Chung sống cùng người chồng hiện tại chỉ vì để trả ơn, tôi đau đầu tính kế để anh ấy tự động ly hôn
Tôi bế con về nhà ngoại, trở thành một người phụ nữ “tự do” như mong muốn bấy lâu. Nhưng nhìn bóng hình người chồng cũ cô đơn trong căn nhà rộng lớn, lại thấy mái đầu mẹ đã bạc đi trông thấy từ khi nghe tin vợ chồng tôi ly hôn, tôi lại cảm thấy, có phải mình đã sai rồi không?
Tôi là một cô gái cũng có chút nhan sắc, lại cũng duyên dáng, thông minh như mọi người hay nhận xét nên lúc xuân thì có chẳng ít anh chàng sẵn sàng “trồng cây si trước nhà” theo đuổi. Thế nhưng tôi lại chỉ một mực chung tình với anh chàng hàng xóm là “thanh mai trúc mã” đã 10 năm.
Cuối cùng, chúng tôi không đến được với nhau vì tôi buộc phải lấy một người đàn ông khác, chỉ vì “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”. Tôi như một vật hy sinh trong cuộc hôn nhân của chính mình với người đàn ông không có bất cứ tình cảm trai gái gì. Tôi chấp nhận lấy anh, chỉ vì duy nhất 2 chữ “ân huệ”.
Ảnh minh họa.
Cuộc sống giữa chúng tôi 5 năm qua không có bất cứ mâu thuẫn nào lớn, nhưng nó cứ bình thường mà cũng nhạt nhẽo trôi qua như thế. Tôi không cảm thấy tình yêu và bất cứ sự vui vẻ nào trong ngục tù hôn nhân này.
Video đang HOT
Đúng lúc đó, tôi đã gặp một người đàn ông khiến tôi sống lại cảm giác yêu như những thiếu nữ ngày mười tám đôi mươi. Cuộc tình “vụng trộm” càng là thứ làm cho chúng tôi cảm thấy mình trẻ trung và hứng thú hơn bao giờ hết. Tôi luôn thường trực ý nghĩ trong đầu, mình phải ly hôn để đến với người ấy, phải kết thúc sự tù túng của gia đình này.
Tôi đi sớm về muộn với lí do là công việc dạo này đang quá bận rộn, rồi khi về nhà lại chẳng thèm động đến việc nhà mà luôn tỏ ra mệt mỏi, chồng nói một câu tôi cáu 2 câu. Những tưởng anh sẽ tức giận rồi chúng tôi sẽ cãi nhau một trận ra trò, sau đó sẽ mâu thuẫn đến cái nỗi ly hôn. Thế nhưng kịch bản hoàn hảo mà tôi nghĩ ra ấy không thành hiện thực.
Ảnh minh họa.
Anh là một người chồng thấu hiểu và thông cảm hơn tôi tưởng tượng quá nhiều. Anh chỉ lặng lẽ làm mọi công việc nhà mà tôi bỏ bê, cũng nhẫn nhịn trước những khi tôi nổi cơn tam bành. Vì thế, tôi lại càng bực mình và phát điên lên được.
Thế rồi tôi nghĩ ra một cách, đó là để anh hiểu ra rằng tôi đã có người đàn ông khác để tự động rút lui. Không biết lúc đó tôi bị mù mắt hay sao mà lại liều lĩnh và bất chấp đến vậy. Cuối cùng thì như mong đợi của tôi, một ngày, tôi nhìn thấy lá đơn ly hôn đặt trên bàn. Thế tức là sao? Thế tức là giải thoát.
Tôi bế con về nhà ngoại, trở thành một người phụ nữ “tự do” như mong muốn bấy lâu. Nhưng nhìn bóng hình người chồng cũ cô đơn trong căn nhà rộng lớn, lại thấy mái đầu mẹ đã bạc đi trông thấy từ khi nghe tin vợ chồng tôi ly hôn, tôi lại cảm thấy, có phải mình đã sai rồi không? Sự tự do đến ích kỉ của tôi, hình như đã phải đánh đổi bằng nỗi đau của quá nhiều người mất rồi.
Theo Afamily
Người tình chỉ đứng nhìn, khi tôi bị vợ anh cấu xé
Vợ anh đến tận nhà tôi đánh ghen, xé quần áo của tôi nhưng anh chỉ đứng nhìn, không dám bênh tôi một câu...
Ảnh minh họa
35 tuổi tôi vẫn một mình, trong khi bạn bè đã yên bề gia thất. Tôi cũng mong có một người đàn ông để sẻ chia, tâm sự. Rồi tôi gặp anh, chúng tôi quen nhau qua mạng xã hội, sau một thời gian trò chuyện, chúng tôi chính thức hẹn hò.
Biết anh đã có gia đình, nhưng sự thèm khát của một người đàn bà đã khiến tôi bất chấp tất cả. Tôi cũng tin vào những điều anh nói với tôi, rằng vợ chồng anh không hạnh phúc, vợ anh không tôn trọng anh và họ chuẩn bị ly hôn. Anh nói tôi chịu khó chờ anh một thời gian, anh sẽ chấm dứt với vợ và đến với tôi.
Tôi cứ yêu anh và chờ đợi trong mù quáng, tin rằng những điều anh nói là sự thật. Cho đến một ngày, tôi nhận được điện thoại của chị, nói phải chấm dứt với anh, nếu không chị sẽ không để tôi và anh sống yên. Tôi sợ hãi, nói với anh điều đó, nhưng anh nói đừng sợ, anh sẽ bảo vệ tôi, chị ta sẽ không dám làm gì được tôi, vì đã có anh bên cạnh.
Một lần nữa, tôi lại ngu si tin vào những điều anh hứa. Tôi đang có bầu với anh, nên cần sự chăm sóc của anh nhiều hơn. Anh thường xuyên ở lại nhà tôi sau giờ làm. Vợ anh tìm đến tận nhà tôi đánh ghen. Chị cắt tóc, xé quần áo của tôi ngay trước mặt anh, hùng hổ dọa rạch mặt tôi.
Lúc đó, tôi chỉ mong anh bênh tôi một câu, anh nói đỡ tôi một câu, anh ít ra cũng nói thẳng cho chị biết anh muốn ly hôn với chị, nhưng anh im lặng, không dám hé răng nửa lời. Rồi anh theo chị về nhà, bỏ mặc tôi với những đau đớn về thể xác và tâm hồn, bỏ mặc tôi với bộ quần áo rách nát và máu rỉ khắp người hòa lẫn nước mắt của sự hờn tủi, nhục nhã.
Chưa khi nào tôi thấy anh hèn đến thế, chưa khi nào tôi thất thất vọng và coi thường anh đến thế. Tôi cần một người đàn ông để chia sẻ, chở che, chắc chắn không phải là người chỉ biết đứng nhìn khi thấy tôi đau khổ, khi tôi bị người khác hành hạ.
Tôi hiểu ra rằng, những điều anh nói với tôi, những điều anh hứa với tôi chỉ như gió thoảng qua mà thôi. Anh và chị không bao giờ bỏ nhau, nếu bỏ người anh bỏ có lẽ là tôi chứ không phải là vợ con anh.
Giọt máu của anh tôi đang mang trong mình, đang lớn lên từng ngày, tôi chẳng biết mình có nên giữ lại hay phá bỏ. Bởi giữ lại hay phá bỏ với tôi đều là lựa chọn khó khăn.
Theo Baodatviet
Vợ chồng tuổi xế chiều ly hôn vì những uất ức thời trẻ Sống với người chồng nói suốt ngày, bà Lan (TPHCM) quá mệt mỏi, nhưng phải chờ các con yên bề gia thất mới giải thoát cho mình. Ảnh minh họa Thẩm phán Lê Thị Hằng, nguyên phó chánh án TAND quận 4 (TP HCM) từng có hơn 30 năm làm công tác xét xử các vụ án gia đình. Cho đến nay, bà...