Chưa qua 100 ngày chồng mất, chị dâu đã bồ bịch
Cả nhà rất lo lắng cho sức khỏe của chị vì sợ công việc quá bận, không có chồng đỡ đần như trước, chị bận rộn hơn chăng? Nhưng rồi cũng từ khi chồng mất, giờ giấc chị đi làm về nhà thất thường hơn. Lúc thì chập tối, lúc thì tận đêm chị mới về.
Chị dâu và một người đàn ông quần áo xộc xệch đang diễn cảnh yêu ở trên ghế sofa.
Chị dâu tôi năm nay 25 tuổi và mới có một con nhỏ được 3 tuổi. 20 tuổi chị về làm dâu nhà tôi trong sự vui mừng vô hạn của cả nhà. Tuy làm dâu khi tuổi đời còn rất trẻ, nhưng chị tôi rất tháo vát, nhanh nhẹn và cách cư xử rất đúng mực. Mọi người nhà tôi ai cũng rất quý chị, nhất là mẹ tôi.
Nhà tôi chỉ có mỗi 2 anh em. Anh là anh cả và là con trai duy nhất trong gia đình. Còn tôi là em gái, kém anh trai tôi 7 tuổi và vẫn còn ở nhà chưa chịu “chống lầy”Cưới nhau được 2 năm thì anh chị mới có em bé. Từ ngày anh chị có em bé, cửa nhà nhà tôi vui vẻ hẳn. Bố tôi thì vẫn đi làm. Còn mẹ tôi xin nghỉ hưu sớm để chăm sóc cho cháu được vẹn toàn. Tôi thì ngoài giờ đi làm ở công ty về, tôi và chị dâu đều phụ mẹ tôi trông cháu.
Chị làm dâu nhà tôi cũng không mấy vất vả. Con cái sinh ra thì hầu như được bà nội chăm sóc 24/24 rồi. Thậm chí đến tối, cháu còn ngủ luôn với ông bà. Anh chị chỉ việc lo làm ăn kinh doanh bên ngoài. Công việc kinh doanh của anh chị cũng khá thuận lợi và phát đạt.
Video đang HOT
Hạnh phúc của anh chị và gia đình cứ tưởng sẽ mãi như thế trôi qua. Nhưng rồi một đêm, anh trai tôi bị cảm không ai biết nên đã ra đi đột ngột. Ngày tiễn anh ra đồng, mẹ tôi và chị dâu tôi đều đau lòng và thương tiếc anh đến ngất lên ngất xuống. Nhất là chị dâu tôi, chị không ăn không ngủ suốt hơn 1 tuần liền. Đêm nào thức dậy, tôi cũng thấy chị đang nằm khóc. Cả nhà ai cũng ra sức động viên chị cố gắng sớm lấy lại tinh thần để nuôi con và tiếp tục nhận công việc kinh doanh cho chồng.
Rồi chị cũng gắng gượng đứng dậy, chị chăm con hơn và đã bắt đầu đi làm trở lại. Ai cũng mừng và vui vì thấy chị đã bắt đầu bình tâm trở lại. Cả nhà rất lo lắng cho sức khỏe của chị vì sợ công việc quá bận, không có chồng đỡ đần như trước, chị bận rộn hơn chăng? Nhưng rồi cũng từ khi chồng mất, giờ giấc chị đi làm về nhà thất thường hơn. Lúc thì chập tối, lúc thì tận đêm chị mới về.Vì thế, lúc thì tôi lúc thì ba mẹ tôi gọi điện giục giã chị về ăn cơm hay cố gắng thu xếp công việc để về nhà nghỉ sớm. Những lúc ấy, chị vẫn rất nghe lời và luôn cố gắng về nhà sớm nhất có thể.
50 ngày sau khi anh tôi mất cũng đã qua, thấm thoắt cũng sắp đến 100 ngày anh mất. Nhìn chị dâu vẫn một mình lẻ bóng, côi cút lo làm ăn mà nhà tôi ai cũng thương và se sắt lòng. Mẹ tôi cũng đã tính đến chuyện, nếu vài năm nữa mà chị yêu ai thì nhất định sẽ tạo điều kiện cho chị đi lấy chồng. Dù rấttin tưởng và coi chị như con gái nhưng ông bà sẽ kiên quyết nhận nuôi cháu để chị đến với hạnh phúc của mình thuận lợi hơn. Tôi cũng thương chị thật nhiều và luôn cố gắng mang lại cho chị những niềm vui nho nhỏ hàng ngày.
Thế mà mới 2 hôm trước, khi bố mẹ tôi tranh thủ ngày nghỉ giao cháu lại cho tôi trông và về quê có việc 2 ngày cuối tuần. Nhà chỉ có tôi và chị. Tôi thì không phải đi làm nên ở nhà trông cháu. Còn chị vẫn đến công ty làm việc như bình thường. Nhưng hôm ấy, cháu ở nhà với tôi không hiểu sao cứ quấy khóc quá, tôi sốt ruột gọi điện mãi cho chị mà không được. Thế là 2 cô cháu lại khăn gói lên xe để đến công ty chị.
Chủ nhật nên công ty vắng tanh không có người. Có mỗi phòng của chị ở trên tầng 2 vẫn đang mở cửa. Dắt cháu bước lên cầu thang, tôi đưa tay mở cửa phòng không khóa và lớn tiếng gọi chị. Khi cánh cửa mở hết ra là lúc tôi nhìn thấy cảnh tượng chị dâu và một người đàn ông quần áo xộc xệch đang diễn cảnh yêu ở trên ghế sofa. Tôi bàng hoàng, sững sỡ và dắt cháu quay lại. Chị dâu khuôn mặt hốt hoảng, đẩy gã đàn ông kia ra và chạy theo cô cháu tôi.
Chị nói trong nước mắt với tôi rằng chị xin lỗi vì có hành động đầy tội lỗi này. Nhưng mong tôi thông cảm cho chị. Từ ngày anh tôi mất, mặc dù chưa yêu người đàn ông nào khác nhưng chị luôn không thể chịu được những lúc một mình, nhất là khi sinh lý mong muốn gần gũi chuyện ấy trỗi dậy. Và kết quả là chị thường tìm đến một vài người đàn ông để giải quyết nhu cầu này tại chỗ. Chị nói việc cặp bồ chỉ như vậy chứ không có gì hơn. Chị cũng nói ai ở trong hoàn cảnh mất chồng rồi mới biết rõ nhưng ham muốn này và sẽ thấy nỗi khổ sở khi phải cố tình kìm hãm ham muốn chăn gối đang ở lứa tuổi có nhiều khao khát nhất.
Thương chị, tội nghiệp chị, thông cảm cho chị nhưng tôi thấy chị thật đáng trách. Cả nhà tôi yêu quý và lo lắng cho chị là vậy mà sao… Với lại anh trai tôi và là chồng của chị nữa vừa mới mất chưa được 100 ngày, thế mà chỉ vì một chút không kìm nén được nhục dục trong người mà chị hành xử thế sao? Là đứa em chồng, tôi phải nghĩ thế nào bây giờ?
Theo Phunutoday
Chồng đe dọa nếu tôi dám đụng đến bồ của anh
Vợ chồng tôi mấy tháng nay không ai nói với ai một lời, sáng anh đi tối anh về, cơm không ăn, tiền đưa tôi cũng ít. Tôi muốn cho cô người tình của anh một trận, anh nói sẽ không để yên nếu tôi làm thế, kèm theo tờ đơn ly dị.
Tôi và chồng đều hơn 40 rồi, có hai con, một gái một trai, anh là bác sĩ của một bệnh viện, tôi ở nhà chăm sóc hai đứa con và quản lý khu trọ của nhà chồng để lại. Trước đây tôi cũng đi làm nhưng khi sinh cháu trai, sức khoẻ cháu yếu cộng thêm áp lực công việc nên chồng khuyên tôi ở nhà nghỉ ngơi, chăm con để mình anh kiếm tiền lo gia đình là được rồi.
Cuộc sống gia đình tôi cứ hạnh phúc, êm đềm từng ngày nhưng cuộc đời không phải chỉ có màu hồng như tôi nghĩ. Tôi phát hiện anh có bồ, cô ấy nhỏ hơn tôi 10 tuổi, làm chung bệnh viện với anh, trình độ trung cấp dược, có chồng và một đứa con trai, bị chồng bỏ bê vì có bồ nhí bên ngoài. Cô thiếu thốn tình cảm nên than thở, tâm sự với chồng tôi. Anh vốn dĩ rất hoà đồng, được đồng nghiệp yêu quý nên không ngần ngại chia sẻ và an ủi khi cô ấy than khóc. Nghĩ việc đồng nghiệp nên an ủi nhau là bình thường nên tôi không để ý lắm.
Vô tình tôi bắt gặp tin nhắn của cô ấy gửi vào điện thoại chồng tôi: "Em yêu anh nhiều lắm", tôi vô cùng hụt hẫng và thất vọng. Vợ chồng tôi cãi nhau kịch liệt vì anh khai nhận họ đã yêu nhau được 2 năm. Tôi đã đem sinh mạng của mình ra để đánh đổi cuộc hôn nhân này, anh sợ tôi tự tử nên hứa không dính líu vào cô ấy nữa. Tôi tin anh và bỏ qua vì trước giờ anh chưa phản bội tôi lần nào. Tôi dành nhiều thời gian cho mình hơn, ngoài việc đưa đón con đi học và chăm nom nhà cửa, thời gian còn lại tôi tranh thủ đi spa, thể dục để giữ dáng cũng như giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Thời gian sau đó anh được lên chức trưởng khoa, công việc nhiều nên anh về trễ hơn, điện thoại lúc nào cũng để trong túi quần kể cả lúc đi tắm. Chuyện quan hệ vợ chồng anh ngày càng lạnh nhạt, tôi hỏi anh nói áp lực, căng thẳng công việc, stress. Chỉ khi tôi đòi hỏi quá anh mới chiều nhưng làm cho xong. Tôi tủi thân biết chừng nào, nhìn chồng vẫn rất phong độ và tràn đầy sinh lực, anh trẻ hơn so với tuổi, nỗi đau cũ lại ám ảnh tôi. Tôi quyết định thuê thám tử theo dõi và nhờ một số bạn bè để ý, mặt khác vẫn ngọt ngào với anh như không có chuyện gì xảy ra.
Kết quả không phải stress, căng thẳng nhiều việc, mà anh đã cặp lại với cô gái đó. Tim tôi như ngừng đập, chỉ muốn chết đi nhưng lại nghĩ đến hai đứa con. Cô gái đó vẫn mang dáng vẻ bị chồng bỏ bê, đau khổ, bám lấy chồng tôi, họ đã đi khách sạn nhiều lần, anh vì phục vụ cho cô ta nên về nhà đâu cần tới vợ nữa. Trong khi đó tôi và anh sống như hai người bạn nhưng tôi cứ tự an ủi rằng do chồng kiếm tiền một mình rồi công việc nhiều nên anh bị bất lực. Đâu ngờ anh lén lút tôi ăn ngủ với cô gái kia bao năm qua.
Một số bạn bè của tôi còn nói cô ấy đã sinh đứa con thứ hai, có thể là con của chồng tôi. Cô ấy còn suốt ngày đọc chú đại bi, kinh sám hối nên chồng tôi và sếp tin cô ta rất đoan trang, dịu hiền. Tôi đủ bằng chứng đưa ra để nói chồng, anh chỉ im lặng, anh càng im lặng tôi càng đau. Vợ chồng tôi mấy tháng nay không ai nói với ai một lời, sáng anh đi tối anh về, cơm không ăn, tiền đưa tôi cũng ít hơn với lý do bệnh viện khó khăn.
Tôi đau khổ nhưng biết phải làm sao khi bản thân không việc làm, ở nhà ăn bám chồng, rồi hai đứa con của tôi nữa, chúng rất cần tôi. Nhiều lần tôi lang thang theo dõi anh, thấy họ vẫn đi khách sạn bình thường, vui vẻ, hạnh phúc như không có chuyện gì xảy ra. Chiều anh chở cô ấy về gần tới nhà rồi anh mới về vì nhà cô ở cùng hướng với nhà chúng tôi, chỉ khác quận.
Tôi nói với anh sẽ vào bệnh viện cho cô ấy một trận, anh nói sẽ không để yên nếu tôi làm thế, kèm theo tờ đơn ly dị. Tôi phải làm sao đây? 20 năm rồi tôi không đi làm, tất cả chi tiêu đều ở anh và tài sản của gia đình chồng cho. Tôi không muốn hai con phải bơ vơ, thiếu cha thiếu mẹ nhưng không thể chịu đựng được khi nghĩ tới cảnh tượng chồng đang ôm ấp cô gái kia trong khách sạn và đưa đón mỗi ngày. Tôi đã phải chịu đựng như thế 8 năm rồi. Giờ tôi sẽ tiếp tục chịu đựng cho cô ấy cặp với chồng mình hay vào cơ quan anh gặp người đàn bà đó nói chuyện rồi ly dị? Có phải tôi ngu ngốc nếu ly dị? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Phunutoday
'Chiêu độc' khiến chồng quay đầu dù yêu bồ say đắm Phát hiện chồng có bồ lại do chính miệng chồng nói ra, chị Hạnh (Hai Bà Trưng - Hà Nội) như chết điếng. Anh Quang - chồng chị thừa nhận hiện tại, tình yêu anh không còn dành cho chị mà anh đã trót yêu cô nàng trẻ trung, xinh đẹp cùng công ty anh. Vậy là hạnh phúc 15 năm của hai...