Chúng ta hãy dừng lại ở đây khi tình yêu chỉ còn là miễn cưỡng…
“Em đã thôi thương anh từ bao giờ?” “Từ bao giờ anh để ý mà nhận ra?”
- Em đã thôi thương anh từ bao giờ?
- Từ bao giờ anh để ý mà nhận ra?
Chúng ta hãy dừng lại ở đây đi – khi tình yêu chỉ còn là miễn cưỡng…
Em rất yêu anh. Thực lòng rất yêu anh. Như tất cả những cô gái khác yêu người tình của mình say đắm. Có điều, tình yêu không phải lúc nào cũng lớn hơn được nỗi buồn, hoặc sự đau đớn. Có cô gái sẽ chấp nhận tự hủy hoại trái tim mình. Em không còn là cô gái tự hủy hoại trái tim mình. Bởi suy cho cùng, người ta đau đớn vì nhau cũng vì nghĩ đến những kỉ niệm tuyệt vời từng có. Nếu như tình cảm này không cho em thấy mình được yêu thương và tôn trọng, cũng không để lại được hồi ức gì tốt đẹp trong em, thì em ở lại nơi này để làm gì nữa?
Em là thế, thà chịu đau đớn mà dứt trước, còn hơn khi mọi chuyện vỡ lở lại ngập lặn trong tuyệt vọng. Anh từng hỏi tại sao lại như thế, tại sao lại đối xử như thế, chuyện này có gì to tát đâu em. Với anh, có thể chuyện nhắn tin vui vẻ với nhiều cô gái là chuyện hết sức bình thường, và họ khen anh vui tính hài hước cũng là chuyện bình thường, nhưng với em thì không, em có tính sở hữu rất cao, trừ khi em đồng ý cho, nhưng tuyệt nhiên không muốn kẻ khác động vào đồ của em ngay trước mặt em.
À, hình như là em nói sai rồi, anh vốn dĩ có là của em nhưng cũng không là của em hoàn toàn, chúng ta đâu là gì nữa đâu. Đôi lần em nghĩ lại liệu điều này có sai lầm, có sai đường, đến khi chín chắn lại, mới thầm cảm ơn bản thân khoảnh khắc đó đã mạnh mẽ như thế, biết rõ đã có vết nứt, biết rõ là sớm muộn gì cũng vỡ, thì thà em chấm dứt tại đây, để giữ chút tự tôn cuối cùng cho chính mình, để anh không thể kiêu ngạo mà thốt lên: “Anh yêu cô ấy, chúng ta không hợp nhau”. Để ngẩng cao đầu mà bước ra cuộc tình ngu ngốc này với tâm thế của một bà hoàng, yêu được thì dứt được, có thể sẽ đau đớn, sẽ thất vọng, nhưng sau này sẽ không bao giờ trách bản thân bất cứ điều gì sai lầm nữa.
Video đang HOT
Mong cô gái tiếp theo sẽ là cô gái cuối cùng của anh, mong anh đối xử với cô ấy thật tốt, cho cô ấy nhiều hơn cảm giác an toàn và tin tưởng, khiến cô ấy hạnh phúc, và lời cuối cùng, mong anh đừng sống quá tham lam…
Theo Emdep
Tình yêu có kẻ thứ ba, lỗi lầm thuộc về ai?
Hãy tìm lỗi lầm của chính mình, của người ấy. Nếu như cả hai người yêu nhau đến nỗi đi một bước cũng thấy nhớ thì kẻ thứ ba thực chất lại là một con số không.
ảnh minh họa
Đây gần như là một vấn đề không bao giờ cũ đối với mỗi người, mỗi cặp đôi. Khi mà thời nào cũng có những tình yêu tan vỡ bởi một trong hai người không còn cảm thấy đối phương là người mà mình yêu thương nữa. Hoặc một trong hai người yêu một người khác.
Tất cả tình yêu đều được thiết lập trên một cơ sở chung, đó là bản thân phải bị đối phương thu hút. Sau đó họ mới tìm cách đi đến với nhau và bắt đầu bước vào một mối quan hệ. Lý thuyết thì là vậy, nhưng về mặt tình cảm thì nó còn bao la rộng lớn hơn thế. Bởi mỗi người lại có một cách đến với tình yêu khác nhau. Khi họ chạm đến được với tình yêu, thì cái cách đối xử, vun đắp cho tình yêu ấy lại càng khác biệt hơn nữa.
Có câu nói: "Yêu giống như tự mình uống một cốc nước, nóng lạnh ra sao chỉ bản thân mình biết được." Thật vậy, người ngoài nhìn vào sẽ chỉ thấy bạn và họ yêu nhau, họ cũng chẳng cần phải để tâm bạn và người ấy đã mất công sức thế nào mới có tình yêu đó. Cho nên nếu một ai đó muốn tiến tới với người yêu của bạn, thì cũng chẳng lạ lẫm gì. Tình yêu không thực sự là một vòng tròn khép kín, đó có thể là một vòng tròn, nhưng được tạo nên từ muôn vàn dấu chấm nhỏ. Và bạn có chắc chắn bạn đã lấp đầy những dấu chấm để nó trở thành một vòng tròn khép kín hay chưa? Có thể vì chính "sơ hở" mà bạn không để ý lấp vào, đã khiến cho tình yêu của mình xuất hiện kẻ thứ ba.
Chẳng ai chắc chắn được rằng người ấy và mình có thể yêu nhau đến muôn đời. Nhưng tôi được biết, các cặp đôi hạnh phúc là bởi vì họ luôn tin tưởng, và biết tạo ra những khác biệt để đối phương cảm thấy hứng thú với tình yêu của mình.
Cuộc sống đa chiều khiến chúng ta không thể nhìn nổi những mặt tối của vấn đề. Hãy cứ thử tưởng tượng chúng ta yêu một ai đó, ước muốn đầu tiên của chúng ta là muốn người ấy thuộc về mình. Cứ cho điều ấy là sai trái nếu người ấy đã có ai đó để thương, nhưng hãy nếu như chúng ta được họ được đáp lại tình yêu, thì lỗi lầm lúc này không thuộc về chúng ta nữa. Tình yêu của người ấy phải đang gặp vấn đề gì đó mới khiến họ dễ dàng từ bỏ như vậy.
Tôi biết một cặp đôi đã yêu nhau đến bảy năm trời, đùng một cái họ chia tay và cô gái kia có người đàn ông khác. Song, cả hai đều công nhận trước đó tình yêu của họ đã phai nhạt, họ yêu nhau vì tiếc cái bảy năm trời ấy. Cô gái đó nói với tôi lỗi lầm không thuộc về kẻ thứ ba, trong chuyện này, cô ấy mới là người có lỗi nhất.
Tiếp đến, tôi có một cô bạn luôn gặp và yêu những người đàn ông đã có người yêu, cô thổ lộ rằng đôi khi đó chỉ là một cảm tình nhỏ bé không đáng để tâm, nhưng nó lớn lên từng ngày là do người đàn ông ấy luôn có những cử chỉ thân mật, quan tâm đến cô. Anh còn thường tâm sự những chuyện buồn cho cô nữa. Và tôi tự hỏi chính mình, nếu như tôi đã có tình cảm trước đó với họ, hoặc thậm chí là không có, mà ngày nào cũng có một người đàn ông đến thủ thỉ tâm sự thì trái tim tôi có yếu mềm hay không? Câu trả lời đương nhiên là có. Không ai lạnh lùng được trước một người đang bị tổn thương.
Vậy nên kẻ thứ ba cũng có nhiều kẻ thứ ba khác nhau. Nếu như có những người luôn muốn phá hoại tình cảm của người khác thì cũng có những người muốn bỏ chạy song hoàn cảnh của người họ yêu đã kéo họ lại. Chúng ta hãy cất con mắt phiến diện để nhìn một cách toàn diện hơn. Nếu không thể đồng cảm, không thể thương yêu thì cũng hãy thử đặt mình vào những người ấy.
Các cặp đôi thời này không phải đợi từng ngày để gặp nhau, không phải gửi thư tay, không phải chịu những sức ép về định kiến cổ hủ. Họ yêu nhau cuồng nhiệt hơn, táo bạo hơn, liều lĩnh hơn, và cũng vì thế mà nguội lạnh nhanh hơn. Việc quá gần gũi cũng là một nguyên nhân khiến cho cả hai lâm vào tình trạng bế tắc. Bởi họ sống trong tình yêu mà không cảm nhận được tình yêu, được yêu mà lại nghĩ đó là một chuyện bình thường vốn dĩ. Để rồi cuối cùng tự đưa mình vào nỗi cô đơn.
Còn gì đáng thương hơn chuyện cô đơn trong tình yêu? Ai cũng có thể chịu đựng được nỗi cô đơn, nhưng không ai chịu được những cảm giác nuối tiếc về việc được nồng nhiệt như ngày xưa. Đa phần chúng ta chỉ biết yêu, mà không biết tìm cách để làm tăng thêm nó. Khi mọi thứ trở lên bình thường, ta nghĩ rằng tình yêu đã chấm dứt. Rồi kẻ thứ ba xuất hiện, một trong hai người như tìm được cái phao cứu sinh khi tìm lại sự nồng nhiệt yêu đương. Họ được bù đắp nỗi cô đơn, được xoa dịu tâm hồn và được thấu hiểu.
Có người hỏi tôi: Nếu lỗi lầm không thuộc về kẻ thứ ba thì thuộc về ai? Chẳng phải có kẻ thứ ba xuất hiện nên người kia mới thay lòng hay sao?
Bạn đã gặp người bạn yêu như thế nào? Bạn có kiểm soát được việc mình sẽ gặp người đó ở đâu để rồi phải lòng họ hay không? Chúng ta mỗi khi nói đến đây, đều sẽ đổ lỗi cho duyên số. Thế thì tại sao lại không thể coi tất cả những đổ vỡ, sự thay lòng này là do duyên số? Tình yêu càng miễn cưỡng càng khiến cả hai mệt mỏi, nhưng cứ vướng phải người thứ ba thì sự miễn cưỡng ấy lại càng đẩy lên đến đỉnh điểm.
Hãy tìm lỗi lầm của chính mình, của người ấy. Nếu như cả hai người yêu nhau đến nỗi đi một bước cũng thấy nhớ thì kẻ thứ ba thực chất lại là một con số không. Vô nghĩa, vô hình. Còn nếu như bạn thấy tình yêu của mình đã có kẻ thứ ba, bạn không nghĩ rằng mình có lỗi, người yêu mình có lỗi thì cũng xin bạn chấp nhận, tình yêu của hai người đã thực sự không còn. Nếu còn yêu, thì đó nhất định phải là bạn, luôn luôn là bạn chứ chẳng phải là người khác.
Theo Eva
Mẹ tủi thân đòi bỏ đi, vì con rể coi thường 'bà già nhà quê, nghèo khó' Anh chê mẹ lau nhà không sạch, ủi áo quần không thẳng, nấu ăn quê mùa khiến anh nuốt không nổi. Mẹ phải hy sinh rất nhiều cho con. Ảnh minh họa Tôi mồ côi cha từ nhỏ, lớn lên chỉ biết đến mẹ. Mẹ tôi là một phụ nữ nông thôn chất phác, chỉ học đến lớp 7. Để nuôi tôi ăn...