Chuyện ‘môn đăng hộ đối’ trong hôn nhân ngày nay
Nếu ngày xưa hôn nhân là “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” cốt sao cho “môn đăng hộ đối” thì nay người trẻ đã phần nào thay đổi quan điểm này. Họ độc lập sớm hơn nên có thể tự quyết định hôn nhân của cuộc đời mình mà không cần xét đến yếu tố gia cảnh.
Trúc là sinh viên tỉnh lẻ, năm 18 tuổi, cô lặn lội lên Sài Gòn học Đại học. Vốn là cô gái có tính tình hòa đồng lại sở hữu gương mặt xinh xắn dễ nhìn, Trúc luôn được các anh chàng cùng lớp vây quanh. Nhà Trúc ở nông thôn nhưng cha mẹ lại là điền chủ nhiều ruộng nhiều đất, thế nên chuyện con gái quen ai hoặc tìm chàng rể tương lai cho con mình, ba mẹ Trúc cũng rất “kén cá chọn canh”.
Trúc là sinh viên tỉnh lẻ, năm 18 tuổi lặn lội lên Sài Gòn học Đại học… – Ảnh minh họa.
Vào năm nhất đại học, một lần tình cờ Trúc đang đi mua sách thì xe bị hư giữa đường. Lúc này may mắn có anh bạn cùng lớp đi ngang qua giúp đỡ tận tình. Anh chàng thư sinh cao ráo lại chịu khó học hành nên dần dà Trúc cũng đem lòng yêu mến. Tuy có cảm tình với nhau nhưng cả hai lúc nào cũng giấu mọi người vì e ngại.
Mãi đến cuối năm hai đại học, trong một chuyến dã ngoại tận Đà Lạt cả hai mới thổ lộ tâm tình và quyết định quen nhau. Học xong, ra trường, tìm được công việc ổn định họ tính tới chuyện hôn nhân. Thế nhưng, đôi trẻ lại phải đối mặt với sự phản ứng dữ dội từ gia đình Trúc. Đúng như lời “dự báo” từ trước, ba mẹ Trúc hà khắc đòi “đặt đâu con ngồi đó”, nếu muốn tự chọn chồng thì Trúc phải chọn được người “môn đăng hộ đối”. Chuyện lấy một anh chàng nghèo kiết xác không thể chấp nhận được.
Cô có một mối tình lắm trắc trở
Rõ ràng, chuyện “môn đăng hộ đối” ngày nay không ít người vẫn còn xem trọng. Họ quan niệm người không cùng đẳng cấp dễ có quan điểm bất đồng, gây xung đột khiến đời sống hôn nhân gặp trục trặc. Vì lý do này mà các gia đình khá giả khi dựng vợ gả chồng cho con cái đều muốn tìm một gia đình tương xứng để hôn nhân suôn sẻ, thuận hòa.
Video đang HOT
Tuy có phần “dễ chịu” so với thời xưa nhưng nhiều gia đình hiện nay vẫn còn đặt nặng vấn đề này. Cha mẹ lúc nào cũng muốn con hạnh phúc nên chuyện môn đăng hộ đối đặt ra xưa nay cũng không hẳn là xấu. Bởi lẽ một cuộc hôn nhân vừa có tình yêu chân thành vừa “xứng đôi vừa lứa” thì còn gì viên mãn bằng. Nhưng nếu không có được điều này thì các cuộc hôn nhân vẫn cứ diễn ra theo quy luật bất biến của nó. Nếu thật sự thấu hiểu cảm thông thì sóng gió gì cũng có thể vượt qua, tay trắng cũng tạo nên sự nghiệp rực rỡ.
Các cặp đôi hiện đại chính là tình yêu không dễ dàng có được nên hãy nhớ trân trọng, không nên quá phụ thuộc vào các yếu tố vật chất
Thật ra “môn đăng hộ đối” không nên quá phụ thuộc vào các yếu tố vật chất. Bởi vì tiền bạc, địa vị bạn có thể nỗ lực đạt được, còn tình cảm thì không đơn thuần có được nhờ cố gắng. Chỉ cần thấu hiểu, cảm thông và chấp nhận khác biệt là bạn có thể gắn bó nhau lâu dài. Đừng để tư tưởng “môn đăng hộ đối” hại chết tình yêu chân thành.
Nếu ngày xưa hôn nhân là “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” cốt sao cho “môn đăng hộ đối” thì nay người trẻ đã phần nào thay đổi quan điểm này. Họ độc lập sớm hơn nên có thể tự quyết định hôn nhân của cuộc đời mình mà không cần xét đến yếu tố gia cảnh. Họ xem tình yêu là quan trọng hơn hết và luôn muốn dốc lòng xây dựng nền tảng hôn nhân hạnh phúc từ sự chân thành. Vậy nên có lẽ các gia đình hiện đại cũng nên suy nghĩ “nhẹ nhàng” hơn về vấn đề này.
Theo thegioitiepthi.vn
Cha mẹ có hay hỏi em về chuyện chồng con hay không?
Nếu em chưa từng thấy việc độc thân là nỗi xấu hổ hay thiệt thòi như cách mà hàng ngàn người đang kháo nhau đầy mạng xã hội, thì ngại gì, hãy cứ tận hưởng nó đi.
Cha mẹ có hay hỏi em về chuyện chồng con không? Khi những cuộc gọi từ nơi đâu đó vọng về như khiến em trở thành một đứa con chưa đủ tốt, khi ba mẹ hay nói về một người bạn khác sắp dựng vợ gả chồng cho con cái, khi ba mẹ than thèm có cháu ẵm bồng, khi ánh mắt của mẹ thoắt buồn trong một sớm nhìn em đứng bên màn chảy tóc, khi ánh mắt cha nghẹn ngào vì những chuyến về quê em chỉ có một mình.
Nhưng em mới chính là người cảm thấy buồn thương nhất, hạnh phúc của em cũng là hạnh phúc của cha mẹ kia mà. Nếu được lựa chọn cuộc đời cho cuộc đời mình, tất nhiên em sẽ chọn người khiến cả em và ba mẹ tự hào. Nhưng lúc này, đời vẫn là một tấm lòng không hào phóng. Trong những người hàng ngày lướt qua, em không nỡ nhắm mắt chọn đại để mang về một chàng rể không tốt cho gia đình. Có phải mỗi đêm em vẫn tự nhủ mình, rồi con sẽ yêu, rồi con sẽ lấy chồng, nhưng ba mẹ hãy chờ con thêm khoảng thời gian nữa, con sẽ hạnh phúc mà, ba mẹ yên tâm.
Có phải những người bạn cũ đã lần lượt lên xe hoa, mỗi lần ăn cưới là mỗi lần lòng em buồn thêm một nỗi. Em cũng từng mơ về một buổi tối với hoa và đèn lấp lánh, với một chiếc váy cô dâu trắng tinh và một chú rể nắm tay. Nhưng giờ em vẫn còn đang đơn độc, em thậm chí không thể có được một người gieo vào lòng chút hy vọng hôn nhân, em có thấy mình đang chịu thiệt thòi?
Nhưng em ơi, chuyện này đâu phải do mình em quyết định, nếu em đã sống tốt, đã luôn biết giữ lòng lương thiện, nếu em xứng đáng được yêu nhưng vẫn không ai bên cạnh, đó có lẽ chỉ là chưa phải lúc. Nếu em đủ tốt, thì gặp ai em cũng sẽ hạnh phúc thôi. Có lẽ người em lấy sau này không phải là người em yêu nhất, em cũng không phải là người con gái mà anh yêu nhất, nhưng với những cố gắng, những bao dung và nhân hậu của mình, em sẽ khiến cho người kia ấm áp.
Còn nếu em may mắn tìm được người khiến trái tim mình bổi hổi bồi hồi thì sự kiên nhẫn sống tốt vào những ngày tháng đơn côi, lẻ bóng là điều xứng đáng đúng không?
Khi mà em thấy bản thân mình chưa hoàn thiện, em chọn đi tìm chính mình chứ không chạy ào ra đời và tìm kiếm ai đó khác ngoài kia. Khi mà em thấy đôi chân mình cần phải chạy đi đâu đó thật xa, khi lời réo gọi những vùng đất mới, những khoảng trời tự do làm em cảm thấy hấp dẫn hơn việc cột chặt với bất cứ ai đó trên đời.
Vậy thì em hãy sống với những gì mình ấp ủ, giờ em không còn trẻ nhưng cũng chưa phải là quá già để chuyện chồng con trở thành điều bắt buộc hay cấp bách. Nếu em vẫn quan trọng chuyện hạnh phúc gia đình thì hãy cho mình một giới hạn của việc chơi bời tuổi trẻ. Em hãy cho mình một lối đi vào sau này để bản thân cảm thấy an tâm không lo lắng, em sẽ nhờ mai mối ra sao, em sẽ có những yêu cầu cho người ấy thế nào, em sẽ làm gì để cuộc hôn nhân của mình sau này hạnh phúc.
Em đã chuẩn bị cả rồi, vậy thì, em đừng để bản thân buồn khi thấy rất nhiều người ngoài kia xem kẻ độc thân là tội nghiệp. Mỗi người có một lối đi riêng, nếu người khác bận hẹn hò thì ai bận kiếm tiền. Nếu người khác bận yêu thương nửa kia thì em dành hết sự chú tâm để yêu thương sở thích của bản thân và cha mẹ. Con đường em đi có lẽ không giống với nhiều người, và mỗi cái được cái mất cũng đều rất khác. Em hãy dốc lòng đi trọn con đường của mình, cũng như mỉm cười khi thấy ai đó hạnh phúc trên con đường của chính họ.
Và tình yêu không phải là thành tích, hôn nhân càng không phải là một ván bài, đó là một quá trình, không phải là đích đến, nên chẳng có ai thất bại, và lại lại càng không có ai thua cuộc. Tình yêu và hôn nhân mang dáng hình của cảm xúc, và cảm xúc như một khối bồng bềnh không vỡ trong suốt cả đời người, lúc này sẽ hóa thành sắc màu của hạnh phúc, lúc kia sẽ hóa thành rỗng không, có khi buồn thương, có khi lại vui vẻ. Em hãy luôn nỗ lực để mỗi ngày trôi qua, khối cảm xúc trong mình vẫn mãi mang một màu trong veo của an yên, của hạnh phúc, dù bên em có ai đó hay không. Bởi vì, có lẽ cũng có một chàng trai, cũng đang nỗ lực tốt hơn từng ngày, để tìm được một cô gái như em đấy.
Theo tiin.vn
Éo le khi từng là người tình, 9 năm sau lại thành mẹ vợ con rể Ngỡ duyên xưa đã tận, đường ai nấy đi, vậy mà ngay trong chính ngày ra mắt con rể, bà Hà hoảng hồn không tin vào mắt mình, khi nhìn thấy người đàn ông đang tay trong tay với con gái, lại chính là người tình xưa chẳng nên duyên của mình. 35 năm trước, bà Hà từng là một người con gái...