Chuyện cô bé lần đầu đi “giải quyết hậu quả”
Xóm trọ buổi chiều về ít người: “Bọn chị đi liên xoành xoạch còn thấy không chịu nổi nữa là em, lần đầu hả?”. Cô bé mặt lo lắng: Vâng! Chị tiếp lời: “Em thấy đàn ông tồi không? Cứ ăn nằm với người ta xong rồi bỏ bê”.
Cô bé không biết nói gì, cúi mặt xuống lau nước mắt… Giọng an ủi lại cất lên “Khổ thân em mới ra trường, công việc chưa ổn định nên cẩn thận, sau này còn đẻ nữa đấy. Chị cho em số điện thoại của bác sĩ, em gọi điện hỏi… bà này chị quen, làm nhanh không đau mà lại rẻ nữa”. Cô bé bấm số: “Cô ơi! Cháu “chậm” khoảng 1 tháng, “làm” hết bao nhiêu cô?”. Lập tức giọng bác sĩ ngọt ngào cất lên: “Cô lấy 2 trăm, 4h đến nhé, uống nhiều nước để còn làm”
Thiết lập cuộc hẹn, cô bé chuẩn bị lên đường. Trước khi đi cô còn được chị hàng xóm dặn: “Bác sĩ ai cũng hỏi, đã đẻ chưa? Chồng con thế nào? Đó là lời khuyên luôn đúng nhưng em phải bịa ra: “Cháu mới cưới, chưa có điều kiện nên… nếu em đi cùng người yêu thì phải nói là chồng, còn không em sẽ bị lấy giá cắt cổ”. Giờ cô bé mới biết được mẹo của những người đi giải quyết hậu quả liên xoành xoạch này và các vị bác sĩ cũng nắm được điểm yếu của nạ.n nhâ.n: sợ gia đình biết.
Đến giờ hẹn. Phòng chờ tuy đã hết giờ làm việc nhưng vẫn đông, người ra kẻ vào tất cả đều nhằm mục đích: “giải quyết” cho nhanh. Bác sĩ vẫy cô bé: “Nào vào đây cô khám tay cho. Chết! Thai cháu to đấy. Cháu đi siêu âm luôn đi, về làm cho yên tâm”. Cô bé sợ xanh mắt mèo, lồm cồm bò dậy, đi siêu âm kèm theo lời tri ân của bác sĩ: “Cháu bảo là siêu âm phát hiện thai sớm nhé (mất 50.000 thôi) nếu không họ lấy cháu đắt đấy.
Trong thời gian chờ bác sĩ về nhà nấu vội nồi cơm cho chồng con, tôi liếc nhìn những ca đã “giải quyết” xong qua những tờ kết quả trên bàn. Thai nhiều nhất chín tuần, nhỏ 4 – 6 tuần, còn cô bé thì 8 tuần.
Cuộc ngã giá bắt đầu khi bác sĩ nhìn kết quả. Vẫn giọng nhẹ nhàng đó cất nên: “Cháu ơi, thai cháu to. Như cháu nói qua điện thoại là “chậm” 1 tháng thì cô chỉ lấy cháu 2 trăm nhưng giờ “chậm” tới 2 tháng thì cô bắt buộc phải lấy cháu 4 trăm. Đồng ý để cô còn cho ngậm thuố.c, làm nhanh kẻo tối. Chỗ cô toàn khách quen, cô lấy cháu giá đó là hữu nghị rồi”. Mặt cô bé nhăn nhó nhưng cũng dứt khoát: “Thế cũng được cô ạ, làm cho cháu với”. Và những đồng tiề.n nhăn nhúm được móc trong túi ra trao vào tay thánh nhân của người sa cơ lỡ vận…
Video đang HOT
Một lúc sau, nghe tiếng cô bé va.n xi.n: “Cô ơi, làm nhẹ nhàng mà “sạch” giúp cháu nhé, cháu còn phải đẻ nữa”. Và lời hứa “Yên tâm chỉ 5 phút là xong”. 3 phút sau: “Ối cô ơi! Nhẹ giúp cháu”. Lúc này thì giọng bác sĩ không còn nhẹ nhàng nữa: “Cháu đừng kêu, gân người lên, cô không làm được đâu”. Đúng 5 phút, chạy vào thấy cô bé mặt cắt không ra giọt má.u, chân tay run lẩy bẩy nhưng nó cố kéo nắm tay tôi: “Em không biết những người cứ nói yêu em nhưng em không biết họ yêu em như thế nào?”. Câu hỏi đó liệu tôi và em có thể trả lời được không? Lòng tôi sắt lại. Ai có thể trả lời em được khi chính em là người trong cuộc. Tôi biết có rất nhiều lý do khách quan và chủ quan dẫn đến phải đi “giải quyết” nhưng tôi chắc một điều: Chúng không được hình thành là do những người tạo ra chúng chưa có khả năng chịu trách nhiệm với những việc mình làm…
Cô bé cắt ngang suy nghĩ của tôi: “Đau quá chị ạ! Em thề sẽ không có lần thứ hai đâu”. Tôi nghĩ người kia chắc sẽ không cho em có cơ hội lần hai. Thật trớ trêu cho người nặng lòng với tình yêu như em và kẻ bạc như người… Tôi nắm tay em thật chặt: “Cố lên em! Rồi cuối cùng em sẽ gặp được người yêu em thật lòng và em sẽ hạnh phúc”. Lời an ủi đó vô nghĩa khi em cắt lời: “Em không biết đến bao giờ em mới gặp được người yêu em thật lòng”. Tôi chỉ biết nhìn em, thì thầm: “Số phận mà em”.
Tôi cũng hiểu vì sao càng ngày việc sinh con lại khó vậy. Và tôi cũng không ngạc nhiên khi nghe được cuộc trò chuyện của các cụ trong quán nước trước cổng bệnh viện: “Giờ không quan trọng “có” trước hay sau, cứ mẹ tròn con vuông, có cháu bế là được rồi”…Âu đó cũng là sự thấu hiểu của các cụ cho tình yêu của lớp trẻ hiện đại.
Theo Gia đình
Khốn khổ chồng bụng to "lò xo" ngắn
Từ sau đám cưới càng ngày chị Hương càng chán nản với cái chứng bụng phệ của chồng.
Khó chiều vợ vì "lò xo" ngắn
Gặp chị Hương tại một Bệnh viện Phụ sản ở phố Bạch Mai, chị than thở lấy chồng được vài năm nay nhưng chưa biết "lê.n đỉn.h" ở phụ nữ là cái gì. Mỗi lần vợ chồng quan hệ tìn.h dụ.c, chị Hương cố gắng làm sao cho xong chuyện. Chị cũng không chú ý đến cảm giác của mình mà tâm lý "chiều chồng" là chính.
Gần đây, chị Hương cảm thấy ngột ngạt vì chồng chị đã vượt kỷ lục lên 107 kg. Kể về chồng mình, chị Hương cho biết anh làm nghề lái xe cho một cơ quan nhà nước. Công việc của anh cũng chẳng khác nào một thư ký nam. Anh ta phải tiếp khách cho sếp, đỡ rượu cho sếp... "Hồi mới yêu, anh ấy chỉ khoảng 80 kg nhưng lấy nhau về rồi càng ngày anh ấy càng béo trong khi chỉ cao 1,68m. Bụng của chồng tôi như người bầu 9 tháng sờ chỉ có mỡ. Tôi liên tục bảo anh giảm cân, tập thể dục nhưng không ăn thua" - chị than thở. Đã vậy, chồng chị Hương còn rất lười vận động nên chuyện vợ chồng anh ta cũng không khỏe.
Thời gian gần đây, mỗi lần "giáp lá cà" với chồng, chị Hương lại muốn thở hắt ra. Nguyên nhân là chị không chỉ phải đỡ một trọng lượng hơn tạ mà cái bụng anh còn "vượt mặt", căng tròn như cái trống. Khi chị Hương còn chưa thấy khoái cảm ở đâu thì anh ta đã nằm vật ra như người vừa cầy xong cả mẫu ruộng.
Gần đây, chị hay né tránh chồng trong chuyện ấy. Chồng chị nghi ngờ có người đàn ông khác nên ghen tuông. Cực chẳng đã, chị Hương đành khai thật rằng, chị nghĩ gì về cái chứng bụng to như cái trống của anh. Lúc đó, chồng chị Hương mới chú ý đến thân hình của mình và đúng là khi anh đứng, cúi xuống anh không nhìn được cái chân của mình ở đâu.
Ngày càng nhiều quý ông bị vùi mất "cậu nhỏ"
Bác sĩ Hưng tư vấn cho bệnh nhân.
Bác sĩ Nguyễn Bá Hưng phòng khám sản khoa Bệnh viện An Thịnh chia sẻ về chứng bệnh bụng to, "lo xò" ngắn của nhiều quý ông. Theo bác sĩ Hưng, "lò xo" ngắn là chứng vùi dươn.g vậ.t. Là tình trạng dươn.g vậ.t có kích thước hình dạng bình thường nhưng bị che lấp bởi tổ chức da. dưới da hay mỡ ở mu. Bệnh thường gặp chủ yếu ở những người béo phì do mỡ tích đọng ở mu quá nhiều, lớp mỡ này xệ xuống và che lấp dần dươn.g vậ.t.
Do lớp mỡ ở phần mu quá nhiều dưới áp lực của trọng lượng (tư thế đứng ngồi) lượng mỡ này bị chảy xuống và xen vào giữa bìu hơn nữa do tổ chức da ở dươn.g vậ.t và bìu lỏng lẻo nên khối mỡ này ngày càng chèn ép sâu vào cơ quan sin.h dụ.c gây da dươn.g vậ.t bị vùi và da bìu bị co dúm lại. Một số trường hợp do phẫu thuật có yếu tố làm giãn da thành bụng, dính các tổ chức cân cơ ở vùng bẹn bùi qua thời gian có thể do ít quan hệ tìn.h dụ.c nên dươn.g vậ.t ngày càng bị co kéo và lấp vào bên trong.
Có sự khác nhau giữa người lớn và tr.ẻ e.m do người lớn lượng mỡ tích đọng ngày càng nhiều làm cho bệnh ngày càng nặng thêm, còn tr.ẻ e.m thì ngược lại do quá trình đồng hóa cao, kèm theo lượng nội tiết tố testosterone tăng dần theo tuổ.i do đó lượng mỡ bị thừa bị tích đọng sẽ chuyển thành năng lượng hoặc tổng hợp nên khối cơ nên sự bệnh lý vùi dươn.g vậ.t ở trẻ ngày càng giảm.
Nhìn bên ngoài trường hợp nặng thấy lớp mỡ mu xệ xuống vùi lấp dươn.g vậ.t hoàn toàn vào trong chỉ để lộ nhúm da nhăn nheo, quan sát xuống bìu thấy lớp mỡ choán phần lớn diện tích da bìu, ép da bìu xếp khít lại với nhau. Khám thấy dươn.g vậ.t nằm sâu trong lớp mỡ, đẩy lớp mỡ lên hoặc kéo dươn.g vậ.t ra thì vẫn thấy dươn.g vậ.t kích thước bình thường, kích thích cho dươn.g vậ.t cương thì mới lộ rõ dươn.g vậ.t.
Lớp mỡ phủ lấp cơ bìu và ép da bìu săn lại thu nhỏ diện tích nên rất khó khám tin.h hoà.n và các thành phần trong bìu như thừng tinh, ống dẫn tinh, mào tin.h hoà.n... Hiện nay có nhiều phương pháp điều trị như mổ bóc bỏ lớp mỡ thường áp dụng cho người lớn ngoài vấn đề thẩm mỹ còn giúp cải thiện vấn đề về tìn.h dụ.c, gia.o hợ.p được tốt hơn...
Theo VNE
Đêm tàn của những đau thương (P.16) Mỗi giây phút qua đi, cô đều hạ độc cho tình yêu của chính mình. Cô nằm cạnh anh, lặng lẽ vuốt sống mũi của anh, mỉm cười. Ở gần anh thế này thật là thích, cô chỉ có một chút thời gian hạnh phúc với anh thôi. Thấm thoắt, thời gian đã phóng đi, bốn tháng qua rồi, cô chỉ còn tám...