Chuyện hai người mẹ đơn thân từng nghĩ đến cái chết và sự nảy mầm hạnh phúc từ những chuyến xe công nghệ
Lập gia đình ở cái tuổi 19, những tưởng hạnh phúc sẽ đến khi cả 2 vợ chồng cùng nhau chào đón đứa con gái đầu đời. Nào ngờ cũng chính từ đó gánh nặng cơm áo khiến 2 vợ chồng liên tục mâu thuẫn.
Những chuyến xe viết tiếp cuộc đời của 2 người phụ nữ bất hạnh
Chiều muộn, loay hoay sửa lại đồ đạc trên chiếc xe gắn máy, chị Bùi Hồng Phương Thảo (31 tuổi, ngụ quận Tân Phú) lại bắt đầu công việc chạy xe công nghệ. Đội chiếc mũ bảo hiểm Grab lên đầu, chị Thảo cho biết hơn 2 năm nay, cuộc sống của chị dần thay đổi nhờ gắn bó với Grab.
Lập gia đình ở cái tuổi 19, những tưởng hạnh phúc sẽ đến khi cả 2 vợ chồng cùng nhau chào đón đứa con gái đầu đời. Nào ngờ cũng chính từ đó gánh nặng cơm áo khiến 2 vợ chồng liên tục mâu thuẫn.
Đi đến bước đường cùng của sự tuyệt vọng, chính đứa con gái nhỏ khát sữa đang ở nhà với ngoại là sợi dây níu giữ chị Thảo ở lại với cuộc đời. Gạt bỏ hết những tủi nhục, mặc kệ lời dèm pha của tất cả mọi người xung quanh, trong suy nghĩ của người mẹ trẻ, tiền sữa và tiền tã của con mới là điều quan trọng nhất.
Từ công việc bảo mẫu, phụ bếp, làm thời vụ… với mức thu nhập bấp bênh, lại thêm bệnh tật chi phối, chị Thảo đến với Grab từ tháng 6/2017 như một hi vọng cuối cùng.
“Nghĩ lại chị liều thật, vì lúc đó chẳng có công việc nào phù hợp với mình. Thấy nhiều người chạy Grab bảo thoải mái lắm nhưng chị không có tin, đến lúc chẳng còn sự lựa chọn nào khác, Grab giống như chiếc phao cuối cùng của cuộc đời để chị bám víu”, chị Thảo nhớ lại.
Cũng bén duyên với Grab sau cuộc hôn nhân tan vỡ, chị Vương Thùy Linh (SN 1993, ngụ huyện Củ Chi) cho biết nhờ có Grab, cuộc đời chị đã sang một trang mới tươi sáng hơn.
Chấp nhận làm mẹ đơn thân từ năm 2015, không nhận được sự trợ cấp nào từ phía gia đình chồng, chị Linh cho biết đó là khoảng thời gian tăm tối nhất của cuộc đời mình.
Vùi đầu vào công việc, đi sớm về muộn với nghề lên ý tưởng các mô hình quán kinh doanh ăn uống, cuộc sống của 2 mẹ con chị Linh thời điểm đó đặc biệt khó khăn.
Khẽ quệt nước mắt, chị Linh xúc động: “Chị nhớ cái ngày sinh nhật con gái, chị vẫn không thể nào xin về nhà với con được. Chị bỏ con cho ngoại chăm sóc mà thu nhập chẳng đáng là bao, chị thất vọng với chính bản thân mình”.
“Grab như một cứu cánh của cuộc đời chị vậy – Đầu năm 2017, nhờ có sự giới thiệu của ông anh quen biết, chị bắt đầu đăng ký chạy Grab 2 bánh. Chị bất ngờ với thu nhập mỗi ngày, được tips do khách thấy mình chạy đàng hoàng, được hưởng rất nhiều ưu đãi từ Grab. Cuộc sống của chị sang trang luôn, vật chất, tinh thần “dễ thở” hơn phần nào. Công việc này cho chị nguồn năng lượng mới, ra đường thì có anh em giúp đỡ, nhiều mối quan hệ mà trước đây không bao giờ chị dám nghĩ đến”, chị Linh hào hứng kể.
“Ai nhìn vào thì nghĩ việc chạy Grab nhàm chán lắm, chuyện ai người ấy làm. Nhưng không, khi hòa mình vào mới thấy, chỉ cần ra đường nhìn màu áo xanh là cảm thấy đó là gia đình, anh em của mình rồi. Mỗi chuyến xe với chị là một trải nghiệm. Bé con vẫn tự hào khoe với các bạn mẹ nó chạy Grab”, chị Linh nói.
Có lẽ, ông trời chẳng tuyệt đường của bất kỳ ai, chỉ sau một thời gian chạy Grab, ngoài việc “có tiền tươi” mỗi ngày để lo sinh hoạt phí, cả chị Thảo và chị Linh dần tìm lại niềm tin trong cuộc sống.
Những mối quan hệ mới, bạn bè mới và hơn hết cho đến thời điểm hiện tại, cả 2 đã tìm được mảnh ghép hạnh phúc còn lại của chính mình.
Chị nói với má: “Anh Phát là người cuối cùng của cuộc đời con”
Video đang HOT
Ngồi trong căn nhà nhỏ, chị Thảo siết chặt đôi bàn tay của anh Từ Thành Phát (33 tuổi, chồng chị Thảo), khuôn mặt ánh lên sự hạnh phúc. “Em là gì của anh”, chị Thảo thỏ thẻ hỏi anh Phát rồi tự trả lời: “Em là vợ anh, anh là người em thương nhất”.
Ngại ngùng trước lời nói của chị Thảo, anh Phát chỉ biết tủm tỉm cười rồi gật đầu đồng ý. Có lẽ, đến bây giờ, anh chị vẫn chưa hiểu do duyên hay do nợ, cả 2 lại tìm thấy nhau giữa dòng đời.
Nhớ lại cái lần đầu nhắn tin với anh Phát, chị Thảo không hề hay biết cuộc gặp gỡ vô tình tại buổi gặp mặt cộng đồng anh em Grab lại khiến chị gây được sự chú ý của anh.
“Thấy Thảo tròn tròn, dễ thương nên anh mới xin số điện thoại của bà chị rồi bắt đầu nhắn tin trò chuyện. Mà Thảo chảnh lắm, hẹn mấy lần mới chịu ra gặp mặt”, nói đoạn này anh Phát quay sang nhìn chị Thảo với vẻ trách móc.
“Mấy chị bảo thằng đó nó khùng khùng, mày đừng có gặp nó làm gì. Thật sự lúc đó chị không có nghĩ đến chuyện gì khác. Ổng thì cứ nửa thật nửa đùa nói với chị: “Mình quen thử 7 ngày thôi nha”, chị mới đáp: “Tình yêu gì nhỏ nhoi quá vậy”, nhưng không ngờ sau khi gặp ảnh, việc được anh quan tâm, chăm sóc khiến chị dần dần cảm nhận được tình cảm của mình dành cho người đàn ông này không còn đơn thuần như ban đầu”, chị Thảo nói.
“Sau 2 tháng, chị mới cảm nhận được mình thương ảnh thật. Mà lúc đó chị sợ lắm, chị mập, người xấu, đã từng có chồng, hiện nuôi con nhỏ, sợ ảnh rồi cũng sẽ bỏ mình”, chị Thảo cười ái ngại.
Cái tính ít chăm chút bản thân, nhất là khoản sức khỏe của anh Phát khiến chị Thảo không ít lần lo lắng. “Đến nỗi mẹ anh Phát với chị phải lên kế hoạch “lừa” anh tới bệnh viện. Chị nói với ảnh, anh phải giữ sức khỏe, đừng có bỏ em. Em yêu anh thật lòng, anh có chuyện gì anh bỏ em cho ai, em đã bệnh rồi, anh muốn anh bệnh như em sao. Chị nói xong câu đó cả 2 ôm nhau khóc nức nở. Bởi hơn ai hết, chị hiểu cái cảm giác khi biết mình mang bệnh. Lúc đó, nếu chị không bên anh, anh không còn ai hết”, chị Thảo xúc động nói.
Nắm lấy đôi bàn tay chị Thảo, anh Phát an ủi, mọi cảm xúc như ùa về trong trí nhớ của anh. “Lúc đó anh ấp a ấp úng, vui lắm, anh nghe Thảo nói anh động lòng. Trước giờ, anh chưa nghĩ mình sẽ tiến tới với người đã có gia đình, nhưng Thảo lại cho anh cảm giác rất đặc biệt. Thảo thương anh thật lòng và anh cũng như vậy”, anh Phát hạnh phúc.
Cầm trên tay những tấm ảnh cưới được chụp trọn bộ với giá 900 ngàn, chị Thảo xúc động cho biết đây là thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời chị, cả 2 dự định sẽ đăng ký kết hôn vào năm sau. Còn việc tổ chức đám cưới có lẽ chỉ là một mong ước xa vời.
“Anh ấy luôn tỉ mỉ ở bên chị, sẵn lòng hỗ trợ chị mọi thứ, tình cảm lắm. Chị vẫn nhớ có lần, 2 đứa mới chụp chung một tấm ảnh rồi anh Phát đăng lên cộng đồng anh em Grab. Đó là lần đầu anh công khai tình cảm của chị, vui lắm, mọi người còn vào chúc phúc cho 2 đứa”, chị Thảo tâm sự.
Ngôi nhà nhỏ của chị Thảo cũng ấm áp hơn khi có bóng dáng của người đàn ông dù chị Thảo biết rằng, chị có thể ra đi bất cứ lúc nào…
“Bác sĩ nói chị không được lâu nữa đâu, nên phải cố gắng vui vẻ. Chị sợ ảnh bỏ mình, chị không sợ gì cả ngoài việc sợ mất anh. Chị nói với má: Anh Phát là người cuối cùng của cuộc đời con”.
“Không tổ chức đám cưới với Thảo anh buồn lắm, anh chỉ mong có được cái lễ ấm cúng, chụp hình Thảo rồi đăng lên cho cộng đồng Grab, cũng nhờ Grab mà anh quen vợ anh, anh muốn chứng minh cho mọi người thấy trong cộng đồng Grab, anh vẫn tìm được hạnh phúc của cuộc đời mình”, anh Phát tâm sự.
Về dự định tương lai, chị Thảo cho biết sẽ tiếp tục gắn bó với Grab vì “nhờ có Grab chị mới tìm lại được động lực để sống, có thêm nhiều mối quan hệ và hơn hết là có được anh”, vừa nói, chị Thảo vừa tiếp tục chuẩn bị công việc giao hàng của mình trên chuyến xe đầy ân tình của Grab. Mà có lẽ, chẳng phải riêng chị Thảo, Grab còn viết thêm nhiều câu chuyện cổ tích hơn thế…
Grab xe số “tán” Grab xe tay ga
“Ôi Linh đó hả, lúc đầu anh ghét vợ anh lắm, con gái gì mà chạy giỏi tới nỗi được xếp vào hạng cao nhất luôn nên anh nghĩ chắc chảnh lắm. Mà ngộ, tiếp xúc dần dần, thấy vợ anh dễ thương lại hợp tính rồi thương từ lúc nào không biết”, anh Nguyễn Huỳnh Tiên (SN 1987) hồ hởi mỗi khi nhắc lại mối tình định mệnh của 2 vợ chồng.
Vừa chuẩn bị bữa cơm trưa cho cả nhà, nghe anh Tiên “kể xấu” về mình, chị Linh vội đính chính: “Chứ hổng phải anh không chạy được nên tức sao?” rồi cười đùa hạnh phúc. Căn nhà nhỏ nằm sâu ở xã Phước Vĩnh An (Củ Chi) hơn một năm qua lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười.
Anh Tiên cho biết sau khi chạy Grab được vài tháng, chị Linh được đội trưởng khu Hóc Môn – Củ Chi – quận 12 dẫn vào đội. Lúc đầu, anh không có bất cứ ấn tượng gì với chị Linh, chỉ đơn giản là người hỗ trợ đồng đội những kiến thức về xe cộ.
Còn với chị Linh, khi vừa trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ, Grab như một cứu cánh của đời mình, chị chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình sẽ mở lòng với bất kỳ ai trong một môi trường mới.
Nhưng rồi chính sự thẳng thắn, cởi mở của chị Linh đã gây được thiện cảm cho anh Tiên. Anh bắt đầu chủ động tìm hiểu dù cho thời gian đầu, chị Linh chẳng chịu mở lòng với bất cứ ai.
Nhưng chính câu nói của anh Tiên: “Anh thương em, con của em cũng là con của anh, gia đình của em cũng là gia đình anh nhưng em phải để anh có cơ hội thể hiện điều đó” khiến chị Linh thay đổi suy nghĩ rất nhiều.
“Thời gian đầu anh Tiên chủ động đưa đón con gái chị đi học, chị vẫn không tin tưởng lắm, chị nghĩ thầm thử coi ảnh làm được bao lâu. Có lẽ điều chị lo nhất là con của chị, không biết người này có thương con mình thật hay không nên cần nhiều thời gian để kiểm chứng, xong cũng không ngờ ảnh thật lòng đến vậy”, chị Linh vui vẻ kể tiếp.
“Không biết sao với ảnh, chị lại có cảm giác mình phải chịu trách nhiệm với người này. Không phải vì anh Tiên tốt với chị, với con chị mà anh ấy sẵn sàng quay lưng với cả thế giới để bảo vệ chị”.
Chị nợ Grab một ân tình…
Từ lúc quen anh Tiên, chị Linh tập thay đổi bản thân mình hơn, không còn nóng tính, trẻ con như trước. Dù hiện tại, cả 2 vẫn chưa kết hôn nhưng đã xem nhau như vợ chồng.
“Đúng là nhờ Grab mà chị có rất nhiều, có một công việc khiến mình thoải mái, có một thu nhập ổn định, một cộng đồng gia đình rất lớn và hơn hết là có được anh Tiên. Chị tin đến thời điểm hiện tại, mình lại tìm được người quan trọng nhất của cuộc đời”, chị Linh xúc động.
Nhớ lại thời điểm bố chị bị tai nạn dẫn đến nằm một chỗ, chính những anh em trong công ty đã thay phiên nhau túc trực, hỗ trợ, san sẻ cho gia đình chị.
“Chị nợ Grab một ân tình, Grab giống như một gia đình, ở đó mình không bơ vơ. Lúc bố chị mất, các anh em trong tổ đội – những người tưởng chừng xa lạ đã đến với gia đình chị, phụ lo tang lễ cho bố chị từng công việc nhỏ nhất. Grab cho chị quá nhiều thứ…”, chị Linh vừa nói vừa hướng mắt về phía anh Tiên.
Có lẽ với anh Tiên – chị Linh, chẳng có tiền bạc nào có thể mua được tình cảm mà hiện tại anh chị đang có được. Dù cho cả 2 đều biết rằng, chặng đường phía trước vẫn còn đó nhưng khó khăn. Chẳng ai dám nói trước mình sẽ là hạnh phúc cuối cùng của nhau nhưng anh chị tin rằng, đến hiện tại, đây là bến đỗ bình yên nhất. Nó cũng như lời hứa “dù có giận nhau đến mấy, cả 2 vẫn phải về nhà, phải ăn chung bữa cơm gia đình” mà 2 người dành cho nhau.
Lời nói “sẽ gắn bó với công việc này đến khi nào không chạy được nữa” của chị Linh hay ước mơ ấp ủ có một trạm sửa xe để hỗ trợ anh em Grab của anh Tiên thể hiện sự trân trọng của anh chị dành cho Grab.
Cầm trên tay bộ ảnh cưới được Grab bí mật tổ chức, anh Tiên – chị Linh cười hạnh phúc: “Anh chị nợ Grab một ân tình”.
Có lẽ không chỉ riêng chị Linh – anh Tiên hay chị Thảo – anh Phát, Grab đã mang đến những thứ tốt đẹp nhất mà cuộc đời anh chị hướng đến. Một công việc với mức thu nhập ổn định, một đại gia đình, cộng đồng anh em tài xế sẵn sàng giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau và hơn hết là những mảnh vỡ của cuộc sống có thể tìm thấy nhau.
Cảm ơn Grab đã trở thành chiếc cầu nối viết lên những câu chuyện tuyệt vời trong cuộc sống mà ở đó, sự chân thành, tử tế đã làm tiền đề cho những tình cảm quý báu trong cuộc đời.
Theo Trí Thức Trẻ
Từ câu"Chúng ta thường đăng Facebook những gì chúng ta không có!" cho đến bài học về sử dụng mạng xã hội khôn ngoan cho hội chị em công sở
Triết lý của sếp như một con dao sắc lẹm khiến cho bất cứ nhân viên nào cũng phải sợ và tự nhìn lại chính mình.
Ở công ty A nọ có một người sếp tên Duy, bên ngoài nhìn khá hiền lành và dễ chịu. Trông anh ta có vẻ không phải kiểu người dễ tức giận và xả hết vào đầu cấp dưới. Những đồng nghiệp dưới trướng anh ta thấy vậy cũng không hề tỏ ra hoài nghi hay đề phòng chút nào. Ai cũng muốn lấy lòng Duy để anh ấy xem trọng họ hơn trong công việc.
Mà lạ kỳ, ở công ty thì các chị em mắc cái tật "sống ảo", nên họ cũng tận dụng ngay việc này để chứng tỏ bản thân trong mắt sếp. Người nào cũng kết bạn với Duy và đăng trạng thái khoe khoang công việc, cuộc sống.
Cho đến một ngày nọ, trong giờ giải lao, mọi chuyện được phơi bày và sự thật khiến ai cũng phải ngỡ ngàng.
Các chị em khơi khơi những câu chuyện mà họ hay đăng hàng ngày lên Facebook để nói với nhau. Trong buổi nói chuyện này cũng có sếp Duy. Cô X thì bảo cô Y "Ôi chị dạo này chăm chỉ quá ta, thấy đăng ảnh lên Facebook làm tăng ca đến 8 giờ tối lận, thế này cuối tháng lại thưởng to đây!". Và vô vàn những thứ kiểu kiểu như vậy.
Sếp Duy nhìn nhân viên một lúc, rồi chẹp miệng buông câu " Chúng ta thường đăng Facebook những gì chúng ta không có! Báu bở gì..."
Tự dưng đồng loạt các nhân viên nhìn Duy. Thật lạ là sao hôm nay anh ta ăn nói lại có phần ngoa ngoắt đến vậy. Cô X mới hỏi "Sếp nói vậy là sao ạ, tụi em chưa có hiểu..."
Duy lúc này mới đặt cốc nước xuống bàn và nói tiếp:
"Để tôi nói cho các chị nghe nhé. Các chị thấy những cái người mà hay than trên Facebook ôi sao béo thế, thì họ gầy kinh khủng hoặc thân hình rất bình thường không? Những việc khác cũng vậy thôi! Chúng ta có xu hướng đăng tải những điều phù phiếm mà bản thân không sở hữu, chỉ là để lòe mắt thiên hạ. Chứ sự thật là sao?
Sự thật là chắc gì những người hay đăng ảnh chồng con đã sống hạnh phúc với gia đình? Chắc gì những kẻ hay đăng ảnh làm việc đã chú tâm vào những thứ mình làm? Chắc gì người khoe quyết tâm làm dự án XYZ này nọ đã có ý tưởng hay ho?
Những gì mọi người đăng lên Facebook, tôi đọc hết. Tôi chẳng hiểu vì sao các bạn lại dễ dàng đăng tải quá nhiều thứ như vậy. Mà buồn cười thay, cô Y thì hay đăng ảnh làm tăng ca, nhưng bạn có nhìn lại hiệu quả làm việc không? Trong giờ thì suốt ngày chat chit, deadline thì cái nào cũng chậm, việc làm sơ sài kém chuyên nghiệp. Vậy thì một ngày bạn có làm 48 tiếng cũng chả ra gì cả đâu!
Doanh thu của công ty đang không ổn chút nào. Bớt dùng Facebook, bớt tán phét mấy thứ nhảm nhí và về tập trung làm việc đi!"
Nói đoạn, Duy tiến thẳng về phòng làm việc của mình. Các nhân viên như vừa bị dội một gáo nước lạnh vào mặt. Không thể ngờ lại có ngày sếp mình nghiêm khắc phê bình đến như vậy. Ai nấy đều quay về bàn làm việc, xóa những status dối gian và sặc mùi ảo tưởng.
Các chị em ạ, đừng bao giờ đăng những điều sai sự thật lên Facebook chỉ để thể hiện bản thân. Bạn nên chú trọng vào công việc nhiều hơn. Càng đừng nghĩ rằng sếp chúng ta như những con bò dễ bị dắt mũi. Họ hơn ta cả một cái đầu cơ mà, trò gì mà họ chẳng nhìn ra được đúng không nào?
Tốt nhất, hãy để Facebook thật riêng tư, không dính dáng đến sếp và bớt lộng ngôn trên mạng xã hội đi thôi!
Theo afamily
Quang Đại lộ ảnh vào khách sạn với Thiên Minh, bị bắt gặp "đứng ôm và hôn nhau trông hạnh phúc lắm" Lại một lần nữa, cặp "bạn thân" Quang Đại - Thiên Minh lộ bằng chứng hẹn hò. Hiện tại, trên mạng đang truyền tay nhau hình ảnh cặp đôi Thiên Minh và Quang Đại bước ra từ trong khách sạn. Theo như những gì người chụp mô tả lại, cả hai không ngừng trao cho nhau những cử chỉ tình cảm giữa đám...