Chứng kiến mẹ và vợ cãi nhau, người chồng “bùng nổ” sau một hồi im lặng và nói một câu khiến mẹ chấp nhận chịu thua
Mới đây, vào ngày 3/3, ở thành phố Đông Hoản (Quảng Đông, Trung Quốc), một người đàn ông phải bất lực trước cảnh vợ và mẹ cãi nhau to tiếng.
Sau khi kết hôn, hai vợ chồng đã dọn ra ở riêng, nhưng mẹ chồng cứ cách một thời gian lại đến nhà hai con ở lại vài ngày, một phần vì nhớ con trai, một phần vì muốn chăm sóc và ở bên cạnh cháu nội.
Mẹ chồng và con dâu đang cãi nhau, chồng đứng giữa cúi gầm mặt.
Được biết, hai vợ chồng đã có hai con, một trai một gái. Trước khi lập gia đình, cô con dâu đã có sự nghiệp ổn định, nhưng vì chăm sóc con cái nên cô đã chấp nhận từ bỏ công việc để dành toàn bộ thời gian cho gia đình nhỏ.
Thế nhưng “một núi không thể có hai hổ”, mẹ chồng nàng dâu lắm lúc cũng sẽ phát sinh mâu thuẫn, cãi vã hay tranh chấp là chuyện không thể tránh khỏi.
Từ đoạn clip trích xuất từ camera cho thấy, mẹ chồng và nàng dâu không ai chịu thua ai. Đôi bên cùng to tiếng, quyết tâm phải khiến cho đối phương chịu thua mới thôi. Người chồng lúc này cứ như “kẻ thứ ba”, mặc dù đứng bên cạnh nhưng không thể nói được điều gì.
Mẹ chồng: “Biến hết đi, cút khỏi mắt tôi. Mày cũng biến luôn đi, con trai ạ!”.
Con dâu: “Khỏi cần phải nói gì hết, anh đi mà sống chung với mẹ của anh”.
Video đang HOT
Con dâu quay người bỏ đi.
Hai người phụ nữ lời qua tiếng lại không ngớt. Anh chồng cứ đứng ở giữa nhìn vợ quay người bỏ đi vì quá tức tối. Người đàn ông tội nghiệp có lòng muốn an ủi cả hai nhưng lại lực bất tòng tâm.
Cúi đầu nghe những lời chỉ trích của mẹ, anh chồng cuối cùng không thể nhẫn nhịn được nữa. Một bên là vợ, một bên là mẹ, vốn không được trọng hay khinh bên nào, nhưng anh không thể im lặng mà để mâu thuẫn giữa hai người mình thương yêu cứ tiếp diễn không hồi kết.
“Mẹ có thôi hay chưa? Cô ấy là vợ con! Con không thể sống với mẹ mãi được”, người đàn ông lên tiếng.
Câu nói này cũng là lời khẳng định anh đã chọn đứng về phía vợ. Điều này cũng dễ hiểu, người cùng anh đến cuối đời không phải mẹ, cũng không phải con cái, mà chính là nửa kia của đời mình. Đương nhiên, anh nói câu này không phải vì vợ mà đoạn tuyệt quan hệ với mẹ ruột, mà chính là lời bức xúc không thể kìm nén trước vấn đề “mẹ chồng nàng dâu” muôn thuở.
Con trai lên tiếng bức xúc với mẹ sau khi vợ bỏ đi.
Sau khi mọi chuyện xảy ra, mâu thuẫn giữa người vợ và mẹ chồng không còn quá căng thẳng. Chị gái xem lại camera thì không khỏi vui mừng vì chồng đã lên tiếng bênh vực cho mình.
Đương nhiên, không phải cô ghét bỏ mẹ chồng, cũng không phải cảm thấy đắc chí khi chồng “bỏ mẹ chọn vợ”. Cô vui ở đây là vì cảm nhận được sự che chở của chồng. Bản thân cô luôn hiểu chồng trước giờ luôn giữ thái độ trung lập khi vợ và mẹ phát sinh mâu thuẫn.
Đồng thời, cô cũng thấu hiểu rằng việc mẹ chồng nàng dâu bất đồng quan điểm là chuyện không thể tránh khỏi. Cô sẽ cố gắng hết sức để chồng không phải khó xử khi phải lựa chọn giữa hai người phụ nữ quan trọng nhất đời anh.
Bố vợ ốm chồng không cho về thăm còn bắt ở nhà làm cơm đãi khách nhưng vừa lật lồng bàn lên, anh ta "ngã ngửa" tại chỗ
"Em chán không buồn nói lại vì lần nào cãi nhau xong người chịu ấm ức vẫn chỉ là mình. Sáng hôm sau ngủ dậy, câu đầu tiên chồng em nói với vợ là...", người vợ kể.
Bản thân luôn sống hết lòng vì gia đình nhà chồng, ngược lại bên ngoại chỉ nhận được sự lạnh nhạt từ đối phương, chắc chắn không người phụ nữ nào có thể chấp nhận chịu đựng. Giống chia sẻ của cô vợ trẻ có tên T.H dưới đây.
H. kể: " Tính chồng em áp đặt. Anh ấy sống thiên vị, lúc nào cũng yêu cầu vợ phải chăm sóc tận hiếu với bố mẹ chồng, ngược lại bên ngoại anh dửng dưng lắm.
1 tháng có 4 cái thứ 7, chủ nhật em đều phải về dọn dẹp, nấu nướng cho bố mẹ chồng. Thế nhưng bố mẹ đẻ ốm em mà về là chồng hằn học khó chịu. Thậm chí có lần anh còn sang nhà trách ngược lại bố mẹ, nói ý rằng họ phải dạy bảo em biết cách sống chứ không thể đi làm dâu rồi vẫn động tí lại chạy về nhà ngoại".
Bài chia sẻ của người vợ
H. kể, cô phân tích rất nhiều lý lẽ đúng sai để chồng hiểu song lần nào anh cũng chỉ đáp lại vợ 1 câu: "Đàn bà xác định đi làm dâu phải thế", thành thử mọi câu chuyện của cô đều đi vào ngõ cụt vì chồng không có thiện chí tiếp thu. Anh luôn cho rằng anh đúng, chưa bao giờ lắng nghe và hiểu cho suy nghĩ cũng như lập trường của vợ. Mâu thuẫn giữa cô với chồng vì thế cứ ngày một nhân lên khiến H. cảm giác bản thân bị cô lập dù sống bên cạnh chồng.
Người vợ trẻ tâm sự tiếp: "Ngày nghỉ trong tuần một là chồng giục em về nội hoặc là anh gọi anh em, bạn bè tới nhà tụ tập ăn uống nhưng không bao giờ động tay làm việc gì, đùn hết để vợ lo.
Chủ nhật vừa rồi cũng thế, anh ấy lên lịch hẹn bạn tới ăn nhắc em chuẩn bị từ thứ 7. Tuy nhiên đúng đêm hôm đó anh trai em gọi sang báo bố bị cảm mệt. Em sốt ruột bảo chồng hoãn lịch ăn uống lại hoặc không anh tự ở nhà lo lấy, em vào viện chăm bố. Anh một mực không chịu còn cao giọng bảo: 'Cô chỉ lấy cớ là giỏi. Bố cô ốm đã có anh trai chị dâu cô chăm rồi, đâu tới phận con gái đi lấy chồng lo'.
Anh ra lệnh vợ phải ở nhà lo cơm đãi khách cho đâu vào đấy, không được để chồng mất mặt.
Em chán không buồn nói lại vì lần nào cãi nhau xong người chịu ấm ức vẫn chỉ là mình. Sáng hôm sau ngủ dậy, câu đầu tiên chồng em nói với vợ là: 'Đi chợ lo cơm nước đi'. Mặt em lạnh tanh chỉ vào chiếc lồng bàn ụp trên bàn bảo: 'Tôi chuẩn bị cả rồi đó. Giờ tôi về chăm bố'.
Chồng em nghe vậy vẻ mặt tỏ ra nghi ngờ nên chạy vào nhưng lật chiếc lồng bàn lên, nhìn vào mâm không thấy đồ ăn thức uống đâu chỉ có duy nhất lá đơn ly hôn, anh trợn mắt hỏi thế là thế nào. Khi ấy em mới đáp trả: 'Tôi làm vợ anh, không phải giúp việc mà anh cấm đi thì phải ở, anh sai làm là phải xắn tay trong khi bản thân anh không coi vợ ra gì. Bố mẹ tôi ốm, tôi có trách nhiệm chăm lo còn anh muốn tiếp đãi bạn thế nào tự đi mà làm. Tôi không thể gắn bó mãi với người đàn ông sống thiếu trách nhiệm như anh'.
Ảnh minh họa
Nói hết những lời cần nói, em dắt xe đi. Chồng em bực tức gọi với bắt vợ ở lại nói chuyện cho ra lẽ nhưng em ngoái lại 'chốt hạ' câu cuối: 'Ký đơn đi... tôi không còn gì để nói'.
Hôm sau chắc ở nhà suy nghĩ thông rồi anh ấy mới mua hoa quả sang thăm bố vợ, biếu ông 5 triệu. Sau đó lão mon men nhẹ nhàng bảo em về, vợ chồng ngồi lại với nhau nhưng em vẫn giữ im lặng. Lần này em phải cho anh ấy biết, sức chịu đựng của em đi tới giới hạn cuối cùng rồi, nếu không thay đổi, em sẽ ly hôn không nuối tiếc".
Nội ngoại đôi bên như 1 là điều mà bất cứ phụ nữ nào kết hôn cũng đều mong được chồng cư xử công bằng như thế. Khi các anh quan tâm chăm sóc tới bên ngoại thì tự khắc họ cũng sẽ tận tâm 1 lòng vì gia đình nhà chồng. Ngược lại các anh sống quá vô tâm, ích kỷ cũng đừng mong nhận được sự bao dung, nhẫn nhịn từ vợ.
Màn cãi nhau cực "cồng kềnh" của 2 b.é g.ái: Lườm, hất cằm, đ.ấm, tát, đá chân và cái kết khiến ai nấy "xỉu ngang" Trẻ con khi xảy ra mâu thuẫn cũng có cách xử lý rất lạ... Những đ.ứa t.rẻ dù thân thiết đến thế nào thì xảy ra mâu thuẫn là điều không thể tránh khỏi, đặc biệt là với anh chị em trong nhà. Đôi khi đó chỉ là sự giận dỗi vu vơ, tỏ thái độ ra mặt hay một màn đ.ánh n.hau...