Chuyện người lớn Bi hài bị nàng bắt đền màng trinh
Có rất nhiều chuyện người lớn bi hài diễn ra trong cuộc sống hiện đại ngày nay khi đời sống tình dục trở nên thoáng hơn rất nhiều, việc ăn cơm trước kẻng là chuyện thường thấy của các cặp đôi yêu thương nhau
Hải Minh (30 tuổi, kỹ sư xây dựng) chia sẻ, anh và Hạnh yêu nhau chưa lâu, chỉ chừng nửa năm nay. Nhưng trong khoảng thời gian này, giữa hai người đã nảy sinh nhiều mâu thuẫn.
Minh phóng khoáng, cởi mở, thích giao lưu bằng hữu, trong khi đó, Hạnh lại khép kín, trầm tính, lúc nào cũng thỏ thẻ: “Em chỉ thích 2 đứa với nhau là đủ”.
Thế nên hễ cứ hôm nào Minh tụ tập bạn bè, đồng nghiệp là Hạnh ở nhà kêu buồn, than chán. Minh là trai chưa vợ, tiêu pha có phần ít nghĩ, còn Hạnh thì như một bà nội trợ thực sự, chi li từng đồng từng hào. Nhiều khi ra đường, họ tranh cãi gay gắt chỉ vì một… tô phở. Minh bảo thèm ăn bát phở gà phố cổ, nhưng Hạnh lại một mực: “Chỉ tổ bị chém, ăn gần nhà chả vừa ngon vừa rẻ hơn à?”.
Đau đầu nhất có lẽ là tính hay ghen của Hạnh. Từ ngày có bạn gái, Minh gần như tuyệt giao với phái nữ. Bạn hay đồng nghiệp khác giới chẳng ai dám bén mảng gần anh vì nếu có, chắc chỉ 1-2 ngày sau sẽ nhận được cú điện thoại của Hạnh gọi đến giả vờ hỏi vu vơ điều tra. Chính chuyện này làm Minh nhiều phen mất mặt.
Việc không hợp về tính cách cứ khiến tình yêu của Minh ngày càng phai nhạt. Và đến thời điểm này, anh cho hay hầu như mình không còn cảm giác với Hạnh, có chăng chỉ là sự thương hại nên anh muốn chia tay để giải thoát cho cả hai.
Song sự đời đâu có đơn giản. Khi Minh bắt đầu đề cập đến chuyện đường ai nấy đi thì Hạnh mếu máo “bắt đền”: “Anh không yêu em nữa, liệu có trả lại sự trong trắng cho em được không?”. Lúc này Minh mới giật mình nhớ ra việc mình phải “chịu trách nhiệm” vì đã trót lấy đi “cái ngàn vàng” của nàng.
Video đang HOT
Chỉ trong mấy ngày thôi mà Hạnh tiều tụy, xác xơ, mắt thâm quầng, thần thái như kẻ mất hồn.
Trông bộ dạng bạn gái lúc này, Minh cảm thấy vô cùng tội lỗi. Rồi lại nghĩ đến chuyện ngày xưa – cái thời mà mình còn tha thiết yêu người ta và đòi hỏi người ta cũng phải “yêu hết mình”, rồi thì mồm cứ leo lẻo: “Em yên tâm, những gì em dành cho anh, anh rất trân trọng. Không bao giờ anh phụ lòng em đâu…”, lương tâm của một gã trai tử tế như Minh lại càng cắn rứt.
Quả thật, với một cô gái trẻ tuổi, con nhà gia giáo, nền nếp như Hạnh, việc bị người đàn ông đầu đời ruồng bỏ đúng là một cú sốc tâm lý. Minh e rằng nếu anh cứ nhẫn tâm dứt khoát chia tay thì Hạnh sẽ làm điều dại dột hoặc có những hành động tiêu cực nào đó. Lúc ấy, Minh sẽ ân hận suốt đời.
Nhưng ngược lại, nếu ngày ngày cứ phải đối mặt với người mình không yêu thì anh cũng… “không thể chịu nổi, phát điên mất!”, nên tiến thoái lưỡng nan là tình trạng mà Minh đang mắc phải.
Trong hoàn cảnh éo le không kém, Lê Hải (23 tuổi, lập trình viên) cũng vướng “nợ tình” chỉ vì một phút nông nổi trong men say.
Số là gần đây, Hải quen Linh – một cô gái trẻ cùng xóm trọ. Linh mới chuyển đến nơi này sống và hiện đang là sinh viên. Do học cùng chuyên ngành nên hai người dễ dàng thân thiết, quý mến nhau. Hải thừa nhận, cậu có cảm tình với Linh song tất cả mới chỉ dừng lại ở việc “thích thích thôi chứ chưa phải tình yêu”. Thế nhưng, chỉ vì một sự cố ngoài mong đợi mà cậu đang phải làm bạn trai bất đắc dĩ của Linh.
Hải kể, cách đây 2 tuần, vì ngẫu hứng, cậu có rủ Linh cùng đi dự sinh nhật một người bạn. Hôm ấy, bị mấy chiến hữu khích bác nên cậu đã quá chén. Khi ra về, Hải liêu xiêu đến mức Linh phải là người cầm lái chở cậu. Về tới phòng trọ của Hải, men say bốc lên, không gian lại chỉ có 2 người nên chuyện gì đến cũng đến.
Nhưng sau màn “mây mưa” ngoài dự kiến ấy, Hải mới thảng thốt phát hiện ra: Mình là kẻ vừa cướp đi đời con gái của nàng. Nhìn Linh ôm chăn thút thít cùng với dấu tích dể lại trên giường, Hải không biết nên khóc hay nên cười trước “niềm vinh dự” bất ngờ này.
Và sau hôm đó, Linh nghiễm nhiên coi Hải là người yêu. Cô công khai tình cảm trước mặt mọi người trong xóm trọ, đòi ra vào phòng Hải để nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp… Bỗng dưng có bạn gái từ “trên trời rơi xuống” chăm bẵm, quan tâm, Hải không dám từ chối nhưng trong lòng cũng chẳng thấy thoải mái.
Tuy nhiên, Linh ngày càng thể hiện “quyền lực người yêu”, cô thường xuyên gọi điện thoại kiểm tra Hải đang ở đâu, làm gì, đi với ai… Đến lúc này, Hải thực sự khó chịu và nhận ra mình không thể tiếp tục “đóng vai” người yêu Linh thêm nữa.
“Có được em rồi nên anh chán phải không? Thứ quý giá nhất em đã dành cho anh, nó không có nghĩa lý gì sao? Không lẽ anh chỉ là gã Sở Khanh?”… Linh vừa nức nở vừa hỏi như vậy khi Hải thỏ thẻ đề nghị: “Hay chúng mình tiếp tục làm bạn một thời gian nữa. Thực sự anh chưa quen với việc có người yêu”. Lời Linh nói và những giọt nước mắt não nề khiến Hải day dứt, khổ tâm lắm.
Chẳng những vậy, chuỗi ngày sau đó, có lẽ “sự tích say rượu” hôm nào đã bị phát tán, cộng thêm với vẻ sầu bi của Linh, Hải còn chịu nhiều búa rìu dư luận. Kẻ xấu miệng thì bóng gió: “Thời nào thì đàn ông cũng chỉ là lũ quất ngựa truy phong”. Người tử tế thì thẳng thắn trách móc: “Dù gì cũng là anh chị em cùng xóm trọ, chú làm thế thì quá đáng quá!”. Tâm trạng của Hải bây giờ rất khó nghĩ, cảm giác như là “há miệng mắc quai”.
“Nhưng khổ lắm, nào em có thích thú mấy cái &’ngàn vàng’ với &’ngàn bạc’ bao giờ đâu. Nói thật, với em chuyện còn hay mất chẳng quan trọng. Quan trọng là có thực lòng yêu nhau hay không thôi”, Hải giãi bày. Nhưng bây giờ, cứ bị Linh “bắt đền” như vậy, cậu cũng chẳng biết phải lấy đâu ra “vàng với bạc” mà trả lại cho cô.
Theo VNE
Mối tình đầu của Nhái
Dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được gục ngã, hãy mạnh mẽ đứng dậy em nhé.
Nằm trên giường bênh anh nhớ em vô cùng, anh xin người ta nằm phòng này để khi mở cửa sô ra là anh có thê nhìn thây cây bằng lăng đây hoa tím, loài hoa mà em thích. Gió vê từng chiêc lá đung đưa anh ngỡ đó là bàn tay em đang vẫy chào anh khi tan học, từng bông hoa rung rinh anh ngỡ đó là nụ cười - sự dôi hờn em dành cho anh.
Anh đã hứa thật nhiêu nhưng anh không làm gì được, anh xin lôi em. Những ngày tháng này bênh tât hoành hành anh đau đớn khủng khiêp, có đôi lúc anh muôn ngã gục nhưng khi nghĩ vê em anh lại cố gắng. Nêu anh buông xuôi mà chêt rôi thì bên đời này còn ai yêu em như anh không? Ai sẽ cùng em đôi mặt trước những sóng gió trong đời, ai sẽ đứng sau lau nước mắt cho em khi em khóc, ai sẽ nắm chặt bàn tay em khi em té... Anh nhớ em thật nhiều, anh ước gì trước khi chết anh được gặp em một lần, được nghe em tiếng em nói, được nhìn em cười một lần, nhưng anh không làm được. Anh không đủ dũng cảm để đối mặt với em, anh càng không đủ dũng cảm nhìn em rơi lệ vì anh.
Anh chờ em xưng một tiêng em với anh thôi nhưng em không gọi và đên hôm nay thì anh đã kiêt sức anh không còn đủ thời gian đê chờ nữa, có lẽ anh sẽ đi đây. Anh biêt khi anh nói với em rằng anh yêu em thì cái chêt của anh sẽ làm em đau khô vì anh biêt trước sẽ có ngày hôm nay nên trước giờ anh không đê hoang phí môt phút giây nào bên em cả, anh luôn trân trọng nó. Anh là môt thằng đàn ông ích kỷ, tại sao anh không ôm khôi tình ây xuông mô vì anh muôn nói với em rằng những gì anh đôi với em là anh yêu em chứ không phải anh chỉ là một người bạn thân như những người khác. Anh thích chọc em giân vì anh muôn em ghét anh thât nhiêu đê khi biêt được lòng anh em đừng nhớ thương anh.
Bờ vai này mãi mãi chỉ dành riêng cho em thôi (Ảnh minh họa)
Bây giờ anh mới hiêu thê nào khi anh đên được em là lúc anh biêt mình không thê đên được. Em nè! Em đừng khóc nữa mà hãy với anh rằng em sẽ sông thât hạnh phúc, rằng em cũng yêu anh và rôi em cũng sẽ quên anh thôi. Vì anh luôn muôn nhìn em cười, nhìn em được hạnh phúc, vì anh luôn muôn nhìn em dôi hờn, anh không muốn nhìn em khóc, em khóc anh sẽ đau lòng biết mấy. Từ trước tới giờ anh luôn là điểm tựa để em rót tất cả nỗi lòng, nay không còn anh bên đời ai sẽ thay thế anh làm điểm tựa ấy cho em. Nhưng em nè, không có anh rôi mặt trời vân sẽ mọc, không có anh rôi hoa lá vân xanh tươi, em khóc xong thì hãy nhoẻn miêng cười. Anh đi rôi nhưng mãi câu hạnh phúc cho em, em hãy mở rông lòng mình mà tìm bên đô khác. Anh vân vây vân ở gân em thôi...
Mùa đông vê hãy cho anh làm chiêc áo âm, khi mưa đên anh sẽ là chiêc áo mưa, trời oi bức anh xin làm chiếc nón...anh sẽ là tất cả để bảo vệ em. Khi em buôn hãy tựa vào vai anh mà khóc, khi em vui xin đừng nghĩ đên anh mà hãy nghĩ đên môt người nào đó yêu em mà chia sẻ cùng anh ta. Anh chỉ cân có thê thôi, em đừng bao giờ nghĩ mình cô đơn mà hãy nghĩ anh luôn ở gân bên, bờ vai này mãi mãi chỉ dành riêng cho em thôi, hãy sông thât tôt vì tương lai mình em nhé. Dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được gục ngã, hãy mạnh mẽ đứng dậy em nhé cho dù vết thương có như thế nào. Anh luôn tin em sẽ làm được, Nhái nè hạnh phúc của Nhái là niềm vui của Nhái, nhưng nỗi buồn của Nhái xin hãy để anh mang. Em hứa nhé bé Nhái của anh, sau này vắng anh rồi em hãy sống thật vui vẻ và thật hạnh phúc hơn những ngày tháng có anh nữa nhé em, bé Nhái của anh tình yêu của anh. Anh nhớ và yêu em thật nhiều, anh đi đây.
Theo VNE
Mẹ chồng đay nghiến tôi "lừa" con bà Mẹ chồng bảo, tôi lừa con trai bà để chửa trước, để ép buộc gia đình bà cho kết hôn. Trước khi lấy anh, tôi đã có thai được gần hai tháng. Chính vì mẹ chồng tôi biết điểm yếu đấy nên đã nắm thóp để sau này khi có xích mích nhỏ, bà lại lôi ra để răn đe tôi. Nhiều lần...