Chuyện kể của một gái mại dâm giả còn ‘zin’
Đeo cặp kính râm, xách hai chiếc túi nhỏ, cô gái trẻ bước đi trên phố. Chẳng ai nghĩ cô đã từng giả còn trinh để b.án d.âm trong suốt 6 tháng trời.
Những ngày rơi vào tay kẻ kinh doanh mại dâm
Hôm 2/7/2009, khi Ayan (tên được thay đổi) tới gặp phóng viên, trông cô gái có vẻ lo lắng, hai bàn tay run run. Sau mấy câu mở đầu, cô gái mới trấn tĩnh hơn, kể cho phóng viên nghe về chuyện “nghề” b.án d.âm của mình.
Ayan thấy bối rối khi kể về “nghiệp” mại dâm của mình. “Lần đầu tiên b.án d.âm, tôi phải tiếp một vị khách làng chơi khoảng 40 t.uổi. Ông ta trả cho tôi 4.000 NDT t.iền “mua vui”, và 100 NDT t.iền taxi” – cô gái trẻ nhớ lại.
Cô gái 21 t.uổi này đến từ tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc. Hôm 26/6/2009, Ayan quyết định rời quê hương lên Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông. Đây là lần thứ 3 cô gái trẻ này tới đây. Ayan kể, hai lần đầu cô tới mảnh đất này để làm việc và k.iếm t.iền, nhưng lần này cô muốn tìm cho bằng được những kẻ kinh doanh mại dâm từng quản lý cô. Cô gái trẻ hy vọng qua phương tiện thông tin đại chúng, bọn chúng sẽ bị cảnh sát bắt giữ và có thể bị sa lưới pháp luật.
Ayan nhớ lại, năm 2005 cô là công nhân dây chuyền sản xuất tại một công ty sản xuất đồ chơi tại Dongguan. Thu nhập mỗi tháng chưa đến 900 NDT. “Mặc dù lương của tôi không cao nhưng mỗi tháng tôi vẫn đều đặn gửi t.iền về cho bố mẹ để nuôi đứa em út ăn học” – Ayan nói. Làm được gần hai năm thì đến tháng 6/2007, cô gái trẻ quyết định nghỉ việc để kiếm công việc khác thu nhập cao hơn.
Ayan cho biết sau khi nghỉ việc ở công ty cũ, ngày nào cô cũng tới “gõ cửa” các nhà máy để xem họ có nhu cầu tuyển dụng hay không. Một buổi sáng, sau khi điền đầy đủ thông tin vào đơn xin việc tại một nhà máy, cô gái đang chuẩn bị về nhà để chờ hẹn phỏng vấn thì bỗng nhiên bị một phụ nữ khoảng 30 t.uổi chặn lại. Cô ta ngỏ ý muốn Ayan làm bạn với mình. Sau khi giãi bày tâm sự khoảng một giờ đồng hồ, cô ta để lại số điện thoại và rời đi.
Ayan nhớ lại, cả hai đã nói chuyện về cuộc sống, ước mơ và hoàn cảnh gia đình của mỗi người. Đầu câu chuyện, cô ta không đề cập gì đến chuyện b.án d.âm. Cô ta nói cô ta cũng đang làm việc trong một nhà máy, nhưng sớm tự kinh doanh và đã có một thu nhập kha khá. Ayan chỉ biết tên người phụ nữ đó là Axiang, nhưng không biết người bạn mới kinh doanh gì mà khá vậy. “Tôi nghĩ cô ta rất chân thật, và thấy mình cũng cần có những người bạn khi đang sống ở nơi đất khách quê người, vì vậy tôi bắt đầu tin theo lời cô ta” – Ayan cho biết.
Sau buổi nói chuyện đó, trong khi Ayan đang chờ kết quả phỏng vấn thì ngày nào cũng nhận được điện thoại của Axiang. Họ cùng nhau đi chơi, chuyện trò và dần trở nên thân thiết.
Ba ngày sau đó, Ayan nhận được thông tin đã được tuyển dụng vào làm tại một dây chuyền sản xuất, với mức lương tháng khoảng 1.000 NDT. Trong thời gian Ayan đi làm, Axiang vẫn giữ liên lạc. Cho tới cuối năm 2007, Axiang đã tới rủ cô gái trẻ đi chơi. Đó cũng là lúc cuộc đời cô thay đổi vĩnh viễn.
“Mặc dù thu nhập của tôi có cao hơn chút đỉnh nhưng tôi vẫn không thỏa mãn” – Ayan kể. Thấy người bạn của mình cần t.iền, Axiang ngỏ ý có thể giúp cô gái trẻ kiếm được nhiều t.iền hơn. “Cô ấy hỏi tôi đã có bạn trai chưa, khi cô ta biết tôi chưa từng có bạn trai liền cười tươi. Ayan kể, cô ta bảo tôi chỉ cần bán “cái ngàn vàng” của mình cũng đã có thể kiếm được số t.iền bằng thu nhập của tôi trong nửa năm”.
Thấy Ayan tỏ ra do dự, Axiang “chặn” ngay rằng nhiều cô gái đã có quan hệ t.ình d.ục trước khi kết hôn. Cũng nói rằng sau khi các cô gái bán “cái ngàn vàng”, họ có thể giả vờ còn trinh để kiếm thêm t.iền. Đang lúc cần t.iền nên Ayan đã gật đầu đồng ý. Cả hai thỏa thuận rằng sau mỗi lần b.án d.âm, Ayan sẽ được 30% t.iền m.ua d.âm và Axiang nhận 70%. Cô ta sẽ là người dẫn “khách”, còn Ayan chỉ cần tới phòng khách sạn đã đặt trước để phục vụ.
“Lần đầu tiên b.án d.âm, tôi phải tiếp một vị khách làng chơi khoảng 40 t.uổi. Ông ta trả cho tôi 4.000 NDT t.iền “mua vui”, và 200 NDT t.iền taxi” – cô gái tâm sự. Lần đó, cô gái trẻ chỉ giữ lại 100 NDT t.iền taxi, còn đâu đưa hết cho Axiang. Cô ta nói rằng sẽ chia lợi nhuận sau.
Video đang HOT
“Từ đó trở đo, mỗi ngày tôi phải tiếp 2-3 vị khách, giá mỗi lần mua vui là từ 1.000-10.000 NDT”. Sau mỗi lần cô đều đưa tất số t.iền cho Axiang, nhưng lại chẳng được chia đồng nào.
Ayan cho biết, trong suốt thời gian đó, cô hoàn toàn bị Axiang và một gã đàn ông khác kiểm soát. Cho tới tháng 6/2008, cô gái trẻ đã bị người của bọn chúng thuê đ.ánh đ.ập sau khi không k.iếm t.iền cho chúng. May mắn sau đó cô đã may mắn thoát khỏi khu vực bọn chúng kiểm soát.
Cô gái từng phải giả vờ còn trinh để bán thân.
“Chiêu” giả vờ còn trinh
Ayan nhớ lại “chiêu” giả vờ còn trinh mà bọn chúng “dàn dựng” cho cô mỗi lần đi b.án d.âm. Axiang và đồng bọ đi ra chợ để mua một con vịt, chim bồ câu hay những con thú nhỏ. Bọn chúng g.iết những con vật để lấy m.áu. Khi có “khách” muốn “mua vui” và thỏa thuận giá cả xong, bọng chúng sẽ mang theo miếng bọt biết thấm m.áu những con vật trên tới những “bãi đáp”.
Mỗi lần trước khi Ayan phục vụ cho khách, bọn chúng sẽ đặt miếng bọt biển vào người cô. Nếu “khách” nhìn thấy m.áu, họ nghĩ Ayan vẫn còn “zin” và sẵn sàng trả nhiều t.iền.
“Thật là ghê tởm. Trong thời gian đầu, tôi không thể ăn được thứ gì. Tôi luôn cảm thấy m.áu động vật vẫn ở trong người tôi”. Nhưng bởi vì cô cần t.iền nên vẫn chấp nhận làm vậy. Và cô đã làm cái điều nhục nhã đó trong suốt 6 tháng trời.
Để kế hoạch “giả vờ còn nguyên” chót lọt, mỗi lần cô đều quan hệ mà không bảo vệ. Ayan lúc nào cũng lo lắng sẽ mắc bệnh lây truyền qua đường t.ình d.ục nhưng vì t.iền cô sẽ không từ chối những yêu cầu của khách làng chơi.
Bác sĩ Wang thuộc Bệnh viện Nhân dân Thâm Quyến cho biết, với trường hợp như của Ayan, ngoài việc bị lây bệnh vì quan hệ t.ình d.ục mà không bảo vệ, cô ấy còn có thể nhiễm bệnh từ m.áu động vật. Theo bác sĩ Wang, m.áu động vật hòa lẫn các chất lỏng trong cơ thể làm tăng nguy cơ bị n.hiễm t.rùng.
Cô gái hy vọng kẻ “kinh doanh” trên thân xác phụ nữ phải bị bắt.
“Sính” gái b.án d.âm còn “zin”
Phóng viên đã tới nơi mà Ayan và Axiang từng sống. Ông Chen, một nhân viên cửa hàng tạp hóa, cho biết: “Hành vi mua b.án d.âm diễn ra công khai quanh khu vực. Cứ vào 2h sáng là của hàng tôi làm ăn được, khách nam và nữ ghé vào ăn nhanh rồi đi”.
Ông Chen cho biết, nơi Ayan từng sống có rất nhiều thanh niên trẻ t.uổi sống và họ không cần phải đi làm. Họ ăn, uống, sống cùng với các cô gái trẻ, và chơi game mỗi ngày. Người dân địa phương gọi họ là những “chàng hoàng tử” nhưng thực tế họ chủ yếu kiếm lời từ “kinh doanh” trên thân xác phụ nữ.
Một phụ nữ, từng là quản lý ở một khách sạn “vài sao” cho biết, khi cô làm việc tại khách sạn, một vài vị khách tới chỗ người quản lý khách hàng hỏi xem khách sạn có gái trinh phục vụ không. “Đa phần họ là những doanh nhân trung t.uổi, nói rằng t.iền không là vấn đề nếu được các em còn “zin” phục vụ, thực tế ai biết liệu các cô gái này có thật sự còn trinh”, người phụ nữ này nói thêm. Cô cũng không dính dánh tới những thỏa thuận như vậy, chỉ biết rằng “khách sạn sẽ không cung cấp dịch vụ đó, nhưng nếu người quản lý nào biết khách có nhu cầu thì có thể cho họ một vài số điện thoại cần liên lạc”.
Luật sư Yang cho biết rằng nếu câu chuyện trên là sự thật thì Ayan nên đến cảnh sát khai báo để những kẻ quản lý cô có thể bị khởi tố. Yang cũng cho biết, mặc dù Ayan hành nghề b.án d.âm cũng là vi phạm pháp luật nhưng nếu cô thành khẩn khai báo với cảnh sát thì sẽ được giảm nhẹ hình phạt.
Tại sao cô gái phải khai tên giả?
Hôm 1/7/2009, một phụ nữ tự xưng là Wu có gọi cho phóng viên chia sẻ cô từng bị một nhóm người kiểm soát và giả vờ còn trinh để thực hiện hành vi b.án d.âm. Nhưng sau 6 tháng, cô không nhận được một đồng nào từ bọn chúng mà còn bị đ.ánh đ.ập.
Sau khi nói chuyện, cô ấy đồng ý gặp phóng viên mặc dù ban đầu khăng khăng rằng chỉ nói qua điện thoại. Sáng 2/7, phóng viên đã gặp cô gái tại một trạm xe buýt. Tên trong thẻ căn cước của cô ta là Dang, mới 21 t.uổi.
Khi được hỏi tại sao nói tên là Wu, cô gái cho biết vì bối rối nên lấy tạm một tên nào đó. Sở dĩ cô cho cho xem chứng minh thư là để chứng mình điều cô nói là thật. Cô gái cho biết sợ tới đồn cảnh sát vì cô ấy biết điều mà cô ấy đã làm là vi phạm pháp luật. Cô ấy sợ bị trừng phạt. Cô bộc bạch với phóng viên việc cô đến Thâm Quyến là muốn tìm Axiang nhưng không thấy cô ta đâu cả. Ayan không biết địa điểm b.án d.âm vì mỗi lần được đưa tới một nơi khác nhau vì Axiang thường liên lạc với khách hàng bằng điện thoại.
Việc mua b.án d.âm qua điện thoại không phải là hiếm. Năm 2008, cơ quan chức năng đã yêu cầu xử lý những hành vi vi phạm pháp luật như vậy.
Cô ấy có nên tới cảnh sát?
Ayan cho biết, hôm 3/6/2008, cô đã cãi nhau với Axiang bởi không nhận được một đồng nào, và sau đó còn bị bọn chúng thuê người đ.ánh đ.ập. Lúc đó, cô đã gọi điện báo cảnh sát và khai tên thật của mình để nhờ họ giúp đỡ. Khi cảnh sát đến, cô đã không dám lộ diện vì sợ. Từ đó cô cũng không dám gọi điện báo cho họ nữa. Vì sợ bị Axiang trả thù, cô cũng không dám tới đồn trình báo và quyết định về quê.
Hôm 3/7/2009, phóng viên đã tới đồn cảnh sát để hỏi liệu họ có nhận cuộc gọi như trên không. Tuy nhiên, vì chuyện xảy ra một năm rồi và thiếu công cụ tìm kiếm thông tin chi tiết nên không có kết quả. Nhưng một sĩ quan cảnh sát cho hay, những mánh khóe sử dụng m.áu động vật để giả còn trinh lừa khách làng chơi không phải là hiếm. Cảnh sát địa phương cho biết nếu Ayan ra đầu thú, trường hợp của cô sẽ được chuyển cơ quan cấp cao hơn.
Theo Báo Đất Việt
Những cô nàng đ.ánh mất “ngàn vàng”
Ngày xưa, các cụ có câu "nam nữ thụ thụ bất thân", "chữ trinh đáng giá ngàn vàng", dù yêu đấy và đã có hôn ước vẫn phải giữ khoảng cách - cho tới đêm tân hôn mới được "gần gũi nhau". Thế nhưng, một bộ phận giới trẻ hiện nay không còn đề cao giá trị thiêng liêng của chữ trinh nữa.
Cũng bởi quan niệm sai lầm rằng, chữ trinh không còn nặng nề đối với nhiều người, nên việc đ.ánh mất mình trước đêm tân hôn đang được một bộ phận người trẻ cổ xúy, không những họ không biết quý trọng "cái ngàn vàng" mà xu thế quan hệ t.ình d.ục trước hôn nhân, thậm chí đổi chéo bạn tình đang là mốt...
Vốn là cô gái sinh ra và lớn lên ở quê lúa Thái Bình, từ nhỏ được giáo dục đàng hoàng, đủ để nhận biết mọi việc, nhất là chuyện tình yêu và giới tính. Cô lên Hà Nội học đại học. Học đến năm thứ hai nhưng Liên vẫn chưa có người yêu. Liên luôn nghĩ chỉ có chồng mới xứng đáng được hưởng "lần đầu tiên" của mình. Vậy mà mọi chuyện đã xảy ra như một trò đùa.
Hôm đó là sinh nhật cô bạn cùng phòng trọ với Liên. Đông vui, ăn uống, hát hò vui vẻ quá nên đến khi tàn tiệc thì đã 11 giờ đêm. Hai cô bạn của người bạn cùng phòng lúc này mới sực nhớ ra là nhà trọ của mình đã đóng cổng từ trước đó cả tiếng. Không còn cách nào khác, hai người bạn đành phải ở lại. Chiếc giường nhỏ trong phòng không thể đủ chỗ cho bốn cô gái, Liên đành chạy sang phòng các chị bên cạnh xem có ai còn thức không để ngủ nhờ.
Hôm đó các phòng đã về quê gần hết. Chỉ có mấy anh con trai đang ngồi đ.ánh b.ạc trong phòng trọ đầu hồi. Biết chuyện, anh Hà nói: "Cô sang phòng anh mà ngủ. Hôm nay bọn anh đ.ánh b.ài, uống rượu suốt đêm nên phòng anh bỏ trống, không ai ngủ đâu". Nghĩ là anh em trong xóm trọ với nhau, hơn nữa anh Hà lại là người thường xuyên giúp đỡ các chị em trong xóm nên Liên cũng chẳng ngại ngần gì mà gật đầu ngay.
Nửa đêm, đang ngủ say, Liên cảm thấy nặng nặng trên người. Choàng tỉnh, mở mắt ra, Liên hốt hoảng khi thấy anh hàng xóm "tốt bụng" người nồng nặc mùi rượu đang cố lật người cô lên. Sức vóc con trai lại đang có hơi men trong người nên Hà như một con thú đang lên cơn. Cái gì đến cũng đến. Dù sáng hôm sau anh ta có ra sức xin lỗi và nói mình say quá nên không kiểm soát được bản thân thì Liên cũng đã mất đi cái thiêng liêng nhất của đời con gái.
Tệ hại hơn nữa là sau đó, hầu như mọi người trong khu trọ đều biết chuyện. Những tiếng xì xầm bán tán, những lời nói mát: "Cứ tưởng ngoan ngoãn lắm..." khiến Liên không chịu nổi phải chuyển đi nơi khác. Thời gian đã trôi qua, Liên cũng ổn định dần tâm lý nhưng vết thương lòng mà gã hàng xóm tồi tệ để lại thì chắc chắn cô khó lòng quên được. Bây giờ, cô nghĩ nếu đêm đó cô đừng quá tin người, hoặc quyết liệt hơn, la lên thì có lẽ cả đời này cô sẽ không ân hận đến thế này.
Cũng dại dột không kém Liên là cô nàng tên Hương. Kỳ nghỉ hè năm thứ ba đại học, cô và mấy người bạn rủ nhau đi Sầm Sơn (Thanh Hóa). Trong nhóm có anh họ của đứa bạn trong lớp. Đến Sầm Sơn, cả bọn thuê phòng và ào ra tắm biển. Mệt mỏi vì hành trình di chuyển khá dài cộng với việc phơi nắng nhiều nên Hương bị cảm. Cậu "anh họ" xung phong đưa Hương từ bãi biển về phòng trọ. Anh ta tỏ ra rất chu đáo, đưa cô về tận phòng và còn nói Hương cứ nghỉ đi để anh ta ở trong phòng trông chừng đồ đạc cho.
Cứ nghĩ đơn giản đó là anh họ của bạn thì chắc cũng là người tốt nên Hương tin tưởng ngả lưng xuống giường ngủ ngay dù lúc đó trong phòng chỉ có hai người. Không gian vắng vẻ cộng với hình ảnh cô gái đang độ xuân thì ngủ ngon lành trên giường đã khiến phần "con" trong anh ta lấn át phần "người".
Không thể đủ sức chống đỡ, Hương đã mất cho anh ta cái quý nhất gìn giữ bao lâu nay. Đốn mạt hơn, sau khi xong chuyện, gã đàn ông tệ bạc quẳng cho cô một ít t.iền "đền bù thiệt hại" vì "không biết em còn trinh trắng" với lời dặn dò kỹ lưỡng "nếu có chuyện gì thì em giải quyết nhé". Cô sợ bị mọi người nhìn với ánh mắt khác đi, cô sợ tương lai sẽ vĩnh viễn khép lại nếu người chồng tương lai biết mình không còn trong trắng. Chuyện xảy ra đã 2 năm. Giờ đây, đã tốt nghiệp và đi làm nhưng Hương vẫn chưa thể mở lòng mình để đón nhận tình yêu của một người nào cả. Quá khứ đau đớn vẫn ám ảnh cô.
Ngược lại, Quyên là một cô gái năng động và được nhiều người yêu mến. Là nhân viên mới, cô rất chăm chỉ, thường đi sớm về muộn và để ý xung quanh để tế nhị giúp đỡ mọi người. Một lần, như thường lệ, Quyên nhận thấy máy tính của ai đó quên chưa tắt khi ra về. Lẽ ra Quyên đã tắt máy nếu như không tình cờ nhìn thấy một thư mục đang để mở. Cười thầm vì người đó đãng trí quá, Quyên vừa đoán già đoán non là do người ta có việc gấp quá, vừa tiện tay mở video trong thư mục xem.
Cô gái trẻ chưa một lần xem phim "nóng" đã vì tò mò mà ngồi lại theo dõi đoạn phim, để rồi vô thức bị cuốn đi cùng những kích thích đầy mới lạ. Lần một, lần hai, mọi thứ cứ sâu hơn nữa, và chỉ sau khi thấy những giọt m.áu trinh nguyên, Quyên mới c.hết điếng người vì sợ hãi.
Theo Người Đưa Tin
Cái c.hết của “khách làng chơi“ và bước ngoặt đời sơn nữ T.uổi 16, cái t.uổi đẹp nhất thời con gái, lại là bước ngoặt đen tối của cuộc đời Vi Thị T khi thiếu nữ miền sơn cước xứ Thanh bị sa chân vào "động quỷ". Sau khi bị chủ chứa ép b.án t.rinh với giá 15 triệu đồng, có lẽ T đã phải sống mãi với kiếp "bán hoa" nếu không có... cái...