Chua xót trước lý do mẹ chồng xua đuổi con dâu ra khỏi nhà suốt 2 năm trời
Nhìn vào ánh mắt mẹ, tôi hiểu được nỗi đau của mẹ còn hơn tôi nhiều lần. Anh không chỉ là tình yêu mà còn là cuộc sống của mẹ. Tôi đã quyết ở lại thay chồng phụng dưỡng mẹ. Tôi sẽ không chỉ là một cô con dâu mà sẽ là đứa con gái nhỏ của mẹ.
22 tuổi tôi tốt nghiệp đại học, 23 tuổi lên xe hoa về nhà chồng cùng mối tình đầu. Chúng tôi đã bên nhau suốt những năm cấp 3 rồi lên tới đại học. Ra trường được 1 năm, ổn định công việc thì mẹ anh sang nhà tôi thưa chuyện người lớn.
Chuyện công việc, yêu đương của tôi thuận lợi tới một cách khó tả. Bố chồng tôi mất từ sớm, một tay mẹ chồng tôi nuôi con ăn học nên cưới nhau xong chúng tôi về sống chung cùng mẹ. Xem phim rồi nghe mọi người kể chuyện mẹ chồng nàng dâu, tôi cũng sợ lắm nhưng không ngờ mọi thứ hoàn toàn không như mình tưởng tượng.
Mẹ chồng tôi hồi đó đã gần 60 tuổi. Tôi thấy chồng kể lại trước đây bố mẹ anh đã phải chữa trị rất lâu mới có được một mụn con nên chồng tôi được cưng chiều vô cùng. Những tưởng tôi – người xen vào tình cảm giữa hai mẹ con anh sẽ nhận cái kết như những bộ phim trên sóng truyền hình nhưng mẹ chồng tôi lại hoàn toàn khác biệt.
Ngay ngày đầu về làm dâu, mẹ chồng đã lên phòng gặp riêng tôi nói chuyện. Bà bảo chỉ có một mụn con nên mong ước duy nhất là con dâu sẽ coi bà như mẹ đẻ. Quả thật 2 năm làm dâu mẹ, tôi chưa khi nào cảm thấy tủi thân hay thiệt thòi, mẹ luôn chăm sóc tôi, chẳng khi nào phán xét dị nghị.
Thế nhưng hạnh phúc đã rời bỏ tôi mà đi khi hai đứa mới trọn nghĩa vợ chồng được 2 năm. Mọi thứ, cả việc sinh con của chúng tôi đều còn dang dở. Chồng tôi đã ra đi mãi mãi sau một tai nạn giao thông. Đó có lẽ là cú sốc lớn nhất cuộc đời của cả tôi và mẹ.
Chúng tôi đã bên nhau suốt những năm cấp 3 rồi lên tới đại học. (Ảnh minh họa)
Mọi thứ bỗng trở nên quá khó khăn với tôi. Vợ chồng chưa bên nhau được bao lâu, còn bao nhiêu dự định chưa làm được mà anh đã bỏ tôi mà đi. Tôi đã phải mất rất nhiều thời gian để chấp nhận cái sự thật quá đỗi khắc nghiệt ấy, rằng anh và tôi đã ở hai thế giới khác nhau.
Nhìn vào ánh mắt mẹ, tôi hiểu được nỗi đau của mẹ còn hơn tôi nhiều lần. Anh không chỉ là tình yêu mà còn là cuộc sống của mẹ. Tôi đã quyết ở lại thay chồng phụng dưỡng mẹ. Tôi sẽ không chỉ là một cô con dâu mà sẽ là đứa con gái nhỏ của mẹ.
Video đang HOT
Thời gian trôi qua, nỗi đau cũng dần nguôi ngoai hơn hay chí ít là nó được vùi sâu xuống hơn một chút, để tôi và mẹ có thể mạnh mẽ nhớ về anh mà nước mắt không tuôn. Thế nhưng không hiểu sao khi qua 100 ngày chồng tôi mất, mọi thứ bỗng thay đổi một cách khó hiểu.
Mẹ chồng tôi bỗng trở nên rất kỳ lạ. Mỗi sáng thức dậy nhìn thấy tôi là bà lấy chổi đuổi đi rồi luôn miệng nói tất cả tại tôi. Tôi đã giữ chiếc chổi lại rồi ôm mẹ khóc. Tôi nghĩ rằng tất cả đều vì mẹ đã quá đau lòng trước sự ra đi của con trai mà hoá thành như này.
Nhưng mọi sự vẫn cứ thế diễn ra những ngày tiếp theo. Đỉnh điểm là khi mẹ chồng tôi đã nói ra những lời ám ảnh tôi suốt những năm sau đó.
“Tất cả là tại cô. Nếu không vì lấy cô con trai tôi đâu có kết cục như vậy. Cô đi đi. Đi ngay khỏi nhà tôi!”.
Chồng mất sớm, mẹ chồng nay lại ngày ngày đuổi đánh và cho rằng tôi là lý do khiến cơ sự thành ra thế này, tim tôi đau như có ai thắt lại. Giá như, giá như chỉ cần được anh ôm một phút để cho vơi nỗi tủi thân … nhưng tất cả chỉ là một giấc mơ không bao giờ thành hiện thực.
Tôi thương mẹ trước nỗi mất mát quá lớn nhưng cũng thương chính bản thân mình. 2 năm sau ngày anh mất, tôi đã lựa chọn một quyết định vô cùng khó khăn là rời khỏi ngôi nhà đó. Dù sao mẹ chồng tôi đã có người em họ không lấy chồng lên chăm sóc, ít nhất vắng tôi có lẽ nỗi đau với bà sẽ vơi bớt đi phần nào.
Tôi rời khỏi thành phố đó và đến bắt đầu một cuộc sống mới ở trời tây, một nơi tôi chưa từng đặt chân đến. Mọi thứ quá đỗi lạ lẫm, tôi lao vào làm việc để kiếm tiền và để quên đi những nỗi đau ở nơi quê hương.
Thời gian có lẽ là phương thuốc chữa lành tốt nhất. Tôi học cách mở lòng mình và chấp nhận một người đàn ông khác. Tôi tin anh ở nơi chín suối cũng sẽ mong tôi được hạnh phúc ở cõi trần này.
Về lại căn nhà chứa đựng bao kỷ niệm, tôi đứng trước di ảnh của mẹ, cầm lá thư mà nước mắt lưng tròng. (Ảnh minh họa)
Cuộc sống ngày ngày cứ thế trôi qua, một hôm tôi nhận được cuộc điện thoại lạ từ Việt Nam. Cô bé đó nói là người dì đang chăm sóc mẹ chồng cũ của tôi nhờ gọi. Họ nói mẹ chồng tôi vừa mất vì bệnh ung thư, bà có để lại cho tôi một lá thư. Nghe xong tin dữ, tôi nói chuyện với chồng, anh cũng động viên tôi bay về nước, dẫu sao đó vẫn là mẹ chồng cũ của tôi.
Về lại căn nhà chứa đựng bao kỷ niệm, tôi đứng trước di ảnh của mẹ, cầm lá thư mà nước mắt lưng tròng. Trong thư mẹ nói qua nhiều người kể mẹ biết tôi giờ đã có gia đình mới bên nước ngoài, mẹ mừng cho tôi lắm. Hoá ra 2 năm hồi đó đều là kế hoạch của mẹ. Mẹ biết tôi rất yêu chồng, bà không muốn giữ tuổi thanh xuân của tôi ở lại nơi đây. Nếu không làm như vậy bà biết sẽ chẳng cách nào khiến tôi rời đi làm lại cuộc đời mới.
Ông trời ơi sao ông lại nghiệt ngã với chúng con đến vậy. Sau tất cả lại để một người mẹ đã ngoài 60 gánh chịu những nỗi đau, nỗi mất mát quá lớn như vậy. Tôi thật không thể ngờ, suốt quãng thời gian đó mẹ đã nuốt nước mắt lại làm những hành động đó chỉ để tốt cho tôi. Giá như, giá như chỉ một lần nữa, con được ôm mẹ gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”.
Theo eva.vn
Cho mẹ chồng vay 50 triệu, nàng dâu choáng váng khi được trả số tiền nhiều gấp 3 lần
Nhiều chị em cứ bảo cho mẹ chồng vay tiền thì còn lâu mới được trả, nếu có trả cũng thiếu đường này hay hụt đường nọ. Nhưng trường hợp của Chi thì lại hoàn toàn ngược lại.
Vợ chồng Chi đã lấy nhau được hơn 3 năm nay và có một thằng nhóc con 2 tuổi rưỡi. Cả hai đều làm trong cơ quan nhà nước nên không khá giả gì nhưng cũng đủ ăn, đủ tiêu và nuôi con. Bên cạnh đó vợ chồng cô cũng tiết kiệm được một khoản nho nhỏ.
Từ ngày lấy nhau đến nay, họ vẫn ở chung cùng bố mẹ chồng. Đương nhiên chuyện mẹ chồng nàng dâu thỉnh thoảng có bất đồng là không tránh khỏi nhưng xong đâu đó rồi thôi. Mẹ chồng Chi chẳng để bụng mà Chi cũng không để ý nữa. Vì vậy mà việc sống chung với nhà chồng của cô cũng không gặp trắc trở gì.
Cách đây không lâu, mẹ chồng Chi mới bảo cho bà vay 50 triệu để làm lại sổ đỏ của một mảnh đất nào đó của bà. Với nhiều người, số tiền bà hỏi vay không nhiều nhưng đó là một khoản không nhỏ với cô. Vì không khỏi băn khoăn nên cô mới đem chuyện này đi hỏi ý kiến của mọi người.
(Ảnh minh họa)
Các chị đồng nghiệp cùng cơ quan thì khuyên can, họ bảo rằng không nên cho mẹ chồng vay tiền: "Đừng em ạ! Cất thì còn nhưng cho vay là mất đấy! Mẹ chồng chị đây, vay chị chục triệu cả 5 năm nay rồi có thấy trả đâu". Nghe lời ngăn cản như vậy, Chi không khỏi băn khoăn.
Chi cũng hỏi ý kiến chồng thì anh không nói có hay không mà chỉ bảo: "Đương nhiên anh thì anh muốn để mẹ vay rồi nhưng đây là tiền của 2 vợ chồng nên nếu em thấy thoải mái thì cứ cho mẹ vay. Còn không thì thôi chứ không mẹ con bằng mặt nhưng không bằng lòng lại khó sống."
Thực ra, từ trước đến giờ, mẹ chồng cô chưa bao giờ hỏi vay con cái nên Chi cũng không biết thế nào. Nhưng suốt hơn 3 năm qua, bà vẫn khá thoải mái chuyện tiền nong với con cháu, thỉnh thoảng lại dúi vào tay con dâu một ít để đi mua sữa cho cháu. Lần này vay tiền con, bà cũng bảo: "Đợt này bí quá mà không xoay đâu được nên mới hỏi bọn con. Mẹ phải cố làm lại cái sổ đỏ không sau này rắc rối lắm."
Cuối cùng, sau mấy hôm đắn đo suy nghĩ thì Chi quyết định cho mẹ chồng vay. Cho vay thì cho rồi nhưng cô vẫn không khỏi lo lắng vì chuyện tiền nong vốn khó nói. Vợ chồng cô không có nhiều tiền nhưng vẫn gửi tiền cho bố mẹ chồng tiêu vặt khá đều đặn. Nhưng giả như mẹ chồng cô không có tiền trả thì muốn nhìn mặt nhau e là hơi khó.
Tuy nhiên, hóa ra mọi sự lo lắng của Chi cuối cùng cũng chỉ là lo xa. Mới đây, sau mấy tháng cho mẹ chồng vay tiền, bà có có gọi 2 vợ chồng cô ra nói chuyện. Bà đưa cho con dâu một cục tiền rồi bảo: "Mẹ trả tiền vay vợ chồng con đợt trước. Với cả miếng đất đó sau khi làm xong sổ đỏ thì mẹ cũng bán luôn cho được giá nên chia cho 2 đứa một ít lộc."
(Ảnh minh họa)
Nhìn liếc qua Chi cũng thấy số tiền mẹ chồng đưa cho cô phải nhiều gấp 3 lần khoản bà đã vay trước đó. Thấy mẹ chồng cho nhiều tiền quá, cô không dám nhận nên bảo:
- Thôi mẹ ạ. Tiền mẹ trả thì con nhận nhưng tiền cho thêm thì mẹ cứ để đó đi. Bọn con đã không cho ông bà được thì thôi, giờ lại để ông bà cho thêm thế này. Bọn con không dám nhận đâu ạ.
- Ơ hay. Mẹ cho tiền mà lại không lấy. Hay là chê tiền của mẹ? Cầm lấy rồi tiết kiệm hay làm ăn gì đấy, sau đủ tiền thì mua căn nhà ra ở riêng cho thoải mái.
Lúc đó Chi vừa cảm động vừa xấu hổ vì đã từng nghi ngờ linh tinh nên nước mắt cứ chực trào ra. Cô cũng cảm thấy thật may mắn khi có một bà mẹ chồng sòng phẳng lại thương con cái, một ông chồng hiểu chuyện và tinh tế. Có lẽ cả đời này cô chẳng mong gì cao sang hơn nữa đâu.
Theo afamily.vn
Ở cữ mà mẹ chồng chỉ nấu cho cơm trắng với trứng luộc, vợ trẻ góp ý không được liền ra "tối hậu thư" Tôi quá bất lực với sự tiết kiệm của mẹ chồng. Sau nhiều lần góp ý không thành, tôi đã quyết không thể đày đọa bản thân bằng những bữa ăn đạm bạc ấy nữa mà tự cứu mình thế này! Tôi lấy Tuân cũng khá thiệt thòi vì anh là dân xây dựng, thường xuyên phải đi công tác đó đây. Anh...