Chuyện đời của người phụ nữ cưới vợ lẽ cho chồng
Số phận éo le đã khiến người đàn bà ấy phải tự tay mang trầu cau đi hỏi vợ lẽ cho chồng, rồi lại một mình nuôi 5 đứa con khôn lớn.
Số phận éo le đã khiến người đàn bà ấy phải tự tay mang trầu cau đi hỏi vợ lẽ cho chồng, rồi lại một mình nuôi 5 đứa con khôn lớn. Các con gọi bà là “bà mẹ vĩ đại”, nhưng có lẽ, để đạt được sự “vĩ đại” ấy, bà đã phải trải qua rất nhiều cay đắng, xót xa. Chuyện về gia đình bà đã được tái hiện lại trong một tác phẩm điện ảnh nổi tiếng sau này – bộ phim “Chuyện của Pao”.
Những nhân vật dưới đây chính là nguyên mẫu có thật ở ngoài đời của bộ phim “Chuyện của Pao” (sản xuất năm 2006). Bà Mua Thị May trong phim là mẹ Già, cô bé Thương là Pao, bà Hoa chính là mẹ Sim. Câu chuyện của họ không khác nhiều so với nội dung đã được tái hiện lại trong phim.
Nỗi đau đớn tột cùng của người vợ vô sinh
Vào những năm 1960, đối với hầu hết những người phụ nữ ở miền rẻo cao, chuyện không thể sinh con là nỗi bất hạnh lớn nhất cuộc đời họ. Quan niệm xưa kia của người Mông cho rằng, đàn ông vốn sinh ra là để lo những việc lớn, đàn bà chỉ cần biết duy trì nòi giống và chăm chút cho gia đình là đủ.
Bà Mua Thị May ở thời điểm hiện tại.
Cũng bởi thế mà bà Mua Thị May, trú tại tổ 3, phường Quang Trung (TP. Hà Giang, tỉnh Hà Giang) từng bị dân làng đàm tiếu, chế giễu vì chuyện không thể sinh con. Bà bảo, suốt thời gian đó, bà đã rất khổ tâm khi phải một mình đối mặt với miệng lưỡi thế gian đầy cay đắng.
Chuyện tình của bà May và ông Giàng Minh Chú bắt đầu từ cuộc gặp gỡ bất ngờ trong chuyến đi công tác lên xã Phố Cáo (huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang) của ông Chú. Bà May vẫn còn ngượng nghịu khi nghĩ tới phút giây được ông Chú tỏ tình, họ lấy những mỏm đá cao ngút và đồi ngô làm nơi hò hẹn.
Những điệu khèn hút hồn của chàng trai người Mông làm cán bộ lên vùng cao công tác đã khiến thiếu nữ miền cao nguyên đá mê mẩn. Họ nên duyên vào năm 1969 trong sự chúc phúc của anh em họ hàng. Đôi vợ chồng trẻ đã có những giây phút vô cùng hạnh phúc, tưởng chừng như sẽ chẳng cơn bão nào có thể quật ngã được hai hòn đá tai mèo vốn dĩ đang bao bọc nhau tồn tại.
Video đang HOT
Sau này, khi ông Chú hoàn thành chuyến công tác ở Phố Cáo, ông mới đưa vợ về nhà ở xã Đạo Đức (huyện Vị Xuyên) sinh sống. Tại đây, hai vợ chồng ngày ngày mong mỏi sinh một đứa con nhưng phép màu mãi không xuất hiện.
Mỗi ngày trôi qua, bà May đều phải sống trong nỗi buồn tủi, bà khóc nhiều về số phận của mình. Trong tiềm thức của một người phụ nữ Mông, bà May đã nghĩ đến việc mở lòng mình và tìm người thứ hai cho chồng rồi cùng họ sống suốt quãng đời còn lại. Điều đó không chỉ giúp giải thoát hoàn cảnh u uất của bà lúc đó, mà còn có ý nghĩa duy trì nòi giống cho dòng họ Giàng. Ban đầu, do thương vợ, ông Chú hoàn toàn không đồng ý với quyết định của bà.
Tự mình mang trầu cau đi hỏi vợ cho chồng
Rồi đến một ngày, bà bất ngờ thấy chồng dẫn người đàn bà lạ với cái bụng to về nhà. Chuyện này khiến người phụ nữ này vừa hốt hoảng, vừa buồn bã.
Phản xạ của người phụ nữ yêu chồng đã khiến bà May nổi nóng: “Thực sự lúc đó tôi còn tưởng ông ấy giấu tôi có người khác ở bên ngoài, tôi đã gắt lên mắng ông ấy. Dù sao đi chăng nữa tôi cũng là một người phụ nữ rất đỗi bình thường, để có thể chấp nhận một người đàn bà khác đến với chồng mình, cần phải có thời gian”.
Ngôi nhà bà May đang sống cùng cô con út.
Sau khi bình tĩnh nghe ông Chú giới thiệu về tên tuổi cũng như cuộc đời của người đàn bà lạ nọ, bà May mới ngậm ngùi, thương cảm. Mất một thời gian suy nghĩ rất lâu, bà nói với ông Chú: “Hãy để bà ấy về ở cùng”. Người đàn bà kia tên đầy đủ là Trương Thị Hoa, quê gốc vốn ở tỉnh Hải Dương, lên chốn thâm sơn này làm cho công ty cầu đường Vĩnh Tuy, cuộc sống xa anh em bạn bè nên sinh ra buồn bã cần nơi nương tựa. Bà Hoa đã lầm tin vào một người đàn ông mà lỡ mang thai. Sợ rằng mang trong bụng “con hoang”, nếu về nhà sẽ bị bố mẹ đáng mắng nên bà không dám về quê. Chứng kiến cảnh đó, ông Chú mủi lòng thương và đề nghị bà Hoa trở về sống tại nhà mình, đến khi sinh con ra rồi tính.
Có lẽ bởi lòng thương cảm giữa những người phụ nữ nên bà May mới nảy sinh ý định cưới bà Hoa cho chính người chồng bao năm “đầu ấp má kề” với bà. Thời gian đó, bà Hoa cũng từng phải chịu bao nỗi dằn vặt bản thân để đi đến quyết định sinh con cho ông Chú.
Năm tháng trôi đi, cô con gái bé bỏng trong bụng Hoa được sinh ra và mang họ của mẹ, tên cô bé là Trương Thị Thương (SN 1976). Thế nhưng, lúc cô bé Thương lên 8 tuổi thì bà Hoa bỏ con gái ở lại để về quê Hải Dương vài tháng trời, đến nỗi những người trong gia đình bà May – ông Chú đã nghĩ Hoa không còn trở lại nữa.
Chị Thương cho biết: “Khi đó tôi còn nhỏ, tôi cũng từng đi tìm mẹ nhưng không tìm thấy. Phải mãi về sau thì mẹ Hoa mới trở về”.
Sau lần đoàn tụ này, chính bản thân bà May đã mang trầu cau về Hải Dương để hỏi cưới bà Hoa cho chồng mình, đó là một quyết định khó khăn với cả hai người phụ nữ. Trải qua nhiều cay đắng và nước mắt, họ trở thành một đại gia đình sống hạnh phúc. Chị Thương được khai sinh lại và chuyển sang họ là Giàng Thị Thương, sau đó bà Hoa mới tiếp tục sinh cho dòng họ Giàng lần lượt 4 đứa con đặt tên là Anh – Nhớ – Bằng – Thắng.
Năm 1991, bà Hoa mất, chỉ một năm sau đó ông Chú cũng về với đá, một mình bà May nuôi 5 đứa con nhỏ. Đến bây giờ, tất cả những đứa con do bà May cưu mang đã lớn và lập gia đình, họ coi bà May là “một người mẹ vĩ đại”.
Theo 24h
Nước mắt vào đêm tân hôn
Năm em lên tám tuổi... trong một lần ở nhà học bài, chú hàng xóm sang chơi và giả vờ hướng dẫn giải bài tập giúp em. Lợi dụng em trẻ con, ngây thơ, chú ấy đã...
Khi đọc những bài viết liên quan đến "Chuyện trinh tiết", tôi thấy thương cho cô gái trong bài viết "Chia tay... vì em không còn trong trắng", đồng cảm với người đàn ông trong bài viết "Sau đêm tân hôn là... địa ngục", và thấy đồng cảm với cô gái bị người chú ruột cưỡng hiếp từ thuở thơ ấu trong bài viết "Được chú &'dạy' chuyện người lớn"... và bây giờ, với cương vị của một độc giả trung thành, một người đã theo sát những bài viết của độc giả trên chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống, tôi cũng muốn chia sẻ với các bạn câu chuyện của mình, câu chuyện của vợ chồng tôi xảy ra cách đây gần một năm.
Tôi và vợ tôi yêu nhau ba năm thì về đích bằng một đám cưới ấm cúng và được sự chúc phúc của hai bên gia đình. Tôi là một người đàn ông hiện đại nhưng tôi vẫn luôn coi trọng vấn đề trinh tiết của người phụ nữ, còn vợ tôi cũng là một người vợ có phẩm hạnh, được sinh ra trong một gia đình gia giáo. Suốt ba năm yêu nhau, chúng tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn cho phép của tình yêu, cũng như tôi không bao giờ đòi hỏi cô ấy phải hiến dâng tất cả để chứng tỏ tình yêu của mình. Chúng tôi yêu nhau, trân trọng nhau, cùng nhau vun vén và gìn giữ tình yêu để đợi ngày đơm hoa kết trái.
Ngày cưới bộn bề với biết bao công việc, đón khách, tiếp khách, uống rượu mừng cùng khách khứa và người thân, dường như cả hai chúng tôi đều rất mệt. Nhưng khi tiệc tan, tôi bế vợ mình vào phòng với bao nỗi hân hoan, hạnh phúc. Vậy là kể từ giây phút đó, chúng tôi là của nhau, thuộc về nhau mãi mãi. Tôi bế cô ấy vào lòng và thì thầm: "Anh đã mong đợi giây phút này từ lâu lắm rồi. Kể từ bây giờ, chúng mình sẽ thuộc về nhau mãi mãi. Anh sẽ cùng em đi đến hết cuộc đời này"... Và vợ tôi đã khóc khi nghe được những lời chân thành của người chồng mà cô ấy hết mực yêu thương. Tôi trân trọng bế cô ấy lên tay và đặt nhẹ lên giường cưới hạnh phúc của vợ chồng... giây phút ấy đối với chúng tôi thật sự thiêng liêng. Dù không nói nhưng qua ánh mắt, cử chỉ, chúng tôi ngầm hiểu rằng, kể từ giây phút này, chúng tôi sẽ thuộc về nhau, mãi mãi...
Anh sẽ cùng em đi đến hết cuộc đời này... (Ảnh minh họa)
Tôi nhẹ nhàng cởi bỏ bộ váy ngủ của vợ, nhẹ nhàng hôn lên môi, lên mặt và bắt đầu nhâm nhi khắp cơ thể cô ấy... và cả hai chúng tôi đã hòa hợp với nhau trong niềm hạnh phúc thăng hoa của chồng vợ. Nhưng rồi... sau những phút giây ân ái thăng hoa ấy, tôi không nhìn thấy những giọt máu đào loang lổ trên tấm ga trải giường trắng toát. Tôi nhìn thấy sự lo âu, sợ hãi xen lẫn nỗi buồn đau trong đôi mắt vợ mình... và tôi nhìn cô ấy như cố để hỏi: "Sao không có giọt máu nào em nhỉ?". Cô ấy úp mặt vào lòng tôi khóc nức nở như một đứa trẻ... giây phút ấy, tôi vừa giận, vừa thương... nhưng vì yêu vợ, tôi ôm chặt cô ấy vào lòng vỗ về: "Anh yêu em mà! Đừng khóc nữa... miễn sao bây giờ chúng mình sống chân thành và trọn vẹn với nhau là được. Đừng khóc nữa nghe em... anh yêu em mà!".
Trong đêm hôm ấy, vợ tôi đã kể cho tôi nghe về sự thật mà cô ấy đã cất giấu bao nhiêu năm ấy "Ngày còn nhỏ, bố mẹ em đi làm hết, chỉ có em ở nhà một mình. Năm em lên tám tuổi... trong một lần ở nhà học bài, chú hàng xóm sang chơi và giả vờ hướng dẫn giải bài tập giúp em. Lợi dụng em trẻ con, ngây thơ, chú ấy đã..." - Nói đến đấy, cô ấy khóc nức nở: "Em xin lỗi! Em đã giấu anh chuyện này cho đến ngày cưới. Nhưng em sợ khi anh biết được sự thật, anh sẽ không yêu em nữa...", tôi hiểu được nỗi đau tột cùng của vợ mình, hiểu được sự dằn vặt lương tâm của cô ấy khi đến với tôi, và càng hiểu được tình yêu cô ấy dành cho tôi lớn lao đến nhường nào! Chỉ vì sợ mất tôi mà cô ấy đã không dám nói sự thật này cho tôi biết khi hai đứa còn yêu nhau... nhưng tôi đâu phải là người đàn ông hẹp hòi và ích kỉ như vậy? Tôi càng không có quyền để trách móc vợ mình khi cô ấy đã không giữ được cái màng trinh mỏng manh như biết bao thiếu nữ khác... và tôi hiểu, đấy là nỗi bất hạnh của cô ấy, là nỗi đau mà không phải ai cũng hiểu và cảm thông... Chính vì thế, tôi càng yêu và trân trọng cô ấy hơn, càng muốn được bên cạnh và bù đắp cho cô ấy nhiều hơn nữa...
Chỉ vì sợ mất tôi mà cô ấy đã không dám nói sự thật này cho tôi biết khi hai đứa còn yêu nhau... (Ảnh minh họa)
Khi biết được sự thật về quá khứ của vợ, tôi không còn coi trọng những giọt máu đào trong đêm tân hôn nữa. Bởi khi đến với tôi, cô ấy đã dành cho tôi một tình yêu chân thành mà tôi chưa bao giờ được đón nhận, cô ấy đã ở bên cạnh, quan tâm, chăm sóc tôi những hôm đau ốm, lo lắng cho tôi những lúc gặp khó khăn trong cuộc sống và công việc... vậy thì hà cớ gì tôi phải tức giận khi đã không phải là người đàn ông đầu tiên chiếm được sự trinh trắng của cô ấy?
Vậy là vợ chồng chúng tôi đã chung sống với nhau dưới một mái ấm gia đình được hơn một năm rồi. Giờ đây, cô ấy đang mang trong mình giọt máu của tôi, là sản phẩm tình yêu được kết tinh từ hai đứa. Hạnh phúc khi mình sắp được làm bố, hạnh phúc vì đã có một mái ấm gia đình yên vui... và càng hạnh phúc hơn khi có được một người vợ yêu thương chồng, nấu cho chồng những bữa cơm ngon, động viên chồng những lúc gặp khó khăn trong công việc, và là người vợ khéo léo, luôn vun vén cho hạnh phúc gia đình.
Các bạn ạ! Trinh tiết của phụ nữ đâu phải chỉ là cái màng trinh mong manh ấy... mà trinh tiết của người phụ nữ thể hiện ở sự thủy chung, son sắc, là phẩm hạnh tốt đẹp, cao quý mà họ luôn bộc lộ trong cuộc sống gia đình, chồng vợ!
Tôi chia sẻ câu chuyện của mình... hi vọng, nó có thể góp một phần không nhỏ trong quan niệm trinh tiết của người phụ nữ thời nay.
Theo VNE
Khó xử vì phải đứng giữa mẹ và bà nội Lúc mẹ không có nhà thì bà nội nói xấu mẹ với mình, khi chỉ có hai mẹ con ngồi cùng nhau thì đến lượt mẹ trách bà nội. Mình biết phải làm sao đây? Bà và mẹ không ai chịu ai làm mình rất mệt mỏi trước những xích mích của hai người. Ảnh minh họa: Favim. Mẹ và bà nội rất...