Chung cư không chồng giữa chốn Đà thành
Ở đó, các chị hiếm khi đón Tết, mà chỉ vui trong những ngày cận Tết khi tự tay làm mâm cơm tất niên hay dè sẻn từng đồng để sắm cho con bộ quần áo mới.
Tết đầu tiên những người mẹ đơn thân được sống trong khu chung cư mới khang trang thế này
Khu tái sinh
Chúng tôi đến thăm “chung cư không chồng” ở phường Hoà Minh (quận Liên Chiểu – TP Đà Nẵng) vào một buổi chiều giáp Tết.
Chị Lê Thị Ái Nhung (Chi hội trưởng phụ nữ khu chung cư phụ nữ đơn thân) nói, nơi này giờ được chị em gọi là khu tái sinh, chứ gọi xóm không chồng nghe tủi thân lắm.
Nhà chị Hồ Thị Thành (44 tuổi), 50m2 còn thơm mùi sơn. Người phụ nữ tật nguyền ngồi lặng lẽ trên chiếc xe lăn, gương mặt đầy vẻ lo âu. Chị chuẩn bị đi thăm con gái nằm viện gần một tháng nay. Chưa có sự chuẩn bị gì cho Tết trong ngôi nhà nhỏ này.
Một tháng trước bé Phố (học lớp 2, con gái chị Thành) đột nhiên sốt cao, phải nhập viện, khám ra mới biết bé bị u lympo tăng sản.
Chạy vạy khắp nơi chữa bệnh cho bé, chị Thành gầy rạc. Chị Nhung ái ngại: “Người ta nói phẫu thuật rồi, nhưng vẫn chưa biết bệnh con bé sẽ diễn biến thế nào, bây giờ ngày nào chị Thành cũng vào bệnh viện chăm con, Tết này chắc hai mẹ con ở trong bệnh viện. Có mỗi đứa con, giờ lại bị đau nặng thế thì tết nhất chi nữa”.
Chị Ngô Thị Cẩm chăm sóc vườn rau nhỏ bên cạnh chung cư.
Bé Phố học giỏi Toán, thương mẹ lắm. Học kỳ vừa rồi, bé được học bổng 700 nghìn đồng, thấy con ham học, chị Thành đi mượn thêm 300 nghìn mua cho bé cái bàn học. Nhưng chưa kịp vui với bàn học mới, Phố đã nhập viện, bỏ cả thi học kỳ.
Tết, Phố không bao giờ đòi áo quần mới như những đứa trẻ khác. Thương con nhưng với đôi chân tật nguyền và căn bệnh viêm thận, người mẹ không thể làm gì hơn.
Mỗi người phụ nữ một hoàn cảnh, một vùng quê, rồi gặp nhau ở nỗi bất hạnh, buồn đau trong quá khứ mà bây giờ cùng nhau sống trong khu chung cư này.
Chị Ngô Thị Cẩm (52 tuổi) có đứa con gái năm nay 27 tuổi, nhưng nó vẫn mang thân hình một đứa trẻ lên 7, bị động kinh và tàn tật nên không thể tự chăm sóc bản thân.
Video đang HOT
Vì phải trông nom con nên chị không thể rời nhà đi buôn bán đâu được. Cũng may có tiệm tạp hoá nhỏ ở nhà. Chai nước, gói bánh, cái kẹo, quyển vở… ngày bán được 20-30 nghìn, cũng có ngày không bán được gì.
Với chị, Tết nào cũng chỉ vậy, ở nhà trông con, không sắm sửa gì nhiều. Bà con ít, lại ở xa, nên nhà chị luôn quạnh quẽ dịp Tết.
Những ngày này chị Hồ Thị Thành luôn túc trực ở bệnh viện để chăm sóc bé Phố
Số phận có lẽ may mắn hơn với chị Lê Thị Kim Phượng (42 tuổi). Khoe bằng khen 12 năm liền học sinh giỏi của cậu con trai, chị Phượng hạnh phúc: “Cháu học giỏi, ngoan và thương mẹ lắm, năm vừa rồi cháu đỗ vào Đại học Kinh tế, nhìn con là mỗi ngày tôi lại có thêm động lực sống. Vất vả, nợ nần mấy cũng được, hy vọng số nó rồi sẽ không phải khổ như tôi”.
Rồi chị bần thần: Chưa năm nào chị mua được cho con bộ đồ mới, sợ nó tủi thân với bạn bè. Ngày Tết chị cũng phải để con ở nhà một mình để tranh thủ đi bán vé số, ra Tết mới có tiền đóng học phí…
Phụ nữ đơn thân nuôi con cơ cực trăm bề. Ở khu chung cư này, cũng có người may mắn tìm được bạn đời rồi cùng nhau vun vén cho hạnh phúc gia đình. Có người vừa chăm chỉ làm ăn, vừa nuôi dạy con tốt. Cũng có người ngày lại ngày thui thủi một mình với những đứa con tật nguyền mà họ gọi là số mệnh không thể cưỡng lại.
Cuộc sống ở đây vẫn lặng lẽ trôi mặc cho ngoài kia không khí Tết đang len lỏi vào từng góc phố, từng ngôi nhà và trên từng khuôn mặt người…
Ấm lòng những ngày giáp tết
Chung cư cho phụ nữ đơn thân thuộc Khu tái định cư Hòa Minh được mở rộng dành cho những chị em kém may mắn.
Từ năm 2008, chị em đã ở cạnh nhau tại khu nhà liền kề cũ. Tháng 5/2012, chung cư mới đi vào sử dụng, chị em được quan tâm chuyển về đây, lúc đầu 126 chị, nay lên con số 144, chia nhau ở trong 4 khu nhà.
Là người gắn bó chị em từ lúc còn ở khu nhà liền kề, ông Phạm Trung Khảm (Bí thư chi bộ Hòa Phú 5A, phường Hòa Minh) nắm rõ hơn ai hết những cảnh đời ở đây.
144 hộ gia đình, phần lớn là chị em nghèo, nuôi con tự túc, số còn lại là gia đình diện chính sách và hộ neo đơn, không có nhà ở. Đa số lao động chân tay nên đời sống rất khó khăn, thiếu thốn.
Từ lúc chuyển qua khu chung cư mới đến nay đã hơn 7 tháng, nhà rộng rãi, khang trang hơn nên ai cũng phấn khởi, không còn phải chịu cảnh trời nắng thì nóng, trời mưa thì ngâm nước nữa.
Được thành phố hỗ trợ công ăn việc làm nên đời sống chị em đỡ bấp bênh hơn trước. Tuy nhiên, thu nhập hằng tháng của nhiều chị ở đây chỉ có 600 nghìn đồng, thậm chí thấp hơn, phải dựa vào tiền trợ cấp mới không đói.
Nhiều người không thể lao động chân tay, vay vốn mở cửa hàng tại gia rồi thua lỗ, nợ nần… Thông cảm, nên hằng năm từ thành phố cho tới quận, phường đều đến thăm hỏi, động viên, trợ cấp tiền và quà để chị em đón Tết bớt âu lo.
Tết đầu tiên những người mẹ đơn thân được sống trong khu chung cư mới khang trang thế này
Chị Lê Thị Ái Nhung (42 tuổi) là Chi hội trưởng phụ nữ, lại có cùng hoàn cảnh nên rất hiểu những buồn lo của chị em trong khu. Chị Nhung đẹp. Trước, gia đình cưới hỏi đàng hoàng và đám cưới nghe đâu to lắm. Rồi chị sinh con đầu lòng bị tật, chồng bỏ đi biền biệt.
Nhớ lại những ngày chưa vào sống ở khu chung cư, chị chật vật với tiền trọ, tiền ăn, tiền thuốc, chăm con, công việc… cay đắng trăm bề.
“Cũng may là có thành phố quan tâm hỗ trợ giúp đỡ đưa chị em vào đây sống, nếu không chẳng biết cuộc đời rồi sẽ trôi về đâu. Ngoài kia vẫn còn bao nhiêu chị em phụ nữ vất vả, mình vào đây là mình đã may mắn hơn họ. Lúc nhận nhà ở khu chung cư mới, chị em mừng phát khóc. Những người ở đây ai cũng mang nỗi bất hạnh, không nhiều thì ít. Ai cũng khổ. Nhiều chị em không chồng, tự túc nuôi con, rồi lâm vào túng quẫn. Người ta nói họ tự chuốc khổ vào thân. Nhưng người ta đâu hiểu niềm vui được làm mẹ” – chị Nhung tâm sự.
Năm hết Tết đến, những lo toan, những bộn bề nơi “chung cư không chồng” vẫn còn đó. Nhưng may mắn thay vẫn còn có những tấm lòng, sự an ủi, sẻ chia ấm áp, chân thành.
Niềm vui với chị em là tự tay làm mâm cơm tất niên mời hàng xóm đến chung vui, là tham gia tất niên chung được gặp gỡ tất cả mọi người, là tự tay chăm sóc vườn rau Tết để tiết kiệm chi phí sắm sửa, là dè sẻn mua cho con một bộ đồ mới… Chị Nhung kể, ở đây các hộ gia đình không hoặc ít đón Tết, chỉ có không khí những ngày cận Tết là vui vẻ, rộn ràng. Mới đây, thành phố hỗ trợ mỗi người một triệu đồng đón Tết.
Theo xahoi
Những kiểu sống khác người của con cái 'trùm' ma túy
Con của các "ông, bà trùm" tội phạm ma túy hay tội phạm khác phần lớn đều có cách sống khác con cái gia đình bình thường.
Có 2 thái cực rõ ràng, hoặc được nuôi dạy, chăm sóc và bảo vệ rất cẩn thận (vì cha, mẹ lắm kẻ thù, sợ con là "con mồi" cho sự trả thù - PV) hoặc là cứ để nó phát triển tự nhiên, hoang dã.
Hành xử lạ lùng
Điều tra viên Nguyễn Đức Phong nhớ lại: "Quá trình điều tra vụ án Vũ Xuân Trường, nguyên đại úy công an, phạm tội mua bán, vận chuyển trái phép chất ma túy, tôi được phân công "tìm hiểu", theo dõi mảng nhân thân, đó là những người thân trong gia đình Trường. Quả thật, 2 đứa con của Trường, ngày ấy còn nhỏ và đáng thương. Chúng rất khác với những bạn cùng trang lứa. Chúng sướng hơn các bạn về mặt vật chất như được chăm sóc về ăn, mặc, được đi du lịch, được có người đưa đón lúc đi học.
Tóm lại, chúng được chăm sóc, bảo vệ từ đầu đến chân khi ra khỏi nhà nên không được thoải mái lắm khi tiếp xúc với bạn bè và người lạ. Qua theo dõi, tôi thấy, khi đến lớp học, 2 đứa trẻ này cũng ít tiếp xúc, giao lưu với các bạn xung quanh. Chúng chỉ học (học khá giỏi) sau đó thì ngồi một mình, đọc hay vẽ gì đó vào tờ giấy, khi thì hình con vật, lúc lại hình ông tượng thiện - ác... Cái cách hành xử này rất lạ lùng, khác biệt với những đứa trẻ cùng trang lứa".
Cũng theo đúc kết của điều tra viên Phong thì, những đứa trẻ con "ông, bà trùm" ma tuý đã bộc lộ độ "lỳ" trong tính cách ngay từ lúc còn nhỏ, chúng luôn có hành xử khác trẻ em bình thường. Cùng một việc như va chạm nhỏ với bạn hoặc không đồng ý với bạn chuyện gì đó, trẻ em bình thường hay cãi nhau, đòi lại đồ, vật lộn, đánh nhau, tranh giành... Nhưng con "ông, bà trùm" ma tuý đã "lỳ" thì không hành động như thế. Chúng cứ bực tức, nói gì đó trong miệng, không phát ra tiếng, mà chỉ thể hiện sự giận dữ... Sau đó, có thể ngay hôm sau hoặc hôm sau nữa, chúng sẽ có đồ dùng học tập, đồ chơi "trội", "khủng" hơn bạn cùng lớp để "trả thù", vì "bạn đã lấy của tôi đồ cũ".
Con của "ông trùm" ma túy Trịnh Nguyên Thủy cũng không nằm ngoài "vòng xoáy" tội lỗi của cha. Vì Nguyên Thủy hoạt động phạm tội kín kẽ nên con không biết cha mình là "ông trùm" ma túy, chỉ biết, cha là một doanh nhân thành đạt. Tất nhiên, con của một doanh nhân thành đạt khác con của gia đình bình thường là chuyện không mới. 2 đứa con của "ông trùm" ma tuý này lớn lên dưới sự nuôi dưỡng, chăm sóc đặc biệt của bố. Vì thế, cái biểu hiện ra ngoài của chúng không nhiều lắm sự vị tha của người mẹ.
Các cụ xưa dạy "phúc đức tại mẫu", không được mẹ chăm sóc thường xuyên, ở với cha là doanh nhân, cuộc sống sung túc, chúng có những suy nghĩ và hành động khác thường là tất nhiên. Tuy 2 đứa con trai của "ông trùm" này không "phá", không "quậy" nhưng đã thể hiện phong cách sống của con doanh nhân ngay từ những ngày đầu đến trường học chữ.
"Hiếu động" và khinh thường tất cả
Với những đứa con "ông, bà trùm" ma tuý thể hiện tính "hiếu động" ngay từ nhỏ thì... khủng khiếp. Đến đâu, dù là trường học, nơi công cộng, địa điểm lạ hay quen, chúng cũng "quậy tới bến", chẳng biết sợ ai. Câu nói cửa miệng ứng với từng tình huống của chúng thường là "sợ đ. gì; làm gì phải sợ ai; bố tao xử lý hết chúng mày; mày thích chết à; tao đang chán sống đây...". Đặc điểm của bọn trẻ "hiếu động" này là thích trêu người khác, thích hạ bạn bè xuống để nâng mình lên. Con trai "ông trùm" ma tuý xứ Nghệ tên Tuấn, lúc nhỏ "hiếu động" tới mức người lớn còn phải tránh xa. Sau này, cả "ông trùm" Tuấn và con đều bị phải nhận hình phạt cao nhất của pháp luật là tử hình về tội mua bán, vận chuyển và tàng trữ trái phép chất ma tuý.
"Ông trùm" Tuấn có 4 người con, 3 con trai, 1 cô con gái. 4 người con của "ông trùm" ma tuý này đều "lớn trước tuổi". Biết cha vì phạm pháp mới có nhiều tiền nên 3 thằng con trai thi nhau "vặt" tiền cha, mẹ để chơi bời. Những năm 90 của thế kỷ trước, con "ông trùm" này đã biết dùng tiền do cha phạm tội mà có để "đút lót" bạn bè, nhờ bạn ghi, chép bài giúp; lúc kiểm tra, bảo bạn cho xem bài. Bạn nào "cứng đầu", không chịu nghe là chúng bày ra trò chơi, rồi cứ thế lợi dụng trò chơi để đánh bạn.
Khi bị cô giáo, nhà trường nhắc nhở, chúng "lý luận" rằng, học sinh phải hiếu động thì mới thông minh. Tất cả tham gia trò chơi tập thể, sao chỉ mỗi bạn ấy đau? Cái kiểu "lý luận" của con "ông trùm" đã "qua mặt" được chính "ông trùm" và các thầy cô trong một thời gian dài. Khi chúng "hiếu động" đã bộc lộ rõ bản chất của con "ông trùm" ma tuý là liều lĩnh, manh động, mưu mô...
Con "ông trùm" Tuấn đã làm cho rất nhiều học sinh trong trường trung học ấy tự phải biết "nể", "sợ" y đến mức, bị đánh, bị xúc phạm danh dự, nhân phẩm... vẫn phải im lặng. Chúng "thu phục" bạn bè xung quanh theo mình bằng tiền, bằng doạ dẫm, bằng những cú thượng cẳng chân, hạ cẳng tay. Chính vì thế, đám bạn của con "ông trùm" ma tuý không có trẻ thông minh, lanh lợi, ngoan ngoãn.
"Gồng" mình lên để hoà nhập
Vì được "nhồi nhét" vào đầu quá nhiều thứ của người lớn trong đời sống xã hội nên nhiều đứa trẻ, con "ông trùm" ma tuý tự cho mình đứng trên hoặc hơn các bạn cùng lứa. Chính cái "tư tưởng" ấy mà nhiều đứa phải "gồng" mình lên mới hoà nhập được cuộc sống xung quanh. Vô hình trung, những cái thứ vật chất lớn lao mà "ông trùm" trang bị cho con trở thành tầm thường.
Cấn Thị Lay, người dân tộc Mông, ở Sơn La, tâm sự: "Xung quanh nhà em ngày ấy, lúc nào cũng có người canh gác cẩn mật. Bạn em ở xóm cuối của bản sang chơi còn không được cho vào nhà. Em không được đi học đúng tuổi. Lúc nhà sung túc khi bố bán mua ma tuý, em luôn được mẹ dạy là, đi ra ngoài phải ngó trước, nhìn sau, phải cẩn thận, phán đoán tình hình...
Mẹ thì luôn nói, ra ngoài nguy hiểm lắm. Em ra ngoài chơi cùng bạn, có thấy nguy hiểm đâu. 8 tuổi em mới được đi học và học hết tiểu học thì nghỉ. Lý do nghỉ học được mẹ giải thích là vì bố bận, mẹ không đủ sức mạnh để bảo vệ em trên quãng đường từ nhà đến trường. Không được đi học, con đường phía trước của em bị chặn lại. Em nhớ bạn lắm. Bố chết vì ma tuý đã là động lực để em đi học, tự lo cho cuộc sống của mình".
Thật ra Lay là cô bé đáng thương. Lay sống trong một gia đình "ông trùm" ma tuý khép kín với những tội lỗi chất chồng nên "thèm" người trò chuyện, bầu bạn là đúng. Bản thân Lay cũng không muốn nghỉ học và rất thích kết bạn, chơi cùng trẻ trong bản nhưng bị cấm. Cha mẹ Lay đều "nhồi sọ" con rằng, đó là những người xấu, không nên gặp, chơi. Chưa phân biệt được tốt - xấu, Lay ở nhà với mẹ và những con chó to. Khi Lay được đi học lại thì cô gái này xác định, đó là cơ hội sống khác của mình.
Hành trang "ông trùm" tạo ra cho con gái là những vết cứa, rớm máu, đau âm ỉ, có để lại sẹo... Lay có bạn mới, được học hành để biết quên đi đau buồn, hướng tới hiện tại tốt và tương lai ổn định. Giờ Lay đã là cán bộ nhưng Lay chưa bao giờ chạnh lòng khi các phương tiện truyền thông nhắc đến tên cha gắn với cụm từ "ông trùm" ma tuý. Qua tâm sự, Lay thừa nhận, để hoà nhập được với cuộc sống, không đơn giản chút nào.
Sau khi cha đi thi hành án tử hình được 3 tháng, Lay đi học ở trường nội trú của xã, rồi lên huyện và tỉnh. Tự Lay phải vượt qua nhiều "rào cản" để hoà nhập với các bạn. Lúc đầu, muốn chơi cùng, nói chuyện với ai đó nhưng trong suy nghĩ của mình, Lay cứ sợ họ biết mình là con "ông trùm" ma tuý, thì sao? Thế rồi, mẹ qua đời, các anh chị có người cũng phải đi tù vì tội giống cha, Lay càng tự kỷ. Cảm giác thường trực xâm chiếm tâm hồn là mọi người biết gia đình Lay xấu nên không quan hệ, nếu chơi cùng, chẳng qua là thương hại. Cứ "gồng" mình lên để tự thấy bình thường nhưng thực chất, Lay đã phải mò mẫm với cuộc đời của mình.
Lay cũng giống nhiều đứa con của các "ông, bà trùm" ma tuý khác, sống lặng lẽ, rự kỷ, buồn tủi... Vì thế, để con mình phát triển bình thường, cha mẹ đừng phạm pháp, những đứa trẻ sẽ thoả sức hoà nhập, nô đùa, cười nói ríu rít...
Theo xahoi
Truyền thuyết "voi uống rượu hóa đá" và hũ rượu lớn nhất Việt Nam Huyện Na Hang, tỉnh Tuyên Quang, từ lâu đã nổi tiếng với loại rượu ngô đặc trưng, được gây men bởi lá rừng pha chế từ hơn 20 loại thảo dược quý hiếm. Các nghệ nhân cho rượu ngô vào hũ trước khi công bố hũ rượu ngô men lá lớn nhất Việt Nam Đồng thời, Phòng Văn hóa - thông tin huyện...