Chúng ta lặng lẽ đi bên đời nhau
Nhận được tin nhắn của anh, em biết chưa khi nào anh rời xa em thật sự nhưng mình cũng chẳng thể ở bên nhau, anh nhỉ!
Anh à, hôm qua em đã nhận được tin nhắn của anh nhưng em không dám nhắn lại. Vì câu chuyện của chúng ta đã là quá khứ rồi.
Mà không. Em cũng chẳng biết, nó là quá khứ hay hiện tại. Bởi, em vẫn thấy đau nhói nơi lồng ngực mỗi khi nghĩ về anh, nghĩ về những ngày tháng chúng ta đã từng có với nhau.
Giờ anh và em sống hai thành phố khác nhau. Đôi khi em vẫn đọc được những dòng status của anh: ‘Có khi nào giữa dòng đời tấp nập. Ta vô tình đi lướt qua nhau’. Những khi như vậy, em chỉ biết mỉm cười và trả lời lặng lẽ với anh rằng, chắc là không. Bởi anh đã có người mới và em cũng vậy.
Hiện tại của chúng ta đã rất khác.
Chúng ta vì sao lại buông tay? Vì khoảng cách? Vì hết yêu? Hay vì cả hai đứa đều có cái tôi quá lớn. Có lẽ là tất cả anh nhỉ.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Em còn nhớ, những ngày cãi vã mệt mỏi. Anh đã nặng lời khiến trái tim em tổn thương thế nào. Rồi một người mới xuất hiện bên em. Em thì quá yếu đuối, người đó hàng ngày lo lắng, yêu thương em trong khi anh lại ở quá xa. Và rồi, em đã chọn người ấy để quên anh.
Anh không tin rằng có ngày em lại chọn rời xa anh. Anh đã hận em nhiều lắm. Em còn nhớ những cuộc gọi lúc nửa đêm với lời trách móc nặng nề. Em xin nhận tất cả phần lỗi về mình.
Rồi các cuộc gọi thưa dần và em biết, anh đã chấp nhận.
Nói là chia tay, là tạm quên cuộc đời nhau thế nhưng em vẫn dõi theo anh giống như anh đang dõi theo em. Từng dòng status của anh em đều theo dõi.
Em còn nhớ, cái ngày anh có bạn gái mới, anh đưa hình lên, trái tim em đã quặn thắt thế nào. Cả đêm đó, em không ngủ được. Em vội vã lấy điện thoại để gọi cho anh, chỉ để hỏi, điều đó là thật không?
Em ích kỷ quá anh nhỉ. Em cũng chẳng biết vì sao mình hành động như vậy nữa. Rồi em lục tung tất cả những thông tin của c.ô b.é đó. Em như người bị điên với những điều hiện tại đang thuộc về anh.
Anh chỉ im lặng và anh nói: ‘Anh hiểu cảm giác của em, nó giống như anh đã từng trải qua khi em có bạn trai mới. Rồi em sẽ vượt qua thôi’.
Thế đấy, chúng ta đã quá quen thuộc nhau, quen cả những cảm xúc, ứng xử. Em cứ như người mất hồn với những điều hiện hữu. Em chẳng biết, mình sẽ phải làm gì.
Nói yêu để bất chấp giành lại tình yêu thì cũng không phải nhưng nói, cứ làm một người bình thường cùng đi bên cạnh cuộc đời nhau cũng không hẳn. Mọi thứ cứ xáo trộn và em chẳng thể định hình.
Hôm qua, anh nhắn tin cho em với lời nhắn nhủ rằng không được thế này, không được thế kia. Thì ra, anh vẫn đi bên đời em. Nhưng bảo để sống bên nhau như những cuộc tình khác thì cả em và anh đều hiểu, chúng ta không làm được.
Thôi thì, em chấp nhận và cả anh cũng chấp nhận.
Bình yên và hạnh phúc anh nhé.
Theo Tinngan
Lo sợ lấy chồng khi bản thân chưa phải là con gái đảm
Tôi khá vụng về, nấu ăn chỉ biết món cơ bản, không khéo léo trong giao tiếp, ứng xử, hiểu biết còn nông cạn.
ảnh minh họa
Tôi 24 t.uổi, là dân tỉnh lẻ, có người yêu cùng quê gần 3 năm, cho đến bây giờ tình cảm vẫn phát triển tốt. Tôi luôn mong muốn được về quê công tác và cũng vì xác định mối quan hệ nghiêm túc với anh. Giờ tôi đã tìm kiếm được công việc trong một công ty liên doanh, sắp tới sẽ được chuyển về nhà máy ở quê.
Trước đây, gia đình tôi thuộc diện kinh tế bình thường, sau khi bố bị bệnh hiểm nghèo, kinh tế nhà tôi sa sút rất nhiều. Đến nay, bố tôi đã sống chung cùng căn bệnh ung thư vòm họng gần 4 năm. Mẹ tôi vừa báo tin, sau đợt truyền hóa chất vừa rồi, sức khỏe bố có vẻ yếu đi. Tôi cũng cảm nhận bố đang dần rời xa chúng tôi.
Gia đình tôi có 4 anh chị em, tôi là con thứ 2, trên tôi còn một chị năm nay 28 t.uổi chưa lập gia đình. Với điều kiện như trên, mẹ luôn giục hai cô con gái nhanh chóng lập gia đình. Chị gái tôi cũng xinh xắn, có học thức, đang làm phiên dịch viên nhưng không hiểu sao đường tình duyên không được suôn sẻ lắm. Tôi và chị không hay tâm sự nên chỉ đoán chị mới trong giai đoạn bắt đầu tìm hiểu đối phương. Vì vậy, tôi nghĩ nhiệm vụ lập gia đình đang thuộc về mình.
Tôi sắp chuyển về quê công tác như ước nguyện. Công ty mới có chế độ khá tốt, nhân viên sẽ được cấp chỗ ở nên tôi không phải lo nghĩ điều này. Tuy nhiên, chỗ tôi làm là khu công nghiệp, cách xa thành phố nơi bạn trai đang công tác gần 60 km. Nhà bạn trai cũng không ở thành phố nhưng về lâu dài tôi muốn sống ở thành phố để phát triến sự nghiệp, tạo điều kiện tốt nhất cho con cái sau này. Vì vậy, nếu chúng tôi lập gia đình, điều kiện đi lại làm việc cũng vất vả, mặc dù công ty có xe đưa đón hằng ngày từ thành phố đến chỗ làm việc.
Mặt khác, tôi tự nhận thấy mình dù đã 24 t.uổi nhưng suy nghĩ, hành động chưa được chín chắn. Tôi khá vụng về, nấu ăn chỉ biết nấu cơ bản, không khéo léo trong giao tiếp, ứng xử; hiểu biết còn nông cạn. Tôi thật sự chưa đủ tự tin với vai trò của người vợ, người con dâu. Thêm vào đó, dưới tôi còn có hai em trai vẫn đi học. Em trai thứ ba còn ba năm nữa mới tốt nghiệp đại học. Tôi vẫn muốn có thời gian cho gia đình thêm, chu cấp cho các em ăn học và đỡ đần một phần kinh tế cho bố mẹ già. Đến giờ, đi làm đã một năm, tôi vẫn chỉ có chút rất ít vốn liếng, mặc dù thu nhập hơn nửa năm nay thuộc dạng khá so với kinh nghiệm công tác.
Về phần bạn trai tôi, anh hiện làm công chức nhà nước, là con út trong gia đình gia giáo, kinh tế vững hơn nhà tôi nhiều. Nhà anh và nhà tôi cách nhau chỉ 3 km. Anh cũng có nhiều lần nhắc đến chuyện cưới xin và còn nói khi nào tôi chuyển về quê, anh và bố sẽ đến nhà nói chuyện người lớn, cũng không dưới hai lần anh bảo muốn ổn định.
Anh hơn tôi hai t.uổi, khá chững chạc. Tuy nhiên, theo cảm nhận của tôi, anh cũng chưa thật sự sẵn sàng trong chuyện này, chưa thể từ chối những chầu bia sau giờ bóng chuyền hay những ván game với bạn bè. Anh cũng bảo, nếu kết hôn rồi chúng tôi sẽ ở trong khu nhà ở được cấp gần chỗ tôi làm. Nhưng thật sự, tôi rất khó nghĩ nếu để anh đi làm vất vả hàng ngày như thế. Tôi đang nghĩ thời gian đầu sẽ về thành phố ở trọ với anh, sau này khi bầu bí anh sẽ chuyển về khu gần chỗ làm với tôi.
Tôi có nên lập gia đình để bố mẹ yên tâm hay đợi đến khi chín chắn hơn? Cách đây một tháng tôi nghĩ và đôi lúc lo sợ việc phải kết hôn khi mình chưa phải là cô gái đảm đang, khéo léo. Nhưng giờ tôi lại rất phân vân khi tình hình bệnh tật của bố một xấu đi. Tôi rất mong nhận được lời khuyên chân thành từ độc giả. Chân thành cảm ơn mọi người.
Theo TPO
Những cách cực đơn giản giúp bạn trở nên hấp dẫn hơn Luôn tươi cười, biết lắng nghe, không ngừng học hỏi, dí dỏm hài hước... là những cách cực đơn giản giúp bạn trở nên hấp dẫn hơn. Luôn tươi cười Hãy luôn giữ nụ cười trên khuôn mặt của bạn. Khi bạn cười, bạn nhìn sẽ thân thiện hơn và dễ tiếp cận. Mọi người sẽ cảm thấy thoải mái khi tiếp xúc...