Chuyện của Mai Phần 6
Rõ ràng tui còn yêu Sang rất nhiều, nhưng ở bên cạnh người khác còn quan hệ. Tui thực sự nhơ nhuốc. Em định chỉ tìm hiểu Vinh bên cạnh, giúp tui vượt qua cú sốc. Nhưng không ngờ mọi việc đi quá xa như vậy. Tui không còn gì rồi. Tui thực sự mất Sang rồi. Tư cách yêu anh còn không có.
- Em sao vậy? Ra đây đi.
- Em không sao, em tắm rồi ra.
- Ra đi, anh đợi.
Tui khóc nhiều lắm, ra 2 mắt sưng húp. Anh hỏi tui :
- Em sao vậy?
- Em không sao.
- Anh biết, nhưng từ từ em sẽ quen thôi.
Anh ôm tui, tui cũng ôm anh. Từ nay tui sẽ học cách quên anh và tiếp nhận người đàn ông này.
- Anh Vinh, từ nay em sẽ là một người bạn gái đúng nghĩa. Em sẽ quên người đó.
- Uh, anh hiểu. Anh yêu em.
Tui dần nguôi ngoai vết thương lòng, nhưng tui vẫn yêu anh. Tui biết rõ đối với Vinh là cảm kích nhưng tôi cố tiếp nhận tình yêu này. Ngoài mặt tui tỏ vẻ yêu thương, nhưng đêm về tui vẫn nhớ Sang da diết. Nói về Vinh, anh có cửa hàng thời trang ở Quận 3. Ba mẹ anh ở Mỹ. Cuộc sống anh tự do, tự tại. Anh nói sau này cưới sẽ sống bên Mỹ. Nhưng tui nào biết, tương lai thì không có, mà nỗi đau đớn ập tới không ngờ.
Tui và Vinh quen nhau được 3 tháng thì chỉ quan hệ từ lúc đó tới nay. Tui phát hiện mất kinh nên đi khám. Đúng là ông trời trêu người tui, tui có thai 7 tuần. Tui hụt hẫng lắm, đối với người tui yêu thì tui không có, tui xài ngừa thai. Người tui không yêu thương gì lại được ông trời ban tặng cho 1 đứa con. Từ lúc chia tay anh tui cũng ngưng thuốc. Nên khi nhớ lại sau lúc quan hệ với Vinh thì tui không mua thuốc khẩn cấp uống kịp. Giờ lại có 1 sinh linh có lẽ ông trời muốn tui và Vinh là duyên phận. Tui báo cho Vinh biết, tui có thai. Thấy Vinh ngập ngừng nhưng rồi vẫn vui vẻ.
- Em nhạy vậy sao? Anh đưa em đưa em đi mua đồ bổ cho con nhé.
Video đang HOT
- Anh nói vậy là sao? Anh cứ nói thẳng?
- Không có gì, tại anh thấy mới quan hệ 1 lần mà em đã dính, anh cũng có chút bất ngờ chứ không gì cả.
- Chứ không phải anh sợ không phải con anh sao? Tui biết anh nghĩ gì. Nhưng lúc tui và anh ta thì tui không uống thuốc nên sẽ không có chuyện mang thai. Lúc chia tay tui đã không uống thuốc. Và rồi quan hệ với anh, nên tui có. Nhưng giờ anh nghĩ vậy thì tui và anh chấm dứt,con của riêng tui.
- Em sao vậy, thực sự anh không có,,
Tui lên xe, chạy về nhà. Đúng là khốn nạn mà. Tui phải làm sao? Tưởng đâu yên phận. Vậy mà giờ lại như thế này. Tui điện thoại cho Ái, kể nó nghe mọi việc.. Nó hẹn tui chạy qua nhà nó. Vì giờ chỉ có 2 mẹ con nó ở nhà.
- Mày ngu dại vậy hả Mai ?
- Tao không biết, tao không ngờ 1 lần lại dính. Lúc đầu nó hơi ngập ngừng nhưng tao nói trước đó tao với Sang quan hệ, tao có ngừa thì nó tin. Giờ tao làm sao đây ? Mẹ với anh Hai tao mà biết chắc tao chết mất. Chắc tao không thể giữ con bên mình nữa rồi.
- Không được nói vậy. Chuyện gì cũng có cách giải quyết hết. Mày mà phá thai là tao giết mày. Mày không nuôi được thì đẻ em bé ra tao nuôi luôn. Coi như con tao rồi mày có chồng khác cũng được. Bỏ đi 1 sinh mạng, tội không rửa sạch đâu.. ( Ái khóc)
- Tao bế tắc lắm rồi. Tao mệt mỏi quá.
Tui ngất bất tỉnh. Ái gọi điện thoại cho Tuấn, kêu bác sĩ qua nhà xem sức khỏe cho Mai. Bác sĩ nói thai yếu cần bồi bổ và nghỉ ngơi, tránh đi lại và vận động mạnh.
Lúc đó, Ái kể Tuấn nghe hết mọi việc rồi quyết định là cho Mai ở lại và chăm sóc, giấu luôn mẹ và anh Hai Mai. Rồi Ái điện thoại về nhà cho mẹ Mai, nói là Ái bệnh, cần Mai qua chăm sóc giúp. Sắp xếp tất cả rồi Ái mướn thêm người giúp việc theo giờ để tiện chăm sóc cho Mai.
Mai tỉnh dậy thì thấy tin nhắn và cuộc gọi nhỡ.
- Anh gọi tui làm gì ?
- Anh không có ý đó đâu. Anh xi nem cho anh ở gần mẹ con em. Không lẽ em muốn con mình không có cha sao em. Tội con lắm em ơi.
- Tui cần thời gian suy nghĩ.
Tui bước sang tháng thứ 2 của thai kỳ, tui nôn ọe nhiều lắm. Cũng hên là có vợ chồng Ái bên cạnh chăm sóc cho tui. Vinh thì vẫn nhắn tin hỏi han, đòi gặp tui nhưng tui chưa đồng ý. Tháng thứ 3 của thai kỳ trôi qua. Tui đau đớn khi nghĩ về Sang. Chắc anh thấy thất vọng về con người như tui lắm. Rồi tui quyết định up 1 tấm hình thai kì mình lên facebook với stt là Chào mừng con đến bên mẹ. Tui biết Sang sẽ xem được nên mới làm thế, cho Sang tìm được hạnh phúc mới. Nhưng tui quên 1 điều là Anh Hai có facebook tui. Sau khi up lên Fb thì mẹ tui điện thoại:
- Mày đang ở đâu? Mày có bầu với ai? Tại sao mày như vậy hả con ơi. Trời ơi, nhục quá, nhục quá nhục mà. ( Mẹ khóc nhiều lắm).
- Mày đang ở đâu hả Mai, anh Hai giết chết mày.
- Con xin lỗi mẹ, xin lỗi anh Hai.
Nói rồi tui cúp máy kể cho Ái nghe.
Theo Afamily
Vừa cưới xong đã được bố mẹ chồng giao sổ đỏ của căn biệt thự 10 tỷ cùng với một điều kiện không ngờ
Sau bữa cơm trưa, bố chồng tôi có về qua nhà. Khoảng đầu giờ chiều, tôi nghe cô giúp việc gõ cửa bảo xuống dưới nhà ông bà có việc cần hỏi...
Ngày tôi đi lấy chồng, bố mẹ mừng lắm vì tôi - đứa con gái tuổi băm cuối cùng cũng đã đồng ý xuất giá, lại lấy được vào gia đình danh giá, đàng hoàng, có chức có quyền.
Tôi và anh gặp nhau qua mai mối, ấn tượng của tôi về anh là anh khá thư sinh và hiền lành, ít nói.
Chúng tôi nhanh chóng hẹn hò rồi làm đám cưới sau đó không lâu.
Điều kì lạ là buổi tối đêm tân hôn, thay vì tâm lý háo hức mong ngóng như các chú rể khác (giống như bọn bạn tôi vẫn kể), anh có vẻ không mấy hào hứng và chỉ nói rằng hôm nay anh uống nhiều nên mệt quá, anh muốn ngủ một giấc thật sâu.
Nghe chồng nói vậy, tôi phì cười. Chắc tại do anh không uống được rượu, hôm nay lại phải tiếp khách đông quá nên mới mệt như vậy. Thôi để cho anh ấy ngủ lấy lại sức, kẻo ốm cái lại khổ.
Chúng tôi dự định nghỉ tuần trăng mật ở Phú Quốc. Sáng hôm đó, sau khi ăn sáng xong, mẹ chồng còn hỏi tôi đã sắp xếp xong hết hành lý và đồ đạc cho hai đứa tối nay bay chưa. Tôi nói đã chuẩn bị xong rồi vì bọn con cũng không mang đi nhiều đồ, chỉ quan trọng có chiếc máy ảnh và ít quần áo thôi. Chồng tôi đến công ty xử lý nốt một ít giấy tờ quan trọng trước chuyến đi.
Sau bữa cơm trưa, bố chồng tôi có về qua nhà. Khoảng đầu giờ chiều, tôi nghe cô giúp việc gõ cửa bảo xuống dưới nhà ông bà có việc cần hỏi cô.
Tôi e dè bước xuống cầu thang, trong bụng chột dạ nghĩ hay là mình đã làm gì sai mà bố em lại bảo ngồi nói chuyện thế này.
- Con ngồi xuống đi.
- Dạ.
- Đây là chìa khóa và sổ đỏ của căn biệt thự nhà mình tại ...phố... cách đây 10 km.Từ nay, bố mẹ giao quyền sử dụng toàn bộ cho con.
- Dạ, con. Tại sao bố mẹ lại làm như vậy ạ. Bố mẹ muốn chúng con ở riêng ạ? Hay vì con đã làm việc gì có lỗi...
- Không, con không làm điều gì có lỗi cả. Mà lỗi ở bố mẹ.
- Kìa, bà, sao bà lại như thế. Bà để yên tôi nói cho nó rõ. Bố chồng đột nhiên quắc mắt nhìn mẹ.
Còn mẹ chồng tôi thì cứ thế nước mắt trải dài.
Vừa cưới xong đã được bố mẹ chồng giao sổ đỏ căn biệt thự 10 tỷ cùng với một điều kiện là... (Ảnh minh họa)
Bố mẹ muốn nói cho con biết luôn, bởi trước sau gì thì chắc chắn con cũng sẽ biết. Thằng An (tên chồng tôi), thực ra nó có chút vấn đề về giới tính, có thể nó sẽ không thích con đâu. Nhưng vì sự tồn tại của tập đoàn - cái sự nghiệp mà bao năm nay bố và từ thời ông bà đã rất vất vả và khó khăn mới gây dựng được, nên bố không thể nào tán thành chuyện nó yêu người đồng giới được. Bố xin lỗi vì đã không nói trước với con. Nhưng bố mong trong 5 năm đầu, con có thể ở bên cạnh nó, tuyệt đối không được ly dị. Sau đó, con có thể ly hôn hoặc đi bất kì đâu con thích.
Tôi như chết điếng khi nghe lời bố chồng nói. Lẽ nào đây lại là sự thật ư?
Căn biệt thự này, con có thể chuyển đến đó ở bất kì lúc nào con muốn, miễn là không ai biết bọn con đang sống cách ly và không ai biết sự thật này. Nếu con làm tốt, bố sẽ cho con nhiều hơn nữa.
Tôi òa lên khóc nức nở. Lẽ nào cuộc hôn nhân mà mọi người chúc phúc tôi, nói rằng tôi là cô dâu may mắn nhất trên đời lại ra nông nỗi thế này. Tôi phải sống sao đây bên người chồng gay kia. 5 năm ư, liệu tôi có đủ kiên nhẫn không? 5 năm và căn biệt thự 10 tỷ ư? Không, tôi không thể. Bởi từ khi quen anh, tôi đã xác định lấy anh không phải vì tiền mà bởi tình yêu và sự gắn bó. Vậy mà, tôi đã yêu một anh chàng gay sao?
Theo Afamily
Tôi thật nhơ nhuốc quá, làm sao xóa đây? Đúng là ở đời không ai biết trước được điều gì, giờ đây tôi cảm thấy mình nhơ nhuốc quá. Chúng tôi thân thiết nhau từ thời cả hai còn độc thân. Ngày tôi chập chững bước vào nghề anh là người trực tiếp hướng dẫn, dìu dắt chỉ dạy tôi từng ly từng tí. Anh quý tôi và tôi cũng vậy nhưng...