn (Thanh Ha) vào mt ngày tháng Giêng mưa phùn và rét buốt. Trong căn cấp bốn hai gian vẫnn mùi khi hưng nghi ngút.
Cậu sinh viên nghèangi tạm nghỉc làm thay việc ca bố.
Đ nhiều ngày trôi qua, nhưng mỗi khi nhắcn vụ tai nạn giao thông thưng tm xảy ra trêịa bàn x Hợp Thành, huyện Triệu Sn (Thanh Ha) vào mt ngàu nămi 2012 vẫn khin nhiềui dn ny không khỏng hoàng, thưng xt cho hoànnh ca cặp vợ chồng nghèo kh.
Đ là vào ngày mùng 1 tháng 1 năm 2012, kh, anh Nguyễn Hồng Thanhang chở vợ là chị Lê Thịn trên xe máy, lưu thông trêoạưng ca x th tai nạn ập xuống.
Mt thanh niêiều khiển xe máiợc chiều, chạy với tốc cao, khôm chược tay lám thẳo xe máy mà anh Thanhaiều khiển. Cú tông trực diện khin anh Thanh và vợ ng vật xuốưng. Hậu quả khin anh Thanh vỡ hp sọ và cht ngay tại hiệng,n chịn vợ anhng vỡ xưng trán, chấn thưng no, gy chn trái. Còn nam thanh niêiều khiển xe máiợc chiều trong vụ tai nạnng vỡ hp sọ, chấn thưng no.
Vốn là gianh thuc diện h nghèo, hoànnh rất kh khăn. Anh chị c hai con là cháu Nguyễn Huy Khang (sinh năm 1992) và Nguyễn Thị Vinh (sinh năm 1995). Hiện em Khaang theoc năm th hai, Ngành kin trúc tại Trưng Đạic Chu Văn An (tỉnh Hưng Yên),n em Vinh làc sinh lớp 11, trưng THPT Triệu Sn 3 (Thanh Ha).
Vinhng bữac, bữa nghỉ ở chăc mẹ.
Với quyt tm thoát nghèo bằng nghề mc, trước khi xảy ra tai nạn, anh Thanh c làm hồ s và vay 20 triệồng ca Ngn hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn. Ngoài ra anh Thanhng vay mượn ca anh em, bà con láng giềng thêm 50 triệồng nữaể mua sắm máy mc cho xưởmồ mc tại gianh. Xưởng mc ca hai vợ chồng anh Thanh hoạtng chưaược bao lu th tai nạn ập xuống.
Ngưi chồng,i cha là trụ ct trong gianh tai nạn giao thôớpi. Cuc sống gianh vốn kh khăn, nay lại càng thêm kh khăn chồng chất. Khoản nợ làm ăn chưaược trả,n chịangm mt chỗ, khoảnn chữa trị vt thưn cho hai congc phí chưa bit nhn vàu.
Để cn lo cho bữa ăn hằng ngày ca gianh, bà Nguyễn Thị Miện (72 tuổi - mẹ chồng chịn) lạii lúi húi bê mẹt rau ra chợ bán. Chiều bài khắp xm kh mua, lúc lại xin rau làm hàng cho phiên chợ ngày mai. Ở cái tuổi trên 70 lẽ ra bàược nghỉ ngi ani già ấy vậy mà vẫni bưn chải kim k sinh nhai.
Không giấu nổi sự ti cực bà Miện ni trong nước mắt: "Khổ cực mấy tôing chịựược chỉ mong sao con du tôi mau lànhnh mà làm ăn sinh sống, nuôi haa trẻ tip tục ăc ch sc tôi chắcng chẳngược mấy nỗ.
Hiện nay, Khang chưa thểng, emang ở làm nốt nhữn hàng mà bố em khin số nhận làm cho khách. Xưởng mc ca gianh gi chỉ c mỗi mnh Khang lúi húi, cặm cụi làm nốt những mn hàngn dở dang. Vinh th ngày quẩn quanh bên giưngnh chăm lo cho sc khỏe ca mẹ, bữaic, bữa không.
Mọng gp hảo tm xin gửi:
1. Lê Thịn: Thôn Lai Thịnh, x Hợp Thành, huyện Triệu Sn, tỉnh Thanh Ha.
2. Quỹ Nhn ái - Báo Khuyc & Dn trí - Báiện tử Dn trí.
Ngõ 2 số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Ni (Cạnh cy xăng Kim M)
Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490
Email: quynhanai@dantri.com.vn
Bạọc ng h quc tài khoản sau:
* Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK: Báo Khuyc & Dn trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngn Hàng TMCP Ngoại thưng Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Ni.
* Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri
Account Number: 045 137 195 6482
Swift Code: BFTVVNVX
Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank)
* Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK: Báo Khuyc & Dn trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngn hàng Thưng mại Cổ phn Công Thưng Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kim
* Tài khoản VNĐ tại Ngn hàng Qui (MB)
Tên TK: Báo Khuyc & Dn trí
Số TK: 0721100356359
Tại Ngn hàng TMCP Qui - Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Ni
* Tài khoảnUSD tại Ngn hàng Qui (MB)
Tên TK: Báo Khuyc & Dn trí
Số TK: 0721100357002
Swift Code: MSCBVNVX
Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK - MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam)
3. Văn phòại diện ca báo:
VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Tr, Phưng Tn Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122
VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phưng, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725
VP HCM: số 39Lưng 11 (Miu Nổi), phưng 3, quận Bnh Thạnh, TP.HCM. Tel: 0974567567
VP Cn Th: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cn Th. Tel: 0710.3.733.269
Theo Dn Trí
Anh cần tôi... hay cần "thùng rác"? Tôi chỉ biết tan chảy vào anh, cho thỏa cơn gồng mình để cố quên anh bấy lâu nay... Tôi từng như bao người, từng không tiếc lời buộc tội những kẻ đi cướp chồng người khác nhưng rồi chính tôi lại vứt bỏ tất cả để làm người thứ ba trong cuộc tình này. Chỉ vì anh ấy cần tôi thôi. Chỉ...