Chuyện hoàn lương của một nữ mại dâm: Sống lại từ câu nói ‘làm vợ anh nhé’
Trong một lần đi trao quà từ thiện cho các bé bị bỏ rơi ở chùa Phổ Linh (Tây Hồ, Hà Nội), tôi tình cờ gặp M – người cũng tham gia từ thiện trong ngày hôm đó. M từng làm gái mại dâm nay đã hoàn lương, có chồng và một con trai 3 tuổ.i. Sau một hồi tâm sự, M đã kể cho tôi nghe về hành trình của cô từ khi mới bước chân vào nghề đến lúc hoàn lương.
Dòng đời nghiệt ngã
Năm 16 tuổ.i M quyết tâm lên thành phố với hi vọng đổi đời. Nhưng dòng đời nghiệt ngã lại đưa cô vào con đường mại dâm từ lúc nào không biết. M chỉ nhớ là được mấy chị cùng xóm trọ rủ rê, bảo rằng làm nghề này không cần vốn, thu nhập cao, lại được ăn ngon mặc đẹp. Cô được giới thiệu đến với một ông chủ tên H, chuyên làm nghề bảo kê và môi giới gái mại dâm. Lúc đầu, M cũng thấy sợ, nhưng sau một vài lần đi khách thành quen. Ngoài phần trăm cắt lại cho chủ, tiề.n kiếm được bao nhiêu, cô gửi về quê hết cho mẹ, chỉ giữ lại một phần nhỏ.
M kể: Đa số gái bá.n dâ.m đều rất thiếu thốn tình cảm nên thường hay cặp kè, yêu đương nhanh chóng mà không biết người đàn ông kia có thật lòng với mình hay không. Thường thì trong mỗi cuộc tình, họ bị lợi dụng cả về tiề.n bạc và thể xác, sau không còn giá trị lợi dụng nữa thì bị bỏ rơi một cách phũ phàng. Vì chuyện tình cảm bị lừ.a gạ.t nên có nhiều người đâ.m ra chán nản lao đầu vào chơi bời, nghiệ.n ngập. M cũng nằm trong số đó, nhưng cô may mắn hơn là chưa nghiệ.n, chưa bị nhiễm HIV.
Trong một lần bá.n dâ.m, M bị công an bắt, cho đi phục hồi nhân phẩm. Hết thời hạn giáo dục, M được trao trả về địa phương để tái hòa nhập cộng đồng. Nhưng khi về quê thì ánh mắt mọi người nhìn vào cô hầu hết là không thiện cảm. M kể: “Khi tôi đi chợ, người ta chào đón đon đả, nhiệt tình, nhưng sau khi đi rồi, họ nói “là cave, là phò mà còn bày đặt”. Có những người không thèm nhìn thẳng vào mặt tôi khi nói chuyện, khi tôi chào hỏi họ”. Sự kì thị của xã hội lại khiến M quay lại con đường cũ.
Bước ngoặt lớn nhất, có lẽ cũng là điều quyết định cuộc sống của M bây giờ là khi cô nghe tin mẹ đang ốm nặng, chỉ còn sống được vài ngày nữa. Cô vội vã bắt xe về quê để gặp mẹ lần cuối cùng. Trước khi nhắm mắt, mẹ mong cô hãy hoàn lương. M đã hứa với mẹ và tự hứa với lòng mình rằng nhất định cô sẽ làm được điều đó.
Video đang HOT
Quyết tâm hoàn lương
Đang từ cuộc sống có tiề.n, ăn ngon mặc đẹp, giờ cô lại vất vả với việc đồng áng. Nhưng họ hàng, thậm chí anh em ruột vẫn không chấp nhận M. Họ bảo cô làm xấu mặt họ. Ngay cả khi chị dâu mới sinh, cô muốn vào thăm cháu mà cũng không ai cho phép, họ sợ cô sẽ mang lại điềm gở cho cháu bé. Tủ.i nhụ.c, nhiều lần M đã nghĩ đến cái chế.t, nhưng rồi cô lại nhớ lại lời mẹ, nhớ ánh mắt của mẹ trước khi lâm chung, nhớ những lời khuyên răn, dạy bảo của cán bộ ở trại cải tạo. Tất cả những điều đó làm ý chí muốn được sống, khát khao được vươn lên của M mãnh liệt hơn bao giờ hết, cô càng quyết tâm hoàn lương.
M quyết định rời bỏ làng, đi đến một nơi rất xa. Cô thay tên đổi họ, tìm một công việc rửa bát thuê. Ban ngày làm việc vất vả thì cô quên đi mọi việc, nhưng mỗi khi đêm về, cô lại đa.u đớ.n nhớ lại cái cảm giác bị khin.h r.ẻ. M không nhớ là mình đã khóc bao nhiêu đêm rồi. Cái sợ lớn nhất của cô không phải là khó khăn, mà là lúc chẳng may gặp phải người làng, người quen, thậm chí khách làng chơi cũ. Cô sợ họ nhận ra mình thì cuộc sống vừa mới tạo dựng ra sẽ tay trắng.
Nhờ đức tính chịu thương, chịu khó mà M được chủ quán và những người xung quanh rất quý. Có một chàng trai làm thợ sửa cơ khí bên cạnh qua nhiều lần tiếp xúc đã thầm thương trộm nhớ cô, nhiều lần muốn ngỏ lời tiến xa nhưng cô ngại, không dám bước tiếp. Nhưng có lẽ do tấm lòng chân thành, cộng với sự nhiệt tình và kiên trì từng ngày của anh đã khiến M cảm động. Cô nhận lời yêu anh, nhưng trong lòng thì hết sức lo lắng, giằng xé. Cô lo sợ khi mà anh biết về cuộc sống trước đây của mình. Một ngày đẹp trời, anh cầu hôn cô, M lại càng lo sợ hơn, khi không biết phải làm sao đối mặt với gia đình nhà trai, họ sẽ nói mình là người như thế nào, quá khứ ra sao, liệu ai có thể cảm thông?
Cuối cùng, M quyết định đán.h một canh bạc của cuộc đời, cô hẹn anh đi uống nước, kể tất cả cho anh về cuộc đời của mình. Nghe hết câu chuyện, anh im lặng, không nói lời nào, không khí vô cùng ngột ngạt. Rồi cô và anh mỗi người đi về một hướng khác nhau. Hơn một tuần, không thấy anh đi làm, còn cô cũng thất thần như người mất hồn vậy, buồn bã, tủ.i nhụ.c đan xen, M cảm thấy không còn muốn gì nữa, thậm chí ý nghĩ t.ự t.ử lại quay về quanh quẩn bên đầu óc cô.
Nhưng chính vào cái lúc mà M tưởng chừng như tuyệ.t vọn.g nhất đó thì anh bỗng xuất hiện. Anh nói một câu mà cả đời cô chẳng bao giờ quên được: “Làm vợ anh nhé”. Hạnh phúc khiến tim cô tưởng chừng như vỡ òa. Anh nói với M rằng, anh cần thời gian suy nghĩ và thuyết phục bố mẹ đồng ý cho cưới cô. Anh bàn với cô hai người đi vào miền trong sinh sống, khi nào ổn định mới trở lại quê hương.
Theo Phununews
Phải nắm chặ.t ta.y của em, anh nhé
Đừng hỏi vì sao em không thể tha thứ cho anh nếu anh phản bội: Vì em là anh và vì em yêu anh!
Vậy là cái ngày chúng mình mong đợi cũng đã đến, ngày mà em có thể gục đầu vào vai anh gọi anh bằng một từ thật thiêng liêng: "Chồng", ngày mà anh ôm em vào lòng để cảm nhận hơi ấm từ người phụ nữ anh gọi bằng vợ, người phụ nữ đi cùng anh suốt cả cuộc đời. Vẫn biết, hôn nhân mới chỉ là bắt đầu, phía trước chúng ta còn những chặng đường mới, rất dài nhưng em tin, chỉ cần mình nắm chặ.t ta.y nhau, khó khăn nào rồi cũng sẽ qua.
Để có được ngày hôm nay, em và anh đã phải trải qua rất nhiều khổ cực. Trong đời, gặp được người mình yêu đã khó, được ở bên người mình yêu còn khó hơn gấp bội. Nhưng em và anh đã làm được điều đó, vì thế, phải sống sao cho xứng đáng với những nỗ lực mà vợ chồng mình đã phải bỏ ra trước đó. Hứa với em, đừng bao giờ buông tay, trong bất cứ hoàn cảnh nào... Đừng buông tay anh nhé!
Em không ngại vất vả, không ngại khổ cực chỉ cần tình yêu anh còn dành cho em. Nhưng nếu anh thay lòng, em sẽ ra đi...(Ảnh minh họa)
Em biết những gánh nặng đặt lên vai người chồng như anh, trách nhiệm của một người đàn ông với gia đình, người chồng với vợ, người cha với các con và trách nhiệm hiếu nghĩa với ba mẹ... Mọi thứ như một gánh nặng ngàn cân đè lên đôi vai anh. Nhưng hãy nhớ rằng sẽ luôn có em bên cạnh anh, cùng anh vượt qua mọi khó khăn. Vì em là vợ anh.
Hai tiếng vợ chồng thiêng liêng lắm. nó minh chứng cho tình yêu sâu đậm trước đó và tạo ra trách nhiệm với tình yêu dài lâu phía sau. Em không ngại vất vả, không ngại khổ cực chỉ cần tình yêu anh còn dành cho em. Nhưng nếu anh thay lòng, em sẽ ra đi... Em là người con gái trọng gia đình, trọng tình cảm. Em không bao giờ đán.h đổi những thứ thiêng liêng đó vì một điều gì khác. Nhưng em cũng là người phụ nữ ích kỉ, anh biết mà. Em sẽ không thể nào chấp nhận nổi dù chỉ một lần nếu anh phản bội. Tình yêu với em phải là sự trọn vẹn. Không phải em cần anh chưa từng yêu ai mà cần anh sẽ không bao giờ yêu ai khác nữa kể từ khi yêu em. Nếu anh không làm được điều đó, chỉ một lần thôi, dù anh phạm sai lầm, em cũng sẽ ra đi.
Với em, em không có định nghĩa về hai từ tha thứ cho sự phản bội. Em có thể bỏ qua cho anh sai lầm trong bất cứ chuyện gì nhưng riêng về tình cảm thì em không làm được. Ai cũng có điểm yếu và điểm yếu của em chính là anh. Chỉ cần biết rằng em đã từng phải san sẻ anh cho ai đó, dù ít hay nhiều, dù ở mức độ như thế nào đi chăng nữa em cũng sẽ sẵn sàng từ bỏ hết. Nếu không phải là một sự trọn vẹn, em thà tự mình bỏ đi tất cả để xây lại từ đầu chứ không có vẽ lên một tờ giấy đã nhem nhuốc.
Ai cũng có điểm yếu và điểm yếu của em chính là anh. Chỉ cần biết rằng em đã từng phải san sẻ anh cho ai đó, dù ít hay nhiều, dù ở mức độ như thế nào đi chăng nữa em cũng sẽ sẵn sàng từ bỏ hết. (Ảnh minh họa)
Chồng à! Có được ngày hôm nay, những khó khăn đã đi qua, chính anh chứ không phải ai khác hiểu điều đó. Vì hiểu nên anh mới càng phải trân trọng. Những lời em nói hôm nay không phải là một lời cảnh báo mà là sự nhắc nhở. Anh sẽ không có cơ hội để quay đầu nếu như anh bước lệch ra khỏi quỹ đạo của hạnh phúc. Xin đừng trách em ích kỉ, đừng so sánh em với những người con gái khác, rằng em không có sự bao dung như họ. Đàn ông ai cũng có thể phạm sai lầm, người khác tha thứ còn em tại sao lại không? Đừng hỏi những câu như vậy vì câu trả lời đơn giản lắm: Vì em là anh và vì em yêu anh!
Em yêu anh và vượt qua mọi khó khăn để bên anh nên em không cho phép có sự phản bội ấy dù chỉ là trong suy nghĩ. Anh nói em ích kỉ cũng được, không bao dung cũng chẳng sao nhưng nếu còn muốn cùng em đi tiếp chặng đường đời thì xin hãy tránh yếu điểm lớn nhất của em này để mình luôn hạnh phúc. Em xin lỗi vì trong những ngày đầu kết duyên em lại nó về những điều này. Nhưng chẳng thà em nói để anh hiểu còn hơn là một ngày nào đó em sẽ đột ngột ra đi vì anh "vi phạm lời thề".
Theo Ngoisao
Tôi 3 lần chế.t đi sống lại Người đàn ông tôi yêu và tin tưởng giờ như một con thú không hề biến sắc khi nói sẽ từ bỏ đứa con của mình. 23 tuổ.i, có quá nhiều biến động để lại vết sẹo trong trái tim tôi tưởng chừng không thể đứng dậy nổi. Khi còn là cô sinh viên tôi luôn nghiêm khắc với bản thân, tự nhủ...