Chúng mình hãy thử chia tay nhau đi!
Chia tay không có nghĩa là hết yêu mà chỉ muốn tình yêu này học cách lớn lên.
Hơn 4 năm, một mối tình như thế cũng được xem là dài đúng không anh? Nếu em nhớ không nhầm thì trong ngần ấy thời gian em chưa bao giờ nói một lời chia tay với anh. Còn anh, những lời chia tay anh nói ra quá dễ dàng.
Tất nhiên sau đó anh lại tìm đến em, lại ôm em vào lòng nói lời xin lỗi. Tình yêu với anh cứ trẻ con vậy đấy. Em cũng mệt mỏi nhưng mỗi khi anh yếu đuối vì sợ mất em, em lại không đành lòng. Cứ thế, thời gian trôi đi, em và anh cũng yêu nhau được một khoảng đủ để nhiều người ngưỡng mộ.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận, chỉ có anh và em mới biết chúng mình đã mệt mỏi vì những lần cãi vã đến như thế nào. Cả anh và em đều quá trẻ con để xử lí những chuyện không đâu. Bất đồng quan điểm, tranh cãi, hờn giận, nói chia tay và rồi khóc mếu quay lại… Điệp khúc đó cứ lặp đi lặp lại đến mức em phát chán lên. Đã nhiều lần em muốn buông tay thực sự nhưng vì lòng còn yêu, cũng vì biết rằng anh không thể rời xa em nên em đã lại đồng ý quay lại.
Video đang HOT
Tình yêu ích kỉ của chúng ta chỉ làm cả hai thêm mệt mỏi (Ảnh minh họa)
Những chuyện nhỏ tích tụ lại khiến cho tình cảm cứ mỗi lúc một phai nhạt dần. Đã từng có lúc em tự hỏi chính mình rằng liệu có đúng là chúng ta yêu nhau hay đó chỉ là một thói quen. Một thói quen khó bỏ và lầm tưởng là tình yêu? Hoặc ngay cả khi nó là tình yêu đi chăng nữa thì nếu yêu mà chỉ làm khổ nhau, tình yêu đó có cần thiết hay không?
Em không bao giờ dễ dàng nói hai từ chia tay vì điều đó là cách chứng tỏ ta không tôn trọng tình cảm này. Em đắn đo, cân nhắc rất nhiều mỗi khi nói những câu như vậy. Nhưng anh thì khác. Cứ nóng giận lên là anh đòi chia tay, bất chấp tình nghĩa bao năm xây dựng. Anh có lẽ không biết được rằng em đã cảm thấy tổn thương như thế nào mỗi khi nghe anh nói lạnh lùng từ chia tay đó. Với anh nó chỉ là một câu nói nhưng với em nó giống như sự phủ quyết tình yêu này vậy.
Em biết anh yêu em, cần em nhưng tình yêu của anh quá ích kỉ. Anh yếu đuối và có phần nông nổi.Em sợ rằng một chàng trai nóng vội như anh sẽ không thể là người đàn ông trụ cột, là người mà em có thể nương tựa suốt cả cuộc đời. Đó là lí do cho việc ngày hôm nay em nói chia tay. Lời chia tay đầu tiên em nói ra nhưng là một sự xa cách thực sự.
Nhìn anh đau khổ và vật vã, lòng em cũng như có ai xát muối. Nhưng có lẽ đã đến lúc phải tách nhau ra để nhìn lại mọi chuyện. Chia tay không có nghĩa là mất nhau vĩnh viễn. Chia tay chỉ đơn giản là cho nhau cơ hội được sống khác đi, nghiền ngẫm và cảm nhận xem tình yêu này với cuộc sống của ta có ý nghĩa ra sao.
Đừng níu kéo em thêm nữa, em nhất quyết sẽ không thay đổi quyết định này. Em nói lời chia tay chính là để cho tình yêu này một cơ hội. Em không muốn tiếp tục duy trì một tình yêu trong nhàm chán vì thế mới tạo ra khoảng cách để cả hai làm mới lại tình yêu này. Hi vọng rằng anh sẽ mạnh mẽ, bản lĩnh và trưởng thành hơn để học cách yêu lại từ đầu…
Hãy nhớ, em vẫn chờ anh ở một nơi mà khi nào anh đủ bản lĩnh anh sẽ hiểu ra. Chia tay không có nghĩa là hết yêu mà chỉ muốn tình yêu này học cách lớn lên. Khi ta trải qua cảm giác mất nhau, ngày trở về sẽ trân trọng mọi thứ hơn anh nhé!
Theo Afamily
Đã sống thử nhưng tôi không muốn lấy anh
Liệu tôi có nên lấy anh không hay đường ai nấy bước khi tình cảm trong anh không còn?
Tôi không biết nên làm gì nữa vì cảm thấy bế tắc trong cuộc sống. Tôi đã từng yêu một người suốt 2 năm rất sâu đậm, đó là những ngày tháng hạnh phúc và đầy nước mắt, rồi đường ai nấy đi khi gia đình anh luôn phản đối tôi vì ở xa. Tôi vẫn nhớ và yêu anh lắm nhưng lại quyết định yêu một người khác để quên anh.
Có lẽ điều sai lầm nhất của tôi đó là đi yêu người khác. Tôi đến với người con trai bây giờ vì anh cùng quê với tôi, cũng gần nhà, bố mẹ anh rất quý và thương tôi, coi tôi như con dâu, mẹ anh dành nhiều tình cảm cho tôi nhất. Về phần anh, anh vẫn không quên được mối tình 5 năm, anh vẫn hay liên lạc với người ấy.
Điều sai lầm nhất của tôi đó là đến với anh để quên đi người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Thời gian cứ trôi đi, anh không còn yêu tôi nữa. Tuy chúng tôi về sống cùng nhau nhưng ít khi nói chuyện, anh cũng không quan tâm tôi như trước. Anh và tôi đi làm trái giờ nhau nên khoảng thời gian gặp nhau rất ít. Tôi luôn quan tâm lo lắng cho anh, anh đi làm về muộn ngày nào tôi cũng nấu đồ ăn đêm cho anh ăn và chăm sóc anh. Tôi không thuộc dạng khéo nhưng được mọi người nói là chăm chỉ, siêng năng và cũng xinh.
Ở với nhau nhưng chưa bao giờ tôi để anh đụng tới việc nhà, cái gì cũng đến tay tôi, mọi người bảo anh sướng khi yêu được tôi, nhưng anh lại không trân trọng điều đó. Chúng tôi cũng dự định cuối năm nay tổ chức đám cưới, nhưng liệu tôi có nên lấy anh khi tình cảm trong anh không còn? Dù tôi biết mình cũng không yêu anh nhiều, tôi lấy chồng cũng là kiểu nghĩa vụ của người con đối với gia đình, còn phần anh thì lấy tôi như thể là trách nhiệm với bố mẹ. Nhiều lúc muốn bỏ đi nhưng nghĩ về hai gia đình tôi lại thôi. Liệu tôi có nên lấy anh không hay đường ai nấy bước? Với tôi niềm tin vào tình yêu đã chết từ lâu rồi.
Theo VNE
"Anh cứ như kẻ biến thái ấy" Khi tôi ngỏ lời muốn được "yêu" em thì em vùng vằng bảo: "Em không thích, anh cứ như kẻ biến thái ấy". Duyên tình của cuộc đời đẩy đưa cho tôi được gặp em, một cô gái không đẹp nổi bật về hình thức nhưng lại rất cá tính và ăn nói dễ thương. Ở em có một sự thu hút lạ...