Chuyện dạy gái ngoan “tung chiêu” thuận tình ly hôn để giữ chồng
Thất bại khiến anh chồng càng nặng lời: “Cô làm sao thế? Không biết cô có phải đàn bà không?”…
Chuyện tưởng nhỏ nhưng hóa ra lại là chuyện lớn. Những câu nói lạnh lùng vô cảm của người chồng như lưỡi dao cứa vào trái tim vốn mong manh nhạy cảm của Trang. Thấy con gái lúc nào cũng buồn rầu, mẹ khuyên Trang nên sinh cho chồng một đứa con là hóa giải hết mọi khúc mắc. Trang cũng cố gắng nhưng sao cô cứ “trơ trơ” không thể có bầu? Có khi bình tĩnh suy xét lại, Trang giật mình hoảng sợ khi nghĩ rằng hay là chồng cô nói đúng? Bao nhiêu cô gái mơ ước được ở vị trí của Trang, thế mà cô lại loay hoay, khổ sở vì điều đó? Chồng chăm lo cho cô cuộc sống đầy đủ, quan tâm chiều chuộng hết mực, ngay cả trong “chuyện ấy” cũng dạt dào, vậy tại sao chỉ có điều đơn giản nhất là sinh cho chồng một đứa con mà Trang cũng không làm được? Chẳng lẽ cô không phải là đàn bà?
Luật sư vỡ òa hạnh phúc
Tình cảm vợ chồng ngày càng lạnh lùng xa cách, Trang mắc chứng trầm cảm, cô sợ hãi mỗi khi gần gũi chồng nên bị chồng hắt hủi, coi là “tự kỷ”. Rồi chồng Trang đâm đơn ly hôn, mặc dù Trang cố van xin, níu kéo nhưng thực ra trong lòng cô lại mong muốn điều đó xảy ra như một cứu cánh cho mình. Nhưng mẹ Trang thì vô cùng đau khổ và lo lắng, con gái bị chồng bỏ thì còn đâu là “danh gia vọng tộc”? Vì thế bà tất tả đi mời Luật sư để “cứu” con gái khỏi bị chồng chê.
Mặc dù rất hiểu và thương bà mẹ khổ lụy vì con gái, nhưng khi nghe Trang tâm sự, Luật sư đã “quay ngoắt 180 độ” khuyên cô gái không nên níu kéo cuộc hôn nhân “chết” mà chấp nhận thuận tình ly hôn để giải quyết nhanh mọi chuyện. Trang đã làm theo tư vấn của Luật sư, việc thuận tình ly hôn diễn ra chóng vánh, dễ dàng hơn nhiều chứ không phức tạp, rình rang như việc giải quyết theo thủ tục vụ án ly hôn.
Trang đã khóc khi lần đầu tiên được chồng khen: “Em thật tuyệt vời!”, dù cô biết bản thân mình còn vụng về và chưa thực sự hoàn hảo trong vai trò của người vợ – người tình Ảnh minh họa)
Sau đó, Trang làm theo lời khuyên của Luật sư xin đi làm đại diện chi nhánh cơ quan ở phía Nam để thay đổi môi trường sống, tìm cơ hội tình yêu mới. Mẹ của Trang thì rất buồn, bà còn nhiều lần đến Văn phòng Luật sư tâm sự, than thân trách phận mãi. Bản thân tôi có lúc cũng thấy áy náy, không biết mình tư vấn cho cô ấy bỏ chồng có phải là giải pháp tối ưu, hay vẫn còn cơ hội cải thiện, cứu vãn được cuộc hôn nhân mà nhiều người coi là “lý tưởng”?
Video đang HOT
Tôi không biết chắc nên cứ day dứt mãi. Cho đến khi mọi cảm xúc dường như vỡ òa vào một ngày có một thiếu phụ trẻ bế đứa con gái nhỏ bụ bẫm xinh xắn như búp bê đến gặp. Tôi sững người khi nhận ra đó là Trang, không phải cô gái “trầm cảm, tự kỷ” ngày nào mà tràn trề hạnh phúc. Trang kể, 2 năm sau ngày ly hôn, cô mới yêu và làm đám cưới với chồng cô bây giờ. Thời gian đầu làm vợ “người mới”, Trang vẫn luôn lo sợ và ám ảnh mình ngốc nghếch vụng về, sẽ lại khiến hôn nhân thất bại. Nhưng hóa ra sự đời không phải thế. Trang tự tin bảo rằng, mọi thứ đều do cách hành xử của những người trong cuộc cả thôi.
Trang đã khóc khi lần đầu tiên được chồng khen: “Em thật tuyệt vời!”, dù cô biết bản thân mình còn vụng về và chưa thực sự hoàn hảo trong vai trò của người vợ – người tình. Tình cảm ấm áp, bao dung của chồng đã khiến Trang đã tự tin, yêu đời trở lại. Cô có bầu rồi có con và ngày càng trở lên hoàn hảo trong vai trò làm vợ, làm mẹ của mình. Nhớ lại chuyện buồn quá khứ, Trang thấy bùi ngùi và càng thấy yêu thương và quý trọng hơn niềm hạnh phúc mình đang có.
Trong thâm tâm, Trang biết ơn người chồng hiện tại của mình vô hạn. Nhờ tình cảm của chồng, Trang mới nhận ra mình cũng là một người đàn bà bình thường như bao người, cũng nhận được niềm vui, hạnh phúc mà tạo hóa ban tặng. Trên đời này không có người phụ nữ “dở”, mà chỉ có những phụ nữ không may mắn được nhận sự trân trọng và dịu dàng, mà lẽ ra họ phải được hưởng từ người đàn ông của mình mà thôi.
Từ câu chuyện cá biệt của Trang, Luật sư muốn gửi gắm, sẻ chia một câu chuyện về tình yêu, hạnh phúc để mỗi người có cách cảm nhận, rút kinh nghiệm cho riêng mình.
Theo Toanh/Eva
Sốc khi gặp lại bạn gái cũ trong hoàn cảnh trớ trêu
Hỏi được địa chỉ phòng bệnh, tôi tức tốc đi tìm, nóng lòng muốn biết giờ em ra sao. Đến nơi, nhìn từ ngoài vào phòng, tôi thật sự sốc: em bị mất một chân.
Tôi từng có một đời vợ, nhưng cô ấy qua đời vì bệnh ung thư. Từ đó đến nay đã qua 3 năm và tôi đang một mình nuôi con gái 5 tuổi. Tôi là một người yêu nghệ thuật và đang là giảng viên múa ở một trường đại học. Tôi quen em khi em mới ra trường và được phân công tác giảng dạy ở trường tôi.
Em là một người con gái ngoan hiền, nhu mì, xinh đẹp và dịu dàng. Em lớn lên trong gia đình gia giáo. Bố em mất sớm, mẹ em là hiệu trưởng một trường tiểu học. Không được sống bên cha từ nhỏ nên mẹ luôn yêu thương em hết mực. Bù lại, bà cũng luôn nghiêm khắc với em.
Tiếp xúc qua những cuộc họp chuyên môn, em và tôi dần có tình cảm với nhau. Từ khi vợ mất, con còn nhỏ, tôi đã có ý nghĩ sẽ ở vậy nuôi con chứ không đi bước nữa. Thế nhưng em đã sưởi ấm thứ tình cảm đã nguội lạnh trong tôi.
Khi đã thân hơn, tôi có mời em đến nhà ăn cơm. Con bé nhà tôi rất quý em. Nó luôn miệng hỏi em đủ thứ trên đời, hai cô cháu quấn quýt nhau chơi đùa rất thân mật. Đã lâu rồi tôi không thấy con gái tôi vui vẻ như thế. Nhìn cảnh ấy, tôi đã nghĩ đến một mái ấm hạnh phúc sau này.
Em đã sưởi ấm thứ tình cảm đã nguội lạnh trong tôi. (Ảnh minh họa).
Biết chuyện, mẹ em ngăn cấm kịch liệt. Tôi cũng hiểu bà không dễ dàng để con gái duy nhất của bà lấy một người đàn ông đã từng có gia đình. Tôi hơn em đến gần chục tuổi, lại có một cô con gái, nếu để sánh đôi với cô gái trẻ đẹp, thông minh như em thì đúng là như đôi đũa lệch.
Mẹ em cấm em không được qua lại với tôi khiến mọi chuyện càng căng thẳng. Dạo đó gặp em ở trường, tôi thấy mắt em thâm quầng, vẻ mặt mệt mỏi. Chắc em đã suy nghĩ nhiều lắm. Tôi cố tìm gặp em nhưng có vẻ như em lẩn tránh. Tôi đã nghĩ có lẽ chuyện tình cảm của tôi đã chấm dứt tại đây.
Mọi chuyện có lẽ cứ thế mà lắng xuống nếu tai nạn kinh hoàng ấy không ập đến với em. Ngày hôm đó khi tôi đang trong tiết dạy thì cô bạn thân của em ở trường chạy đến lớp tôi với vẻ mặt hốt hoảng: "Sao bây giờ anh vẫn còn bình thản ở đây, cô T bị tai nạn trên đường đến trường. Tình hình rất nguy hiểm, đang được cấp cứu ở viện Nhân Dân."
Tôi chạy nhanh đến viện như sợ mất em. Tôi đến nơi thì em đã được cấp cứu xong và đưa vào phòng hồi sức. Hỏi được địa chỉ phòng bệnh, tôi tức tốc đi tìm, nóng lòng muốn biết giờ em ra sao. Đến nơi, nhìn từ ngoài vào phòng, tôi thật sự sốc: em bị mất một chân.
Tôi choáng váng, ngồi sụp xuống. Tôi không biết có nên vào thăm em lúc này không. Thấy mẹ em đang ngồi cạnh giường nước mắt lăn dài, em thì vẫn chưa tỉnh. Trái tim tôi như thắt lại.
Tôi lê bước chân về nhà. Từng bước đi nặng nề như cảm thấy thế giới đang sụp đổ. Múa là ước mơ của em từ khi còn nhỏ, làm đam mê em dành cả đời để theo đuổi. Giờ chỉ còn một chân, em phải làm sao để thực hiện đam mê ấy đây?
Sáng hôm sau, tôi đến bệnh viện thật sớm. Mở cửa phòng bệnh của em rồi bước vào, tôi đến cạnh giường nhẹ đặt tay lên má em. Em từ từ mở mắt rồi thấy tôi, bỗng em gạt tay tôi ra. Tôi ôm lấy em rồi bật khóc, em cũng khóc theo tôi. Em nức nở: "Em đã cố rời xa anh để không phải nhớ về anh nữa. Nhưng em không làm được. Giờ thì em cũng không xứng với anh nữa".
Phải làm sao để em biết tôi thực sự yêu và muốn cưới em? (Ảnh minh họa).
Tôi nghe mà lòng quặn thắt. Tôi có ngờ đâu em ngốc đến thế. Tôi chỉ nói được rằng: "Em ngốc lắm. Em có biết dù em như thế nào thì cũng vẫn là cô gái nhân hậu. Vẫn là người mà anh yêu không?".
Nhưng em không chấp nhận được sự thật. Em đẩy tôi ra và bảo tôi ra khỏi phòng, em muốn nghỉ ngơi.
Vì muốn em có không gian yên tĩnh suy nghĩ nên tôi đành trở về đi dạy. Nào ngờ buổi chiều tối, khi tôi đến bệnh viện thăm em thì bác sĩ nói em đã chuyển viện. Tôi hỏi em đi đâu thì họ không cho biết vì bệnh nhân yêu cầu giấu kín.
Tôi điên cuồng gọi điện cho em nhưng máy bận. Tìm đến nhà em chầu chực chờ mẹ em về để hỏi nhưng cả đêm bác không về. Giờ tôi phải làm sao để tìm được em đây? Phải làm sao để em biết tôi thực sự yêu và muốn cưới em? Làm thế nào để em có thể trở lại là người con gái vô tư yêu đời như ngày trước?
Theo TTT/Phununews
Đêm tân hôn, lời bác sĩ thông báo khiến tôi chao đảo Nghe bác sĩ nói mà tôi chao đảo, 200 triệu cho cuộc hôn nhân. Một cái giá quá đắng. Tôi thừa nhận mình là một gã đàn ông khờ khạo. Dù đã hơn 30 tuổi nhưng tôi chưa từng biết đến cơ thể đàn bà. Không phải vì tôi không có nhu cầu mà vì tôi vẫn giữ nguyên cách nghĩ của mẹ...