Chứng kiến bố đánh mẹ từ nhỏ, tôi không thể hiểu tình yêu của người lớn
Tôi mãi không thể hiểu được tại sao bố tôi đánh mẹ như kẻ thù thế mà họ vẫn cứ sống với nhau, cả hai không ai nghĩ đến chuyện ly dị.
Từ ngày còn nhỏ tôi đã chứng kiến nhiều lần bố mẹ cãi nhau, mỗi lần như thế bố còn thường đánh mẹ. Những lúc như thế, tôi sợ lắm, người cứ đờ ra, chẳng biết làm gì.
Bố tôi trước làm thầu khoán xây dựng sau có vốn thì mở quán ăn. Tính ông rất trăng hoa, hay cặp bồ với những phụ nữ khác. Mẹ tôi là giáo viên, công việc ổn định. Bà rất hay ghen với những cô nhân tình của chồng.
Tôi nhớ lần còn bé, có người mách với mẹ tôi rằng bố tôi đang cặp kè với một cô ở nhà nghỉ, mẹ bế tôi đến bắt được quả tang rồi bà làm um lên. Bố điên lên đánh mẹ tôi ở giữa đường. Tôi không bao giờ quên nổi những gì ông đã làm với mẹ tôi hôm đấy.
Tính vũ phu của bố và sự cam chịu của mẹ là nguyên nhân khiến gia đình tôi bất hạnh bao năm qua. Ảnh minh họa
Ông tát mẹ tôi rồi túm tóc bà đạp vào bụng bà mà không cần để ý bà đang bế tôi. Mẹ tôi hét lên rồi ngã xuống đường. Tôi bị đập đầu xuống đường chảy cả máu đến giờ vẫn còn sẹo. Sau trận đòn đấy, mẹ tôi phải nhập viện mấy ngày để phục hồi sức khỏe.
Tôi lớn dần lên, chứng kiến sức khỏe của mẹ mình sa sút dần sau những trận đòn vô lý của bố: Làm ăn thua lỗ – đánh, bị bắt quả tang bồ bịch – đánh, uống rưụ say về cũng đánh. Có những lúc giữa đêm, bà phải chạy vào phòng tôi trốn ông ấy, chờ cho ông ấy hết giận. Có những lúc điên lên ông ấy đánh cả tôi.
Bố tôi là người cực kỳ sĩ diện. Bước ra khỏi cửa là trở thành một con người khác, lịch thiệp, nho nhã. Thậm chí bà con hàng xóm còn lầm. Họ bảo “chắc nó phải làm sao thì chồng nó mới đánh dữ vậy”, bởi người ta không biết trong nhà xảy ra chuyện gì.
Ông cũng nói rất giỏi, từ sai nói cũng thành đúng và câu chuyện cỡ nào cũng là người chủ động hết. Còn mẹ tôi thì lại chịu đựng hết thảy.
Đứa trẻ đang tuổi lớn như tôi đã phải chứng kiến mẹ bị đánh hằng ngày. Tôi chỉ ước một điều rằng thà không có bố còn hơn phải chứng kiến mẹ mình quằn người vì đau dưới những trận đòn vô lý.
Video đang HOT
Đã nhiều lần tôi xui mẹ tôi bỏ bố đi nhưng bà chỉ cười buồn: “Mẹ sợ mẹ đi, bố sẽ đưa ngay người phụ nữ khác về ở thì mất trắng, mẹ không muốn con khổ”.
Nhưng tôi lại nghĩ, chẳng thà mẹ khổ con khổ, thuê nhà mà mẹ đỡ phải chịu đau đớn còn hơn. Tôi không hiểu tại sao sống đau khổ như thế mà bà vẫn chịu đựng được.
Thật sự, trong rất nhiều chuyện, tôi cũng giận tại sao mẹ lại chịu đựng như vậy. Thậm chí có những lần, tôi phản ứng rất mạnh khi mẹ nói rằng tại tôi mà mẹ khổ.
Tôi bảo: “Mẹ đừng đổ thừa tại con. Con không hề có nhu cầu được sinh ra trên cõi đời này. Con càng không muốn mình là nguyên nhân để mỗi lần mẹ đau khổ, mẹ quay ra nói, tại mày mà tao mới như vậy. Con cũng không biết được cuộc đời con lại nhiều khổ đau như thế. Nếu biết trước thì thà mẹ đừng sinh con ra còn hơn”.
Năm 17 tuổi, một lần đi đá bóng về tôi nghe thấy mẹ tôi kêu lên trong phòng: “Con ơi, cứu mẹ với!”. Tôi lao nhanh vào nhà thì thấy bố mình đang đánh bà rất hung. Tôi hét lên: “Buông mẹ tôi ra” rồi lao vào đấm ông hết sức. Ông ấy có lẽ choáng nên chửi đổng 2 mẹ con tôi mấy câu rồi bỏ đi.
Nhưng khi lấy dầu xoa những chỗ sưng cho mẹ, căm giận mắng ông ấy thì bà lại bảo: “Ông ấy dù gì cũng là bố, con không được có những hành động, lời nói thái quá”.
Tôi điên tiết nói: “Mẹ chịu nổi người đàn ông đó nhưng con không chịu được”. Mẹ lại nói: “Thôi, thương mẹ thì nhịn đi. Dù gì ông ấy cũng là cha của mày, không cãi được chuyện đó”.
Tôi không phải là mẹ, nên tôi không hiểu được cái gì đã ràng buộc bà lại, tại sao không chọn cho hai mẹ con một cuộc sống tốt hơn bằng cách rời xa ông ấy? Mẹ nhu nhược quá. Chính lối sống cam chịu của mẹ đã dung túng cho bố tôi đánh bà bao năm qua. Bà cũng góp phần khiến tuổi thơ của tôi trôi qua trong cảnh bạo lực và đau khổ.
Tôi bật khóc nức nở vì thương mẹ mà không thể làm gì để cứu bà ra khỏi hoàn cảnh hiện tại. Tôi chỉ ước gì mình nhanh học xong đi làm kiếm tiền để đưa mẹ ra ở riêng. Tôi hiểu mình là tất cả hi vọng của mẹ.
Tôi muốn trưởng thành một người tốt, sống thật tốt. Tôi muốn cả bố và mẹ biết rằng, họ đã làm sai nhiều việc trong cuộc đời nhưng vẫn có một thứ đúng, đó là sinh ra tôi.
Minh Khôi
Theo doisongphapluat.com
Choáng váng khi mẹ chồng 60 hớn hở chuẩn bị đám cưới với "phi công" kém 10 tuổi
Bà rủ tôi đi xem váy cưới, mua giày dép, tham khảo giường cưới, tìm tiệm chụp ảnh cưới, mua trang sức... Nghe bà nói, tôi ngỡ như nghe cô dâu trẻ nói chuyện, không phải mẹ chồng đáng kính của tôi.
Tôi về làm dâu đã 10 năm tròn. Phải công nhận, tôi có mẹ chồng tâm lý, tốt tính ngoài mong đợi. Bà làm tài chính ở công ty nhà nước, tháo vát, giỏi kiếm tiền. Hôn nhân của mẹ không bền lâu vì bố chồng tôi quá ghen tuông. Với tính cách mạnh mẽ của mình, bà ly hôn ở tuổi 30, một nách nuôi hai đứa con, chấp nhận nhường tài sản cho chồng.
Ngày đưa con rời khỏi nhà chồng với hai bàn tay trắng, bà tuyên bố sẽ kiếm được gấp trăm lần những gì đã mất. 20 năm sau ngày ly hôn, bà trở thành đại gia, sở hữu nhà lầu, xe hơi. Mải mê làm ăn nhưng hai con trai được mẹ chồng tôi nuôi dạy cẩn thận, thành đạt và tử tế.
Cùng cảnh phụ nữ từng ly hôn nên khi biết con trai lấy người phụ nữ có con riêng, mẹ chồng tôi vui vẻ đồng ý. Bà về nhà thông gia cách Hà Nội 200 km, đón con trai tôi về sống cùng.
Ảnh minh họa
Bà bảo, con cái là máu mủ, đi đâu, làm gì cũng phải mang theo. Như vậy, tình cảm mẹ con mới đầm ấm, mà đứa trẻ cũng không thấy thiệt thòi.
Quá trình chung sống, bà lo cho con tôi như ruột thịt. Tôi liên tiếp sinh thêm 2 đứa con nữa. Mọi việc đưa đón học hành, dạy dỗ con trai đầu của tôi, đều phó thác hết cho mẹ chồng. Tình cảm và ân nghĩa sâu nặng đó của mẹ, tôi luôn khắc ghi trong lòng, đối đãi với bà thật tốt.
Sống chung với mẹ chồng nhiều năm, mẹ con tôi chưa một lần cãi vã, xung đột. Phần lớn tôi phải làm 'sứ giả hòa bình' cho chồng và mẹ chồng.
Chồng tôi tính nóng nảy, quyết đoán. Hai mẹ con điều hành một công ty gia đình, nhiều việc bất đồng quan điểm dẫn đến mâu thuẫn. Hơn nữa, mẹ tôi cũng từng có quan hệ nam nữ bên ngoài. Chồng tôi không tán đồng việc đó. Theo quan điểm của chồng tôi, mẹ đã lớn tuổi, những chuyện yêu đương nên dừng lại, làm gương cho con cháu.
Tôi không đứng về phe nào. Tuy nhiên, tôi khuyên chồng, mẹ đã hi sinh cả cuộc đời, lo lắng cho con cái trưởng thành. Đến tuổi này, mẹ cũng cần có bạn tâm sự, chia sẻ cuộc sống, 'con chăm cha, không bằng bà chăm ông'. Tất nhiên, mối quan hệ đó không trái với luân thường, đạo lý là được. Có vậy mà chồng tôi gào ầm lên, giận vợ cả tuần.
Mọi niềm vui, nỗi buồn, mẹ chồng chỉ tâm sự với tôi. Nghe bà thở dài não nề, tôi thương mẹ vô cùng. Trước đây còn trẻ, mẹ tôi không ít người đặt vấn đề cưới xin. Bà sợ các con khổ nên không đồng ý.
Đến khi các con lớn, lập gia đình, bà buồn, tham gia vài lớp nhảy và câu lạc bộ thể thao. Gặp người cùng cảnh ngộ, bà hay cà phê, đi dạo cùng họ, nảy sinh yêu đương. Hai người xác định giữ mối quan hệ trong vòng bí mật. Nào ngờ, chồng tôi phát hiện, tìm cách phá bằng được. Người đàn ông kia tự ái, không bao giờ liên lạc với bà nữa.
Gần đây, tôi biết mẹ đang qua lại với người đàn ông kém 10 tuổi. Nhiều lần, tôi đưa mẹ đi chợ, bà mua áo quần, giày dép tặng người đó. Bà kể, người này là thầy giáo dạy nhảy, mới ly hôn vợ vài năm. Mặc dù quen biết chưa lâu nhưng mẹ tôi có vẻ ái mộ ông ta.
Hôm qua, tôi choáng váng khi biết mẹ chồng lên kế hoạch lấy chồng ở tuổi 60. Thời gian tổ chức đám cưới là cuối tháng sau. Bà rủ tôi đi xem váy cưới, mua giày dép, tham khảo giường cưới, tìm tiệm chụp ảnh cưới, mua trang sức... Nghe bà nói, tôi ngỡ như nghe cô dâu trẻ nói chuyện, không phải mẹ chồng đáng kính của tôi.
Tôi lựa lời, nhắc bà nên bàn bạc với gia đình rồi hãy quyết định. Dẫu sao, đây là việc đại sự, cần ý kiến của mọi người. Thế nhưng, bà gạt phắt đi. Mẹ chồng tôi nói đây là cuộc sống của bà, không ai được can thiệp.
Một tuần nữa chồng tôi mới đi công tác về, tôi có nên gọi cho anh trao đổi hay không? Tôi hoang mang quá.
Xin mọi người cho tôi lời khuyên!
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại.
Theo H.An (VNN)
Anh không có gì trong tay, lại "xa xôi"... làm sao "với tới" được em! Mẹ cô ấy chỉ muốn cô ấy lấy chồng gần nhà, có nhà cửa rồi chỉ việc làm ăn rồi nuôi con. Và cũng đã có 1 lần mẹ cô ấy gọi điện cho em bảo chia tay người yêu của em đi, rồi kiếm một người con gái khác. Em xin chào chương trình cửa sổ tình yêu! Em quê ở Thái...