Chưa kịp vui sướng vì kết quả xét nghiệm ADN, tôi lại bị dội ngay một chậu nước lạnh
Tôi mất ăn mất ngủ chờ ngày lấy kết quả xét nghiệm ADN. Cuối cùng ngày ấy cũng đến, cầm trong tay kết quả xét nghiệm, tôi vỡ òa hạnh phúc. Nhưng vừa về đến nhà, tôi sững sờ khi nhà cửa trống trơn…
Thanh là một cô gái đẹp đến từ vùng đất Thái Bình. Ngày còn học trên Hà Nội, không biết bao nhiêu người theo đuổi, trong đó có tôi. Nhưng bông hoa đã có chủ, em đã chọn được hoàng tử cho đời mình, là một chàng trai ga lăng đất Hà thành, con nhà gia giáo.
Bao năm đơn phương yêu Thanh nhưng em chưa một lần đoái hoài đến tôi. Cuối cùng, mối tình 5 năm giữa Thanh và bạn trai cũng phải dừng lại vì lý do không môn đăng hộ đối. Vì vách ngăn về hoàn cảnh mà bạn trai không dám tự quyết định bảo vệ người con gái cậu ta yêu.
Năm Thanh 27 tuổi, nhưng họ vẫn chưa có dự định gì cho một đám cưới. Ở quê tôi, tuổi ấy mà chưa lấy chồng thì nhà đó coi như vô phúc rồi. Chính vì thế, họ phải chấm dứt mối quan hệ dù đã bao năm mặn nồng và vẫn còn yêu nhau thắm thiết.
Quan tâm đến Thanh nên tôi hiểu mối quan hệ của họ rạn nứt đến đâu, và tôi biết, cơ hội của mình đã đến. Thời gian này, tôi đến thăm bố mẹ Thanh thường xuyên hơn.
Dần dần, dù Thanh không có cảm tình nhưng trước sự thúc ép của bố mẹ, em gật đầu đồng ý tổ chức đám cưới với tôi khi cả hai chính thức hẹn hò được 1 tháng.
Thanh gật đầu đồng ý tổ chức đám cưới với tôi khi cả hai chính thức hẹn hò được 1 tháng. (Ảnh minh họa)
Yêu Thanh, tôi rất mực cưng chiều dù tôi biết em không hề có chút cảm xúc gì với tôi. Chuyện quá khứ tôi bỏ qua hết, tôi chỉ cần được sống bên em, chỉ cần Thanh làm tròn trách nhiệm với vai trò làm vợ, làm con, biết ứng xử với họ hàng. Và điều tôi mừng là Thanh rất biết trên dưới, họ hàng, làng xóm không ai có điều tiếng chê trách gì.
Một năm sau khi cưới, Thanh mang thai. Thời gian này tôi dần cảm nhận được tình cảm em dành cho tôi. Em chăm sóc tôi và quan tâm đến tôi nhiều hơn. Nhưng điều ấy lại khiến tôi nghi ngờ. Cộng thêm những lời đồn thổi bắt đầu xuất hiện từ nhóm bạn, chúng nói với tôi: “Con Thanh và người yêu cũ từng yêu nhau thắm thiết như vậy, hai đứa cũng không cách xa nhau là mấy. Chúng nó tằng tịu với nhau cũng không có gì lạ, mày phải xem lại xem đứa bé là con ai”?
Video đang HOT
Dù nghi ngờ vợ nhưng tôi vẫn chăm sóc hai mẹ con chu đáo. Nhiều lần, Thanh biết tôi buồn nên có hỏi nhưng tôi đều lấy lí do để lẩn tránh câu trả lời. Có vẻ hiểu vấn đề, em nói với tôi giọng quả quyết: “Đây là con của anh, nếu anh nghi ngờ đứa trẻ không phải con mình, và có hành động gì, thì em sẽ đơn phương li dị và bế con đi dù tòa không đồng ý”.
Trước sự quả quyết của em khiến tôi tin tưởng em hơn. Rồi niềm vui cũng đến, đứa trẻ chào đời trước sự chăm sóc của hai bên nội, ngoại. Nhưng càng nhìn, tôi càng thấy đứa trẻ chẳng giống tôi nên trong lòng đặt dấu nghi ngờ.
Thì ra, Thanh đã biết tôi ngấm ngầm đưa con đi xét nghiệm ADN. (Ảnh minh họa)
Được thêm lũ bạn nói vào, khiến trong lòng tôi như lửa đốt, nghi ngờ vợ nhiều hơn. Nghĩ lại cảnh Thanh và người cũ hẹn hò, tình tứ bên nhau máu ghen trong tôi bốc lên ngùn ngụt. Tôi nhất quyết sẽ tìm cơ hội đi xét nghiệm ADN.
Nói là làm, tôi mất ăn mất ngủ chờ ngày lấy kết quả xét nghiệm ADN. Cuối cùng ngày ấy cũng đến, cầm trong tay kết quả xét nghiệm, tôi vỡ òa hạnh phúc. Đứa trẻ là con tôi, nó chính là con tôi, không phải của người đàn ông nào khác.
Bỗng thấy mình có lỗi với vợ vì đã nghi ngờ em. Tôi nghỉ làm buổi chiều chạy nhanh về nhà. Nhưng hỡi ôi, trong phòng vắng lanh. Mọi đồ dùng của hai mẹ con đã trống trơn. Chỉ còn duy nhất một mảnh giấy vẻn vẹn trên bàn khiến tôi chết lặng: “Anh là một người chồng tồi, một ông bố tồi. Anh hãy coi như chưa có đứa con này, mẹ con tôi không bào giờ tha thứ cho việc làm của anh. Đừng đi tìm mẹ con tôi, chào anh!”.
Thì ra, Thanh đã biết tôi ngấm ngầm đưa con đi xét nghiệm ADN. Giờ tôi phải làm sao đây? Thanh đã từng có chút tình cảm với tôi nhưng vì hành động này, làm sao em tha thứ cho tôi được?
Theo Trí thức trẻ
Hoảng hồn ngày đưa con đi xét nghiệm ADN
Tôi quyết định làm xét nghiệm ở các cơ sở khác, đến 2-3 nơi cũng đều chung một kết quả, tôi không phải bố của đứa trẻ.
Nghe những lời vợ nói, nhìn khuôn mặt khắc khổ của vợ, tôi lại thấy thương vô cùng. (Ảnh minh họa)
Tôi chưa từng nghi ngờ vợ mình vì chúng tôi đã có 3 năm yêu nhau, và đã từng quen biết nhau hồi còn nhỏ. Vì 2 đứa lớn lên cùng một vùng quê lại yêu thương nhau nên cùng nhau thi vào đại học, để rồi khi xa nhà, chúng tôi quyết định ổn định công việc rồi cưới nhau.
Trước khi tiến tới hôn nhân, cả hai vợ chồng đã có thời gian sống thử. Thời gian ở bên nhau còn nhiều hơn cả thời gian chúng tôi ở một mình. Vì thế nên tôi và vợ hoàn toàn tin tưởng nhau. Ngay cả thời gian dành cho bạn bè, hai đứa cũng đi cùng nhau thì nói gì đến chuyện lăng nhăng hay có mối quan hệ nào khác.
Hơn 2 năm cưới nhau, cả hai cố gắng làm việc để tiết kiệm, lo lắng cho tương lai. Rồi một ngày, biết tin em có bầu, tôi vui sướng vô cùng. Tôi và em đã có được điều mà chúng tôi mong muốn. Tôi mừng như mở cờ trong bụng và tin chắc rằng, tương lai, cả hai chúng tôi sẽ có một gia đình hạnh phúc. Mong chờ đứa con suốt 2 năm, cuối cùng cũng có được ngày này, tôi nào mơ ước gì hơn.
Ngay cả sở thích ăn uống của con, khi tôi bắt đầu để ý, tôi cũng thấy không có nét nào giống tôi cả. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chăm sóc nhau, tôi chăm sóc cho hai mẹ con em toàn tâm toàn ý. Cho đến ngày con ra đời, tôi là người cha chăm chỉ, ai cũng khen ngợi vì mọi việc đều đến tay tôi. Tôi thích chăm con và luôn yêu thương con, quan tâm con. Chỉ cần đi làm xa một ngày là tôi lại nhớ con quay quắt.
Nhưng có một điều, con càng lớn càng không giống tôi. Ai cũng nói, tại sao con chẳng có nét nào giống cha vậy. Tôi cười bảo &'con không giống cha thì giống mẹ, có sao đâu, giống ai chả thế'. Nhưng người ta nói nhiều quá khiến tôi cảm thấy bắt đầu suy nghĩ. Họ bảo hay là vợ mày đi ngoại tình chứ làm gì có chuyện, con không có nét nào giống cha thế.
Ngay cả sở thích ăn uống của con, khi tôi bắt đầu để ý, tôi cũng thấy không có nét nào giống tôi cả. Tự nhiên trong đầu nảy ra ý định đi xét nghiệm ADN nhưng với hi vọng, 99% đó là con của mình, chỉ có 1% nghi ngờ mà thôi....
Tôi biết làm việc này là vô cùng có lỗi với con và nếu như bị phát hiện, tôi sẽ không còn đường chối cãi. Chỉ là, muốn giải quyết việc an tâm trong lòng, cũng muốn cho thiên hạ đỡ xì xào, tôi quyết định giấu giếm một lần xét nghiệm ADN của con. Và bàng hoàng khi cầm kết quả trên tay...
Những gì tôi nhìn thấy đây tôi ước đó không phải là sự thật. Tại sao lại có chuyện như thế. Con không phải là con tôi đúng như người ta nói. Tôi không thể tin nổi. Tôi quyết định làm xét nghiệm ở các cơ sở khác, đến 2-3 nơi cũng đều chung một kết quả, tôi không phải bố của đứa trẻ. Tôi đứng chết lặng ở các trung tâm xét nghiệm và hồi tưởng lại quá khứ của mình.
Chúng tôi yêu nhau như thế, vợ tôi đã làm gì, tôi đã làm gì? Tại sao cô ấy lại phản bội tôi. Tôi cũng không biết, làm thế nào cô ấy phản bội được tôi vậy? Thời gian ở bên nhau quá nhiều, chúng tôi còn sống thử, đi đâu cũng đi cùng nhau. Không lẽ, sau khi kết hôn, đi làm, cô ấy ngoại tình? Vậy thì quá nhẫn tâm?
Tôi nai lưng kiếm tiền, quanh năm chỉ biết lo cho gia đình, lo cho vợ, chưa từng làm gì áy náy với bản thân và vợ, để bây giờ, tôi nhận được kết quả chát đắng như thế này sao? Người phụ nữ này đã từng làm tôi điêu đứng, si mê bao nhiêu năm rồi quyết dành cả cuộc đời vì người đó, vì gia đình nhỏ. Nhưng giờ, khi tôi đang hạnh phúc với con nhỏ, thì đó lại là lúc tôi phát hiện, con không phải con mình. Thử hỏi, tôi phải làm gì để đối diện với chuyện này? Kết quả xét nghiệm ADN không thể là giả, vì tôi đã làm rất nhiều lần... không thể các trung tâm đều sai được...
Tôi đã nghĩ rất nhiều và quyết định nói chuyện với vợ. Cô ấy quỳ gối, khóc lóc cầu xin tôi tha thứ. Cô ấy khóc như một đứa trẻ và nói rằng, đó là lỗi tại mình. Vì 2 năm không có con, nghĩ chồng bị vô sinh nên một lần cô ấy đã thử tình một đêm với người đàn ông lạ. Không ngờ, chỉ một lần duy nhất, cô ấy đã dính bầu. Còn tưởng là con của tôi nên vui vẻ vô cùng. Nhưng càng ngày con lớn càng không có nét nào giống bố, lại bị hàng xóm xì xào nên co ấy vô cùng lo lắng. Có lúc chỉ muốn thú nhận mà không đủ can đảm.
Bây giờ, mọi chuyện bại lộ, cô ấy van xin tôi che đậy, vì dù sao, cô ấy cũng không biết bố đứa trẻ đi đâu, làm gì, ở đâu, và cũng không bao giờ muốn gặp lại người đó. Dù sao thì con cũng không thể biết mặt cha, nên hãy coi như đó là con của tôi. Cô ấy van xin tôi một cách thống thiết, nói rằng, &'anh đã yêu con như vậy thì hãy cho con một cơ hội, cho em một cơ hội, để em được sống yên ổn ở nhà này. Em sẽ làm mọi việc để chuộc lỗi lầm và sẽ sinh cho anh những đứa con khác. Chỉ mong anh đừng bao giờ nói ra sự thật này'.
Nghe những lời vợ nói, nhìn khuôn mặt khắc khổ của vợ, tôi lại thấy thương vô cùng. Nếu như tôi làm như lời vợ nói thì có được không, cả đời này tôi sẽ phải dằn vặt hay là bỏ qua quá khứ để sống như bây giờ? Chỉ là, làm sao tôi có thể yêu được con như ngày trước nếu như biết rõ đó không phải là con ruột của mình. Chỉ là, làm sao tôi có thể sống yên ổn như trước đây nếu như chuyện vợ ngoại tình cứ ám ảnh tôi? Mới 2 năm không sinh được con, cô ấy đã không cố gắng, lại còn đi ngoại tình để có con. Cô ấy muốn biến tôi thành trò hề hay sao? Tại sao cô ấy không nghĩ, nếu tôi là gã lăng nhăng, tôi cũng có quyền đi kiếm con riêng bên ngoài? Người phụ nữ không chung thủy lại tính tới chuyện có con với người khác, bắt tôi nuôi ong tay áo thì làm sao tôi sống yên được suốt quãng đời về sau. Tôi im lặng nhưng rồi quá khứ sẽ lại ám ảnh tôi, khiến tôi không thể nào vui vẻ được.
Có lẽ, tôi nên ly hôn để giải thoát cho hai mẹ con cô ấy dù lòng còn vô cùng yêu. Giá như, đây chỉ là một giấc mơ thì có phải cuộc đời này quá đỗi hạnh phúc? Nhưng rất tiếc, tôi đang tỉnh và đời này thật sự trớ trêu như thế...
Theo blogtamsu
Nghe cuộc ngã giá của con dâu với bác sỹ xét nghiệm ADN, mẹ chồng ra tay khiến con dâu... Cuộc nói chuyện rất dài và Huyền không ngờ rằng cuộc ngã giá của cô với bác sỹ đã bị mẹ chồng cô nghe được. Bà Tú không ngờ cô con dâu bà thương yêu, đùm bọc mấy năm qua lại xảo trá, gian manh như thế. Ảnh minh họa Hôm con trai mình dẫn Huyền về ra mắt với cái bụng lùm...