Chuẩn bị đám cưới gần cả năm, phải hủy hôn khi nghe được cuộc điện thoại của anh với…
Mua vài món ăn nhanh mà anh yêu thích, tôi vui vẻ đẩy cửa bước vào nhà thì thấy tiếng anh đang nói chuyện điện thoại. Nhưng rồi, tôi bỗng chết lặng khi nghe anh nói…
Tôi và anh từng đã có một tình yêu đẹp và dự định về đám cưới hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Tình yêu của chúng tôi đã được gần 3 năm. Anh vốn có ngoại hình, thông minh, năng động và công việc ổn định. Còn tôi là cô giáo mầm non, sống đơn giản, nhẹ nhàng và khá kín tiếng.
Dù tính cách trái ngược hẳn nhau nhưng suốt 3 năm yêu nhau, cả hai chưa từng xảy ra bất kì cãi vã hay hờn giận, trách móc to tiếng với nhau. Anh lớn hơn tôi 5 tuổi nên lúc nào cũng rất chững chạc và “người lớn” hơn tôi rất nhiều. Ở bên anh, tôi luôn có cảm giác được chở che và yêu thương.
Bố mẹ tôi cũng rất quý anh. Tuy chưa là người một nhà nhưng anh vẫn xưng con khi gọi bố mẹ tôi là hai bác. Mặc dù quê chúng tôi cách xa nhau nhưng bất kì khi ngày lễ tết hay có dịp đi công tác qua đó, anh đều tranh thủ đến thăm bố mẹ tôi. Có lẽ do bố mẹ tôi chỉ có 2 người con gái nên rất mến anh. Bố tôi cũng chuẩn bị kế hoạch về hưu sau bao năm gắn bó với công ty.
Biết được cả hai bên gia đình đều đồng ý nên chúng tôi bàn bạc và thống nhất với nhau là sẽ tổ chức đám cưới vào sinh nhật lần thứ 27 của tôi vào năm tới.
Khỏi phải nói, tôi háo hức như thế nào. Bạn bè, người thân biết chuyện cũng đều gửi lời chúc mừng đến chúng tôi. Và chúng tôi cũng đã lên rất nhiều ý tưởng cho kế hoạch chụp ảnh cưới, đi nghỉ tuần trăng mật, kế hoạch sinh con…
Tôi thường đùa anh rằng: “Lấy em xa thế, cưới xin và mọi việc sau này ở bên ngoại, anh sẽ vất vả lắm”. Anh chỉ cười bảo rằng: “Xa thế có là gì, quan trọng là lấy được em làm vợ”.
Video đang HOT
Nghe lời nói đó, tôi thực sự cảm thấy không hạnh phúc nào hơn.Những tưởng hạnh phúc sẽ đến, trọn vẹn và viên mãn. Có ai ngờ rằng mất cả năm để lên kế hoạch cho ngày trọng đại trong cuộc đời mình thì chỉ sau một lần tình cờ nghe được cuộc điện thoại của bạn trai, tôi đã phải hủy hôn ngay lập tức.
Dù vô cùng đau khổ, buồn bã và thất vọng nhưng tôi tin đó là quyết định đúng đắn.
Một buổi nọ, sau khi đi sinh nhật bạn, anh đưa tôi về chỗ trọ rồi về nhà. Vào nhà được một lúc tôi mới nhớ ra đã để quên điện thoại ở túi áo khoác của anh rồi, tại khi nãy đi trên đường có điện thoại, nghe xong, tiện tay tôi cho vào đó luôn.
Nghĩ bụng chắc sẽ đến chỗ anh và mua gì đó cho anh ăn đêm, vì dạo này anh nói là công việc công ty bận nên thường xuyên phải thức khuya.
Mua vài món ăn nhanh mà anh yêu thích, tôi vui vẻ đẩy cửa bước vào căn hộ của anh thì thấy tiếng anh đang nói chuyện điện thoại với ai đó. Nhưng rồi, tôi bỗng chết lặng khi nghe anh nói:
(Ảnh minh họa)
- Ừ, cũng bình thường mà, hơn 200 km thôi. Mày xác định là phải đi đón dâu từ 2h sáng cùng tao nha.
- À, có là gì đâu. Có phải thức thâu đêm đi dón dâu tao cũng chiều luôn, miễn sao 2 năm nữa cái ghế giám đốc sẽ là của tao. Cũng sắp rồi mà, nghe bảo sang năm ông ấy nghỉ hưu…
Bỗng chốc, mọi thứ đẹp đẽ, hạnh phúc nhất về anh, về đám cưới này vỡ vụn, tan biến nhanh chóng. Những túi đồ ăn rơi bịch trên sàn nhà.
Anh hốt hoảng nhìn tôi rồi lắp bắp bảo tôi hãy nghe anh giải thích, là anh đang trêu đùa với bạn thôi.
- Vâng, chỉ là đùa thôi ư? Anh tưởng sẽ tiếp tục lừa dối được con bé ngốc nghếch là tôi à? Thế là quá đủ rồi. Dù sao cũng may là tôi đã phát hiện bộ mặt thật của anh để khỏi phải hối hận cả đời.
(Ảnh minh họa)
Nói rồi, tôi ung dung gạt nước mắt bước ra khỏi nhà. Con người bội bạc đó thật không đáng để tôi phải rơi nước mắt… Tôi sẽ mạnh mẽ và tỉnh táo hơn trong tình yêu của mình.
Theo Phununews
Cuộc điện thoại bất ngờ sau 2 năm anh đột ngột phản bội rồi hủy hôn đã vén một màn kịch...
Tôi nhìn anh nằm thiêm thiếp trên giường bệnh mà không dám rời đi, chỉ sợ sẽ không được bên anh lúc anh ra đi mãi mãi...
Ảnh minh họa
Tôi và Lâm yêu nhau 6 năm trời, tình cảm vô cùng nồng nàn, dù cũng có lúc hờn giận, cãi vã, nhưng ngần ấy thứ càng khiến chúng tôi yêu nhau say đắm hơn.
Lâm là người Hà Nội, trong khi tôi chỉ là cô gái nhà quê, gia đình lại không môn đăng hộ đối, cũng bởi lý do này mà gia đình anh đã từng phản đối, nhưng vì tình yêu, hai đứa cố gắng vượt qua, hơn nữa khi tôi tìm được một công việc tốt thì bố mẹ anh cũng không phản đối nữa.
Chúng tôi đã bàn xong chuyện cưới xin, gia đình đã đi lại thì đột ngột tôi phát hiện ra anh ngoại tình, ngày đọc được tin nhắn hẹn đi nhà nghỉ của anh với một cô gái khác, tôi đau tưởng chết đi sống lại. Tôi hỏi anh, anh không thanh minh, không xin lỗi mà nói rằng anh bỗng dưng thấy chán tôi, vì tôi xa xôi quá, nhà lại nghèo, lấy về chẳng nhờ được gì bên ngoại, anh cảm thấy chán lắm, càng ngày càng chán. Tôi sốc nặng khi nghe anh nói, thật không ngờ anh lại có suy nghĩ vậy. Tôi đau đớn, khóc rất nhiều, và đám cưới sau đó cũng chẳng diễn ra. Chúng tôi chia tay nhau, cũng may là chưa phát thiệp mời.
Thời gian sau đó, tôi sống khổ sở vì cảm giác bị phản bội, mất cả năm đầu chông chênh, đêm nào cũng ngập trong nước mắt. Sau đó đến năm thứ 2, tôi nguôi ngoai dần, chìm đắm trong công việc, cũng chẳng hẹn hò ai thêm nữa.
Khoảng hơn 2 năm sau đó, một ngày tôi đột ngột nhận được điện thoại của anh. Sau mấy câu hỏi thăm, tôi định tắt máy thì anh bảo có thể gặp tôi không, nếu không thì sợ không kịp nữa. Tôi nghe xong cú điện thoại, trong lòng thấy hoang mang vô cùng.
Tôi đến tìm anh, vì địa chỉ anh nhắn là bệnh viện nên tôi thấy sợ hãi vô cùng. Nhìn thấy anh nằm trong giường bệnh, thở oxy, tóc cũng rụng hết mà tôi đau đớn đến nghẹn ngào...
Cuối cùng tôi cũng biết sự thật, 2 năm trước anh phát hiện mình có bệnh, vì không có cách nào để tôi rời bỏ anh nên anh đã dựng lên màn kịch phản bội rồi hủy hôn... Tôi đã khóc rất nhiều, giờ tôi không biết phải làm sao nữa. Anh đã yếu lắm rồi, thỉnh thoảng lắm mới có lúc tỉnh, hé mắt ra nhìn tôi, nói được vài câu rồi lại thiếp đi. Tôi trách anh ghê gớm, giá như ngày đó anh không giấu tôi thì tôi đã có 2 năm bên anh, cùng anh chiến đấu với bệnh tật. Yêu nhau mấy năm trời vậy mà thời gian anh vất vả, đau đớn nhất tôi lại không ở cạnh. Tôi trách mình sao ngày ấy không tìm hiểu rõ nguyên nhân... Tôi đau đớn lắm, giờ chỉ muốn buông bỏ hết để được gần anh những ngày tháng cuối cùng này...
Theo Phunutoday
Háo hức chuẩn bị đám cưới cả năm trời, cuối cùng hủy hôn trước đám cưới một tuần chỉ vì... Cũng vì quyết định này của tôi mà nhiều người hốt hoảng, nhưng thật sự tôi nghĩ đây là lựa chọn đúng đắn nhất... Ảnh minh họa Tôi và Vinh yêu nhau hơn 3 năm, từ hồi tôi đang học năm 3, anh hơn tôi 5 tuổi, khi tôi vẫn đang ngồi trên giảng đường thì anh đã có công ăn việc làm...