Chuẩn bị bước vào đêm tân hôn, cô dâu tái mặt khi mở phong bì nghìn đô từ khách lạ
Nhận chiếc phong bì chứa một nghìn đô và xấp ảnh trong đám cưới từ vị khách, tôi tái mặt, xây xẩm mặt mày, suýt ngã quỵ xuống đất.
Tôi năm nay 30 tuổ.i, bán quần áo online. Nhờ khả năng kinh doanh nhạy bén, tôi ăn nên làm ra. Công việc đó mang lại cho tôi khoản thu nhập dư dả. Mỗi tháng trừ các khoản tôi cũng dư được gần 40 triệu đồng gửi ngân hàng. Tích cóp một thời gian, tôi mua một căn hộ chung cư nhỏ xinh, đầy đủ tiện nghi.
Độc thân, có tiề.n, tôi đi du lịch, hưởng thụ cuộc sống. Trong một lần sang Thái Lan, tôi gặp người đàn ông của đời mình.
Anh hơn tôi 10 tuổ.i, chững chạc, giỏi giang, làm giám đốc công ty chuyên sản xuất thực phẩm. Hôm đó, sau khi đi chùa về, trời mưa tầm tã, tôi loay hoay đứng dưới mái hiên, không biết về khách sạn bằng cách nào thì anh xuất hiện. Anh đưa tôi chiếc ô, còn mình chịu ướt.
Tôi vô cùng sung sướng bước vào lễ đường. Ảnh minh họa
Do bận công việc, anh vụt chạy đi, chỉ kịp để lại số điện thoại. Trở về nước, tôi gọi theo số máy anh đưa, hẹn gặp để trả đồ cho ân nhân. Chẳng ngờ, từ hôm đó hai đứa nhanh chóng thành một cặp. Chúng tôi như sinh ra để dành cho nhau. Nếu anh chỉn chu, nam tính, biết chăm sóc người yêu, tôi lại hay nhõng nhẽo. Anh trở thành bờ vai cho tôi dựa mỗi khi yếu lòng.
Hẹn hò 1 năm anh đưa tôi về quê giới thiệu với gia đình. Bố mẹ anh đều là trí thức, cư xử hòa nhã, lịch sự. Suốt thời gian ở nhà anh chơi, mẹ anh và tôi trở nên thân thiết. Bác gái luôn miệng giục tôi làm đám cưới vì rất mong ngóng có cháu bế bồng.
Nghỉ ngơi một tuần, hai đứa về thành phố. Cũng dịp này anh tặng tôi một điều bất ngờ. Anh bí mật đặt tiệc tại nhà hàng trên phố cổ, nhắn tôi đến đó. Tôi vừa bước chân vào cửa, tiếng nhạc du dương nổi lên, anh ôm bó hoa bước ra, qùy xuống cầu hôn tôi. Giây phút đó, trái tim tôi vỡ òa vì sung sướng. Còn điều gì hạnh phúc hơn khi được ở bên cạnh người mình yêu thương mãi mãi.
Nghĩ đến ngày mình mặc chiếc váy cưới, làm cô dâu xinh đẹp của anh, lòng tôi dấy lên sự ấm áp, bồi hồi khó tả.
Sau 2 tháng chuẩn bị, chúng tôi chính thức tổ chức hôn lễ. Quan khách nườm nượp đến chúc phúc cho hai vợ chồng. Đôi má tôi ửng hồng mỗi lần anh nắm tay, nhìn tôi âu yếm.
Video đang HOT
Lễ cưới kết thúc, tôi đang định vào phía trong nghỉ ngơi thì một người phụ nữ mặc chiếc đầm đen sang trọng tiến đến, đưa tôi chiếc phòng bì. Chị ta nói đó là quà mừng cưới mình đặc biệt chuẩn bị cho tôi. Nhìn khuôn mặt đó, tôi ngờ ngợ không biết mình đã gặp ở đâu.
Thấy phòng bì dày cộm và khuôn mặt bí hiểm của vị khách, tôi tò mò mở phong bì ra xem. Thế rồi tôi chế.t lặng khi nhìn thấy một nghìn đô la và xấp ảnh tôi tình tứ cùng người đàn ông khác.
Đó chính là vết đen tôi muốn vùi sâu nhưng hôm nay có người lại khơi ra. Cách đây 7 năm, lúc mới ở quê nghèo về Hà Nội, tôi sa ngã, là.m tìn.h nhân cho đàn ông lớn tuổ.i. Vì muốn trở thành vợ của ông chủ buôn xe, hưởng cuộc sống giàu sang, tôi đang tâm phá hoại hạnh phúc gia đình người khác.
Tôi sợ hãi trước tương lai trước mắt. Ảnh minh họa
Tôi tìm mọi cách để người tình về ruồng rẫy vợ con, đẩy người phụ nữ đó vào con đường bế tắc, phải bỏ ra đi. Trước khi rời khỏi nhà, chồng ném cho chị một nghìn đô, ngoài ra không được mang theo bất cứ thứ gì, kể cả hai đứa con. Tuy nhiên, kể từ đó, ông ta cũng bắt đầu làm ăn sa sút, dần rơi vào nợ nần, v.ỡ n.ợ.
Tất nhiên, tôi không thể đồng cam cộng khổ với người tình mà vội nói lời chia tay, tìm chân trời mới. Bằng số tiề.n có được tôi nhập quần áo về bán, nhanh chóng thay đổi cuộc đời. Người phụ nữ khi nãy ghé tai tôi thì thầm, giới thiệu mình chính là vợ cũ bị ông chủ buôn xe ô tô bị bỏ rơi năm nào. Ông trời để chị nhận bao cay đắng, chìm nổi nhưng vẫn trao cho chị con đường sống.
Ra đi với hai bàn tay trắng nhưng chị có trí tuệ và nghị lực phi thường. Sau ba năm, chị đã làm chủ một cơ ngơi lớn, tiề.n của nhiều vô kể. Không ngờ, chồng tôi là giám đốc trong chuỗi nhà hàng chị làm chủ. Nhận được thiệp mời, chị phát hiện cái tên quen thuộc nên đã cho người tìm hiểu. Khi biết đích xác là tôi, chị âm thầm chuẩn bị kế hoạch trả đũa.
Chị gom những tấm hình “nhạy cảm” tôi chụp với người tình cũ cùng một nghìn đô đến mừng cưới như lời cảnh báo. Người phụ nữ này nói sẽ bắt tôi phải trả giá cho những gì tôi từng gây ra cho chị.
Nhìn gương mặt trắng bệch của tôi, chị nhếch mép rời đi. Có lẽ, những ngày tới tôi sẽ khó mà yên ổn. Cái giá tôi phải trả cho những năm tháng tuổ.i trẻ nông nổi thật sự quá đắt và đắng chát…
(*) Tít bài đã được đặt lại.
Theo Dân Việt
Tê tái nhận thư cầu cứu từ bồ nhí của chồng tôi
"Sự bình yên bỗng biến mất vào một ngày bất ngờ giông bão. Tôi đã đón nhận nó không cách nào phòng bị được. Một bức thư viết tay cẩn thận được chuyển tới tôi qua một thằng bé đán.h giày...".
Tôi năm nay đã bốn mươi tư tuổ.i, chồng tôi kém tôi 4 tuổ.i, vừa tròn bốn mươi. Ngày trẻ, khi còn yêu nhau, cả hai đều nghĩ tuổ.i tác không có gì quan trọng. Nhưng rồi khi sống chung, cùng với việc sinh nở và áp lực cuộc sống, tôi trở nên già hơn chồng tôi rất nhiều. Đi ra đường, ai không biết sẽ nghĩ rằng chúng tôi là chị em. Chính điều này khiến tôi càng ngày càng ngại sánh đôi với chồng mỗi khi ra khỏi nhà.
Chồng tôi lúc đầu tỏ vẻ không đồng ý, nói chỉ cần anh không cảm thấy khó chịu thì cứ mặc kệ ánh mắt người ngoài. Nhưng rồi dần anh cũng mặc kệ tôi, thậm chí có lẽ thấy thoải mái hơn nếu đi đâu không có tôi theo cùng. Tôi cảm nhận được điều đó.
Tuy nhiên chỉ có hạn chế ở việc sánh đôi ra ngoài, còn mọi thứ đều rất ổn. Chồng tôi là người tình cảm và khá chu đáo. Đối với vợ con chưa từng có gì thiếu sót. Vậy nên tôi cũng như phần lớn những người vợ yêu chồng khác, hoàn toàn tin tưởng chồng.
Hai đứa con tôi bắt đầu tuổ.i lớn, chúng rất tự hào về tình yêu của bố mẹ. Thậm chí con gái tôi còn nói, nó ước sau này gặp được một người đàn ông như bố, không coi trọng tuổ.i tác hay nhan sắc, với vợ mình luôn hết lòng thương yêu.
Ấy thế mà sự bình yên bỗng biến mất vào một ngày bất ngờ giông bão. Tôi đã đón nhận nó không cách nào phòng bị được. Một bức thư viết tay cẩn thận được chuyển tới tôi qua một thằng bé đán.h giày. Bức thư ấy có nội dung như thế này:
"Kính gửi cô!
Trước hết cháu xin ngàn lần tạ lỗi với cô. Cháu không biết phải nói như thế nào cho cô hiểu, càng không biết phải làm sao cho cô tha thứ. Cô có lẽ chỉ bằng tuổ.i mẹ cháu. Và cháu viết thư này cho cô với tư cách là một đứa con ngu dại cần sự giúp đỡ.
Cháu năm nay 19 tuổ.i, đang là sinh viên năm hai. Cách đây gần một năm, khi mới lơ ngơ lên thành phố học Đại học, cháu vô tình gặp chồng cô. Vì một vài lần tình cờ, cộng với một số khó khăn, cháu đã nhận sự giúp đỡ về vật chất từ chồng cô sau khi được chú ấy ngỏ ý.
Lúc đầu cháu đơn thuần nghĩ chú ấy là người tốt, vì thương cháu nên mới hào phóng, không ngờ mối quan hệ càng ngày càng đi xa. Cháu biết mình thực sự không nên nhưng lại không biết làm cách nào để từ chối sự quan tâm, chiều chuộng của chú ấy. Và cháu đã trở thành bồ nhí của chú ấy, theo cách như người ta vẫn gọi.
Chú ấy luôn nói mọi chuyện sẽ là bí mật của hai người, chỉ cần đừng ảnh hưởng tới gia đình thì cả hai sẽ thương yêu nhau trong vui vẻ. Mặc dù chú ấy thương cháu, đối tốt với cháu nhưng lại kiểm soát cháu gắt gao. Cháu đang ở tuổ.i lớn, nhiều mộng mơ và sức trẻ, cháu không muốn sống như vậy. Cháu đã cố tìm mọi cách để rời xa, tránh mặt chú ấy. Thậm chí gần đây cháu đã có bạn trai. Thế nhưng chú ấy luôn tìm cách "phá" cháu. Chú gọi điện, nhắn tin dọa dẫm nếu cháu "phản bội" chú ấy sẽ không để cháu yên, còn nói rằng sẽ gặp bạn trai cháu, nói cho anh ấy biết cháu là một đứa con gái hư hỏng như thế nào.
Cháu thực sự hoang mang và sợ hãi. Cháu sai rồi, cháu muốn dừng lại nhưng giờ không biết làm cách nào để thoát ra. Cháu biết, mình thật ngớ ngẩn khi viết thư này cho cô, nhưng vẫn tin rằng chỉ có cô mới có thể giúp cháu lúc này. Xin cô hãy coi cháu như đứa con dại khờ của cô ở nhà mà giúp đỡ. Hãy làm cách nào đó để chú ấy "buông tha" cho cháu. Nếu cô muốn gặp cháu để xác minh chuyện này, cháu sẵn sàng gặp cô dù thế nào đi nữa.
Ngàn lần tạ lỗi và ngàn lần cầu xin cô!"
Tôi như không còn cảm nhận được điều gì sau khi đọc hết bức thứ ấy. Chuyện thật mà ngỡ như có ai đùa ác vậy. Một nỗi tê tái, thất vọng và rồi đa.u đớ.n ập vào lòng khiến nước mắt như đông cứng không thể khóc nổi. Xưa nay, tôi vẫn nghĩ chồng tôi chung thủy và tử tế. Sự thật là anh ấy vẫn tỏ ra rất tử tế, tỏ ra rất chung thủy, nhưng hiện tại thì lại bẽ bàng như vậy.
Anh ấy ngoạ.i tìn.h, lại là với một cô bé chỉ lớn hơn con gái mình vài tuổ.i. Không chỉ ngoạ.i tìn.h, anh ấy còn "giở trò" để níu giữ kìm kẹp cô bé. Tôi thực tâm không hề cảm thấy khó chịu với cô gái này sau khi đọc thư, dù có thể những dòng cô ấy viết chưa chắc đã đúng như sự thật. Tôi chỉ cảm thấy quá thất vọng về chồng tôi. Hóa ra anh ấy là con người hai mặt như vậy.
Tôi tin phải đường cùng lắm cô bé mới dám viết những dòng này gửi tôi, khi mà nỗi sợ hãi đã lấn át cả niềm xấu hổ. Và cô ấy đã đẩy cái khó sang cho tôi. Tôi không biết phải đối diện với nó thế nào. Trong suy nghĩ tôi, chồng tôi vẫn rất tuyệt vời, và sự thật là anh vẫn thể hiện rất tuyệt vời vai trò của mình. Tôi ước như mình đừng biết tất cả những chuyện này để có thể vui vẻ mà sống trong lừa dối như vậy.
Trong lòng tôi có một nỗi sợ.Tôi không biết chồng tôi có thực sự yêu gia đình hơn hay không. Nhìn cái cách anh ấy tìm mọi cách níu giữ cô bé cho thấy rằng anh cũng rất yêu cô ấy, không muốn mất cô ấy.
Liệu sau khi tôi làm rõ chuyện này, anh ấy có vì không con gì để mất mà công khai chạy theo cô gái đó? Rồi gia đình tôi sẽ ra sao, các con tôi sẽ thế nào khi hình tượng người cha mình sụp đổ? Còn nếu câm nín làm ngơ thì có phải rất tội nghiệp cho cô bé kia không?
Hoang ngocm...@gmail.com
Theo Dân Trí
Đêm tân hôn ngồi đếm tiề.n mừng cưới, tôi tá hỏa khi phát hiện ra phong bì kèm lời nhắn lạ gửi chồng Đêm ấy, chúng tôi chẳng ngọt ngào mà cả hai vợ chồng hì hụi ngồi đổ đống phong bì từ trong thùng ra để đếm, ghi ghi chép chép. Nhưng khi lật tới chiếc phong bì nọ, tôi giật mình vì lời nhắn quá lạ. Tôi với Trung yêu nhau suốt 2 năm trời chẳng hề cãi cọ, chẳng giận hờn dù đôi...