Chuyện người đã chôn chân, lại đào lên giữ làm kỷ niệm
Với Trung, bàn chân khô quắt ấy giờ thành món… trang sức!
Kỳ 3: Đào chân làm kỷ niệm
Những ngày lang thang vùng biên ải, tìm hiểu chuyện nổ mìn, tôi được nghe khá nhiều chuyện ly kỳ. Điều lạ lùng, là không chỉ riêng Thào Mìn Hoa ở bản Mã Hoàng Phìn, mà còn một người nữa hiện cũng đang giữ bàn chân làm kỷ niệm, treo trên gác bếp, ấy là Hầu Mí Trung.
Hầu Mí Trung ở bản Hoàng Lỳ Pả, nằm tận trong lõi của Khu bảo tồn thiên nhiên Phong Quang, thuộc xã Minh Tân ( Vị Xuyên, Hà Giang). Người nắm được câu chuyện này là trưởng bản Vàng Seo Quả.
Chuyện đi lại ở vùng biên giới, đặc biệt lại là nơi có nhiều mìn rất phức tạp. Tôi may mắn được các đồng chí lãnh đạo biên phòng tỉnh Hà Giang, cũng như Đồn biên phòng Thanh Thủy tạo điều kiện, mới vào được khu vực này.
Thiếu úy biên phòng Âu Văn Dậu dẫn đường, mỗi người một xe máy nhảy chồm cả buổi theo con đường mòn nhỏ xíu, đá hộc lởm chởm dẫn tôi đến một thung lũng nằm giữa dãy Răng Cưa hùng vĩ để đến bản Hoàng Lỳ Pả.
Bản Hoàng Lỳ Pả nằm giữa đại ngàn nghiến trên dãy Răng Cưa
Rừng rú hoang rậm, đi mãi mới thấy một nóc nhà lúp xúp ẩn hiện trong rừng. Mỗi nhà ở một góc núi. Ngô bám trên đá mà xanh mướt mát.
Nhà Hầu Mí Trung nằm giữa vườn ngô. Ngôi nhà gỗ rất lớn, nhưng cửa đóng then cài, gọi chẳng ai thưa. Tôi và thiếu úy Dậu ngồi trước nhà, chờ vợ chồng Hầu Mí Trung về để tiếp chuyện. Đồng bào Mông thường lên nương từ sáng sớm, đến nhập nhoạng tối mới về.
Đang chờ Trung, thì một thanh niên vác dao phát đi qua. Thiếu úy Dậu gọi thanh niên đó lại hỏi chuyện. Hóa ra đó là Hầu Mí Dâng, em họ của Hầu Mí Trung.
Theo Dâng, vợ chồng Hầu Mí Trung lên nương từ sáng sớm hôm qua, kéo luôn cả 3 đứa con đi theo. Vợ chồng Dâng có một nương ngô ở bên kia sườn dãy Răng Cưa cao chất ngất.
Nhà Hầu Mí Trung
Ở Hoàng Lỳ Pả toàn núi đá, ít ruộng quá, nên vợ chồng Dâng đã vào sâu trong rừng, tìm được một khe núi có nhiều đất để làm nương, gieo hạt. Mảnh nương ấy cách nhà nửa ngày đường đi bộ. Vợ chồng Trung đã dựng một cái lán ở đó. Mỗi lần làm nương, Trung lại kéo cả nhà vào ăn ngủ, làm việc. Mỗi chuyến đi làm nương kéo dài cả tuần. Thậm chí, mùa thu hoạch thì cả tháng mới về. Vậy là, chẳng có cách nào để gặp được Hầu Mí Trung.
Tuy nhiên, may mắn là Hầu Mí Dâng biết rất rõ chuyện Hầu Mí Trung giữ bàn chân trong nhà làm kỷ niệm để kể cho tôi nghe.
Hầu Mí Dâng bảo: “Đúng là có chuyện thằng Trung bị trúng mìn đó. Quả mìn nổ ngay sau nhà nó thôi. Bác sĩ cưa chân của nó, nó đem chân về treo trong nhà ấy. Thi thoảng mình sang nhà, nó vẫn lôi ra xem mà”.
Video đang HOT
Hầu Mí Trung sinh năm 1982, có vợ và 3 con. Vợ Trung sinh năm 1978, hơn chồng 4 tuổi. Đứa lớn đã học cấp 2 ở xã, nhỏ thì cũng chạy lon ton rồi.
Quả đạn găm trước nhà dân
Chuyện Hầu Mí Trung bị trúng mìn xảy ra cách nay đã 4 năm. Hôm đó, khi Dâng vừa lên nương về, đang tắm ở chái nhà, thì nghe tiếng mìn nổ. Ở bản Hoàng Lỳ Pả thi thoảng mìn vẫn nổ. Nhiều người mất chân, mất tay.
Tiếng mìn vừa dứt, thì tiếng đàn bà khóc rống lên. Dâng chạy về phía nhà Trung. Hóa ra, Trung bị trúng mìn. Khi Dâng chạy đến, thì thấy vợ Trung nằm ngất, còn Trung đang xé áo buộc chân lại.
Nhìn hình ảnh Trung mà Dâng hãi hùng. Quần áo rách tướp, máu me bê bết. Bắp chân, bàn chân của Trung nát te tua, cháy đen sì, máu chảy tong tong từ vết thương, thành vũng đỏ dưới nền đất. Bị mìn nổ, phá nát cả chân, mà Trung vẫn tỉnh táo ngồi buộc chân mình lại.
Điều lạ là quả mìn này nằm ẩn mình trong vườn ngô nhà Trung từ nhiều năm nay. Bao năm qua, bố mẹ, rồi vợ chồng Trung vẫn canh tác trên mảnh vườn đó, mà không hề hấn gì. Thế nhưng, hôm đó, Trung dùng cuốc moi đất từ các kẽ đá, vun vào gốc ngô, thì lại dẫm đúng vào quả mìn.
Dâng chạy về nhà gọi thêm người, rồi chuẩn bị cáng khênh Hầu Mí Trung xuống xã, rồi tiếp tục xuống bệnh viện tỉnh.
Rất nhiều mìn, đạn còn sót lại ở vùng biên giới Hà Giang
Nhìn bắp chân và bàn chân te tua như vậy, bác sĩ của bệnh viện tỉnh đành phải cưa chân. Loại mìn sát thương này chứa thủy ngân, nên khi trúng mìn, thủy ngân sẽ nhiễm vào da thịt, khiến vết thương bị phân hủy, do đó, bác sĩ thường chỉ định cưa chân để bảo toàn tính mạng.
Lúc chuẩn bị gây mê, Hầu Mí Trung còn dặn dò bác sĩ kỹ lưỡng rằng, giữ lại cái chân phế bỏ đó. Sau khi cưa chân, Hầu Mí Dâng đã ướp đá, rồi mang chân của Trung về nhà.
Dâng đã đặt cái chân của Trung lên gác bếp nhà Trung. Hồi Tết, vợ chồng Trung vừa mổ một con lợn. Thịt còn thừa nhiều thì tẩm ướp gia vị rồi treo gác bếp ăn dần. Cái bàn chân te tua đó treo lủng liểng cùng với thịt lợn chừng 1 tuần thì thành… thịt xông khói!
Hôm ở bệnh viện về, việc đầu tiên là Trung kêu vợ lôi bàn chân xuống cho Trung ngắm. Lúc trúng mìn, nát cả chân, Trung chẳng rơi giọt nước mắt nào, thế nhưng, nhìn thấy bàn chân quắt lại, ám màu bồ hóng, Trung khóc rống lên. Bàn chân ấy giúp Trung leo hết ngọn núi này đến ngọn núi khác, giờ nó lủng liểng trên gác bếp khiến Trung rầu lòng.
Bàn chân sấy khô của Thào Mìn Hoa
Vài tháng sau, y tá ở xã tăng cường về bản tiêm chủng cho trẻ em. Cán bộ y tế vào nhà Trung và Trung đã khoe bàn chân ấy. Đồng chí cán bộ này thất kinh khi thấy miếng thịt đen óng đúng là bàn chân người. Đồng chí này đã báo cáo trạm y tế và mấy cán bộ y tế đã vào tận Hoàng Lỳ Pả yêu cầu Trung đem cái chân đi chôn, kẻo gây ô nhiễm, sợ hãi cho người còn sống.
Thấy cán bộ khuyên đúng, Hầu Mí Trung đã đem bàn chân của mình chôn cạnh khu nghĩa địa tổ tiên nằm.
Biết chuyện con trai đem chân đi chôn, bố mẹ Hầu Mí Trung tức tốc đến nhà mắng té tát. Ông bà bắt con trai phải đào chân về. Ông bà bảo rằng, sinh con ra lành lặn, có cả 2 chân, nên khi chết đi, cũng phải có 2 chân mới về được thế giới bên kia, tổ tiên mới nhận mặt.
Bố mẹ mắng quá, Trung đành phải ra khu mả đào tìm chân. Bàn chân đã khô quắt, cứng như gỗ, nên chôn mấy ngày mà vẫn y nguyên.
Hầu Mí Trung đem sấy mấy ngày cho chân khô lại. Hiện tại, Trung xỏ bàn chân vào sợi dây rồi treo lủng lẳng trên tường. Thi thoảng mới treo lên gác bếp cho khói ám để giữ chân được lâu. Ai đến nhà, Trung cũng khoe cái bàn chân ấy. Với Trung, bàn chân khô quắt ấy giờ thành món… trang sức!
Còn tiếp…
Bài tới: Người sấy chân thất bại
Theo VTC
Chuyện về một nữ sinh sau vụ án Sầm Đức Xương
Vụ bê bối tình dục liên quan đến cựu hiệu trưởng Sầm Đức Xương, một thời đã gây xôn xao dư luận phố núi Hà Giang.
Vụ việc dường như cũng bị thời gian xóa nhòa, bởi không ai muốn gợi lại những "vết thương lòng". Nhóm PV sau khi thực hiện loạt bài về "Hậu trường vụ cựu hiệu trưởng mua dâm" cũng không tránh khỏi những ám ảnh về những mảnh đời tan vỡ của trò chơi số phận.
Những nạn nhân, những người liên quan trong vụ án này vẫn đang cố gượng dậy sau những "vết nhơ" khó gột rửa trong cuộc đời họ. Họ vẫn đang phải hàng ngày đương đầu, đối mặt với sự kỳ thị của dư luận xã hội, chỉ cầu mong một ngày được sống thanh thản như bao người dân bình thường khác.
"Dù thế nào, H. vẫn là mầm sống của tôi"
Trong chuyến công tác dài ngày tại tỉnh Hà Giang để thực hiện loạt bài về hậu trường vụ án Sầm Đức Xương, tôi dường như vẫn bị ám ảnh bởi ánh mắt đau khổ, sự tiều tụy của cụ bà V. (bà của nữ sinh Nguyễn Thuý H.) tại thị trấn Việt Lâm.
Suốt buổi trò chuyện, chỉ có người cậu của H. là cố gắng gượng để kìm những cảm xúc của mình, còn cụ V., khi chúng tôi gợi lại câu chuyện, cụ chỉ lắc đầu, nói câu được câu chăng, ánh mắt mờ đục của cụ lại nhòa đi trong nước mắt. Hai nhân vật "chủ chốt" dẫn dắt các nữ sinh vào đường dây "mua trinh" học trò là Nguyễn Thị Thanh Th. và Nguyễn Thuý H. một thời bị coi là những kẻ tội đồ, là những "má mì" phố núi.
Sầm Đức Xương (giữa) bị dẫn giải tới phiên tòa phúc thẩm vào tháng 1-2010
Nhưng ngẫm kỹ lại, trước khi nhúng chàm, hai nữ sinh này cũng chỉ là một con "búp bê tình dục" phục vụ cho những trò chơi bệnh hoạn của những kẻ háo sắc, mất hết lương tri. Trong suốt quá trình tố tụng, Th. và H. đã phải trải qua những thời gian kinh hoàng nhất trong trại giam, đối mặt với những phiên toà "đình đám" nhất.
Quá khứ đã khép lại, Nguyễn Thị Thanh Th. đã may mắn hơn cả trong 9 nạn nhân trong vụ án này bởi đã thoả nguyện ước mơ khi bước vào giảng đường đại học. Còn lại 8 nạn nhân, mỗi người một ngả, một số phận. Đối với Nguyễn Thúy H., cho tới tận bây giờ, cô mới có thể "tạm yên" với mái ấm gia đình nhỏ. Nhưng đằng sau đó là cả một hành trình gắng gượng để sống, để làm lại cuộc đời sau những sai lầm trong quá khứ.
Anh Công và cụ V. trong buổi nói chuyện với PV
Gia đình Nguyễn Thúy H. vẫn chưa thể quên được ký ức, khoảng thời gian đau buồn nhất khi nghe tin H. bị bắt vì tội môi giới mại dâm. Người sốc nhất không ai khác là bố mẹ H., và những người thân trong gia đình đang sinh sống tại thị trấn Vị Xuyên (huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang). H. bị bắt và tạm giam ngay ngày 5/9/2009 - đúng vào ngày khai giảng, khi đang theo học tại lớp 11E trường THPT Việt Lâm. Không nói cũng biết, vợ chồng anh Xuân, chị Huệ tuyệt vọng đến mức nào khi nghe hung tin. Cánh cổng tương lai dường như khép lại đối với H., gia đình thì chìm trong đau đớn lặng lẽ, mặc cảm và xấu hổ với bạn bè, khu phố.
Sinh ra tại huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang, sau một thời gian, để thuận lợi trong công việc, vợ chồng anh Xuân đã chuyển về thị trấn Việt Lâm để công tác. Hai vợ chồng đều là giáo viên, anh Xuân thì dạy học tại Việt Lâm còn chị Huệ dạy học tại xã Linh Hồ (Vị Xuyên) cách nhà hơn 10km. Cuộc sống mưu sinh đã khiến anh chị ít có thời gian quan tâm đến cô con gái út tên H., nên điều gì xảy ra đã xảy ra. H. bê trễ việc học hành, đàn đúm cùng bạn bè xấu và trượt dài trong vòng xoáy của đồng tiền.
Những ngày H. bị bắt, gia đình anh Xuân cũng chạy vạy, cầu cứu khắp nơi để mong con được "thoát nạn". Dù rất giận vì những tội lỗi mà H. gây ra, nhưng vợ chồng chị cũng không vì thế mà bỏ mặc đứa con tội nghiệp, cô đơn một mình. Suốt thời gian H. bị giam giữ cho đến khi xét xử và được tự do đó là những quãng thời gian chị Huệ lần lượt trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau. Hụt hẫng - Thấp thỏm - Vỡ oà trong niềm vui sướng. Những cảm giác được ôm đứa con tội nghiệp trong vòng tay khiến chị Huệ không khỏi nghẹn ngào: "Dẫu nó có như thế nào thì trong suy nghĩ của tôi và gia đình, H. vẫn chỉ là đứa trẻ, là đứa con tôi đã mang nặng đẻ đau, là mầm sống của cuộc đời tôi".
Cụ V. với vẻ tiều tụy sau chuyện buồn của cháu gái khiến chúng tôi không khỏi chạnh lòng.
Ngày ấy... bây giờ
Khép lại những câu chuyện buồn trong quá khứ tội lỗi của nữ sinh H., chúng tôi trở lại tổ 8 thị trấn Việt Lâm, nơi có người cậu tên Công và bà của H. đang sinh sống. Những cơn mưa nặng hạt trút xuống cũng chẳng thể xoá hết những ngột ngạt sau những ngày nắng nóng kéo dài.
Tiếp chúng tôi, anh Công tỏ ra khá ngạc nhiên khi biết chúng tôi là PV, anh bảo khá lâu rồi, cũng chưa có vị khách nào vào thăm gia đình anh. Anh bảo từ ngày gia đình xảy ra chuyện, gia đình cũng mệt mỏi lắm. Bởi những lời đàm tiếu từ ngoài xã hội ít nhiều đã trở thành rào cản rất lớn đối với H.. "Nhưng cũng rất may, ông trời còn thương nó. Hiện H. đã có một mái ấm gia đình, có một đứa con nhỏ để chăm sóc, để quên đi quá khứ đau buồn".
Trong suốt thời gian nói chuyện với anh Công, tôi cứ bị ám ảnh bởi vẻ tiều tụy của bà ngoại nữ sinh H.. Hỏi ra mới biết cụ đã ngót nghét 80 tuổi. Theo lời anh Công, suốt trong thời gian H. bị bắt và bị đưa ra xét xử, cụ cứ nằng nặc đòi lên tỉnh để thăm cháu. Nhưng nghĩ cụ đã cao tuổi, nên gia đình lựa lời khuyên nhủ để cụ ở nhà. Quãng thời gian ấy, cứ gặp ai trong khu thị trấn là cụ lại hỏi: "Cháu tôi bao giờ mới được về? Tôi nhờ xe các chú, các bác lên thăm nó được không?". Nhìn cảnh tượng ấy, chẳng ai có thể cầm nổi nước mắt.
Kể về nữ sinh H., anh Công cũng thoáng chút ngập ngừng. Bởi dẫu sao, nỗi đau quá khứ của cô cháu dại dột cũng là nỗi đau chung của gia đình, đâu dễ gì một sớm một chiều có thể phai nhạt. Trong câu chuyện giữa anh và những vị khách không mời này vẫn xen lẫn hình ảnh cụ già tóc bạc phơ, thỉnh thoảng lấy khăn lau những giọt nước mắt đang nhòa trên đôi mắt đã đục màu của thời gian. Ngập ngừng một lát, anh Công nói; "Mẹ tôi đã bị tai biến, giờ chỉ suốt ngày ngồi như vậy, nhưng mẹ tôi vẫn cảm nhận được những gì tôi và các anh đang nói đấy".
Từ ngày H. được trả tự do, H. về nhà chăm sóc bà và các cháu nhỏ của anh Công. Anh Công cho biết, những ngày mới về H. luôn lảng tránh tất cả mọi người, sống khép kín khác hẳn với bản tính sôi nổi trước đó. "Bị áp lực tâm lý, nên một thời gian sau, gia đình cho H. tiếp tục đi học nhưng H. cũng không thể trụ vững để tiếp tục học hành" - anh công chia sẻ. Cũng trong thời gian H. ở nhà anh Công, được gia đình động viên chăm sóc, tinh thần H. đã phấn chấn trở lại. Sau đó, H. đã kết hôn với một thanh niên cùng thị trấn. Mặc dù biết quá khứ của H. nhưng người chồng hiện tại vẫn một mực yêu thương và chăm sóc H.. Kết quả của một tình yêu thực sự sau những đổ vỡ trong cuộc đời được vực dậy bởi một đứa con gái kháu khỉnh.
Thời gian rồi cũng xoá nhoà những ký ức đau buồn, những dự định trong tương lai đối với đôi vợ chồng trẻ Nguyễn Thuý H. sẽ dần được vun đắp. Hy vọng một ngày không xa nữa, những tiếng thở dài thổn thức của đôi vợ chồng trẻ sẽ không còn tồn tại trong những đêm mưa gió, mà thay vào đó là tiếng cười đùa của bé M. đang lớn dần trong vòng tay yêu thương của cha mẹ và người thân trong gia đình.
Chúng tôi rời Hà Giang, khi ánh nắng đã tràn ngập trên những cung đường phố núi...
Tổ ấm của H.
Kể về những hạnh phúc giản đơn của H., ánh mắt anh Công sáng lên những tia hy vọng. Anh cũng chỉ mong sao cô cháu có được một hạnh phúc như bao người phụ nữ khác. Trong câu chuyện kể với chúng tôi, anh Công cũng cho biết thêm, để có được mái ấm hiện tại, H. đã phải trải qua sự kỳ thị ghê gớm, rồi những bất hạnh dồn dập đổ xuống đầu đôi vợ chồng trẻ. Song được sự động viên giúp đỡ của gia đình cuộc sống của H. cũng dần tạm ổn.
"Nói là tạm ổn thôi, chứ cuộc sống vợ chồng chúng nó khó khăn lắm anh ạ. Chồng cũng chỉ làm nghề tự do, H. thì đang nuôi con nhỏ nên kinh tế chật vật lắm. Cứ nghĩ lại thương chúng nó. Biết tâm lý con trẻ nên gia đình thường xuyên gọi vợ chồng nó về nhà chăm nom, săn sóc" -Anh Công tâm sự.
Theo vietbao
Bí quyết giữ đôi chân mềm mại Bàn chân khô, nứt nẻ sẽ ảnh hưởng đến diện mạo tổng thể của người phụ nữ, nhất là khi bạn mang dép kẹp, sandal. Cọ rửa nhẹ nhàng Mỗi khi tắm, bạn phải hiểu rằng bàn chân cũng quan trọng như những bộ phận khác của cơ thể, do đó bạn nên cọ rửa bàn chân kỹ càng nhưng nhẹ nhàng. Đây...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Cháy bãi rác Gung Ré nguy cơ lan qua rừng thông xung quanh

Việt Nam hỗ trợ đồ cứu trợ và viện trợ 300.000 USD giúp Myanmar

Vụ chìm tàu cá Nghệ An: 1 thi thể được tìm thấy ở bờ biển Hà Tĩnh

CSGT TP.HCM làm rõ vụ xe máy chạy ngược chiều, chặn đầu ô tô

TP.HCM: Phát hiện nhân viên quán nhậu tử vong trên đường về nhà

Cứu giúp người bị tai nạn, có thể được thưởng 3 triệu đồng

Myanmar xảy ra trận động đất mới, người dân hoảng loạn

Tài xế ô tô con dừng giữa đường nghi để thách thức xe tải ở Đắk Lắk

Đội cứu hộ Bộ Công an mang flycam, radar sang Myanmar tìm nạn nhân động đất

Bộ Công an Việt Nam đưa người sang hỗ trợ Myanmar khắc phục hậu quả động đất

Tài xế ô tô 16 chỗ đánh nhau với người đi đường tại TPHCM

Ô tô và xe máy rơi xuống cống, 3 người thương vong
Có thể bạn quan tâm

Đặc sản chả cá Lã Vọng lọt top 100 món hải sản ngon nhất thế giới, trên cả sushi của Nhật Bản, dễ làm với nồi chiên không dầu
Ẩm thực
9 phút trước
HOT: "Tóm gọn" Jisoo (BLACKPINK) kín mít vẫn xinh phát sáng, tươi rói ra sân bay ngay sau fanmeeting Hà Nội!
Sao châu á
12 phút trước
Hà Hồ - Kim Lý hôn nhau trên phố Paris, Midu ngọt ngào bên chồng doanh nhân
Sao việt
20 phút trước
NSND Như Quỳnh xúc động tái ngộ người chồng màn ảnh sau 50 năm
Tv show
23 phút trước
Rashford bùng nổ giúp Aston Villa vào bán kết FA Cup
Sao thể thao
31 phút trước
Dương Domic, Quân A.P bùng nổ trong live concert The East
Nhạc việt
50 phút trước
Quảng Trị: Hai người vượt biên sang Lào mua ma túy, bị bắt khi quay về
Pháp luật
1 giờ trước
Will Smith sau 3 năm bị 'ghẻ lạnh' vì cú tát chấn động tại Oscar
Sao âu mỹ
1 giờ trước
6 câu thoại "thấm tận tim" ở tập cuối Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt
Phim châu á
1 giờ trước
Mỹ đề nghị được tiếp cận các đảo của Nhật gần Đài Loan
Thế giới
1 giờ trước