Chuyện chưa kể từ cô vợ ‘Một ngày ta chán nhau’ gây bão mạng
‘Thế đấy, có những quãng thời gian chẳng cần người thứ ba thì cuộc sống vợ chồng cũng bế tắc đến mức muốn tống khứ ra khỏi cuộc đời nhau…’, Nhữ Thị Thảo viết.
Với tựa đề ‘Một ngày ta chán nhau’, đoạn tâm sự chân thành, ý nghĩa và sâu sắc này là của một người vợ mới trải qua sóng gió hôn nhân khi đứng trước ngưỡng cửa ly hôn đã khiến chị em ’sốt xình xịch’ vì đó cũng có thể là nỗi lòng của họ.
Tính đến thời điểm hiện tại, ngay sau khi đăng tải bài viết đã thu hút hơn 22.000 lượt yêu thích và 11.000 lượt chia sẻ.
Ảnh minh họa
‘MỘT NGÀY TA CHÁN NHAU!
Có một thời gian vợ chồng mình không thể cười với nhau sau những cuộc cãi vã được nữa. Điều mà trước đây chỉ to tiếng vài phút sau là đã cười nhăn nhở. Đến khoảng ấy lại là sự im lặng, im lặng đến ngột thở. Chẳng ai có thể nói được với nhau lời tử tế. Tránh mặt nhau, ngay cả giấc ngủ cũng không muốn chạm. Chỉ cần nói với nhau một câu cũng đủ gây ra một cuộc khẩu chiến.
Mình nói rất nhiều lần rằng, với mình im lặng là chết. Và lúc ấy thì vợ chồng mình đang chết thật. Cứ thế kéo dài đến cả tháng trời, trong khi bình thường ngay cả khủng hoảng tồi tệ nhất cũng chỉ ngày thứ 3 là vợ chồng lại ôm nhau ngủ. Vậy mà suốt 1 tháng chẳng ai có thể nhìn nhau một cách bình thường. Cảm giác như chỉ muốn biến mất khỏi cuộc đời nhau một cách sạch sẽ nhất.
Và rồi một buổi tối, chồng mình ngồi gõ lạch cạch cả tiếng, rồi in ra bản ĐƠN XIN LY HÔN đưa mình. Chồng mình nói:
- Giải thoát cho nhau đi em. Anh sắp không chịu nổi rồi.
Chẳng thế hiểu được lý do vì sao, ngay cả bản thân mình cũng nghĩ đến điều ấy nhưng là đàn bà vẫn còn muốn giữ gia đình tròn vẹn cho con nên cứ sống như vậy đi. Mình không ngạc nhiên, bình thản cầm bút ký: Tôi đồng ý!
Chồng mình im lặng cầm lá đơn cho vào cặp. Trong lá đơn nói rõ sẽ chia đôi con cho nhau. Mỗi người nuôi một đứa. Cả đêm hôm ấy, vợ chồng mình không ngủ. Mắt mình ráo hoảnh, chẳng thể nghĩ đc gì cho ngày mai. Còn chồng mình – anh ấy bật khóc nấc lên từng tiếng.
Lần đầu tiên mình nhìn thấy những giọt nước mắt chua chát của anh ấy. Dường như cố gắng kìm lại nhưng không được, rồi anh bật dậy lao vào nhà tắm, không nhớ là ở trong ấy bao lâu, chỉ biết lúc trở ra mắt đã đỏ ngầu. Mình hỏi:
- Sao anh khóc, đây chẳng phải là ý của anh sao. Sao còn đau khổ chứ. Em đồng ý giải thoát theo ý anh, anh còn muốn gì.
Chồng mình nhìn lên ánh mắt vật vã:
- Anh thương con, rồi hai đứa sẽ mỗi đứa một phương, không được ở cạnh nhau nữa. Anh sẽ rất nhớ con!
Rồi anh ấy ôm ghì lấy Bột, cố nén tiếng nấc. Mình đứng bật dậy, cố không để mình khóc theo. Khi cuộc sống đã đến mức chẳng thể dung hoà được nữa, ra đi là điều cần thiết. Chẳng phải vì ai, chẳng vì ai phản bội ai, chỉ vì chúng ta đã không thể vượt qua những áp lực cuộc sống.
Mình cũng đã từng nói với anh ấy: Con người mình buông bỏ hay nắm giữ đều rất quyết liệt. Anh ấy hiểu điều ấy. Và chồng mình khoá facebook. Ai tinh ý có thể thấy một thời gian mình viết gì cũng không tag anh ấy vào nữa. Bọn mình ly thân, mỗi đứa một phòng. Mình nhắn cho chồng mình :
- Anh đừng bỏ facebook, em muốn nhìn thấy con, anh siêng up ảnh con nhé, hàng tuần sẽ cho hai anh em gặp nhau 1 lần. Xin lỗi vì chúng ta đã không thể giữ được tình yêu này.
Mình khóc. Ngày hôm sau ấy, chồng mình đi làm nhắn tin về rằng:
- Anh đi làm và đã nộp đơn lên toà án. Họ hẹn 15 ngày nữa gặp nhau trên toà để giải quyết. Thời gian ấy chúng ta tạm thời ly thân, sau đấy anh sẽ thuê nhà giúp cho em và con.
Mình nhắn lại lạnh lùng:
- Không cần đâu, em sẽ đi luôn, em tự lo được.
Video đang HOT
Hôm ấy trở trời con lại ốm, mình thu xếp đồ rồi nói với mẹ chồng là đưa cháu đi Hà Nội khám bệnh. Chuyện sau này êm xuôi sẽ nói sau. Chồng mình chuyển vào tài khoản riêng của mình, rồi nhắn:
- Anh sẽ gửi thêm sau
- Ok anh, em và con đi bây giờ.
Đã có lúc đôi vợ chồng trẻ chán ghét cuộc hôn nhân của mình
Chồng mình im lặng. Mọi thứ đã hoàn tất cho một cuộc chia ly. Chẳng cần lý do gì cả, chỉ là không thể ở bên nhau được nữa. Mình gọi taxi, ôm con vào lòng, vô thức, cứ đi đã rồi tính. Nửa đường thì con lên cơn sốt, rồi nôn trớ trong xe, mặt tái đi. Ngoài trời giữa những ngày rét đậm.
Mình hối lái xe chạy nhanh về Bệnh viện Nhi Trung ương. Trời bắt đầu tối thì có mưa, bế con chạy vào viện, mưa và gió táp vào mặt lạnh buốt, cố ôm lấy con mà lòng cay đắng. Tại sao mọi thứ lại trở nên như thế, tình cảm 6 năm qua, những khó khăn đã từng, những yêu thương ngọt ngào đã qua giờ chỉ cần ngoảnh mặt đi là hết sao?
Một mình tay ôm con sốt, tay làm thủ tục. Con khóc, bác sĩ hỏi người nhà đâu, ra bế con. Lúc ấy trong đầu nhớ về những ngày hai vợ chồng đưa con đi khám. Đứa bế con đứa chạy lăng xăng lo việc. Con khóc đứa bế đứa dỗ, động viên nhau. Quay sang bên cạnh, mọi người đều đủ bố mẹ bên cạnh con. Mình ứa nước mắt.
Hình như chúng ta đã sai ở đâu đấy. Hình như chúng ta đang làm khổ nhau và con vì cái ích kỷ của bản thân. Tay xách nách mang, vừa ôm cho con ti vừa chạy, nước mắt lã chã. Cái hình ảnh lúc ấy chắc chẳng thể nào quên. Con bị viêm phế quản, bác sĩ cho thuốc rồi về. Mò vào túi lấy điện thoại, hơn 20 cuộc gọi nhỡ và 5 tin nhắn của chồng mình. Đồng hồ đã gần 22h đêm.
Anh ấy nhắn:
- Em nghe máy đi!
- Em và con đang ở đâu?
- Anh sai rồi, em cũng sai rồi.
- Em về đi.
- Em ở đâu, anh đi đón!
Mình không kìm được nữa, khóc nức nở ở hành lang bệnh viện. Gọi lại cho chồng mình.
- Em bắt xe cho con về nhà luôn nhé, về thấy tủ quần áo của em trống không, chẳng thấy em ngồi ở giường như mọi ngày, anh thấy sợ quá. anh gọi em mãi mà em không nghe. Anh lại càng lo, cứ nghĩ dại.
….
- Về đi, mai anh đi rút lại đơn.
Mình hiểu tâm trạng của chồng mình, có lẽ cũng như mình lúc này. Mình tắt máy, lòng bớt nặng, sau tất cả, mình cần về. Tình yêu vẫn ở đấy, chỉ là chúng ta mải lo quá nhiều thứ mà trót hết kiên nhẫn cho một mối quan hệ. Cơm áo gạo tiền quên đi mất chúng ta còn tình yêu cần gìn giữ.
Về đến nhà hơn 12h khuya. Cả nhà đã ngủ, còn chồng mình ngồi đấy, đón lấy con rồi bảo:
- Em qua quán ăn bát cháo đi cho ấm (quán cháo ngay sát nhà).
Mình làm theo vì bụng lúc này đã rống tuếch. Xong xuôi vào phòng, đặt con xuống giường, hai vợ chồng nhìn nhau hồi lâu, mình bật khóc, chồng mình ôm lấy mình rồi nói:
- Thôi, không sao đâu. Vợ ngủ đi không mệt rồi. Ổn rồi, ổn rồi …
Sau 1 tháng im lặng là cái ôm ổn rồi của chồng!
Thế đấy, có những quãng thời gian chẳng cần người thứ 3 thì cuộc sống vợ chồng cũng trở nên bế tắc đến mức muốn tống khứ ra khỏi cuộc đời nhau bằng lá đơn ly hôn như vậy. Cuộc hôn nhân nào dù có tốt đẹp đến mấy cũng phải có đến trăm lần người trong cuộc muốn ly hôn, cũng phải đến vài chục lần muốn ‘giết chết’ đối phương.
Vì chúng ta ai cũng có khuyết điểm. Sống chung một nhà là đã lột trần nhau toàn diện từ thể xác đến tính cách, nhiều khi có cảm giác hối hận vô cùng vì lấy nhau. Mình chắc các bạn cũng có cảm giác vậy ở một giai đoạn nào đấy. Thắng được cái khoảng thời gian BỘC LỘ này thì chúng ta sẽ THẤU HIỂU và HẠNH PHÚC. Nếu không sẽ vĩnh viễn mất nhau ở tuổi trẻ, đánh mất tất cả những năm tháng đã yêu thương và cần có nhau đến mức nào!
Cái gì trong cuộc đời cũng có giá của nó hết. Giá của cái nắm tay lúc về già là bao nhiêu dông bão của tuổi trẻ. Hy vọng mỗi chúng ta đều nghĩ được khi muốn chấm dứt hãy nghĩ về những lý do khiến chúng ta bắt đầu! Nghĩ về những phút giây hạnh phúc bên nhau!
Giờ thì ôm người đàn ông bên cạnh ngủ đi thôi’.
Sau tất cả, cặp vợ chồng trẻ lại có thể dựa vào vai nhau
Sau vài giờ đăng tải, status trên nhanh chóng gây sự chú ý của nhiều người. Chưa đầy 48 tiếng, câu chuyện ý nghĩa này nhận được hơn 20.000 lượt like, 12.000 lượt share và gần 5.000 bình luận từ cư dân mạng.
Đa phần là những bình luận bày tỏ rung động, nói rằng họ đều khóc sau khi đọc đến tận dòng cuối cùng, hoặc có nhiều người kể lại chuyện của chính mình, tương tự như vậy. Còn lại thì đủ cung bậc cảm xúc, băn khoăn, ngẫm nghĩ về những gì người vợ trẻ đúc kết sau lần chia ly lặng lẽ ấy.
Rơi nước mắt nhiều nhất có lẽ là chị em phụ nữ, bởi họ dễ đồng cảm với chủ nhân viết câu chuyện trên. Mặt khác, khá đông chị em đã từng ở trong hoàn cảnh hôn nhân trên bờ vực tan vỡ ít nhất một lần, nên họ dễ xúc động khi nhìn thấy chính mình trong quá khứ.
Một bà mẹ trẻ tên Phượng Bùi đã phải thốt lên rằng ‘Thật sự là đã rơi nước mắt. Đôi khi mình thấy hạnh phúc của mình nó cũng quá mong manh!’. Facebooker Trang Nhung: ‘Vẫn còn độc thân đây nhưng đọc xong cũng rớt nước mắt. Sau này liệu có tìm được người chồng biết suy nghĩ, yêu thương mình thế này không? Chán nhau thật rồi có thể quay lại như ban đầu không?’…
Các ông chồng cũng tham gia bàn luận khá sôi nổi, tỏ ra suy ngẫm, như ông bố trẻ Phạm Minh: ‘Liệu khi bế tắc, lòng tự cao và ích kỷ dâng lên, có mấy ai bình tĩnh, nghĩ thấu đáo được như đôi vợ chồng này’. Và khá nhiều chàng trai tag tên bạn gái, vợ mình, ‘chạy’ theo mấy câu nói tâm đắc trong câu chuyện như ‘khi muốn chấm dứt hãy nghĩ đến những lý do lúc bắt đầu’, ‘giá của cái nắm tay khi về già là bao nhiêu dông bão của tuổi trẻ’…
Chỉ là một mẩu tâm sự bình thường của người phụ nữ, mà lại khiến cả trăm nghìn người xôn xao, đem ra đong đếm lại tình yêu của chính mình.
Gia đình nhỏ lại rộn rã tiếng cười như trước
Trò chuyện với bà mẹ hai con Nhữ Thị Thảo – ‘tác giả’ của status ‘Một ngày ta chán nhau’ đang gây bão khắp mạng xã hội, chị tỏ ra rất ngạc nhiên xen lẫn hồi hộp:
‘Không ngờ chia sẻ vu vơ của mình lại được mọi ngươi quan tâm, đồng cảm đến vậy. Mình viết lúc 23h, sau khi nằm tâm sự với chồng. Hai đứa nhắc lại những ngày mới yêu, rồi tự dưng anh hỏi: Hôm ấy mà anh không gọi thì em bỏ anh đi thật đấy à?
Vậy là tự dưng cảm xúc những ngày ấy tràn về và mình chia sẻ lại lên trang cá nhân, như thói quen mọi ngày. Xong hai vợ chồng ôm nhau ngủ. Sáng hôm sau sờ đến điện thoại mình giật nảy hết cả người khi thấy thông báo (cười)’.
Chị Thảo là một bà mẹ khá nổi tiếng, từng ra mắt một cuốn sách về cuộc hôn nhân hạnh phúc của mình với bút danh Thảo Xù. Chị thường viết những mẩu chuyện nhỏ kể về đủ thứ trong cuộc sống hàng ngày, với lối viết giản dị, vui vẻ nhưng lại bộc lộ nhiều quan điểm sâu sắc, ý nghĩa.
Vợ chồng chị sống tại Phú Thọ, cưới nhau đã được 6 năm, có 2 bé con dễ thương, bụ bẫm. Chồng chị được nhiều người nhận xét là khá đẹp trai, ôn hoà, yêu thương vợ con, sống tình cảm. Vợ chồng chị Thảo đều có tính đơn giản và thoải mái, xem nhau như bạn, có chuyện gì cũng chia sẻ được với nhau, nên suốt bao năm qua lần nào giận dỗi cũng nhanh chóng làm lành. Có con thì cuộc sống vất vả hơn nhưng vẫn giữ được tình cảm như ngày đầu.
Nói về nguyên nhân của lần ly hôn ‘hụt’, bà mẹ trẻ xinh đẹp kể lại: ‘Khi có 2 con, cuộc sống cần nhiều thứ phải lo hơn, nên mình lao vào kinh doanh. Thời gian dành cho chồng ít đi. Lúc đầu anh có nói cho mình biết cảm xúc hụt hẫng khi mình không quan tâm anh như xưa nữa. Vậy mà mình thì nghĩ kệ đi, bởi còn bận nhiều thứ khác.
Thế rồi anh cứ giận dỗi, nói chuyện xong mình lại ham việc, lại quên mất cảm xúc của anh. Cứ thế, đến khi mỗi sáng thức dậy không còn hôn nhau trước khi đi làm nữa. Đêm thì mình cứ mải miết làm tận khuya, vợ chồng xa nhau dần. Mình thì trách anh không hiểu cho vợ. Anh thì trách mình không dung hoà được công việc và tình cảm. Sau cùng dẫn đến mâu thuẫn đến mức im lặng, và mọi thứ ngày càng tệ…’.
Người vợ trẻ thừa nhận sự vô tâm của mình đã khiến chồng tổn thương
Còn về những thay đổi trong cuộc sống vợ chồng sau ‘bi kịch ly hôn’, bà mẹ trẻ cười dịu dàng:
‘Giây phút trở về với nhau, bọn mình đã thức trắng một đêm, nhìn lại hết mọi chuyện. Mỗi người bớt cái tôi đi một chút, nghĩ cho nhau một chút. Thế nên mới nói cơm áo gạo tiền làm người ta quên mình còn tình yêu cần gìn giữ. Anh sống tình cảm lắm, nên sự hờ hững của mình khiến anh tổn thương.
Giờ anh đã hiểu công việc của mình và mình cũng cân đối được 3 thứ: Công việc, con cái và anh. Nếu được lựa chọn lại, mình chỉ ước có thể gặp chồng sớm hơn. Anh thực sự rất tốt, thậm chí biết mình hay ghen, anh luôn chủ động hạn chế các mối quan hệ không cần thiết từ khi chúng mình trở thành bạn đời của nhau.
Những gì anh làm luôn khiến mình yêu anh hơn, nên thời điểm chán nhau dẫn đến ly hôn, khi con ốm, mình nhớ lại anh thường chăm sóc con hết, bỗng dưng ký ức hiện về, mình thấy sợ hãi và hối hận. Thật may là chồng đã gọi điện và bọn mình có cơ hội bên nhau lần nữa’.
Theo Afamily
Lời trái tim: Nếu một ngày ta... chán nhau
Mỗi lần sắp cùng nhau đi ra ngoài, nhìn vợ bới tung nhà để tìm thẻ xe, mắt kính mà vở kịch chỉ còn mười lăm phút nữa là bắt đầu, chồng chỉ muốn đập đầu vào tường chết quách cho rồi.
Sau đây là tâm sự của chàng trai Ngọc Hiếu với gia đình nhỏ vừa tròn 2 tuổi của mình:
'Có nhiều lúc chúng ta nhìn nhau chán ngán. Những hân hoan của sự bắt đầu đã qua, bỏ lại hai kẻ trơ trọi với sự ngám ngẩm bắt đầu dâng lên tận cổ.
Hồi mới quen tính lơ đãng của vợ đáng yêu kinh khủng. Chồng tha hồ có cơ hội nhắc nàng nhớ đem theo áo mưa, nhớ cất thẻ xe vào ví. Bây giờ mỗi lần sắp cùng nhau đi ra ngoài, nhìn vợ bới tung nhà để tìm thẻ xe, mắt kính mà vở kịch chỉ còn mười lăm phút nữa là bắt đầu, chồng chỉ muốn đập đầu vào tường chết quách cho rồi.
Những điều ngày xưa mình chấp nhận dễ dàng, thậm chí là thích thú, bây giờ trở nên cực kỳ ám ảnh. Ngay cả ưu điểm của đối phương cũng thành một thứ gì đó thật kệch cỡm khó chấp nhận.
Ông bà mình nói: 'Thương nhau cau sáu bổ ba. Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười', là có vẻ hơi rạch ròi yêu ghét rồi đó. Nhiều khi có ghét nhau đâu, nhưng ngán nhau thì cau sáu vẫn còn chẻ ra làm mấy mươi như thường.
Chi bằng tìm vui trong cái sự chán ấy. Vợ nói hươu nói vượn, thì mình chú ý nghe nhạc trong quán cà phê thay vì nghe vợ nói. Vợ bới tung nhà cửa thì mình đứng chơi game, quan sát làm chi cho bực mình. Chỉ là, hãy đừng đứng dậy bỏ đi, hãy đừng sập cửa. Chúng ta có thể không nhìn nhau, không nghe nhau nói, nhưng đừng buông tay nhau ra....
Cuộc sống gia đình luôn là những mảnh ghép đơn lẻ, và những mảnh ghép ấy có trở nên sống động, chất chứa nhiều yêu thương hay không thì tùy thuộc vào sự chia sẻ, cảm thông của mỗi người.
Tiếp theo sau đây mời các bạn cùng lắng tâm sự thật dễ thương của bạn Thanh Mỹ muốn nhắn nhủ với chồng.
'Này anh, khi mình là vợ chồng, em muốn ngày ngày dậy hơi sớm một chút, dẫu em ngủ không đủ giấc thì em vẫn muốn vợ chồng mình ăn sáng ở nhà, một bữa sáng ấm cúng đón chào một ngày mới.
Khi mình là vợ chồng, em thích chồng em ăn mặc tươm tất, từ đầu tóc, quần áo cho đến mùi nước hoa để cho con gái trong công ty anh phải ghen tị với em. Kiểu như trông anh 'ngon' thế mà không làm được gì vì anh đã có chủ.
'Khi mình là vợ chồng, em muốn thỉnh thoảng, trong lúc công việc bộn bề, em bỗng cầm điện thoại lên, nhắn tin cho anh, hoặc sign in YM, gửi offline hoặc Buzz anh nếu anh đang online. Chỉ là muốn nói: 'Em yêu anh lắm'. Cứ như khi mình còn đang yêu anh nhỉ?
Khi mình là vợ chồng, anh sẽ phải chọn giữa rửa bát hoặc đi lau nhà, vì em không đủ sức để có thể làm hết. Em sẽ nghiêm khắc với anh vì các đức ông chồng được vợ chiều hay hư lắm.
Nhưng anh biết không, hàng ngày ở công ty, em vẫn khoe với đồng nghiệp của mình là em có một người chồng rất chăm chỉ và biết chia sẻ công việc với vợ, dẫu cho nhiều lúc em nói khản cổ anh mới chịu rời cái tivi để đi phơi quần áo.
Khi mình là vợ chồng, em sẽ chuẩn bị quần áo cho anh đi tắm, rồi em sẽ sấy tóc khô cho anh vì em biết anh cẩu thả, sẽ để tóc ướt mà đi ngủ.
Và em cũng muốn những hôm gội đầu xong, đến gần anh, dí cho anh cái khăn bông to và nói: 'Mình ơi giúp em với!'.
Theo Đất Việt
Nếu bỗng dưng ta chán nhau Ngày xưa khi Thượng đế tạo ra con người sao lại lỡ tay bỏ hạt giống mâu thuẫn vào trong mỗi tâm hồn làm chi để bây giờ nhiều lúc Khương không biết mình muốn gì ở anh. Quan tâm đến Khương quá thì Khương đâm cáu kỉnh. Thờ ơ thì Khương lại trách anh bỏ bê. Mỗi tối đi chơi về, anh...