Chứng cuồng con đầu lòng
Nhiêu người mẹ trẻ sau khi sinh con đầu lòng, không muốn nghĩ đến chuyện sinh đứa nữa. Lần đầu tiên trong gia đình có tiếng khóc trẻ thơ. Đứa trẻ là món quà chung của dòng họ, thế nhưng, người lớn trong nhà muốn chiếm hữu đứa bé cho riêng họ với lý do đó là “cháu duy nhất của bà”, “con duy nhất của mẹ”. Liệu đấy có phải là suy nghĩ ích kỷ?
“Tôi như người đẻ thuê”
Tại trung tâm Tư vấn hôn nhân gia đình, đường Pasteur, quận 3, TP.HCM, một phụ nữ tên Hương, 32 tuổi, bức xúc nói với chuyên viên tâm lý: “ Một tuần sau khi sinh trở về nhà, tôi đã bị cô lập với con mình. Mẹ chồng tôi ôm cháu về phòng bà, ăn, ngủ, vệ sinh, tất tật mọi thứ bà đều giành làm, nói là để thời gian cho tôi nghỉ ngơi. Nhưng mỗi lần tôi bước sang ôm con, bà cứ ngó nghiêng, trách bóng trách gió rằng tôi mới sinh con đầu lòng, chăm thằng bé không khéo. Tôi chẳng khác gì một người đẻ thuê, mà người thuê tôi chính là mẹ chồng! Chẳng phải mẹ ghét bỏ gì tôi, chẳng qua bà quá yêu cuồng đứa cháu đầu tiên của dòng họ nên đâm ra độc quyền mà bà không hề nhận thấy. Mẹ ruột tôi vào thăm cháu ngoại, rồi bà con hai bên đến thăm, ôm thằng bé chưa được dăm phút thì mẹ chồng tôi đã vội vã “giựt” cháu lại, mang ra chỗ khác. Cháu mới bảy tháng tuổi mà được bà nội nhiều lần to nhỏ vào tai: “Cháu bà là số một, sau này có một tá cháu bà cũng chỉ yêu mỗi cháu thôi. Cái nhà này, cơ ngơi này bà dành cho cháu hết”. Tôi nhiều lần toan phân tích cho mẹ hiểu những hành vi không đúng đó, nhưng liền sau đó mẹ chiến tranh lạnh với tôi có khi cả tháng. Chồng tôi vào cuộc thì mẹ lại khóc than “anh hùa theo vợ”. Tôi bị stress vì những cảnh đó, con mình mà mình không được quyền chăm sóc. Nhưng chẳng lẽ vì vậy mà tôi đòi ly hôn để được bên con nhiều hơn…” Vậy nên chị Hương đã tìm đến chuyên gia tâm lý, nhờ giúp chị tìm hướng ra cho gia đình.
Chuyên gia tâm lý Hồ Thị Tuyết Mai, trung tâm Tư vấn tình yêu – hôn nhân – gia đình TP.HCM (thuộc hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam) đã khuyên chị: “ Thường đó là tâm lý chung của những người bà khi có đứa cháu đầu tiên trong gia đình. Yêu thương cuồng nhiệt, không thể cất đâu cho hết tình cảm đó đã làm cho con người ta trở nên ích kỷ. Để giữ hoà khí, trước tiên người con dâu phải thông cảm với mẹ chồng, rồi dần dà sẽ tìm cách lý giải, khuyên can cho bà hiểu. Có thể cần sự đóng góp từ những thành viên khác như chồng, bố chồng và các anh chị bên nhà chồng. Sau một giai đoạn, bà nội sẽ tự nhận ra tình cảm thái quá này và sẽ thay đổi. Đôi khi, người mẹ cũng phải quyết liệt với việc chăm sóc, yêu thương một đứa trẻ như thế nào cho đúng cách. Bởi, chỉ có người mẹ mới biết được đứa con cần những gì, và làm những gì tốt nhất cho con. Bà nội, bà ngoại chỉ nên đứng bên cạnh hỗ trợ khi cần thiết“.
Video đang HOT
Đừng vì những suy nghĩ nhất thời rồi yêu thương con trẻ một cách mù quáng, có khi tác động không tốt đến tâm lý trẻ thơ (Ảnh minh họa)
Không sinh con thứ, ngại chia tình cảm
Nhiêu người mẹ trẻ sau khi sinh con đầu lòng, không muốn nghĩ đến chuyện sinh đứa nữa. Họ không muốn san sẻ tình yêu mà họ trót dành cho đứa đầu tiên. Suy nghĩ này gặp không ít trở ngại, nhất là trong những đại gia đình hiếm con. Lê Hằng, chuyên viên truyền thông, cho biết: “Con gái tôi được bốn tuổi. Thời điểm này tôi có thể sinh đứa tiếp theo, nhưng tôi không muốn. Con gái tôi như thiên thần từ lúc mới chào đời. Tôi sinh thường rất dễ dàng, đau bụng chỉ hai tiếng đồng hồ là gặp em bé ngay. Mọi sự nuôi dưỡng, chăm sóc con với tôi đều rất nhẹ nhàng, chẳng một ngày căng thẳng. Nhưng quan trọng, cứ nhìn con là tôi mê đắm mê cuồng. Xa con dăm mười phút tôi chịu không nôi. Ông xã bảo chúng tôi nên sinh đứa nữa để tôi bớt chứng cuồng con. Tôi sợ lắm, sợ trong nhà xuất hiện thêm em bé thì tình cảm của tôi dành cho con sẽ giảm đi”.
Không ít bà mẹ trẻ cùng suy nghĩ như chị Lê Hằng, không muốn sinh đứa thứ hai không phải vì kinh tế, sức khoẻ không cho phép, mà vì sợ làm tổn thương tình yêu dành cho con đầu lòng. Hiện tượng này được chuyên viên tâm lý Trần Văn Dương, giám đốc trung tâm Tư vấn giáo dục và trị liệu trẻ em TP.HCM, lý giải: “ Đứa con đầu lòng lúc nào cũng đem lại những ấn tượng quá đặc biệt đối với cha mẹ, ông bà. Chính vì sự đặc biệt này, nhiều cha mẹ, ông bà mới nghĩ rằng đây là đứa trẻ của họ, và chỉ duy nhất đứa trẻ này mà thôi. Tuy nhiên, sau một thời gian khi trẻ lớn lên, thì người mẹ sẽ nhận ra họ nên hay không nên sinh thêm đứa nữa. Đừng sợ tình cảm giữa những đứa con không được như nhau, vì bản năng làm cha mẹ sẽ giúp bạn cân bằng tình cảm dành cho các con. Nên nhớ rằng, có thêm đứa con nữa, tình cảm của bạn sẽ được bồi đắp gấp đôi. Đừng vì những suy nghĩ nhất thời rồi yêu thương con trẻ một cách mù quáng, có khi tác động không tốt đến tâm lý trẻ thơ”.
Theo VNE
Hãy mãi hạnh phúc nghe em!
Anh muốn nói với em rằng, dù thế nào thì anh vẫn yêu em, một tình yêu chân thành, không giả dối và anh luôn mong em hạnh phúc.
Em à, mình quen nhau cũng đã 8 tháng và yêu nhau tính đến nay cũng đã được 6 tháng rồi đấy em nhỉ? Thời gian trôi qua nhanh thật, chẳng mấy chốc mà qua tháng 11, tháng 12 rồi đến Tết. Tết là khoảng thời gian anh và em chẳng mong mỏi đến vì anh ở Sơn Tây xuống Hà Nội công tác, còn em thì lại ở đây, Tết là khoảng thời gian mình phải xa nhau dài nhất trong năm em nhỉ?
Anh luôn nói vì tình yêu mình đậm sâu, chúng mình có thể vượt qua mọi khó khăn, mọi thử thách, xa nhau làm tình cảm càng lớn dần lên. Nghe anh an ủi, dỗ dành em cũng thấy nguôi ngoai nỗi sợ hãi khi mình xa nhau phải không em? Rồi lúc trước khi anh về quê, em nói với anh rằng: "Anh cứ về đi, về thăm nhà và ăn Tết vui vẻ, 9 ngày tới em ở đây em sẽ đi chơi với bạn. Không có anh, em sẽ tự tạo ra các phương án 2, phương án 3 cho riêng mình. Em sẽ phải thật xinh để đi với bạn bè khi không có anh". Lúc đấy anh chợt nghĩ tới một tin nhắn của em . "Mọi người bảo trông em mệt mỏi quá! Anh chăm sóc em thế nào đấy?". Nhận được tin nhắn của em xong,tuy anh không nói ra nhưng trong lòng anh buồn lắm anh lúc nào cũng chỉ muốn em luôn vui vẻ hạnh phúc thôi.
Anh sẽ mãi nhớ cái ngày cuối cùng của buổi đi làm nữa, anh và em cùng nhau đi sắm Tết. Anh thấy hạnh phúc vô cùng, những món quà tuy không giá trị mà em mua gửi về cho mẹ, anh thấy ý nghĩa và chan chứa tình cảm biết bao! Lúc đấy anh đang mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ... và Tết năm sau chúng mình sẽ ở bên nhau, bên nhau mãi mãi em nhé!
Hai ngày đầu mới về quê, ngày nào điện thoại anh cũng réo liên tục bởi những tin nhắn, những cuộc điện thoại của em, anh hạnh phúc lắm lắm em biết không? Nhận được tin nhắn của người yêu mình thì còn gì vui bằng nữa...
Cuối năm, gia đình nào cũng rất bận và đặc biệt với gia đình anh và em thì công việc lại càng bận rộn, vất vả hơn. Hoàn cảnh gia đình chỉ với hai mẹ con, bản thân anh lại là người sống tình cảm nên những ngày này, anh thường ở nhà và dọn dẹp. Còn em, tuy là con út trong gia đình nhưng anh cũng biết những ngày Tết là ngày em vất vả nhất trong năm, em vẫn nói với anh rằng, "Em không thích Tết vì buồn và phải ở nhà suốt". Có phải vì vậy mà mình đến với nhau, chia sẻ cùng nhau cảm thông và cùng động viên nhau trên con đường phía trước không em?
Anh vẫn nhớ những tin nhắn của em lúc vừa dọn nhà, vừa nhắn cho anh, hay những cuộc điện thoại nhanh nhanh vội vội để rồi còn đi làm tiếp kẻo bị mẹ la mắng, bận thì em cũng cố nhắn, cố gọi cho anh để được nghe giọng anh "Em vừa lau xong bàn thờ, bày xong mâm ngũ quả, giờ chuẩn bị đi rửa bát" , nghe xong anh thấy rất vui vì người anh yêu lại đảm đang đến thế!
Em biết không, một người có hoàn cảnh như anh ngày hôm nay gặp em ở đây và làm bạn được với em là cả sự yêu thương và cố gắng từ mẹ anh. Nếu so với các bạn bè của em hay là nhà em thì anh biết rằng, kinh tế nhà anh còn thua xa nhưng anh không ngại về điều đó. Anh chỉ băn khoăn là không biết nên mua biếu gia đình em ngày Tết cái gì thôi, cái gì cho hợp lý mà chứa chan tình cảm để đáp lại những gì mà em đã làm cho gia đình anh?
Rồi những chiếc bánh chưng, con cá từ quê đưa lên nó thể hiện được tình cảm như chính cái sự bộc trực trong con người anh em ạ. Em bảo anh lên gặp mẹ để mẹ cảm ơn và lại quà nhưng anh từ chối không phải là anh ngại hay anh sợ gì đâu mà anh biết em cũng chưa thật sự yêu anh phải không?
Mấy ngày Tết, em nhắn tin với anh ít dần làm anh cảm thấy hụt hẫng. Nhưng mẹ ốm nên chắc em cũng bận hơn, anh cũng thông cảm với em điều đó. Em đi làm suốt ngày, tối nào cũng đi chơi cùng anh nên những ngày này, cũng là lúc em tranh thủ giúp đỡ mẹ, anh vẫn luôn tự hào về người yêu mình ngoan ngoãn và chu đáo với gia đình.
Anh không dám chắc em sẽ quay trở về bên anh! (Ảnh minh họa)
"Cảm ơn anh nhiều nhé, mẹ vui vì có người quan tâm đến con gái mẹ rồi" những tin nhắn như vừa rồi của em là nguồn động viên cho anh cố gắng, anh cũng vẫn luôn như thế! Nhưng càng ngày em càng nhắn tin với anh ít hơn, cuộc gọi lại càng ít nữa, em càng ngày càng có vẻ xa xa anh hơn...
Anh lại tự nhủ, " tại em bận ấy mà". Rồi mấy ngày trong Tết, tưởng mọi việc sẽ khác nhưng chẳng thấy có gì thay đổi. Em ít hỏi han tới anh, anh nhắn tin hay gọi điện, em cũng cho anh leo cây nhiều hơn trong khi anh biết em không bao giờ là người như thế cả. Tết đến, lúc nào anh cũng ôm cái điện thoại những chẳng thấy nó báo hiệu tin nhắn cho anh như trước nữa. Xung quanh anh là nỗi buồn và sự chờ đợi...
Một hôm anh hỏi em rằng, " Em có thấy anh đang khác không? Em không còn cảm giác chờ mong tin nhắn hay chờ mong lúc rảnh rỗi để nhắn tin, gọi điện cho anh đúng không?". Em cũng công nhận đúng là như vậy, em cũng bảo em thấy mình đang ở trạng thái chênh vênh, đang mải miết với một cái gì đó mà em cũng không biết được.
Yêu không phải chỉ là nói câu "anh yêu em", yêu không phải là yêu qua tin nhắn, mà là cách thể hiện tình cảm với nhau. Tình yêu của em với anh có vẻ đã nhạt và với một người nhạy cảm như anh thì anh thấy rõ hơn hết sự nhạt nhòa trong tình yêu của em dành cho anh. Anh buồn lắm em ạ!
Hôm mùng 4 Tết là ngày sinh nhật anh cũng là ngày chúng mình xa nhau được 5 hôm em nhỉ? Buổi sáng trời lạnh, nhà cả 2 đứa đều hóa vàng nên rất bận nhưng rồi anh vẫn bắt chuyến xe khách xuống đây gặp em và được tận hưởng cái mà anh gọi là hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Vẫn là em đón anh như mọi ngày, vẫn là con người ấy nhưng mà sao anh thấy xa lạ vô cùng... Anh không nói ra vì nó là ngày đầu năm mới lại là ngày sinh nhật anh, em bảo " Em nợ quà anh nhé" nhưng em đâu biết rằng, câu nói đấy của em làm anh buồn thực sự, buồn vì không phải là giá trị của nó mà là ở tình cảm, là ở sự chân thành em dành cho anh gần như là không còn nữa...
Cả quãng đường 50km trên xe khách về quê hôm đó, trời mưa và lạnh làm anh thấy trống vắng vô cùng... Dù nỗi lòng anh buồn man mác nhưng anh có linh cảm ngày mai, khi những cơn mưa này qua đi, sẽ có người rời xa anh mãi mãi....
Em ạ! Điều mà anh muốn nghe là lời giải thích từ em, chứ không phải câu trả lời cụt ngủn rằng, "Em cũng không giải thích được hay tùy anh nghĩ, tùy anh quyết định yêu hay dừng lại". Anh muốn nói với em rằng, dù thế nào thì anh vẫn yêu em, một tình yêu chân thành, không giả dối và anh luôn mong em hạnh phúc.
Em bên ai tốt hơn anh, vui vẻ, hạnh phúc hơn khi bên anh thì hãy tới với người đó em nhé! Anh không phải là người đàn ông cao thượng đâu, anh cũng nhỏ nhen và ích kỉ lắm nhưng có một điều, dù cho em có ở bên cạnh anh hay mãi mãi rời xa anh đi nữa, dù cho ngày mai trên đường đời bất chợt gặp em tay trong tay với ai đi nữa... đối với anh, điều đó không quan trọng. Anh chỉ mong muốn cho em, người mà anh đã từng yêu thương sẽ mãi hạnh phúc và vui vẻ!
"Anh vẫn yêu em và chờ em" đây là những ca từ trong một bài hát nhưng với anh lúc này thì anh vẫn yêu em. Có thể tình yêu đó còn nguyên vẹn trong anh những còn sự chờ đợi em thì anh nghĩ rằng, chỉ có giấc mơ thì em mới quay trở về mà thôi!
Cảm ơn quãng thời gian hạnh phúc khi anh được ở bên em. Mong em luôn luôn hạnh phúc!
P/S: " Đọc tin nhắn của anh một lần thôi là đủ rồi nhỉ? Chúc anh của em luôn gặp may mắn, thành công, bình an và hạnh phúc. Chúc anh có đủ sức khỏe, bản lĩnh và tự tin để cùng em phấn đấu nhé.!"- tin nhắn cuối cùng của năm cũ mà anh sẽ mãi mãi không bao giờ quên!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi có phải là kẻ thứ 3? Tôi không có lỗi, cái lỗi là tại hai chữ tình yêu, tại anh giấu tôi chuyện anh có vợ và tại anh không còn yêu vợ như xưa. Nếu nói là có vợ thì cũng không đúng vì anh và chị ấy chưa hề cưới nhau. Nhưng người ta quen gọi anh với cái tên "chồng Vân". Có thể với chị đó...