Chưa qua đêm tân hôn, chồng đã đòi chia tay
Cưới nhau 5 tháng, chưa biết thế nào là đêm tân hôn, vậy mà anh đòi chia tay, chấm dứt cuộc hôn nhân với tôi…
Cưới nhau 5 tháng, chưa biết thế nào là đêm tân hôn, vậy mà anh đòi chia tay, chấm dứt cuộc hôn nhân với tôi… (Ảnh minh họa)
Ngay từ đầu, tôi biết anh đã không hề yêu tôi. Nhưng tôi lại yêu anh, yêu đến mê muội và tìm mọi cách để có được anh, kể cả những thủ đoạn bỉ ổi nhất để giành giật anh từ tay người con gái khác về với mình.
Anh không yêu tôi, nhưng vẫn luôn coi tôi là bạn, khi tôi cần, anh sẵn sàng có mặt để động viên, an ủi. Nhiều lần anh khẳng định với tôi, anh chỉ yêu một người con gái nhưng người ấy không phải tôi, mãi mãi là như vậy. Anh khuyên tôi quên anh đi và mở lòng ra đón nhận tình yêu từ người khác. Nhưng tôi lại không muốn chấp nhận điều này. Tôi chỉ yêu anh là mối tình đầu và muốn anh là mối tình cuối của mình.
Khi biết anh gần cưới người con gái khác, tôi rất buồn, đau khổ tưởng như có thể chết đi khi nghĩ đến chuyện anh sẽ thuộc về người khác. Để có được anh, tôi đã nhờ một vài người bạn giúp sức, khiến anh say và đưa anh vào nhà nghỉ. Tôi chụp ảnh, gửi cho vợ sắp cưới của anh để họ chia tay nhau. Mặt khác, tôi nói dối với anh đã có thai, để bắt anh phải cưới mình làm vợ.
Đám cưới được tổ chức, cứ tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với mình, nào ngờ, cuộc sống không khác gì địa ngục. Hơn 2 tháng sau đám cưới, anh không muốn nói chuyện với tôi, cũng không động vào người tôi.
Video đang HOT
Sống bên tôi, nhưng tâm hồn anh vẫn hướng về người con gái khác, anh gọi tên người ấy trong giấc mơ và thảng thốt, lo lắng khi nghe tin người ta hắt hơi, xổ mũi. Trong khi tôi, sốt 39 độ anh chẳng thèm quan tâm, hỏi han. Sống chung nhà, nhưng anh coi tôi không khác gì kẻ xa lạ.
Khi biết tôi không có bầu như đã từng nói trước đó, anh một mực đòi chia tay, dù mới chỉ cưới tôi được 5 tháng. Đêm tân hôn hay tuần trăng mật còn chưa có. Vậy mà anh không cho tôi một cơ hội để giải thích, để sửa chữa lỗi lầm của mình.
Tôi đang sống những tháng ngày đau khổ, tăm tối nhất của cuộc đời mình. Tại sao lại như thế, ước mơ của tôi chỉ đơn giản là được sống bên người tôi thương yêu thôi mà, tôi làm như vậy, tất cả cũng chỉ vì yêu anh mà thôi. Sao anh không chịu hiểu và tha thứ cho tôi?
Theo Tintuc
Bạn trai đi nhà nghỉ với gái trong lúc tôi lo tang bố
Vô tình kiểm tra điện thoại của anh, tôi đọc được những tin nhắn của cô gái nào đó nhắn chửi anh lừa đảo. Sau đó anh thú nhận lúc tôi ở quê, còn đang đau khổ vì cái chết của bố, anh đã lén lút hẹn hò rồi đi nhà nghỉ với người ta mấy lần.
Tôi sinh ra tại miền biển phía Bắc trong một gia đình gia giáo. Bố là sĩ quan chỉ huy quân đội, mẹ là giáo viên, cả hai đều nghỉ hưu. Mấy anh em đều được học hành tử tế, tôi luôn tự hào về gia đình mặc dù không giàu có về vật chất nhưng lại giàu về tình cảm. Khi đi học tôi chưa có mối tình nào vì gia đình rất khắt khe, không cho yêu sớm. Tôi cũng hiểu và cố gắng học hành, sau khi bước chân vào giảng đường đại học cũng chỉ là những tình cảm kiểu thích thích chứ không phải tình yêu.
Ra trường đi làm được 2 năm tôi chính thức quen một người qua báo, bi kịch bắt đầu từ đây. Sau một thời gian nhắn tin, gọi điện, chúng tôi quyết định gặp nhau vì đều công tác tại Hà Nội, cách nhau hơn 10 km. Sau vài lần gặp, anh ngỏ lời yêu tôi. Anh là quân nhân, không có nhiều thời gian gặp nhau, một tuần gặp một lần, mỗi lần gặp được tính bằng tiếng. Tôi chấp nhận yêu, anh từng bảo ai dám yêu bộ đội là người đó rất dũng cảm vì bộ đội mang tiếng nghèo, không có nhiều thời gian dành cho gia đình.
Anh chỉ ra tất cả những điều bất lợi khi quyết định yêu bộ đội, tôi cũng biết nhưng tin sẽ làm được để có một gia đình như bố mẹ mình. Có lần anh kể mẹ bắt phải lấy người con gái bạn của mẹ nhưng anh không hề có tình cảm. Tôi nói chỉ cần anh quyết tâm và yêu tôi thì sẽ thuyết phục được bố mẹ.
Tôi nói chỉ cần anh quyết tâm và yêu tôi thì sẽ thuyết phục được bố mẹ. (Ảnh minh họa)
Tình yêu của chúng tôi vượt qua những khó khăn, nhiều lúc muốn dừng lại vì những cãi vã về vấn đề tài chính, anh bảo đang trong giai đoạn khó khăn, tôi cũng chấp nhận. Sau đó tất cả những chi phí do tôi chi, tôi khá độc lập về tài chính và biết cách vun vén để có thể sống tốt ở thành phố này. Mặc dù không quá nhiều, đều trong khả năng chi tiêu của tôi nhưng trong một thời gian dài tôi không muốn mình chưa lập gia đình mà cái gì cũng đến tay.
Tôi không phải người thực dụng, không phải vì cái mác trai Hà Nội mà đâm đầu theo, mặc dù nhà anh ở ngoại thành Hà Nội, không khá giả gì, xác định yêu và lấy anh tôi sẽ là người trụ cột chứ không phải anh. Nhiều lần xuống chỗ tôi trong người anh không có đồng nào, trước khi về tôi cũng đưa anh tiền xăng xe. Biết bộ đội không có nhiều tiền tôi không trách, sợ anh tổn thương.
Rồi anh đi học lên, khó khăn chồng chất, tôi vẫn cố gắng duy trì tình cảm nhưng không tránh khỏi cãi vã. Dự định sau Tết anh tốt nghiệp chúng tôi sẽ thưa chuyện với bố mẹ 2 bên. Anh từng bảo: "Em là người tốt nhất đối với anh, không ai tốt bằng vì không chê anh nghèo". Tôi đã rất hạnh phúc vì câu nói này, lấy đó làm động lực, chỉ mong những cố gắng của tôi sẽ được đền đáp bằng một đám cưới vì tôi cũng 27 tuổi rồi.
Những sóng gió bắt đầu trong lúc anh đi học, vì có nhiều thời gian rảnh rỗi lại sống trong môi trường tập thể toàn người đã lập gia đình, anh có nhiều thay đổi, vẫn quan tâm tôi như ngày trước nhưng đồng nghĩa với việc bắt đầu quen với nhiều người con gái khác, tán tỉnh họ. Tôi có lẽ vẫn là một con ngốc tin tưởng anh tuyệt đối nếu như gia đình không xảy ra biến cố, người bố tôi kính yêu nhất qua đời một cách đột ngột.
Lúc này tôi cần anh nhất ở bên cạnh thì anh lại không, lấy lý do là tôi tắt máy, đang đi đến nửa đường nhưng không biết địa chỉ để về mặc dù anh đã nhiều lần cầm giấy tờ của tôi, biết điện thoại cố định nhà tôi. Tôi rất giận và trách anh, sau đó 49 ngày bố, anh cũng về nhưng chỉ về tối hôm trước rồi sáng sớm hôm sau lại đi luôn.
Sau tang của bố, tôi đi làm bình thường, cứ cuối tuần lại về quê vì thế thời gian gặp nhau càng ít. Một lần vô tình kiểm tra điện thoại của anh tôi đọc được những tin nhắn của cô gái nào đó nhắn chửi anh là lừa dối, tôi nhanh chóng ghi được số và gọi điện cho cô ta. Sau khi biết anh đã lừa dối cô ta như thế nào, tôi quay ra hỏi, từ đầu anh còn chối bảo là của mấy anh trong phòng chứ không phải anh. Sau đó mới thú nhận lúc tôi ở quê, còn đang đau khổ vì cái chết của bố, anh đã lén lút hẹn hò rồi đi nhà nghỉ với người ta mấy lần.
Quá tức giận, tôi đã đuổi anh ra khỏi phòng vào lúc nửa đêm, mặc cho anh muốn đi đâu thì đi khi trong người không có đủ 50 nghìn đồng. Anh còn rất nhiều tin nhắn tình cảm với những cô gái khác, tôi biết và chỉ nhắc nhở anh, nhưng lần này quá sức chịu đựng. Anh nhắn tin xin lỗi, chỉ vì ham mê thể xác mà làm thế, trong thời gian quen nhau chúng tôi có vượt qua giới hạn chỉ một lần, nhưng không xảy ra lần thứ hai vì tôi không đồng ý việc quan hệ trước hôn nhân.
Tôi và anh không liên lạc một tháng sau đó, nhưng vì còn yêu rất nhiều, tôi đồng ý tha thứ. Chúng tôi quay lại với nhau cách đây 2 tuần, cố gắng không nhắc đến chuyện vừa rồi để cả hai ít bị tổn thương. Nhưng rồi mọi cố gắng của tôi đều tan thành mây khói khi cách đây 2 ngày, tôi chuẩn bị đi về thì anh gọi bảo mẹ bắt anh phải về dùng cơm với gia đình bạn mẹ, người sắp đặt cuộc hôn nhân cho anh với cô gái hơn tôi 2 tuổi kia.
Anh hỏi tôi phải làm thế nào vì không yêu chị ấy. Tôi bảo là không bao giờ đồng ý anh đi gặp người ta, còn xác định đến với tôi anh phải tự giải quyết cho dứt điểm, vì đây là vấn đề của riêng anh rồi, cuối cùng anh vẫn đi gặp. Tôi như chết lặng, buổi tối hôm ấy cố gọi điện nhưng anh không nghe máy, cả đêm hôm đó tôi không ngủ được.
Sáng hôm sau anh nhắn tin bảo tôi hãy quên anh đi, sau đó tắt máy. Tôi hận, sao anh lại đối xử với tôi như thế, bao nhiêu cố gắng tôi dành cho anh tan biến hết. Cả ngày hôm đó đi làm tôi chìm trong nước mắt, rốt cuộc tôi là gì của anh sau gần 2 năm yêu nhau. Chiều nay anh lại nhắn tin, tặng tôi một nỗi đau nữa, ngày kia đi đăng ký kết hôn với chị ấy. Anh phụ thuộc vào gia đình rất nhiều, khi ra trường bố mẹ sẽ quyết định việc anh làm ở đâu, tôi biết gia đình cô gái kia cũng góp phần vào quyết định việc làm của anh.
Tất cả mọi thứ sụp đổ dưới chân, hóa ra chỉ là chiến lợi phẩm của anh, anh chỉ cần tôi lúc khó khăn, còn lúc đủ lông đủ cánh sẵn sàng bỏ tôi để theo một người có tiềm lực kinh tế hơn. Tôi hận anh, hận cả bản thân vì quá yêu mà nhận ra điều này muộn. Phải làm sao để tiếp tục cuộc sống khi trong lòng đã có quá nhiều vết thương?
Theo Blogtamsu
"Hãy bảo là anh vừa nói dối em đi!" Lời anh nói giống như sét đánh bên tai khiến em bàng hoàng không tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy. Đã bao ngày trôi qua rồi vậy mà chẳng hiểu sao lòng em vẫn chưa nguôi ngoai những cảm giác đau đớn ấy. Thỉnh thoảng nước mắt vẫn ướt mèm đôi hàng mi còn đang trĩu nặng bởi những nỗi...