Chuyên gia “mổ xẻ” tâm lý sát thủ má.u lạn.h giế.t người hàng loạt
Để làm rõ diễn biến tâm lý tội phạm của đối tượng Trần Văn Điểm, PV có cuộc trao đổi với nhà giáo, chuyên gia tâm lý Phan Thúc Xán, Giám đốc trung tâm Tư vấn tâm lý – Giáo dục – hướng nghiệp trẻ TP.HCM để cùng mổ xẻ kỹ hơn về vấn đề này…
Đán.h giá về hành vi phạm tội của Điểm, ông Xán cho hay: “Đây là một loại tội phạm rất hiếm gặp và đặc biệt nghiêm trọng. Bởi đối tượng đã sắp xếp và vạch ra cho mình một con đường sống… là giế.t ngườ.i cướp tài sản, lạnh lùng. Thời gian qua, cơ quan chức năng không ngừng và quyết tâm đưa ra những biện pháp ngăn chặn, đấu tranh với tội phạm có tổ chức và tội phạm hoạt động trong các băng nhóm Xã hội đen. Tuy nhiên, những hậu quả do Điểm gây ra là một hồi chuông cảnh báo về loại tội phạm đơn lẻ, gây ra hậu quả nghiệm trọng, khó lường”.
Chân dung sát thủ giế.t ngườ.i hàng loạt Trần Văn Điểm.
Chuyên gia tâm lý Xán phân tích: “Việc giế.t ngườ.i của Điểm không nằm trong tổ chức nào, không bị ai chỉ dẫn. Đây cũng không phải là lần đầu tiên xã hội bàng hoàng trước tội phạm đơn lẻ giế.t ngườ.i hàng loạt. Trong vụ việc của Điểm, đối tượng theo như mọi người cho biết từng là kẻ hiền lành. Tuy nhiên, tôi cho rằng trong cái hiền lành của Điểm, còn có một nội tâm khác luôn luôn sẵn sàng bùng nổ”.
Video tham khảo:
Chân dung kẻ má.u lạn.h đâ.m chết người rồi bỏ trốn
Ông Xán cho rằng: “Hun.g th.ủ đã trở nên má.u lạn.h từ vụ giế.t ngườ.i thứ hai trở đi. Điểm không run sợ dù vẫn biết đó là việc làm sai trái. Điều này được thể hiện rất rõ trong lờ.i kha.i của Điểm tại cơ quan công an: “Cháu biết thể nào cũng chế.t. Cháu khai hết”. Tôi cho rằng, dù mới học tới lớp 7 nhưng Điểm không quá dốt nát, để không nhận ra hành vi phạm tội của mình. Ngược lại, Điểm là người có tư duy rất cao, điều này được thể hiện trong việc đối tượng là người đán.h cờ tướng giỏi. Tuy nhiên, vì không thể tìm ra lối thoát cho bản thân, lại không ai hướng dẫn, chỉ ra những sai lầm khi chưa quá muộn nên Điểm cứ tiếp tục trượt dài trên tội ác”.
Ông Xán chia sẻ thêm: “Tuy nhiên, tôi cho rằng càng về những Vụ án sau này Điểm đã mắc chứng vô cảm nghiêm trọng. Điểm xe.m thườn.g mạng sống của người khác và không hề mảy may cắn rứt lương tâm hay xó.t x.a trước nỗi đa.u đớ.n của các nạ.n nhâ.n. Điều đó là quá nguy hiểm. Chỉ vì Điểm là chủ thể của cái ác nên không biết và không đủ sức để sửa sai”.
Trong khi đó, tiến sỹ Trương Văn Vỹ, chuyên gia xã hội học tội phạm, trường đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn (đại học Quốc gia TP.HCM) cho rằng: “Việc giế.t ngườ.i hàng loạt trong thời gian ngắn của hun.g th.ủ là hành động cực lực phải lên án. Tuy nhiên, phải nhìn nhận rằng hun.g th.ủ đã có chủ đích, có ý định từ trước và tổ chức để thực hiện các vụ sá.t hạ.i này. Đó là những “bậc thầy” về “kế hoạch”, về “tâm lý”, có khi phải ngả mũ chào thua. Thực tế là có nhiều hun.g th.ủ vẫn chưa “sa lưới”, chứng tỏ chúng tổ chức rất tốt. Khó có thể nói đây là hành động ngẫu hứng, bộc phát bất chợt kiểu như tội phạm hiế.p dâ.m”.
Video đang HOT
THƠ TRỊNH
Theo_Đời Sống Pháp Luật
Cái chế.t bất ngờ của người đàn ông nghèo (Kỳ cuối)
Bác sĩ William đã dành hết quãng thời gian của mình trong bệnh viện tâm thần để biên soạn cuốn từ điển Oxford nổi tiếng thể giới.
Phiên tòa xét xử William diễn ra tháng 4/1872 tại Kingston Assizes. Tòa tuyên án William vô tội do thực hiện hành vi trong tình trạng vô thức. Sau phiên tòa, William được chuyển đến bệnh viện tâm thần Broadmoor.
William là bệnh nhân điều trị lâu nhất tại đây. Do những đóng góp trước đây trong quân đội, William được ưu tiên ở trong hai buồng giam thông với nhau. Những lúc tỉnh táo, William vẫn nghiên cứu và đọc sách. Trong buồng giam của anh có một kệ sách lớn, một bộ bàn ghế, và những dụng cụ mĩ thuật để anh có thể vẽ. Quản lý bệnh viện còn cho người tới dọn dẹp phòng giam của William thường xuyên.
Mặc dù có những ưu đãi đặc biệt những William không được rời khỏi bệnh viện. Các chuyên gia cho rằng anh khó có khả năng thích nghi với cuộc sống bên ngoài.
William đã viết thư cho vợ George, xin lỗi về điều kinh khủng anh gây nên cho gia đình họ và gửi tiề.n cho gia đình này thường xuyên để giảm bớt gánh nặng về tài chính.
Vợ George đã tha thứ cho William, nhiều lần cô cùng bọn trẻ tới bệnh viện thăm William. Món quà cô thường xuyê mang đến cho William là những cuốn sách và tạp chí.
James A. H. Murray
Những ngày đầu năm 1880, khi đọc một cuốn tạp chí do vợ George gửi vào, William biết được thông tin một nhà nghiên cứu đang tìm những người có khả năng cho việc biên soạn cuốn từ điển Oxford. William cảm thấy hững thú với việc này, anh muốn đóng góp điều gì đó cho xã hội để chuộc lại sai lầm của mình.
Việc biên soạn cuốn từ điển nổi tiếng này bắt đầu từ năm 1857, do Tiế sĩ Richard Chenevis đề xuất ý tưởng, nhưng sau một thời gian dài, cuốn từ điển vẫn chưa hoàn thiện và thiếu nhiều thông tin. Công việc này được coi là tẻ nhạt và tốn nhiều thời gian. Sự quan tâm của thành viên tham gia biện soạn mất dần. Dự án đã có thời điểm được coi là không thể hoàn thành được.
Năm 1879, việc biên soạn được giao cho James Murray, một giáo viên dạy ngữ văn người Scotland. James đã thiết kế riêng cho mình một phòng làm việc để tập trung vào công việc. Ông cũng tranh thủ sự giúp đỡ của những người quan tâm và muốn đóng góp. Thông tin tìm kiếm tình nguyện viên mà William đọc được chính là do James đăng tải.
William đã được James nhận vào dự án của mình. William bắt tay ngay vào công việc và dành hết quãng đời còn lại của mình cho cuốn từ điển này.
Khối lượng công việc vô cùng nhiều, James đã mất gần một năm để có thể xây dựng được hệ thống từ, bắt đâu từ "A" đến "Ant". Dự kiến phải mất hơn 20 năm để có thể hoàn thiện dự án. Nhưng trên thực tế, cuốn từ điển đó đã mất gần nửa thế kỷ để có thể hoàn thiện đến chữ "Z".
Kể từ khi làm việc với bác sĩ William, công việc của James có tiến triển hơn rất hiều. James ấn tượng với kết quả nghiên cứu của William, nhanh chóng và có độ chính xác cao.
Hơn 10 năm khi William và James cùng nhau làm việc, tháng 1/1991, James Murray quyết định đến Broodmoor thăm William. Họ cùng nhau ăn trưa, trao đổi thông tin với nhau ngay tại phòng giam của William, James cảm thấy William là một con người tài năng và khá thú vị. James hứa sẽ quay lại thăm William.
Tình bạn của hai người trở nên thân thiết hơn. Hình ảnh hai người đàn ông đam mê với công việc ngồi cùng nhau trong phòng giam của William để biên soạn cuốn từ điển nối tiếng đã khiến nhiều người khâm phục.
Bộ từ điển Oxford
Thời gian này, James nhận thấy tinh thần và sức khỏe của William xấu đi. William ngày càng rơi vào trạng thái hoang tưởng nặng. Ông luôn tưởng tượng ra những người lính xuất hiện cạnh mình mỗi khi đêm xuống.
James thường xuyên đến Mỹ hơn để chăm sóc người bạn của mình. Ông cho rằng việc bị giam lỏng trong bệnh viện mà không có sự liên hệ với người thân đã khiến tinh thần của William xấu đi, đó là một sự bất công đối với William.
Năm 1902, William 68 tuổ.i, ông là người điều trị lâu dài nhất tại Broadmoor. Bệnh viện Broadmoor có giám đốc mới, tiến sĩ Bryan. William không thích người này bởi ông khá cộc cằn với những người điều trị và bị giam tại đây. Điều này đã khiến tình trạng của William thực sự xấu đi. Ông thường xuyên bỏ ăn và chỉ chăm chú vào công việc biên soạn từ điển của mình.
Tháng 12/1902, trong một cơn tuyệ.t vọn.g và giẫn dữ, William đã dùn.g da.o cắ.t bỏ dươn.g vậ.t của mình. Không ai biết lý do tại sao William hành động như vậy.
Sau hơn một tháng điều trị, sức khỏe của William tốt hơn, ông được chuyển đến một cơ sở điều trị khác gần với gia đình mình.
Ngày 26/7/1915, James Murray qua đời sau một cơn đau tim. Ông đã dành 35 năm cho việc biên soạn cuốn từ điển.
Năm 1918, William mắc chứng mất trí nhớ. Một năm sau, ông được chuyển đến bệnh viện tâm thần dành cho người cao tuổ.i ở Hartford, Connecticut.
Ngày 26/3/1920, William Chester Minor qua đời ở tuổ.i 85. Ông được chôn cất tại nghĩa trang Haven Evergreen.
Giống như James Murray, William không thể đợi đến khi cuốn từ điển Oxford được xuất bản.
8 năm sau đó, cuốn từ điển Oxford nổi tiếng được xuất bản với hơn 400.000 từ và cụm từ. Đây được coi là một kiệt tác đáng chú ý nhất của thế kỷ 20
Theo Khampha