Chưa thể quên anh…
Anh! Em không muốn mỗi ngày trôi qua em phải chìm đắm trong vòng luẩn quẩn này và rồi khi không chịu được em lại nhắn tin, mail, và viết cho anh những dòng thật buồn qua blog.
Giờ anh và em là hai người 2 con đường, không còn quan tâm đến nhau, không có những cuộc điện thoại từng đêm như ngày trước, không có những dòng tin nhắn chúc nhau mỗi sớm mai thức dậy, …vậy mà em vẫn nhớ anh, nhớ vô cùng. Em còn nhớ ngày đó mỗi lần anh bảo anh sắp đi công tác, dù bên ngoài em không nói gì nhưng trong lòng em buồn lắm, em sợ từng ngày không thấy anh, em sợ nỗi nhớ. Anh đi là em tính từng ngày để đợi anh về, dù biết rằng có thể về là anh không bên em nhưng cái cảm giác khi được biết rằng người em yêu đang ở gần em, được sống chung trong một bầu không khí,…là em thấy hạnh phúc rồi. Em biết dù bảo rằng đến với em nhưng trong lòng anh vẫn mạng nặng nỗi buồn của riêng anh, em muốn lắm được cùng anh chia sẻ, được đem tình yêu của mình xoa dịu nỗi đau mà người ta để lại cho anh. Nhưng tất cả đều vô nghĩa khi anh và em không hiểu hết về nhau phải không anh?
Em nhớ cái cảm giác một chiều anh qua chỗ em trọ, anh cũng chuyện trò với em, nhưng xa lạ đến bất ngờ, anh của 3 hôm trước không như vậy, và từ ngày đó anh với em không gặp nhau nữa. Khi đó anh biết không em muốn giữ chân anh lại, muốn giữ thật chặt vì sợ xa anh, nhưng em không làm được vì em cảm giác được anh xa em rồi. Đêm đó em uống thật say, em biết anh không thích con gái như vậy, nhưng em buồn lắm anh à, em chỉ muốn khóc thật nhiều nhưng tất cả đều bị dồn nén lại sau câu trả lời của anh khi em hỏi ” giữa anh và em là gì” anh bảo rằng” anh không biết”. Em lặng người trước câu trả lời vô tình đó, sao khi đó anh không bảo rằng ” anh chưa bao giờ yêu em” có lẽ vậy em sẽ đỡ đau hơn và có lẽ nỗi đau ấy không dai dẳng đến bây giờ. Có một lần em ngồi nói chuyện với bạn anh, có thể lời anh T nói trước hết em phải cân nhắc, nhưng em vẫn thấy buồn.
Video đang HOT
Anh T bảo anh có kể cho anh ấy nghe về lí do tự nhiên anh xa em như vậy, đó là sau lần anh đang ngồi chơi thì bạn anh gọi xuống quán và em không để anh đi. Và khi đó anh nghĩ lại anh không muốn bị ràng buộc… Nghe xong em rất buồn, vì em nghĩ đơn giản là chúng ta không hiểu nhau. Và đó cũng là “lí do” để anh xa em dễ dàng mà không mang tiếng thôi. Vì một khi làm điều gì ngoài ý muốn của người khác thì người ta cũng đưa ra những lí do đặc biệt. Em không nghĩ em đã làm gì quá để ràng buộc anh, em đã từng nói một lần, em chưa đòi hỏi gì ở người mình yêu, anh cứ cân bằng mọi mối quan hệ của anh là được.
Em nói những gì đã nói cũng vì nghĩ đơn giản rằng anh giống em thôi, khi yêu họ sẽ hiểu, thông cảm cho nhau. ..Và giờ đây em nói tất cả đều vô nghĩa rồi anh nhỉ, anh đi và em ở lại góp nhặt những nỗi đau, những kỷ niệm bé nhỏ, ngắn ngủi để nó thành nỗi nhớ. Nỗi nhớ không chỉ dằn vặt em trong cuộc sống hàng ngày mà trong những giấc mơ.
Chưa bao giờ em thấy sợ ban đêm như bây giờ. Vì em lại hay mơ những gì diễn ra khi anh còn qua lại nơi đây. Em mơ anh và em chuyện trò vui vẻ, nhưng có một điều đáng buồn là chúng ta không gần nhau. Tất cả chỉ là ngoài ý muốn, em cũng không muốn buồn để viết lên đây những gì không nên viết, để không ảnh hưởng đến ai, để sau này nhìn lại em không tiếc cho những gì đã qua, nhưng lí trí không điều khiển được anh ơi. Em trở nên sướt mướt tự bao giờ, em từng mạnh mẽ đi qua nỗi đau chừng nào thì giờ đây em khác xa, và biết đâu đôi khi người ta lại ghét em như vậy. Em cũng từng có một tình yêu, tình yêu gắn liền từ tuổi học trò nên có lẽ nó không như bây giờ, nó trong sáng theo đúng nghĩa, và không là gì nữa vẫn tôn trọng nhau. Có lẽ vì vậy em không cảm nhận hết tình yêu như bây giờ.
Giờ tình yêu nó trăm ngàn lí do, trăm ngàn mục đích mà thật sự em không dám bước chân vào. Có thể nguời ngoài nhìn vào đôi khi thấy em nhiều bạn bè, nhiều mối quan hệ, nên nghĩ khác vì có những lần em bắt gặp những câu nói bâng quơ của anh T làm em giận” hết anh này đến anh khác”. Có lẽ bạn anh anh quá hiểu rồi đúng không? nên em không chấp. Nếu em là người con gái như vậy thì cõ lẽ giờ đây em không phải ngồi một mình để viết về anh thế này đâu.
Có lần về nhà thấy em buồn mẹ em cũng bất ngờ, và mẹ lại hỏi sơ sơ về những người em hay kể, trong đó có anh. Khi đó em buồn lắm mà chẳng dám nói gì, vì anh biết không mẹ từng tin tưởng em trong mọi chuyện, nếu em kể mẹ sẽ lo lắng. Còn em, nỗi buồn cứ kéo dài với suy nghĩ một ngày nào đó em sẽ quên anh và tự tin chào đón tình yêu mới. Nhưng sao giờ nghe khó khăn quá anh ơi.
Em chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày khi tình yêu đã đi xa mà em lại thế này đâu. Em sẽ cố gắng để khỏi phải ảnh hưởng đến cuộc sống của mình và cũng như khỏi ảnh hưởng đến anh, vì chắc chắn anh cũng khó chịu khi không là gì nữa mà em cứ khơi lại chuyện cũ. Anh thông cảm vì cảm xúc, tâm trạng của chúng ta hoàn toàn khác nhau, một người đi và một người ở lại mà. Có thể người khác sẽ cho rằng em khờ dại khi cứ yêu anh, em vội tin anh, và nhiều điều khác nữa nhưng em thì khác, một khi đã yêu thì em chỉ biết chân thành với tình yêu đó thôi. Nếu một ngày nào đó anh mệt mỏi, anh buồn,…trước những thay đổi bất thường của cuộc sống và anh cần tâm sự hãy dành một khoảng nào đó nhớ về em nhé, có thể khi đó em không như bây giờ, nhưng em luôn sẳn sàng là người bạn để chia sẻ cùng anh. Tạm biệt anh.
Theo Ngôi Sao
Tình yêu không phai mờ cùng năm tháng
Một mùa xuân nữa lại đến. Không khí se se lạnh của mùa xuân sao ấm ấp quá vì người người náo nức với gương mặt rạng rời để chào đón mùa xuân mới, để chúc cho nhau một năm mới thành công hơn thế nữa.
Ai ai cũng mặc quần áo đẹp để đi hội xuân, đi viếng chùa, cầu mong sức khỏe, tình yêu và hạnh phúc. Riêng anh ngồi đây để viết cho em những dòng thư này.
Anh không mong em đọc được, anh chỉ muốn viết lên đây cho vơi bớt những nhớ thương trong anh khi nó kéo về vào những ngày đầu năm mới này. Em ơi! Em có biết anh nhớ em nhiều lắm! Anh nhớ từng kỷ niệm của chúng mình dù vui đùa hay giận dỗi. Anh chưa từng quên bất cứ nơi nào chúng ta từng đặt chân qua. Những ngày này, anh chỉ muốn chạy đến bên em, nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn, dẫn em đi xem hội xuân, đi qua những con đường tràn ngập cờ hoa của thành phố nhưng biết là không thể. Anh biết giữa chúng ta giờ đây chỉ còn là kỷ niệm trong anh và trong em nữa.
Một năm rồi em nhỉ. Thời gian này chẳng đủ dài để chứng minh điều gì cả nhưng đối với anh, đó là một khoảng dài vô tận mà anh cũng không biết sao mình có thể vượt qua? Khi nhìn lại, anh mới biết mình khờ dại quá! Có lẽ tại anh không biết nâng niu, tôn trọng và gìn giữ nên đã đánh mất tình em. Anh không ân hận khi yêu em, cũng chẳng thù hằn khi em làm con tim anh tan nát nhưng tình yêu cần có những phút giây thiêng liêng của riêng nó, đừng bao giờ đánh đổi nó bằng một ngày làm việc. Khi yêu, người ta cần có người mình yêu bên cạnh để chia sẻ những niềm vui, những ngày đặc biệt dù có ai nói với em rằng họ hiểu cho em thì trong lòng họ cũng buồn đau lắm!
Giờ đây, em đã có tình yêu mới. Anh hy vọng em sẽ được hạnh phúc, yêu thương, em và con em không bao giờ phải khổ. Anh mong sẽ được nhìn thấy em cười. Không hiểu vì sao khi em cười là đau khổ của anh tan biến vì vậy hay cười nhiều em nhé dù là không dành cho anh. Anh cũng đã có người yêu mới, người ấy làm cho anh cảm nhận được tình yêu từ nơi ấy bằng những hành động, lời nói và nhất là không bao giờ đổi lấy những giây phút quan trọng của anh bằng tiền cả. Nhưng ông trời bất công em ạ, anh chỉ thương người ấy bằng cái nghĩa vì người ấy tốt với anh, còn trái tim anh thì lạnh giá rồi nhưng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi thêm một người nữa vì anh yêu em đâu. Chúc em có nhiều hạnh phúc, sức khỏe và thành đạt trong công việc. Chúc gia đình em an khang, thịnh vượng. Chúc em thành công trên con đường học tập.
Theo Ngôi Sao
Tạm biệt em - tình yêu 10 năm Năm mới đã đến và anh không nghĩ mình lại ngồi đây để viết những dòng này. Nhưng dù em đọc được hay không thì nó cũng không còn ý nghĩa gì với anh nữa. Anh đã đọc được một bài viết "Tạm biệt em" và anh nghĩ là anh phải viết một bài nào đó tương tự để cho năm Tân mão...