Chuyện chưa kể về người nhà giàn giữ biển
Ăn trên sóng biển, ngủ gối đầu lên sóng, đối đầu với sóng dữ và bão tố giữa trùng khơi là công việc thường nhật của những người lính nhà giàn DK1 giữ biển cho Tổ quốc.
Vượt lên gian khổ, tất cả họ đều vui vẻ, sẵn sàng hy sinh để giữ bằng được biển của quê hương, chủ quyền của Tổ quốc…
Xa vợ 1/4 thế kỷ
Tôi đã gặp PGS – TS Phạm Ngọc Nam – Chủ nhiệm thiết kế công trình nhà giàn tại thềm lục địa phía nam của nước ta. Vừa từ vùng biển đóng chân của các nhà giàn trở về, ông Nam hối hả chuẩn bị tài liệu để báo cáo khi ông và những đồng đội của minh vinh dự được nhận Giải thưởng Hồ Chí Minh về hạng mục công trình quân sự năm 2012. Ông Nam cho biết, thực tiễn chiến tranh vệ quốc của dân tộc, đối phương tấn công ta phần lớn là từ đường biển nên cần bảo vệ Tổ quốc vững chắc từ hướng biển.
Ý tưởng xây dựng nhà nổi được Đô đốc Giáp Văn Cương – đô đốc đầu tiên của lực lượng Hải quân trình lên Bộ Quốc phòng và Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng (nay là Chính phủ). Đề tài được thông qua, ông Nam được giao làm chủ nhiệm thiết kế. Ngày 6/11/1988, đoàn khảo sát đã vượt sóng ra thềm lục địa để thăm dò và lấy tên là DK1 có nghĩa là dầu khí 1, còn các giàn khoan là DK2. “Đây là tầm nhìn chiến lược của Bộ Chính trị, Trung ương Đảng. DK1 là đỉnh cao của chiến lược phòng thủ biển, bảo vệ đất nước từ hướng biển” – ông Nam nói.
Các nhà giàn chốt giữ trên bãi san hô ngầm ở thềm lục địa phía nam, khu đặc quyền kinh tế, thuộc Đặc khu Vũng Tàu – Côn Đảo, để bảo vệ tài nguyên của đất nước. Đây là công trình có một không hai vì các nhà khoa học trên thế giới đều thừa nhận chinh phục biển cũng khó chẳng kém gì bay vào vũ trụ. Kể từ ngày đi khảo sát để đóng các nhà giàn, cho tới bây giờ đã tròn 1/4 thế kỷ, ngần đó năm ông phải xa vợ con.
Ông tâm sự, hết khảo sát đến thiết kể thi công, rồi lại gia cường, đóng mới, giờ đã có 3 thế hệ nhà giàn, lúc nào tôi cũng lênh đênh trên biển. Mọi công việc gia đình, nuôi dạy 3 con nên người, thành đạt đều một tay vợ tôi làm cả. Có những lúc con vào viện mà mình phải khoác ba lô lên đường, đành để vợ chăm con một mình… Bà Vỹ – vợ ông Nam, là con gái Hà Nội gốc, nay đã ở cái tuổi sắp 70, chỉ cười và nói: “Biết làm sao được, Tổ quốc cần thì mình phải chấp nhận thôi. Tôi không làm được những điều như ông nhà tôi đã làm, nhưng lúc nào cũng động viên để nhà tôi làm cho tốt nhất. Vì nhà giàn, vì đất nước, nếu cần, tôi sẵn sàng chờ đợi hết cả cuộc đời”.
Hoãn việc trăm năm. Đi cùng chúng tôi trong chuyến biển vừa qua có thiếu úy Nguyễn Văn Cường, mới 24 tuổi. Lần đầu ra nhà giàn làm nhiệm vụ, Cường cũng say sóng nghiêng ngả, nhưng chẳng thấy anh kêu ca hay phàn nàn một câu nào khi bị sóng hành. Cường nhận nhiệm vụ ra làm chính trị viên nhà giàn DK1-16 cũng tương đối bất ngờ, nên những dự định trăm năm của mình đành phải gác lại.
Thiếu úy Nguyễn Văn Cường đã gác chuyện trăm năm của mình vì nhiệm vụ của Tổ quốc.
Video đang HOT
Cường tâm sự” Quê em ở Hà Tĩnh, bố em mất sớm. Em và Dung yêu nhau được 7 năm rồi, chúng em gặp nhau từ khi đi thi Đại học Sư phạm Huế, nhưng sau đó em lại chọn Trường Sĩ quan chính trị để theo học. Ra trường, em nhận nhiệm vụ ở Tiểu đoàn DK1, Dung cũng vào Vũng Tàu làm giáo viên cấp 3.
“Chúng em đang chuẩn bị cưới, nhưng đùng một cái em nhận được lệnh đi làm nhiệm vụ, thế là chỉ kịp đi đăng ký kết hôn rồi hoãn lễ cưới lại. Cái hôm hoãn cưới, bọn em cũng hơi buồn, nhưng biết làm sao được, khi đã là lính DK rồi thì lúc nào cũng sẵn sàng ra biển. Ngay trong đơn vị em, trước kia có những anh cưới xong, cô dâu về nhà 3 ngày rồi mà chú rể vẫn lênh đênh trên biển vì gặp bão. Lần này em ra biển nhưng rất yên tâm, vì Dung không phải đơn độc một mình, vì ở thành phố biển này, vợ em cũng đã có gia đình họ hàng, có đơn vị và có cả những người đồng đội của em ở bên cạnh những lúc khó khăn” – người lính trẻ trải lòng.
Sau những ngày ở biển về, tôi liên lạc với cô giáo Dung, khi nói về việc hoãn lễ cưới để cho Cường đi biển, cô chỉ cười và nói: “Chúng em biết phải gác việc lứa đôi lại vì nhiệm vụ, vì đất nước mà. Chúng em còn trẻ, em chỉ mong anh ấy lúc nào cũng làm tròn nhiệm vụ”.
Giữ biển bằng trái tim
Có đặt chân lên nhà giàn DK1 mới cảm nhận được nó nhỏ bé biết nhường nào giữa biển khơi, và cả sự nhòm ngó của các thế lực thù địch. Nhưng kể từ khi những nhà giàn này được định vị, thì lớp lớp chiến sĩ Hải quân Vùng B đã nhiều lần vượt qua sự hung hãn của biển khơi và cả những âm mưu thù địch. Bởi họ đã giữ biển, giữ nhà giàn bằng chính trái tim mình.
Trong cái đêm duy nhất chúng tôi được nghỉ lại trên nhà giàn DK 1- 18, giữa tiếng sóng đại dương ầm ùa, thiếu tá Nguyễn Đăng Hùng trút tâm sự của mình qua những vần thơ hết sức mộc mạc: “Và từ đó những người con của biển/ Lại tới đây lấy sóng làm nhà/ Cho hạt cát cũng mang hồn Tổ quốc/ Tổ quốc ở nơi này có tên gọi DK…”.
Đời người lính hải quân ở nhà giàn, hầu như không có phút nào không phải đối mặt với sóng gió. Ở nước ta có bao nhiêu cơn bão, thì nhà giàn lĩnh trọn ngần đó lần bão đổ. Và chính những cơn bão ác nghiệt đó đã nhiều lần cướp đi sinh mạng những người lính nhà giàn.
Vừa chống chọi với cơn bão số 1 xong, đại úy Cao Đức Cảnh – Chính trị viên nhà giàn DK1-17 tâm sự: Chuyện bão đối với nhà giàn là đương nhiên, nhưng ứng phó với bão như thế nào để không rời bỏ vị trí chiến đấu là cả một nghệ thuật và lòng quyết tâm.
Nhớ lại những giờ phút đương đầu với bão, đại úy Cảnh kể: Trên nhà chúng tôi có Trạm khí tượng Huyền Trân. Nhận được tin cơn bão số 1 có đường đi phức tạp, sức gió mạnh cấp 9, giật cấp 12, DK1-17 nằm ngay trên đường đi của bão, cấp trên cũng chỉ đạo căn cứ vào tình hình, nếu thấy mất an toàn thì thực hiện phương án xuống tàu trực tránh bão. Chúng tôi đã tiến hành hội ý và ra quyết tâm bám trụ nhà giàn đến cùng, dù sóng to gió lớn thế nào cũng không được rời vị trí chiến đấu, vì rất có thể đối phương sẽ lợi dụng tình hình thời tiết này để xâm nhập lên nhà giàn…
Sau đó chúng tôi triển khai những phương án ứng phó đã được huấn luyện, chuẩn bị từ trước. Ngày 7.1, bão đổ bộ xuống khu vực nhà giàn, ban đầu chỉ là những con sóng cao khoảng 7m đánh từ từ vào nhà giàn, nhưng đến 21 giờ thì bão ập tới. Từng đợt sóng to như trái núi bổ vào nhà giàn, sóng đánh đến tận sàn công tác cao khoảng 20m so với mặt nước biển, nhà giàn rung lắc liên hồi. Trước sức gió bão lớn như vậy, trung tâm chỉ huy Vùng 2 đã lệnh cho chúng tôi xuống tàu tránh bão để đảm bảo an toàn.
Nhưng toàn nhà giàn đã quyết tâm xin bám trụ lại, phát huy tinh thần quyết tử bảo vệ nhà giàn của những đàn anh đi trước. Sau một đêm hoành hành với những trận sóng đánh tới tấp, sáng hôm sau bão yên, người thì an toàn, nhưng nhà của chúng tôi cũng tơi tả, nhiều vật dụng của anh em cũng bị sóng gió cuốn đi… Sau cơn bão, DK1-17 nhận được lời tuyên dương của lãnh đạo Vùng 2 vì đã quyết tâm vượt qua bão dữ…
Thiếu tá Nguyễn Đăng Hùng – chỉ huy nhà giàn DK 1- 18 tâm sự: Sống ở nhà giàn là khắc nghiệt nhất vì toàn bộ ăn trên sắt, ngủ trên sắt, nhưng đối mặt lớn nhất là sự thiếu thốn tình cảm. Cứ mỗi khi tết đến anh em chỉ thèm gọi một tiếng mẹ ơi, bố ơi, nhưng cũng chẳng liên lạc được về nhà. Nhưng đã là lính nhà giàn rồi chúng tôi luôn tự hào là những người bảo vệ phên giậu của Tổ quốc. Với các chiến sĩ ở đây, tổ quốc chỉ bình dị là sự bình yên của DK chứ chẳng phải là một sự xa xôi khó định hình nào đó…
Theo 24h
Có các anh nơi đầu sóng
Tháng này đúng mùa biển động. Từng con sóng bạc đầu liên miên không dứt. Bão mới tan, sóng gió có giảm nhưng ở cấp 6, cấp 7 và ẩn chứa sự thịnh nộ của biển khơi. Sau 40 tiếng lênh đênh trên biển, sáng 15-1, tàu HQ-624 đã đến cụm nhà giàn Phúc Tần. Giữa biển khơi, những giọt nước mắt rơi trên những gương mặt sạm đi vì nắng gió trong Lễ tưởng niệm các anh hùng liệt sỹ đã hi sinh trên thềm lục địa phía nam Tổ quốc...
Lễ tưởng niệm anh hùng liệt sỹ đã hi sinh tại thềm lục địa phía nam Tổ quốc tại cụm Phúc Tần sáng 15-1
Những người lính trên tàu HQ 624
Cứ mỗi độ xuân về, Hải quân vùng B, lữ đoàn 171 lại tổ chức các chuyến tàu mang hàng, quà tết ra chúc tết cán bộ, chiến sỹ, công nhân tại các nhà giàn. Tàu HQ-624 xuất phát từ Hải đội 812, Vũng Tàu đưa cánh phóng viên chúng tôi cùng những cán bộ, chiến sỹ ra thay ca tại nhà giàn DK1. Với những con sóng cấp 5, cấp 6 tàu luôn bị lắc, trong đoàn nhiều người lử đi vì say sóng. Thế mới biết người lính hải quân vất vả thế nào. Một cabin chỉ có 6 giường, nhường chỗ cho chúng tôi các thủy thủ trên tàu chuyển xuống nằm sàn. Rồi chúng tôi lại nhường giường cho các chiến sỹ ra nhà giàn thay ca đợt này. Càng ra xa, sóng càng dữ dội, sự vất vả cũng tăng theo, thế nhưng những người lính trên tàu HQ-624 vẫn luôn tươi rói. Có lẽ trong các lực lượng, lính hải quân là người cười nhiều nhất. Càng khó khăn họ lại càng lạc quan, không bao giờ do dự. Không chỉ có vậy, đến bữa ăn các anh đến từng cabin xem ai trong các phóng viên say sóng để đưa từng quả trứng, cái bánh mỳ và động viên chúng tôi cố ăn để lấy sức.
Không chỉ thường xuyên vận chuyển hàng hóa, cũng như các tàu khác của Lữ đoàn 171, tàu HQ-624 còn thường xuyên trực bảo vệ khu vực các nhà giàn và ăn tết ngoài biển cũng là chuyện đương nhiên. Đại úy Trần Quang Đông, thuyền trưởng tàu HQ-624 cho biết 2 năm qua anh đều ăn tết ngoài biển. Riêng trong năm 2012, Đại úy Đông đi làm nhiệm vụ 10 tháng rưỡi trên biển, với quãng đường khoảng 10.000 hải lý (gần 19.000 km). Lấy vợ được 5 năm nhưng do đi công tác thường xuyên nên anh chị vẫn chưa có kế hoạch sinh con. Đã chở hàng tết ra nhà giàn nhiều lần nhưng đây là lần đầu anh chở thêm đoàn công tác có các nhà báo, đại diện các địa phương. Anh tâm sự: "Người lính hải quân chúng tôi, vất vả không ngại, sóng gió thành quen. Nhận nhiệm vụ quan trọng lần này, tôi và các anh em trên tàu đã làm thật kỹ công tác chuẩn bị. Và đặc biệt trong chuyến tàu này còn có sự hiện diện của các cơ quan dân chính đảng khắp cả nước, từ Hà Nội đến tận mũi Cà Mau. Điều này làm chúng tôi thật sự xúc động. Anh em trên nhà giàn chắc chắn sẽ rất vinh dự và ấm lòng hơn, vững tin hơn".
Tàu HQ-624 đã nhiều lần tham gia chở hàng tết và các phóng viên ra các nhà giàn DK1. Trong những chuyến đi đó có không ít những kỷ niệm khó quên với Thượng úy Lưu Công Hiền, Thủy thủ Trưởng. Như năm 2007, khi ra trực bảo vệ các nhà giàn, tàu có chở thêm 5 con lợn. Đến tháng thứ 3, lợn bỗng chửa và đau đẻ, thủy thủ trên tàu trở thành bác sỹ thú y bất đắc dĩ, và đỡ đẻ thành công một lứa 7 chú lợn con. Đặc biệt năm 2009, khi ra đến nhà giàn, do sóng to không thể tiếp cận nhà giàn, phóng viên Mi Lăng, báo Tuổi Trẻ đã khóc rưng rức, nhất quyết đòi lên nhà giàn bằng mọi giá. Các phóng viên, đặc biệt là các chị em khi đi thì say sóng, có cái gì trong người thì cho ra hết ấy vậy mà khi về ai cũng quả quyết sẽ đi lần nữa, nhất định sang năm gặp lại. "Chúng tôi không thể nào quên những kỷ niệm, tình cảm sâu sắc đó. Không chỉ vậy những hình ảnh đó sẽ mãi theo người lính chúng tôi như nguồn động lực để phấn đấu không ngừng nghỉ, luôn đứng trên ngọn sóng, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ", Thượng úy Lưu Công Hiền cảm động.
Tàu HQ-624 neo tại cụm Phúc Tần chuẩn bị chuyển quà tết ra nhà giàn
Nghĩa trang liệt sỹ giữa trùng khơi
Trước yêu cầu nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển, đảo trong giai đoạn mới, theo quyết định của Hội đồng Bộ trưởng, ngày 5-7-1989, Cụm Kinh tế - Khoa học - Dịch vụ trên thềm lục địa phía Nam được thành lập. Hơn 23 năm qua các thế hệ cán bộ, chiến sỹ Hải quân mà trực tiếp là cán bộ, chiến sỹ Tiểu đoàn DK1- Lữ đoàn 171 nay là Vùng 2 Hải quân, là con em của các tỉnh, thành phố trong cả nước có mặt, làm nhiệm vụ vinh quang trên các Nhà giàn thuộc thềm lục địa phía Nam muôn vàn khó khăn, gian khổ và khắc nghiệt.
Chiều ngày 4-12-1990, chiến sỹ Nhà giàn DK1/3 Phúc Tần phải đối mặt với cơn bão số 10 có sức gió giật trên cấp 12 đổ bộ vào khu vực Nam Biển Đông. Dưới sự chỉ huy của Trung úy - Trạm trưởng Bùi Xuân Bổng và Thượng uý - Chính trị viên Trần Hữu Quảng, các anh đã ra sức chống chọi với bão tố. Song, đêm đen ập xuống, bão mỗi lúc một mạnh lên, nhà giàn bị quật đổ cuốn trôi cả 8 cán bộ, chiến sỹ xuống biển và 3 đồng chí đã anh dũng hy sinh. Thượng úy Nguyễn Hữu Quảng đã động viên đồng đội đoàn kết, bám sát để hỗ trợ nhau chống chọi với sóng dữ. Trong cận kề giữa sự sống và cái chết, anh đã nhường chiếc phao cứu sinh cá nhân và miếng lương khô cuối cùng của mình cho người chiến sỹ yếu nhất, nhường sự sống cho đồng đội, rồi thanh thản đi vào lòng biển sâu thẳm.
Năm 1998, cán bộ, chiến sỹ Nhà giàn DK1/6 Phúc Nguyên đã kiên cường chống chọi trước sự hung dữ và tàn khốc của cơn bão số 8. Nhà giàn bị nghiêng lắc, rung chấn dữ dội...nhưng các anh vẫn kiên trì bám trụ, giữ vững thông tin liên lạc với Sở chỉ huy, bình tĩnh, dũng cảm, kiên cường chống chọi với những trận cuồng phong giữa đêm đen mịt mùng, với tinh thần còn người, còn nhà trạm, quyết bám trụ đến cùng... nhưng sức người có hạn, nhà giàn bị đổ, cả 9 cán bộ, chiến sỹ bị hất tung xuống biển và trôi dạt nhiều ngày trên biển. Lực lượng cứu hộ đã làm hết sức mình, nhưng Đại uý, Trạm trưởng Vũ Quang Chương, Chuẩn úy Lê Đức Hồng, Chuẩn úy Nguyễn Văn An đã anh dũng hy sinh, các anh đã vĩnh viễn hóa thân vào sóng, nước đại dương... Chuẩn uý Nguyễn Văn An ra đi, để lại nỗi đau vô bờ nơi người vợ trẻ và đứa con nhỏ mới chào đời chưa kịp nhìn mặt bố. Trước lúc hy sinh, Chuẩn uý Lê Đức Hồng đã cố gắng đến cùng để giữ vững thông tin liên lạc. Khi nhà giàn DK1/6 Phúc Nguyên bị đổ, anh chỉ kịp gửi lời chào "Vĩnh biệt đất liền" rồi thanh thản ra đi, để lại người mẹ già, người yêu trẻ và bao người thân dằng dặc nhớ thương nơi miền quê xa vắng... Đó là những người con ưu tú của Hải quân nhân dân Việt Nam đã dũng cảm hy sinh để bảo vệ chủ quyền biển đảo. Máu các anh đã hòa vào nước biển. Mộ các anh là những con sóng bạc đầu sừng sững kiên trung giữa biển trời Tổ quốc.
Đứng giữa trùng khơi, trong phút mặc niệm linh thiêng, mắt chúng tôi đều cay xè. Sự hy sinh của các anh thật thanh thản mà rất đỗi vinh quang. Song để lại phía sau là nỗi đau tột cùng của gia đình, đồng bào, đồng chí để lại nỗi nhớ khuôn nguôi của những người thân, trong ký ức thơ ngây của những đứa con hằng ngày đau đáu bên cánh cửa đợi trông. Nỗi đau ấy không gì có thể bù đắp. Từ đau thương ấy, ngày nay Nhà giàn đã vững chắc hơn, có thêm những công trình mới phục vụ đời sống vật chất, tinh thần và văn hóa được phủ sóng truyền hình, sóng điện thoại... ánh điện ngày đêm toả sáng lung linh... Tiếp bước các anh, đêm ngày vẫn đang có những người con ưu tú từ khắp mọi miền đất nước khắc phục mọi khó khăn, luôn chắc tay súng bảo vệ chủ quyền thiêng liêng nơi thềm lục địa phía nam. Bài thơ của một chiến sĩ hải quân dường như nói thay tâm nguyện của các anh.
Ngỡ ngưng bom đạn chiến trường
Mà sao sinh tử vẫn thường xảy ra
Trong cơn hồng thủy phong ba
DK1-Bản hùng ca lưu đời...
Hương trầm quyện gió tỏa quanh
Vòng hoa đất mẹ dệt thành huân chương
Sống không mưu lợi tầm thường
Hồn thiêng thanh thản ở nơi vĩnh hằng...
DK1 là tên viết tắt của Cụm Kinh tế - Khoa học - Dịch vụ. Hệ thống nhà giàn DK1 được xây dựng với nhiệm vụ nghiên cứu khoa học và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ ở thềm lục địa, khu đặc quyền kinh tế ở phía Nam Tổ quốc. 23 năm nay, những người con thương yêu của đất nước vẫn hàng ngày vượt qua muôn trùng khó khăn nơi đầu sóng ngọn gió để luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Với họ mùa xuân nơi nhà giàn luôn là niềm tự hào, thiêng liêng nhất.
Theo ANTD
Mang Xuân tin yêu đến nhà giàn Sáng 13-1, tại Vũng Tàu, Vùng B Hải Quân đã tổ chức 2 chuyến tàu HQ 624 và HQ 626 chở đoàn công tác đi chúc tết, tặng quà cán bộ, chiến sỹ các nhà giàn DK1 dịp xuân Quý Tỵ. Tàu HQ-624 sẽ đi chúc tết các nhà giàn Cụm Tư Chính, Phúc Nguyên, Quế Đường, Huyền Trân, Ba Kè tàu HQ-636...