Chướng mắt với độ chiều vợ thái quá của anh trai
Hai vợ chồng anh tôi công tác ở Hà Nội. Chỉ khi nhà có công việc hoặc đợt nghỉ dài, anh chị mới về quê. Kể thế cũng may, chứ nếu anh chị về thường xuyên thì chắc chắn sẽ trở thành chủ đề đàm tiếu của bà con lối xóm lúc trà dư tửu hậu.
Mà về ít, anh trai tôi đã bị mọi người bảo là “đội vợ lên đầu thờ” rồi. Số là, mỗi khi nhà có việc, cả hai vợ chồng anh cứ nằm trương lên đến bảy, tám giờ sáng chẳng buồn dậy. Có nhắc thì anh bảo, làm cả tuần, ngày nghỉ cũng phải để cho chị dâu được thoải mái. Thì cũng đành! Nhưng lúc chị dâu tham gia nấu nướng, chuẩn bị cỗ bàn, cứ năm, mười phút anh lại ra “kiểm tra” một lần. Làm được khoảng nửa tiếng là anh viện hết các loại lý do để kéo chị đi. Khi thì có điện thoại, khi thì về tìm cho anh đôi tất, cái lược… Anh không muốn vợ vất vả khi tham gia phụ giúp gia đình!
Rồi anh viện lý do là “cô ấy người thành phố lại yếu nên không quen làm việc nặng nhọc”!
Anh chị ít về quê cũng bởi ở quê không được tiện nghi như ở nhà. Kể thế cũng may! Bởi mỗi lần về là cả nhà phải chịu vất vả. Nào là phải dọn chuồng gà, quét chuồng lợn, rửa nhà vệ sinh…, “có mùi” là chị không ở được! Khổ! Tôi với anh sống trong những cái “mùi” ấy hàng chục năm trời có sao đâu? Sao giờ anh lại sợ cái “mùi” ấy khủng khiếp đến vậy?
Anh cho rằng, phải về quê đã là một “thiệt thòi” của vợ rồi. Do đó, không nên để vợ anh “thiệt thòi” hơn nữa! Thế ra, lấy anh cũng là một thiệt thòi của chị ấy?
Video đang HOT
Về quê đã vậy, ở nhà của anh chị ấy tôi càng thấy “toát mồ hôi” về độ chiều vợ của anh trai. Hai vợ chồng anh cùng làm một cơ quan, cùng đi cùng về. Ấy vậy mà, cứ đặt chân về đến nhà là chị nằm dài ra xem ti vi còn anh cặm cụi nấu cơm trong bếp. Anh bảo: “Chị mày mệt để cô ấy nghỉ”! Nhưng chẳng lẽ 10 bữa mệt đến 9,5? Có bữa chị nấu thì anh trở thành… đầu sai. Chị hết gọi anh lấy cái này, chuẩn bị cái kia lại yêu cầu anh dọn mâm, lau bát…
Ngày bình thường đã vậy, lúc chị dâu mang bầu mới thật kinh khủng. Anh bắt mẹ ra để chăm sóc chị. Về đến nhà, chị không phải động chân, động tay đến việc gì. Thậm chí, tắm rửa anh cũng giúp chị tận tình. Chẳng có bất cứ yêu cầu nào của chị mà anh không đáp ứng. Anh bảo, giờ chỉ đẻ có một, hai lần nên phải tạo mọi điều kiện để con cái được hưởng những gì tốt đẹp nhất mới nên người được.
Sau khi chị sinh cháu, anh nhận trách nhiệm bế con suốt đêm để chị ngủ. Tệ cái, hễ cháu tè dầm hoặc phải pha sữa là anh lại gọi tôi. Anh bảo, chị mày sinh cháu mệt lại phải đi làm sớm nên để chị mày nghỉ! Ô hay, chỉ chị ấy phải làm còn tôi thì không phải làm bất cứ việc gì chắc?
Chị dâu cũng được đà lấn tới. Có hôm, anh đi đá bóng cùng cơ quan nên về rất muộn và nồng nặc mùi rượu. Ngay lập tức, chị “đuổi” anh ra ngủ ghế rồi khóc lóc, kể lể hàng giờ đồng hồ. Sự kiện ấy được nhắc đi nhắc lại gần một tháng trời như một lời một cách đầy oán trách. Những lúc ấy, anh chỉ biết cười và xin lỗi rối rít!
Cách chiều vợ của anh tôi vô tình đã tạo ra một bức từng ngăn cách chị với những người thân trong gia đình. Anh cũng làm cho hình ảnh của chị xấu đi rất nhiều. Nếu một ngày nào đó, anh không còn đủ sức để “phục vụ” vợ thì hậu quả sẽ như thế nào? Không hiểu, người chồng “mẫu mực” bây giờ là phải đặt vợ lên đầu để “thờ” như thế hay sao?
Theo VNE
Đau đớn tột cùng vì osin có thai với chồng
Một thời gian sau, đột ngột mẹ chồng chị lên, yêu cầu nói chuyện ba mặt một lời với chị, chị mới bật ngửa. Bà thông báo, cô gái ấy đã có thai với chồng chị...
Trước khi kết hôn, anh chị đã có thời gian sống thử khá lâu. Vì chưa muốn có con nên hai người đã bỏ đi đứa con đầu lòng. Khi cuộc sống đã ổn định, anh chị cưới nhau và muốn có con ngay nhưng càng mong càng không thấy.
Bác sĩ kết luận chị bị vô sinh thứ phát. Chị gần như suy sụp hoàn toàn. Anh động viên, đưa chị ra nước ngoài chữa trị, dù bác sĩ kết luận khả năng thành công không đến 4%. Sau một thời gian dài tích cực điều trị không thấy biến chuyển, hai người tạm gác lại chuyện con cái.
Anh chị dần chấp nhận cuộc sống không con như sự an bài của tạo hóa. Từ ngày đó, anh hạn chế về quê vì sợ ba mẹ than phiền chuyện muộn con. Biết vậy, chị càng thương anh hơn. Đôi lần, mẹ chồng điện thoại, hết than thở đến trách móc nhưng chị không dám kể rõ sự thật. Anh nói, chỉ cần vợ chồng thương nhau là được, anh cũng có một phần lỗi. Chị ngỡ cuộc sống mình sẽ mãi yên bình như vậy, nhưng...
Một lần, anh bị tai nạn giao thông, phải ở nhà điều trị. Việc công ty bận rộn, chị không thể ở nhà chăm sóc anh được. Nhà chỉ có hai vợ chồng, chị đang tính chuyện tìm người giúp việc thì mẹ chồng lên thăm. Bà bảo, chị cứ yên tâm đi làm, bà sẽ ở lại đỡ đần vài tháng. Chưa kịp mừng chị đã chột dạ vì nhiều lần đi làm về, chị thấy chồng và mẹ cứ thì thầm chuyện gì đó, thấy chị là im bặt.
Bà ở được gần hai tuần thì đòi về, dù vết thương của anh chưa khỏi hẳn. Bà hứa sẽ tìm người dưới quê lên giúp việc cho chị. Bà về một tuần, có một cô gái còn khá trẻ tìm đến nhà, bảo mẹ chồng chị giới thiệu lên. Nhìn cô gái xinh xắn, chị không mấy yên tâm, nhưng mẹ chồng gọi điện bảo, cô ấy là bà con trong họ, chị đành đồng ý cho ở lại...
Từ ngày có người giúp việc mới, chị thoải mái hơn nhiều vì không còn phải giữ ý tứ như lúc có mẹ chồng, nhà cửa lại luôn tươm tất, anh được chăm sóc chu đáo. Chỉ có điều, tình cảm vợ chồng cứ nhạt dần. Chị nghĩ, anh bị thương chưa khỏi nên như vậy, chứ chẳng có gì đáng lo.
Một thời gian sau, đột ngột mẹ chồng chị lên, yêu cầu nói chuyện ba mặt một lời với chị, chị mới bật ngửa. Bà thông báo, cô gái ấy đã có thai với chồng chị, tùy chị giải quyết mọi chuyện, bà chỉ cần đứa cháu nội. Chị đưa mắt van nài, anh im lặng ngoảnh mặt đi...
Bao nhiêu năm vợ chồng, giờ chị phải nhận "trái đắng" trong nỗi đau đớn tột cùng...
Theo VNE
Sắp cưới nhưng vẫn là vợ hờ của kẻ khác Hiện tại, tâm lý của em đang rất ổn định, em không biết phải làm như thế nào để thoát ra khỏi những rắc rối vì cảnh vợ hờ hiện tại này mong chị cho em lời khuyên. Năm nay em 25 tuổi, còn 2 tuần nữa thôi là em sẽ lên xe hoa rồi nhưng trong lòng em không được yên. Em...