Chứng kiến con rể giàu tát vợ vì không đưa phong bì mừng, mẹ cô dâu nổi điên tuyên bố…
Chồng Mai nắm chặt ngay tay cô bóp mạnh: “Cô định tuồn vàng với tiền để đưa mẹ cô cầm về à. Tí nữa xong vào tháo hết vàng và đưa toàn bộ tiền mừng cho mẹ tôi cầm nhanh lên”.
Cô định tuồn vàng với tiền để đưa mẹ cô cầm về à. Tí nữa xong vào tháo hết vàng và đưa toàn bộ tiền mừng cho mẹ tôi cầm nhanh lên. (Ảnh minh họa)
20 tuổi Mai lên xe hoa về nhà chồng, anh hơn cô 7 tuổi. Chồng cô là con nhà giàu có tiếng nhưng hỏng một mắt vì do thời trẻ ngổ ngược quá đã bị giang hồ vây đánh. Sau vụ đó anh cũng có vẻ thuần tính hơn, một năm trước Mai quen anh do mai mối của bạn bè.
Bố mẹ cô chỉ là những người bán trà đá ở vỉa hè, so với nhà anh thì đúng là chênh nhau một trời một vực. Bạn bè ai cũng khuyên cô đừng bỏ qua cơ hội về làm dâu nhà giàu vì không phải ai muốn cũng được. Chồng cô tuy hỏng mắt nhưng làm ăn vẫn giỏi. Mai về hỏi mẹ thì mẹ cô để cô lựa chọn, từ bé đến giờ bà không ép các con chuyện gì cả.
Vậy là sau tròn 1 năm yêu nhau Mai quyết định làm đám cưới với anh. Cô lấy anh không phải vì nhà anh giàu như mọi người vẫn nghĩ mà vì thời gian yêu cô thấy anh cũng yêu thương mình thật lòng, không tính toán chi li gì cả. Cũng biết nhà vợ không có điều kiện anh còn bảo sau này cưới vợ chồng làm có điều kiện thì giúp bà. Nhưng nói thì nói vậy chứ bố mẹ cô không bao giờ xác định nhờ con rể.
20 tuổi Mai lên xe hoa về nhà chồng, anh hơn cô 7 tuổi. (Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, điều mà Mai không thể nào ngờ tới đó là người đàn ông cô tưởng là yêu thương cô thật lòng lại là kẻ gia trưởng, bản tính cộc cằn của anh ta mãi vẫn không thể nào sửa được. Hôm cưới, mẹ cô đưa con gái về nhà chồng vì bố cô đã mất, chỗ cô cũng không có tục cha đưa mẹ đón như ở các nơi khác.
Video đang HOT
Vậy là hôm ấy mẹ đưa Mai về nhà chồng. Từ hôm ăn hỏi cho tới lúc chuẩn bị về nhà chồng Mai cũng được bạn bè làng xóm và anh em mừng riêng cho cô, tất cả mẹ cô đút vào một cái túi và mang theo cho con gái. Chồng cô đi bên cạnh cũng nhìn thấy cái túi ấy.
Mẹ cô cả đời vất vả nhưng cũng tích góp được bộ trang sức 5 cây vàng trao cho con gái. Ai cũng nói bà như thế là giỏi lắm rồi. Nhà chồng thì trao cho Mai gấp 10 lần số ấy. Mọi người bên dưới vẫn bảo chỉ là trao trượng trưng thôi, về sau thì cả cái cơ ngơi này là của vợ chồng cô hết mà.
Do lúc mẹ chồng Mai trao vàng có một cái lắc tay bà đeo không chắc nên bị tuột. Mai vội vàng cúi xuống nhặt lên rồi định đưa mẹ mình ngồi gần đó cầm giúp ai ngờ, chồng Mai nắm chặt ngay tay cô bóp mạnh:
- Cô định tuồn vàng với tiền để đưa mẹ cô cầm về à. Tí nữa xong vào tháo hết vàng và đưa toàn bộ tiền mừng cho mẹ tôi cầm nhanh lên.
- Anh nói gì lạ vậy, vàng của mẹ anh trao nếu anh muốn trả lại cho mẹ thì em trả. Còn vàng của mẹ em với tiền mừng của em thì em có quyền giữ chứ.
- Ơ, mày lại còn cãi à. Về cái nhà này thì phải nghe lời tao với bố mẹ tao nghe chưa. Không thì ông đánh cho tuốt xác.
Nói dứt lời chồng Mai tát vợ ngay một cái trời giáng giữa tất cả họ hàng hai bên. Nhìn thấy cảnh ấy, mẹ Mai bất ngờ đứng phắt dậy:
“Còn chưa cưới xong xuôi mà anh đã dám đánh vợ như vậy à. Anh đừng tưởng nhà anh giàu mà coi thường nhà chúng tôi. Tôi không gả con gái cho anh nữa”. Rồi bà quay sang nói với Mai: “Bỏ thôi con, mang tiếng một đời chồng cũng được. Lấy loại chồng như thế thì khổ cả đời. Bỏ thôi, về với mẹ”. Nói rồi bà tháo hết vàng trên cổ con gái trả lại thông gia rồi dắt tay Mai về trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người.
Theo blogtamsu
Chồng bỏ đi khi chứng kiến mẹ đổ cả chậu nước lau nhà lên đầu vợ và cái kết bất ngờ
Nếu được chọn lại, chắc chắn tôi vẫn nhất định cưới người con gái ấy làm vợ. Vợ tôi, 1 người phụ nữ đã hi sinh quá nhiều cho tôi.
ảnh minh họa
Tôi đang ở ngưỡng tuôi sấp xỉ 30. Cái tuổi mà 1 người đàn ông đang dốc hết mình vào công việc để kiếm tiền và chuẩn bị một tương lai thật tốt cho vợ con sau này. Tôi cũng vậy, không hề ngoại lệ.
Tôi hiện đã là phó phòng của công ty xuất khẩu có thu nhập cao. Nhưng cái mục đích mà tôi đang cố gắng là lên đến chức trưởng phòng. Tôi muốn mình có địa vị xã hội, có lương cao thật sự và có thể tìm cho vợ tôi 1 công việc ưng ý nữa.
Tôi lấy vợ cách đây hơn 3 năm. Thời gian mới cưới tôi vẫn tranh thủ ở nhà với vợ. Nhưng rồi sau đó vì công việc nên tôi đành để vợ ở nhà với bố mẹ chồng 1 mình. Tôi cũng biết vợ tôi vất vả khi không có chồng bên cạnh. Nhưng tôi đã một mực cho rằng vợ tôi sống với bố mẹ tôi không có gì đáng lo cả. Bố mẹ tôi rất tốt tính, chưa kể gia đình tôi lại còn khá giả, dù là ở quê những điều kiện cũng hơn người nên chắc chắn rằng vợ ở nhà chẳng phải làm việc gì cả.
Năm đầu tiên cưới, mỗi tháng tôi vẫn tranh thủ về với vợ 1 ngày. Mỗi lần tôi về là vợ lại rơm rớm nước mắt. Tôi đã nghĩ đấy là vì vợ vui mừng quá nên mới vậy. Nhưng mãi đến sau này tôi mới biết được lý do đằng sau đó. Năm sau vợ tôi sinh cho tôi 1 cậu con trai. Vợ sinh con vất vả nhưng do công việc cần người nên tôi cũng chỉ ở lại với vợ được đến ngày thứ hai là lại phải lên thành phố.
(Ảnh minh họa)
Mỗi lần tôi gọi về hỏi mẹ có tốt với vợ không, mỗi lần như thế vợ đều ậm ừ rồi nói rằng mẹ tốt và lảng qua chuyện khác ngay lập tức. Là do tôi đã quá vô tâm nên không hề để ý đến cảm giác của vợ. Càng không biết vợ đã phải chịu biết bao nhiêu ấm ức trong suốt quãng thời gian đã phải ở cùng với bố mẹ tôi.
Tôi vẫn nhớ mãi về ngày hôm đó. Vì công việc được nghỉ sớm nên tôi tranh thủ về nhà thăm gia đình thăm vợ con. Nhưng lần này tôi không hề báo trước mà cứ nghỉ là bắt xe về. Nhưng rồi vừa bước vào đến cổng tôi đã nghe được tiếng la hét của mẹ. Mẹ mắng chửi vợ tôi đủ các câu nói thậm tệ. Tôi nghe rõ đến từng câu 1. Khi ấy vợ tôi còn đang bận lau nhà thì con trai tôi tỉnh ngủ và quấy khóc. Cũng chính vì thế mà mẹ đã mắng chửi vợ tôi. Mẹ đay nghiến vợ tôi rằng:
- Cái đồ quê mùa, nhà nghèo được vào nhà này ăn sung mặc sướng mà còn không biết đường mà hưởng nữa ấy hả?
- Con xin lỗi mẹ, con sai rồi.
- Cô cũng biết cô sai à, mỗi cái việc dọn dẹp nhả cửa thôi mà cũng không xong. Con đẻ ra để nó khóc như thế thì đẻ làm gì.
Tôi còn bàng hoàng hơn khi mẹ cầm luôn chậu nước lau nhà mà vợ tôi đang lau ấy đổ dốc thẳng từ đỉnh đầu vợ tôi xuống rồi bỏ về phòng. Vợ tôi ngồi lại đó chỉ biết khóc, tiếng khóc của con nhỏ và tiếng khóc của vợ nặng trĩu đến não nề. Tôi đã mở nửa cánh cửa để xông vào bênh vực vợ. Nhưng rồi tôi hiểu nếu tôi làm căng ngay lúc này, có lẽ mẹ sẽ càng tệ với vợ tôi hơn. Bố tôi là đàn ông như tính tình lại hiền lành nên mẹ tôi là người giữ quyền hành nhiều nhất trong nhà. Tôi tin bố cũng có bênh vợ tôi, nhưng chắc chắn chẳng thể thấm vào đâu so với cái tính bảo thủ mà mẹ đang giữ rồi. Tôi lặng lẽ bỏ đi, bắt chuyến xe cuối cùng về thành phố và bắt đầu nghĩ cách.
Lên đến thủ đô, tôi bắt đầu tìm 1 công việc cho vợ vì khi ấy con trai tôi cũng sắp gửi nhà trẻ được rồi. Tôi cần 1 tuần thu sếp ổn thỏa mọi việc để đón vợ mình lên thành phố sống chung. Đúng 1 tuần sau tôi quay trở về có báo trước. Mẹ tôi lại ỷ ôi khi tôi về nhà, còn vợ tôi chỉ nhìn tôi chứ không dám nói gì. Tôi hiểu vợ, vợ đang dè chừng mẹ chồng của mình. Chứ tôi biết cô ấy nhớ tôi và cần tôi đến thế nào. Tôi im lặng vì muốn giữ cái gia đình này hòa thuận. Dù gì thì đó cũng là mẹ tôi, là người đã sinh ra tôi, tôi không thể có lỗi với mẹ được.
Hôm đó tôi đã bàn tính với cả nhà đưa mẹ con vợ lên sống cùng. Mẹ tôi kiên quyết phản đối. Nhưng rồi bằng sự quyết đoán và cứng rắn của mình. Với cả tôi nói có tìm cho vợ 1 công việc để làm rồi thì mẹ tôi mới miễn cưỡng đồng ý. Vợ tôi thì khỏi nói, gương mặt cô ấy tươi tỉnh hẳn dù không dám thể hiện nhiều trước mặt mẹ chồng.
Đưa được vợ lên thành phố, ngay đêm đầu tiên ở trong căn phòng mới. Đang ôm vợ ngủ tôi bỗng giật mình bởi tiếng khóc đến nấc lên của vợ và những tiếng van xin: "Mẹ à, con biết con sai rồi, mẹ đừng đánh con nữa có được không, con xin mẹ đấy". Tôi nhìn gương mặt ấy, nước mắt cứ lặng lẽ rơi. Giọt nước mắt từ khóe mắt của vợ rơi ra. Ngay cả trong mơ mà vợ tôi cũng phải chịu ám ảnh đến vậy. Tôi ôm vợ chặt hơn, 3 năm qua làm dâu nhà tôi vợ tôi khổ quá. Cô ấy đã gầy yếu đi nhiều quá. Càng ôm vợ tôi càng cảm thấy mình có lỗi với cô ấy vô cùng. Tôi cần phải dành cả cuộc đời này để bù đắp cho mẹ con cô ấy, người phụ nữ đã hi sinh và nhẫn nhịn vì tôi quá nhiều.
Theo blogtamsu
Sững sờ chứng kiến mẹ chồng tương lai làm việc này mỗi khi tôi ở lại ngủ nhờ Khi nhìn thấy tôi bước xuống cầu thang, cả hai bác cháu nhìn nhau không nói được lời nào. Mỗi lần qua nhà anh về nhà tôi đều kiểm ví thấy thiếu tiền, khi thì vài ba trăm. (Ảnh minh họa) Tôi và chồng sắp cưới yêu nhau đã 5 năm, chừng ấy thời gian đã đủ để chúng tôi chuẩn bị cả...