Chuyện kỳ lạ: Khốn khổ vì nhặt được cục vàng 2,1kg
Câu chuyện về Lô Văn Ối (ngụ bản Hào, xã Yên Hòa, huyện Tương Dương, Nghệ An) bỗng nhiên nhặt được cục vàng nặng 2,1 kg vào năm 2009 cho đến giờ vẫn là đề tài nóng, được nhiều người dân vùng rẻo cao xứ Nghệ bàn luận. Tuy nhiên, mỗi khi nhắc lại chuyện nhặt được cục vàng, chủ nhân của khối tài sản khổng lồ nói trên chỉ biết thở dài ngao ngán vì những hệ lụy bi hài từ khi phát tài.
“Đại gia” nay phải chạy ăn từng bữa
Trao đổi với chúng tôi, ông Lô Thái Sinh, Chủ tịch UBND xã Yên Hòa (huyện Tương Dương, Nghệ An) cho hay: “Nhiều người hiểu nhầm anh Ối bắt đượ.c vàn.g một mình. Thực tế thì anh ấy cùng với 9 người anh em họ hàng đi khai thác ở khe Pu hàng tháng trời mới đào được cục vàng đó. Đúng là Trời phù hộ cho họ, cả 9 gia đình này đều hoàn cảnh khó khăn lắm. Hiện nay gia đình anh Ối đã bỏ nghề đãi vàng đi làm nương rẫy, cuộc sống gặp nhiều khó khăn, phải chạy ăn từng bữa”. Ông Vi Văn Tiến (77 tuổ.i), Chủ tịch hội người cao tuổ.i xã Yên Hòa cho hay: “Ối nhặt đượ.c vàn.g nhưng cũng có khá giả hơn ai đâu. Hiện nay cuộc sống còn khổ nữa chứ”.
Cục vàng 2,1kg do anh Ối và những người anh em nhặt được
“Nháy mắt” trở thành đại gia phố núi
Vượt quãng đường dài hơn 200km từ thành phố Vinh, với nhiều con dốc, đặc biệt là đoạn đường đi dài khoảng 50 km men theo khe Huổi Nguyên, chúng tôi tìm đến nơi chàng trai bản Hào một thời tạo nên “cơn sốt” về việc bỗng dưng nhặt được cục vàng khổng lồ. Hỏi nhà Lô Văn Ối, người dân đều tường tận chỉ tay về phía căn nhà gỗ khá khang trang, cửa đóng im ỉm bằm bên trục lộ chính của xã. Hàng xóm xung quanh cho hay, bấy lâu nay vợ chồng Ối thường gửi con cho nhà ngoại rồi vào rẫy trồng ngô, lúa, cả tuần mới về bản. Chúng tôi quyết tâm ngồi đợi đến chiều tối và may mắn thấy Ối mồ hôi nhễ nhại gùi đống thực phẩm cùng vợ trở về. Vừa trông thấy người lạ, Ối lặng lẽ đi vào nhà và tìm cách lẩn trốn. Thuyết phục mãi, anh mới miến cưỡng mời khách vào nhà trò chuyện.
Trong căn nhà khá đầy đủ tiện nghi với bộ bàn ghế gỗ đắt tiề.n, chiếc tủ lạnh, ti vi, chiếc giường ngủ hoành tráng… nhưng thái độ gia chủ lại không được vui vẻ cho lắm. Anh cười buồn: “Tôi thật sự không muốn nhắc đến chuyện cũ này nữa vì nó nhiều chuyện buồn hơn vui. Cách dây 4 năm, người dân đồn thổi tôi nhặt được cục vàng 2,1kg nhưng thực ra đó là thành quả chung của cả nhóm 9 người sau hơn tuần lễ trèo đèo, lội suối, đãi cát tì.m vàn.g. Trong nhóm người cùng đi đợt đó với tôi có hai người ở xã Tam Quang (huyện Tương Dương), những người còn lại là anh em họ hàng sống cùng địa phương. Sau khi có được cục vàng, chúng tôi vượt 50km đường núi, đưa ra thị trấn Hòa Bình bán được hơn 1 tỷ đồng. Số tiề.n đó được chia thành 13 phần, 8 người kia mỗi người được một phần, riêng tôi được 5 phần tương ứng với gần 400 triệu đồng. Sở dĩ tôi có được số tiề.n lớn hơn những người khác vì tôi là người phát hiện cục vàng đầu tiên”.
Lần đó, cầm tiề.n trên tay, Ối mừng lắm bởi cuộc sống gia đình nghèo đói phút chốc đã đổi đời, trở thành “đại gia” thực thụ nơi phố núi Tương Dương. Trong ngày vui, Ối mổ thịt mấy con lợn chiêu đãi bà con dân bản. Kế tiếp, căn nhà lá lụp xụp mà cả gia đình đang sống tạm bợ bên sườn núi được phá đi, lấy đất xây lại ngôi nhà mới vững chắc hơn. Niềm mơ ước bấy lâu có được mái ấm đàng hoàng của Ối cuối cùng cũng thành sự thật.
Nhắc lại chuyện nhặt được cục vàng, anh Ối chỉ biết thở dài ngao ngán
Thời điểm đó, tính cả tiề.n công thợ lẫn tiề.n mua gỗ để dựng nhà, Ối đã phải chi mất hơn 200 triệu đồng. Số tiề.n còn lại, vợ chồng anh bắt xe ra thị trấn Hòa Bình (Tương Dương) mua sắm những vật dụng cần thiết cho gia đình như bàn ghế, ti vi, tủ lạnh… Sau đó, Ối còn thuê hẳn chiếc xe ô tô con chở cả gia đình xuống thành phố Vinh, bãi biển Cửa Lò (Nghệ An) vui chơi, ăn uống thỏa thích, điều mà trước kia họ chưa bao giờ dám mơ mộng tới. Đồng thời gia đình cũng không quên đầu tư mấy bộ quần áo mới cho cả nhà, anh em họ hàng. Tết Nguyên đán năm 2010, gia đình Ối ăn tết to nhất bản khiến người dân ai nhìn cũng phát thèm. Tuy nhiên, sau khi làm tất cả những điều đó thì số tiề.n còn lại không nhiều.
Vàng mắt vì nhặt được… vàng
Sau khi nhặt được cục vàng, gia đình Lô Văn Ối có cuộc sống khấm khá hơn thật nhưng niềm vui ấy nhanh chóng bị mất đi khi Ối bắt đầu gặp những tình huống dở khóc, dở cười, thậm chí phải sống trong tâm trạng nơm nớp lo sợ. “Nhiều lần ra thị trấn để mua đồ đạc, người nhà của tôi bị “chặt ché.m” giá cả cao hơn so với những người khác. Ai cũng nghĩ nhà tôi giàu lắm nhưng sự thực có như vậy đâu. Gia đình tôi chế.t khổ vì những lời bàn tán lắm rồi”, Ối bức xúc khi nhớ lại thời kỳ đó. Lô Văn Ối nói thêm: “Từ khi có vàng, nhiều người từ những nơi xa lạ kéo đến xin sự bố thí. Nhiều hôm gia đình tôi bị khủng hoảng tinh thần vì suốt ngày bị người lạ làm phiền”, anh Ối kể, lúc đầu có mấy người nghèo ở xã khác đến xin sự bố thí, thương tình anh cho tiề.n. Thế nhưng, chẳng hiểu người dân phao tin thế nào mà ít ngày sau dân từ xứ đều lũ lượt kéo đến xin giúp đỡ, khiến cuộc sống gia đình Ối đảo lộn.
Video đang HOT
Sau giai đoạn ồn ào về khối tài sản “lộc trời” cho, hai vợ chồng Ối bàn chuyện đầu tư làm ăn tiếp. Đầu năm 2010, với hy vọng sẽ gặp được lộc như năm trước, Ối dùng số tiề.n còn lại (gần 100 triệu đồng) đầu tư máy móc, vật dụng phục vụ cho công việc tìm kiế.m vàn.g. Thế nhưng, ông Trời không thương Ối lần hai. Sau khi bỏ ra cả đống tiề.n nhưng kết quả anh cùng nhóm người thu được chỉ là những nắm đất đen, còn máy móc thì càng ngày càng bị hư hỏng nặng. Cũng từ đó, công việc làm ăn của Ối tụt dốc thảm hại. “Suốt năm nay, thu nhập mỗi năm của gia đình tôi chưa đầy 1 triệu đồng. Trước đây, khi nhặt đượ.c vàn.g, gia đình tôi bị cắt khỏi hộ nghèo của xã, nay cuộc sống túng thiếu, vợ con không có tiề.n mua nổi bộ quần áo, nhưng vì cái tiếng giàu có vì bắt đượ.c vàn.g mà dân bản không cho nhà tôi thuộc hộ nghèo nữa. Mấy lần tôi chạy đến nhà trưởng bản, thậm chí lên xã trình bày mong muốn nhưng họ vẫn không đồng ý”, Ối bộc bạch.
Không những bản thân Ối gặp khó khăn mà ngay cả vợ con suốt thời gian dài luôn phải sống trong cảnh thấp thỏm, lo âu. Chị Yến, vợ Ối luôn mang tâm trạng lo sợ mặc cảm mỗi khi đi chợ vì sợ người ta “chặt ché.m” trong khi thực sự không có tiề.n. Thậm chí đứa con trai đầu sinh năm 2005 của Ối cũng bị “vạ lây” khi thường xuyên bị đám bạn cùng trường chặn đường xin đểu tiề.n mua kẹo. “Có hôm, vừa đi học về đứa con đã mếu máo khóc rồi mách chuyện: “Bố ơi con bị mấy đứa kia chặn đán.h vì không cho bọn chúng tiề.n mua bim bim. Nó nói, nhà mày giàu nhất bản rồi mà không cho bọn này ít nghìn lẻ”, nghe con nói thế, tôi bực mình lắm”, Lô Văn Ối kể chuyện với tâm trạng khó chịu.
Ngôi nhà của Ối được nâng cấp sau khi anh nhặt được cục vàng
“Không nhặt đượ.c vàn.g có khi lại hay hơn”
Đó là lời tâm sự chân thành của Lô Văn Ối sau khi 4 năm sống cùng với chuyện nhặt được cục vàng khổng lồ. Bởi theo người đàn ông này, chính sự thay đổi đột ngột đó khiến không những bản thân anh mà cả gia đình đều khốn khổ.
Lô Văn Ối kể, hai năm trở lại đây, anh đã bỏ hẳn công việc vào rừng sâu đãi vàng khi máy móc mới đầu tư bị hư hỏng nặng mà số tiề.n thu lại chỉ là mấy đồng bạc lẻ. “Sau lần tìm được cục vàng đó, tôi và một số người khác tiếp tục lập hội để tiến hành đợt làm ăn mới. Có lần chúng tôi cắm trại trong rừng cả tháng trời nhưng kết quả thu được chẳng dáng là bao, không đủ để sửa chữa máy móc”. Số tiề.n từ đợt may mắn bán và chia nhau từ cục vàng 2,1 kg của Ối và mấy người anh em dần vơi cạn. Đến khi những đồng tiề.n cuối cùng lần lượt “đội nón ra đi”, Ối phải quay về bám vào nương rẫy mưu sinh.
Vài năm trở lại đây, hai vợ chồng anh ngày ngày vào rừng cách nhà 4 tiếng đồng hồ dựng chòi làm rẫy. Cứ đầu tuần, vợ chồng anh gửi lại hai đứa con nhỏ cho gia đình bà ngoại nhờ chăm sóc hộ rồi làm việc đến cuối tuần mới về. Tuần này qua tuần khác, công việc của họ chỉ quay vòng đơn giản như vậy. “Cuộc sống hiện tại tuy nghèo đói, nhưng còn hơn suốt ngày bị người khác làm phiền, có người còn ghen ăn tức ở đến phá phách nhà cửa. Vợ chồng tôi chỉ muốn sống yên ổn như bao người dân bản khác tôi, làm “người nổi tiếng” bị quấy nhiễu, hỏi han mệt lắm rồi”, chị Yến – vợ của Ối chia sẻ.
Thế nhưng, mong ước giản đơn đó cũng không trở thành hiện thực khi mấy năm thời tiết khắc nghiệt khiến nương ngô, bãi sắn, ruộng lúa của gia đình anh Ối bị mất trắng. Ối nói, có vụ gia đình chỉ thu được mấy yến lúa xép, bán đi cũng không đủ trả tiề.n giống. Im lặng một lát, người đàn ông này tiếp chuyện: “Chị cứ ra ngoài mà xem, đến cái bờ bao quanh nhà tôi dự định xây vài năm rồi nhưng có thực hiện được đâu. Giờ tiề.n ăn uống hằng ngày cũng không đủ, lấy đâu ra rủng rỉnh tiề.n bạc như người ta nghĩ. Vợ chồng tôi đang tính bán căn nhà này đi, rồi xây tạm ngôi nhà nhỏ sinh sống qua ngày thôi. Mùa vụ liên tục thất bát, chắc vợ chồng tôi không cầm cự được nữa, trong khi hộ nghèo đã bị cắt mấy năm nay rồi. Giờ đây, điều vợ chồng lo lắng nhất là tương lai của hai con nhỏ đang tuổ.i ăn tuổ.i học, không có tiề.n đóng học phí”.
Theo bà Mạc Thị Thơm, sống tại nhà bà 8 năm trời nhưng hầu như chưa khi nào anh Ối làm bà phật lòng
Được biết, Lô Văn Ối là con thứ hai trong gia đình có bốn người con tại bản Hào. Vì cuộc sống gia đình khó khăn, nên từ nhỏ Ối đã ôm đồ đạc đến ở nhà một người khá giả ở bản Xiềng Líp (xã Yên Hòa, huyện Tương Dương) tên là Mạc Thị Thơm (66 tuổ.i). Bà Thơm cho biết: “Nó được cái hiền lành lắm, gặp ai cũng dạ vâng rất lễ phép. Sống tại nhà tôi 8 năm trời nhưng hầu như chưa khi nào nó làm tôi phật lòng. Gia đình tôi luôn yêu quý nó như con ruột”. Đến tuổ.i trưởng thành, Ối lập gia đình với cô gái khác bản vào năm 2005. Cuộc sống nghèo đói, nên hai vợ chồng ở tạm trong căn nhà tranh lụp sụp.
Từ ngày có gia đình, ngoài công việc làm nương rẫy, Ối theo chân nhóm người trong làng vào rừng đi đãi vàng để mong có ngày đổi đời. Suốt mấy năm đầu, cả nhóm hầu như tay trắng về không. Và vận may chỉ đến vào cuối năm 2009, nhờ lộc trời phú mà 9 người trong đoàn mới có cuộc sống khấm khá hơn. Riêng vợ chồng Ối cũng cất cho mình được căn nhà khang trang hơn nhiều hộ khác trong bản. “Cái năm nó nhặt đượ.c vàn.g, gia đình nó lúc đó rất khổ sở, đến cái ăn, cái mặc cũng thiếu thốn trăm bề”, bà Thơm nói thêm.
Trước khi chia tay chúng tôi, Ối tâm sự rất thật: “Đời thằng Ối này may mắn hơn nhiều phu vàng khác khi tìm đượ.c vàn.g, nhưng từ những chuyện xảy ra, tôi thà làm người bình thường còn hơn làm người nổi tiếng. Ối này chỉ mong một cuộc sống đủ dùng thôi”.
Theo Kim Long
Tâm sự của người nhặt được 10 cây vàng đem trả
Giở 1 lớp túi bóng có mấy tờ giấy ăn và một vài tờ giấy cũ nát, bên trong rơi ra một dây vàng và một ít vàng lẻ. Sau một lúc ngạc nhiên, kiểm tra lại có cả giấy tờ mua bán vàng viết tay, tôi mới dám tin là vàng thật.
Buôn đồng nát nhặt đượ.c vàn.g ròng
Về thôn Du Nghệ (thị trấn Quốc Oai, Hà Nội) hỏi thăm vợ chồng anh Nguyễn Tiến Bắc thu gom đồng nát, chúng tôi được người dân tận tình chỉ dẫn tận nơi. Từ đầu làng đến cuối xóm ai ai cũng hết lòng khen về tấm lòng thơm thảo của anh chị.
Đi hết con đường bê tông là đến ngôi nhà nhỏ đơn sơ nằm cuối làng. Chị Thuận đã kéo chiếc xe cải tiến đi thu mua đồng nát từ sáng sớm, chỉ còn anh Bắc đang cặm cụi thu gom từng đống giấy vụn.
Nghe có khách, anh Bắc vội vàng lau những giọt mồ hôi, vồn vã mời khách vào nhà. Khi chúng tôi ngỏ ý muốn viết về câu chuyện anh chị nhặt được mười cây vàng và đem trả lại người mất, anh cười nói: "Chuyện có gì đâu cô. Nhặt được của rơi, người ta không may làm rơi rớt, mình đem trả lại. Ai nhặt được cũng làm như tôi thôi mà". Anh Bắc chia sẻ.
Uống trọn cốc nước lọc cho đỡ cơn khát, anh Bắc từ từ kể lại cho chúng tôi nghe câu chuyện về ngày vợ chồng anh nhặt được 10 cây vàng. "Hôm đó, cách đây tròn 7 tháng, vợ tôi (Chị Nguyễn Thị Thuận - PV) đi mua gom đồng nát như mọi ngày. Về tới sân, vợ tôi đổ hết tất cả những gì mua được xuống. Tôi cùng vợ phân loại một hồi. Đang thu gom phân loại, thì trong đống giấy bìa cát tông rơi ra 1 túi bóng cũ, lẫn trong những chai nhựa cũ bốc mùi hôi thối. Tôi xếp giấy cát tông cũ thành từng chồng rồi tiện chân đá mấy chai lọ và gói ni lông đó vào góc vườn cạnh bụi tre.
Vài hôm sau, rãnh rỗi hơn, tôi mới thu gom lại mọi thứ cho gọn gàng. Khi nhặt nhạnh đến mấy cái chai cùng túi bóng nhỏ hôm trước thì thấy bên trong gói một ít đồ. Tôi nghĩ chắc là đồ chơi trẻ con hay ít sắt vụn mọi người cho lẫn vào trong đó.
Giở 1 lớp túi bóng có mấy tờ giấy ăn và một vài tờ giấy cũ nát. Bên trong rơi ra một dây vàng và một ít vàng lẻ. Sau một lúc ngạc nhiên, kiểm tra lại có cả giấy tờ mua bán vàng viết tay, tôi mới dám tin là vàng thật.
Anh Bắc với công việc hàng ngày là phân loại và xếp gọn gàng giấy cát tông cũ
Anh Bắc bộc bạch: "Cũng phải nói, tôi làm nghề này chịu bẩn thỉu quen rồi, chứ phải nhà khác ghê tay chắc hốt luôn đống giấy thải ấy vứt ra thùng rác thì giờ cũng chẳng tìm được rồi". Anh Bắc kể tiếp: "Vợ về, tôi cũng chẳng dám nói chuyện vì sợ nói ra sợ gặp nguy hiểm. Nhà mình đầu làng cuối ngõ, heo hút. Trong nhà tuềnh toàng chẳng có gì. Mười ngày sau, mới nói chuyện cho vợ biết mình nhặt được 10 cây vàng. Hai vợ chồng bàn nhau cứ tạm cất coi như mình không có. Rồi trước sau cũng có người đến xin lại. Quan trọng là trả lại đúng cho người mất"
Từ ngày nhận đượ.c vàn.g, hai vợ chồng vẫn lẳng lặng làm việc như bình thường. Nửa tháng sau, thì gia đình người mất đến tìm. Nhìn thấy họ nháo nhác tìm trước tìm sau, hỏi ra mới biết, họ mất 10 cây vàng lẫn trong đống giấy vụn. Hai vợ chồng tôi đem số vàng ra trả lại.
Khi chúng tôi ngạc nhiên hỏi tại sao, trong lúc từ đâu rơi xuống 10 cây vàng mà hai vợ chồng không mảy may nghĩ đến chuyện sử dụng số vàng khi cuộc sống của hai vợ chồng còn khó khăn, anh Bắc cười xòa: "Mình làm đúng với lương tâm mình. Của cải, tiề.n bạc mình làm ra thì tự dùng, nhặt được của rơi nên đem trả người mất, không tham lam vơ vét của người khác".
Nghèo cho sạch, rách cho thơm
Trong ngôi nhà nhỏ của anh chị Thuận Bắc chẳng có gì giá trị. Bộ bàn ghế uống nước, giá đựng sách, bàn học cho con trai... tất cả đều bằng tre do tự tay anh Bắc làm.
"Hồi ấy, sang nhà hàng xóm nhìn người ta mua bộ bàn ghế tre đẹp quá. Nhưng mình chẳng có tiề.n để sắm. Vậy nên, mỗi lần sang chơi lại cố ngắm, về nhà ghi nhớ lại. Rồi dùng từng que củi nhỏ cố gắng xếp cho đúng, sau đó mới làm lại. Mày mò từng ngày cuối cùng, mình cũng làm ra bộ bàn ghế ưng ý, sử dụng gần chục năm rồi", anh Bắc cười khoe.
Tuy gia cảnh còn khó khăn, nhưng khi nhặt được 10 cây vàng, gia đình Anh Bắc, Chị Nguyệt chưabao giờ nghĩ đem số vàng đi bán để đổi đời
Kể về cuộc sống của gia đình mình, anh Bắc ngậm ngùi: "Gia đình tôi trước đây hoàn cảnh nghèo nàn lắm, đi làm thuê làm mướn suốt, chẳng biết tuổ.i trẻ là gì. Một tháng 20 ngày trên rừng đi chặt tre, mua tre đan sọt làm chõng rồi đưa ra chợ bán.
Mình làm quần quật quanh năm mà chẳng có đủ ăn. Nông thôn làm lụng cả năm được đôi tạ thóc. Biết đến bao giờ mới có được 10 cây vàng. Số vàng này vợ chồng người ta cũng phải nhặt nhạnh, chắt chiu bao nhiêu ngày mới có được để dùng vào việc lớn, giờ lại mất đi. Mình cũng tiếc thay cho người ta".
Trả được số vàng cho đúng người mất, vợ chồng anh Bắc tự nhiên thấy mình được thanh thản. "Mình trả lại cũng không mong muốn nhận được ơn huệ hay trọng vọng của mọi người mà làm theo đúng lời cha mẹ dạy " nghèo cho sạch, rách cho thơm", không tham lam vơ vét của người khác. Bố mẹ nghèo nhưng hiền lành thật thà, thôi mình chẳng có gì thì cũng phải giữ gìn nếp sống", anh Bắc chia sẻ.
Tấm bằng khen tặng danh hiệu "Người tốt, việc tốt" tiêu biểu do Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố tặng cho vợ chồng anh
Công việc của vợ chồng anh làm quần quật từ sáng sớm đến 8 giờ tối mới nghỉ. Một tháng kiếm được 3 đến 4 triệu, chắt chiu tằn tiện trang trải cuộc sống và lo chuyện ăn học cho hai cậu con trai. Con trai đầu của anh chị hiện là sinh viên năm thứ 2 trường Đại học Xây dựng Hà Nội.
Anh Bắc chia sẻ: "Chúng tôi nghèo nàn chẳng có gì cho con, hai vợ chồng cố gắng làm lụng nuôi con ăn học để sau này thoát khỏi cảnh nghèo nàn như bố mẹ. Trộm vía hai cháu cũng ngoan ngoãn và nghe lời".
Cuộc sống còn khó khăn, vất vả phía trước, nhưng vợ chồng anh Bắc đã giữ gìn được nếp sống của cha mẹ để lại, tấm lòng thơm thảo của anh chị là tấm gương sáng để tất cả mọi người noi theo.
Ông Trần Văn Thắng - trưởng thôn Du Nghệ ( thị trấn Quốc Oai, Hà Nội) cho biết: "Gia đình anh chị Thuận Bắc sống thật thà, chất phát. Hai vợ chồng quanh năm chăm chỉ làm ăn, con cái chăm ngoan. Khi đã trả lại 10 cây vàng, anh chị cũng không báo cho chính quyền địa phương để tuyên dương khen thưởng mà chúng tôi được những hàng xóm láng giềng thông báo cho biết. Chúng tôi vẫn đưa câu chuyện về tấm gương anh chị Thuận Bắc ra làm gương sáng trong vận động xây dựng đời sống văn hóa ở thôn xã".
Theo Quỳnh Nga
Vợ chồng đồng nát trả lại 10 cây vàng nhặt được Ngồi trên đống vàng mà thêm run, hai vợ chồng chụm lại bàn nhau cách đem trả. Giờ mà đán.h tiếng dễ có cả chục người nổi má.u tham mà nhận vơ... Anh chị Thuận đang phân loại đồng nát Đó là một buổi chiều như mọi buổi chiều khác, anh Nguyễn Tiến Bắc (thôn Du Nghệ, thị trấn Quốc Oai, huyện Quốc...