Chui xuống gầm giường tìm đồ, ai ngờ được xem một màn kịch nón.g bỏn.g
Khi cô vô tình chui xuống gầm giường tìm sim điện thoại, thì lại phải chứng kiến một màn kịch đau đến xé lòng như vậy.
Càng nín thở thì Bích càng nghe rõ hơn tiếng một đôi nam nữ đang mật ngọt với nhau (ảnh minh họa)
Vợ chồng Bích đều là làm kinh doanh nên không mấy khi có thời gian ở nhà. Con cái đều nhờ ông bà nội đón hộ. Hôm nao cũng phải tối muộn Bích mới sang đón con về nhà. Cuộc sống tất bật ấy khiến gia đình Bích chẳng mấy khi ngồi cùng nhau ăn bữa cơm gia đình. Chồng Bích – Tùng trước kia cũng là một người khá lãng mạn, yêu vợ nhưng từ ngày lao đầu vào làm ăn, anh chẳng mấy khi quan tâm vợ con ra sao.
Có lẽ hơn 10 năm nay, gia đình Tùng đã quen với cảnh, việc ai người đấy làm rồi. Nhiều khi Bích ngỏ ý muốn Tùng tranh thủ về sớm đón con giúp cô, nhưng anh lại bảo chuyện con cái là của phụ nữ, đàn ông làm sao được. Có lẽ Tùng đã thay đổi, anh không còn thấy tình cảm gia đình là thiêng liêng nữa. Bích cứ nghĩ là do Tùng ham mê kiế.m tiề.n, làm giàu nên mới thế nhưng sự đời không ai biết trước được chữ “ngờ”.
Một hôm chiều về nhà lấy ít tài liệu để đưa cho khách hàng. Bích tháo điện thoại ra để thay sim khác gọi. Nhưng không may cái sim điện thoại ấy bay luôn vào gầm giường. Cô dùng mọi dụng cụ nhưng không sao lấy được nó ra, bực mình Bích chui luôn vào đó bật đèn tìm cho nhanh.
Đang hí hoáy lần mò sim khắp gầm giường, Bích nghe thấy tiếng mở cửa phòng. Nghĩ là có trộm lẻn vào nhà, cô nín thở xem tên trộm này định tăm tia gì nhà cô, rồi Bích lao ra đậ.p cho hắn vài phát. Càng nín thở thì Bích càng nghe rõ hơn tiếng một đôi nam nữ đang mật ngọt với nhau.
- Sau hôm nay anh liều thế, đưa em về nhà ngủ không sợ vợ anh bắt được à?
- Sợ gì. Anh chốt cửa phòng và cửa nhà rồi. Vợ về đến sân cái là mình biết ngay thôi. Mà em yên tâm, hôm qua mụ vợ anh bảo hôm nay đi gặp khách hàng chắc 9 -10h tối mới về. Mình cứ tha hồ làm chuyện này cũng không ai biết.
- Thôi cởi áo nhanh đi em, anh không chịu được nữa rồi.
- Cứ từ từ, em ở đây có chạy đi đâu mất mà sợ.
- Không mất nhưng anh muốn…muốn đến phát điên rồi này. Thôi để anh giúp em.
Ở dưới gầm giường nghe những lời mật ngọt của chồng và cô ả kia, Bích đa.u đớ.n vô cùng. Cô vội lấy tay bịt miệng mình lại, nhưng tiếng rên rỉ trên giường khiến cô đa.u đớ.n vô cùng. Cô không thể ngờ chồng mình lại như vậy. Trước kia cô chỉ nghĩ anh ham kiế.m tiề.n, nhưng không ngờ anh lại ham của lạ và phản bội cô như vậy.
Cô vội lấy tay bịt miệng mình lại, nhưng tiếng rên rỉ trên giường khiến cô đa.u đớ.n vô cùng (Ảnh minh họa)
Đến khi tiếng rên rỉ ấy càng lúc càng lớn, Bích không thể chịu đựng được nữa. Cô bò ra khỏi gầm giường, gương gương mắt nhìn chồng đang hì hục ân ái với cô gái kia. Bích cứ đứng đực người ra nhìn họ đến 2, 3 phút mà chồng và cô ả không hay biết gì. Mãi sau cô nhân tình kia mới giật mình nhìn thấy Bích, cô ả đẩy vội Tùng ra.
Video đang HOT
Lúc này cả 2 vô cùng hoảng loạn, vơ vội gối để che thân. Bích giận điên người, cô tát cho chồng một cái đau điếng rồi bỏ đi không nói gì.
Chạy vội ra ngoài đường cô khóc như mưa. Trái tim Bích đang rỉ má.u. Cô không thể ngờ chồng lại cả gan dẫn gái về nhà hú hí như thế. Và càng đa.u đớ.n hơn, khi cô vô tình chui xuống gầm giường tìm sim điện thoại lại phải chứng kiến một màn kịch đau đến xé lòng như vậy. Có lẽ cuộc đời đàn bà không có nỗi đau nào đáng sợ bằng phản bội. Cô đã lầm vì nghĩ anh là một người đàn ông đứng đắn.
Lang thang một mình trên công viên, bây giờ nước mắt của cô không thể rơi thêm được nữa. Ngồi thần người ra suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra. Cô không biết mình nên làm gì nữa. L.y hô.n hay giả vờ chưa từng chứng kiến cảnh này, bỏ qua cho chồng vì hạnh phúc gia đình.
Bình thường Bích không phải là người đàn bà yếu đuối, nhu mì nhưng lúc này đây sao cô lại cảm thấy mình hèn nhát và nhu nhược đến vậy. Phải chăng là nỗi đau trong cô quá lớn, nó khiến cô vô cùng sốc và bối rối chưa biết mình nên làm gì tiếp đây?
Theo blogtamsu
Màn kịch của người đàn bà
"Anh tưởng chúng tôi chỉ là lũ đàn bà ngu ngốc, yêu anh và không biết rằng chúng tôi chỉ là con cờ trong tay anh?"
Cánh cửa căn phòng vang lên một tiếng gõ thật dè dặt. Phương Thảo thấy lòng rạo rực và nhiều cảm giác. Cô nín thở, bước gần về phía cửa và khẽ mở ra. Đứng trước bậc thềm là Chí. Người đàn ông mà bao năm qua cô vừa yêu, vừa hận.
Chí không đợi Thảo nói thêm điều gì nữa, chỉ cần nhìn hàng nước mắt lăn dài trên gò má của Thảo là anh đã thấy đau lắm rồi. Chí lao vào phòng, ôm chặt lấy Thảo. Cánh cửa phòng cũng đóng thật nhanh. Họ đã chờ đợi quá lâu để có được giây phút này. Bao nhiêu lỗi lầm, tiếc nuối và cả những gánh nặng họ mặc kệ và trút bỏ hết.
Đêm hôm ấy, Thảo nằm trong vòng tay Chí và hạnh phúc vô vàn:
- "Sau đêm nay, em muốn trả anh về cho Bích, dù sao với phụ nữ, việc bị phản bội là điều đau khổ nhất..."
- "Em đang nói về em của ngày xưa đó sao?"
- "Vì em hiểu cảm giác bị cướp mất người mình yêu thương nên em mới thông cảm cho Bích của hiện tại. Dù sao, cũng vì yêu anh nên cô ấy mới giành từ em như vậy. Nhưng chỉ cần anh luôn yêu em, trong lòng anh có em là đủ rồi. Những ngày qua em đã rất hạnh phúc. Còn từ mai, chúng ta hãy dừng lại đi. Em không thể mãi yêu anh trong bí mật như thế này được."
- "Chờ anh thêm chút nữa. Anh sẽ l.y hô.n với Bích. Em biết rõ, anh không hề yêu cô ấy. Đó chỉ là một ta.i nạ.n. Anh cưới Bích vì thương đứa con trong bụng cô ấy mà thôi. Rồi sau khi sinh con xong, nhất định anh sẽ bỏ cô ấy để quay về bên em. Vốn dĩ chúng ta là của nhau cơ mà..."
- "Nhưng em sợ... người đời sẽ nguyền rủa em. Rằng em lại đi cướp chồng của bạn thân"
- "Chính cô ấy mới là người đi cướp chồng của em chứ. Nếu cô ấy không xen vào mọi chuyện thì làm sao anh lấy Bích".
- "Nhưng... không nhưng gì cả... Em ngủ đi nào."
Thảo khép hờ đôi mắt, hàng nước mắt cứ lăn dài... Chỉ còn đêm nay nữa mà thôi.
Họ đã chờ đợi quá lâu để có được giây phút này. Bao nhiêu lỗi lầm, tiếc nuối và cả những gánh nặng họ mặc kệ và trút bỏ hết. (Ảnh minh họa)
*****
Bích ngồi thẫn thờ trong căn phòng. Trên bàn, mâm cơm nguội ngắt vẫn đậy lồng bàn để đó. Căn nhà với sự sang trọng, tiện nghi và giàu có đó càng trở nên lạnh lẽo hơn gấp bội khi chỉ có một mình Bích. Cô muốn khóc mà không thể khóc được.
Bích mở tin nhắn điện thoại đó ra thêm lần nữa. Đây là lần thứ bao nhiêu mà cô đọc? Cô đã đọc nó cả trăm lần nhưng lại không có đủ can đảm đi làm cái việc mà dòng tin nhắn đó muốn cô thực hiện. Cô sợ phải tin vào sự thật.
Cuối cùng Bích đứng lên, thay bộ đồ. Cô khệ lệ bắt một chiếc taxi vì bụng bầu tháng thứ 8 khiến cô không đủ tự tin để chạy xe máy một mình trong tâm trạng hoảng loạn như thế này. Ít ra, ngồi trên taxi, nếu cô khóc, cô cũng còn có đôi tay để mà lau nước mắt.
Bích lưỡng lự khi đứng trước cửa phòng. Cô định quay về nhưng rồi cô nhắm chặt đôi mắt lại để lấy can đảm. Bích gõ cửa phòng, tiếng gõ cửa dứt khoát, mạnh mẽ và đầy nỗi hờn tủi.
Thảo giật bắ.n mình khi nghe thấy tiếng gõ cửa. Chí chấn an Thảo: "Không sao đâu, chắc là nhân viên khách sạn, để anh ra mở cửa xem sao".
Chí vùng dậy và ra mở cửa. Anh chế.t chân khi thấy người đứng trước mặt mình là Bích, người vợ đang mang thai đứa con tháng thứ 8 của anh!
- "Tại sao em lại đến đây?"
- "Tại sao em lại không được đến đây? Em là một người đàn bà bị chồng phản bội, lẽ nào em không có quyền được đến tận nơi để bắt gặp cảnh anh ta ngủ với người tình".
- "Em theo dõi tôi?"
- "Không, thật tiếc là việc mang thai đứa con này của anh không cho tôi thời gian và sức lực để làm thế. Nhưng tôi muốn yên mà đời không cho. Có người đã nhắn tin cho tôi và nói cho tôi biết cái việc cao cả mà anh đang làm ở khách sạn này".
- "Ai, ai đã nhắn tin cho em?"
Bích còn chưa kịp trả lời thì từ phía sau lưng Chí, một câu nói lạnh lùng vang lên:
- "Là tôi!"
"Anh tưởng chúng tôi chỉ là lũ đàn bà ngu ngốc, yêu anh và không biết rằng chúng tôi chỉ là con cờ trong tay anh?" (Ảnh minh họa)
Chí quay đầu nhìn lại, đó là Thảo. Cô hoàn toàn khác biệt với vẻ ngoài non nớt, lo sợ ban nãy. Đổi lại là một hình ảnh đầy khinh khi, ngạ.o mạ.n:
- "Anh ngạc nhiên lắm à? Có gì đâu mà ngạc nhiên. Năm xưa anh lên giường với Bích, chẳng phải là anh cũng toan tính cả rồi hay sao. Giờ chỉ là kết cục của những gì anh lựa chọn mà thôi. Anh tưởng chúng tôi chỉ là lũ đàn bà ngu ngốc, yêu anh và không biết rằng chúng tôi chỉ là con cờ trong tay anh?"
- "Tại sao cậu lại nói thế?" - Bích nhìn Thảo đầy ngạc nhiên.
Thảo bước gần về phía Bích. Cô xoa tay lên bụng bầu tháng thứ 8 của người phụ nữ đã từng là bạn thân thiết nhất của mình:
- "Tôi biết, cậu sẽ sốc khi biết sự thật này. Cố gắng giữ gìn sức khỏe để sinh con nhé. Đứ.a tr.ẻ không có tội. Còn anh ta, cậu muốn chấp nhận hay không thì tùy. Cậu có muốn tin tôi hay không cũng tùy cậu. Nhưng có một sự thật mà cậu cần phải biết. Người mà anh ta lựa chọn để lấy làm vợ là cậu. Đó là mong muốn của anh ta, đó tuyệt nhiên không phải là một sai lầm. Vì thế, cậu đừng trách mình đã cướp người yêu trong tay tôi. Con gái, sinh ra là phận gái đã khổ rồi. Ngay cả khi cậu không giành anh ta thì anh ta cũng bỏ tôi để lấy cậu mà thôi. Nếu có lỗi, thì chỉ là, cậu cũng đem lòng yêu anh ta giống như tôi thôi".
- "Nhưng... thực sự là anh ấy đâu có lí do gì để chọn mình? Anh ấy yêu cậu cơ mà. Mình cũng chỉ vì thương con mà đồng ý thôi... Mình không thể nào chiếm được trái tim anh ấy như cậu cả. Nhưng vì mình cảm thấy quá có lỗi nên không dám gặp cậu để nói lời xin lỗi... Mình đã ra đi như một kẻ hèn nhát"
- "Cậu có một thứ mà tôi không có... Nhà cậu giàu. Cậu hiểu chứ? Gia đìnhcậu sẽ là bước đệm tốt cho tiề.n đồ của anh ta. Mà những thứ đó, tôi nào có được. Đó là lí do anh ta bỏ tôi để đến bên cậu. Cậu không có lỗi, bởi khi mà anh ta đã cố tình giăng bẫy khiến cậu phải lòng anh ta thì một cô gái yếu đuối như cậu sẽ yêu thôi. Chúng ta... chỉ là con cờ trong tay hắn".
Thảo vỗ nhẹ vào vai Bích để động viên: "Giờ cậu biết sự thật rồi đó. Quyết định thế nào là tùy cậu".
Chí cúi gằm gương mặt. Anh không dám ngẩng đầu nhìn cả hai người phụ nữ đó. Họ đã yêu anh, một tình yêu dù đến trước hay đến sau nhưng đều là thật lòng. Anh lí nhí nói vài lời:
- "Bích! Anh xin lỗi. Anh thực sự có lỗi với em. Anh biến em thành kẻ cướp người yêu của bạn thân. Là vì anh ích kỉ... Nhưng Thảo à, thực lòng... anh yêu em".
Thảo dừng lại, cô không nhìn Chí:
- "Cảm ơn anh! Nhưng tình yêu đó không nhiều như anh yêu bản thân mình đâu. Tôi xin từ chối nó. Nếu được, anh hãy dồn tình yêu đó vào để yêu Bích. Cô ấy cần anh hơn tôi".
Nói rồi, Thảo bước ra khỏi căn phòng. Cô cố gắng để không bật khóc. Cô đi thật xa, thật xa căn phòng với hai người mà cô từng yêu thương đó. Thảo sờ tay lên bụng mình: "Mẹ sẽ giữ bí mật này cho riêng mình thôi, con nhé".
Theo Phunutoday
Bàng hoàng phát hiện bí mật của chồng ngay trong đêm tân hôn Đúng lúc đó anh giật chiếc điện thoại từ tay tôi rồi ngồi phịch xuống ghế. Tôi còn đang ngỡ ngàng thì anh thú nhận... Anh nói giữ cho tôi trong trắng để sau này lấy chồng khác? Chuyên gia tâm lý Tịnh An thân mến. Trong khi nhiều nữ đồng nghiệp tán tỉnh anh ra mặt thì tôi chỉ âm thầm theo...