Chưa kịp cảm nhận hết thanh xuân đã phải trưởng thành

Theo dõi VGT trên

Những miền kí ức ngọt ngào kia chỉ là thứ để nhớ về, để xoa dịu con tim khi người ta quá mệt mỏi mà thôi. Làm sao quay trở về tuổi mười sáu, trong khi tâm hồn bạn đã sắp tới ngưỡng hai lăm. Khi những va vấp cuộc đời đã bắt đầu hằn lên trên ánh mắt?

“Thanh xuân như một cơn mưa rào, nhưng liệu mấy ai đủ can đảm đắm mình trong cơn mưa ấy thêm lần nữa?”

Ngày đầu vào cấp ba, cảm thấy tất cả mọi thứ như mới hôm qua thôi, nhưng sao xa lạ quá. Ngoảnh lại, trong kí ức chỉ còn mỗi tiếng trống tan trường hay cảnh những tà áo dài trắng tung bay trong gió.

Đâu phải tuổi thanh xuân của ai cũng đẹp. Đâu phải thời học sinh của ai cũng có những kí ức lãng mạn về một mối tình ngây thơ áo trắng.

Có đôi lúc lướt facebook, chậm rãi xem lại từng khoảnh khắc hiếm hoi được lưu giữ lại nhờ chiếc điện thoại Nokia thời đó của con bạn mà tôi bật cười, nhưng rồi cũng chợt rơi nước mắt. Khóc cho khoảnh khắc ngây ngô ngắn ngủi của mỗi người trong chúng ta.

Học đại học, tốt nghiệp, rồi đi làm. Từ ngày tốt nghiệp cấp 3 chưa có lấy một lần họp lớp đúng nghĩa, đây chẳng phải là hoàn cảnh của riêng ai. Nhiều khi đi chơi với đứa bạn thân, chúng tôi hay rủ rỉ với nhau rằng “Bạn thân năm cấp ba chính là những người bạn sẽ đi cùng ta về dài, bạn đại học chơi với nhau nhưng vẫn còn đâu đó những ganh đua nơi giảng đường, ra trường đi làm rồi thì mấy ai mà đáng tin để kết bạn nữa?”. Thế nhưng, bạn cấp ba được bao nhiêu người ở lại bên ta đây.

“Tính ra tao và mày là hai đứa duy nhất chơi với nhau tới giờ mà còn gặp nhau nhiều đó.” Tôi nói khi đang đèo nó trên con xe chạy quanh Sài Gòn.

“Thế mày nghĩ được bao nhiêu nữa? Hai đứa đã là nhiều rồi.” Nó bình thản.

Ừ, nghe sao chua chát quá.

Chưa kịp cảm nhận hết thanh xuân đã phải trưởng thành - Hình 1

Tôi vẫn nhớ thời cấp ba sôi nổi ấy, khi những cô cậu tuổi mới lớn vẫn còn mang trong mình sự bốc đồng và hiếu động. Gây gỗ, xích mích rồi lại làm hoà. Mỗi buổi chiều về lại kéo nhau ra quán trà sữa, súp cua, bánh trán trộn gần trường. Nghĩ lại sao vui thế.

Nhưng cứ như là những thướt phim quay chậm đột ngột bị ép phải tua nhanh dần, nhanh dần về phía trước. Tất tả đi học thêm để ôn thi đại học, lặn lội từ quê lên thành phố để tham dự kì thi lớn. Sau đó là những giọt nước mắt khi biết mình trượt nguyện vọng đầu tiên. Lại tiếp tục là những khoảng thời gian trầy trật nơi giảng đường, rồi ra trường, rồi ép mình vào guồng quay công việc và cuộc sống.

Nhiều đêm lặng lẽ nghĩ đến những áp lực bản thân mình phải chịu mà rơi nước mắt, ước gì có thể quay lại tuổi 16, ước gì lại có thể ngây ngô đứng dưới cột cờ hát vang bài quốc ca cùng bạn bè.

Nhưng mà, liệu quay lại thời tuổi trẻ bồng bột ấy vào lúc này thì nó có còn là cơn mưa rào đầu mùa hạ của ngần ấy năm về trước không? Bởi vì chúng ta đã lớn, đã biết được cuộc đời này không mãi chỉ có một màu hồng non nớt, mà còn nhiều gam màu khác nhau, từng chút từng chút một tô vẽ nét thành thục trên gương mặt ta.

Thanh xuân đẹp, nhưng chỉ đẹp đối với nhưng cô cậu học trò còn ngây ngô chưa biết gì về thế giới bên ngoài. Bởi vì ta hiểu, kết thúc của chuyến hành trình đầy sắc cầu vòng đó, nếu bạn không thể thoát khỏi những cảm xúc êm đẹp khi đắm chìm trong cơn mưa mùa hạ kia, bạn sẽ chẳng bao giờ thích nghi nổi với sự gai góc trên đường đời.

Tiền bạc, công việc, ganh đua, tất cả mọi thứ sẽ vây lấy bạn cả ngày lẫn đêm. Bởi lẽ, chẳng ai may mắn thoát khỏi hai chữ “ trưởng thành” đâu.

Lúc còn nhỏ, mẹ tôi hay bảo tôi tâm sự với mẹ tôi. Nhưng khi lớn dần lên, những câu chuyện xoay quanh cuộc sống và công việc của tôi cũng khiến mẹ tôi nhàm chán không muốn nghe nữa. Những cuộc gọi từ thành phố về quê nhà cũng thưa thớt dần.

Những lời than vãn về công ty hay về áp lực công việc chực trào tuôn ra nơi khoé miệng lại bị ép nuốt ngược vào trong.

Chưa kịp cảm nhận hết thanh xuân đã phải trưởng thành - Hình 2

Bạn lớn rồi. Học cách tự bản thân mình liếm lấy những vết thương của mình đi. Vì chẳng ai có thể sống cuộc đời của bạn, ngay cả chính người thân trong gia đình bạn. Họ chỉ có thể lót cho bạn một con đường, còn hướng đi kế tiếp là do bạn tự chọn.

Nhìn lại xung quanh mình, bạn bè đó, người thân đó, nhưng sao trong lòng vẫn mãnh liệt trào dâng cảm giác cô đơn?

“Nhớ hồi cấp ba vui quá nhỉ?” Tôi tâm sự với con bạn thân của mình, hai đứa lại hi ha kể về những mẫu chuyện vụn vặt, và những nhân vật mơ mơ hồ hồ còn trong kỉ niệm.

“Vui đấy, nhưng mà tao chẳng muốn trở về thời cấp ba đâu.” Nhỏ bạn tôi thở dài. Tôi cũng vậy.

Có những kí ức xinh đẹp, chỉ nên để nó mãi là kí ức, còn hiện thực phũ phàng thì ta vẫn phải tiếp tục chống chọi qua ngày.

Cơm, áo, gạo, tiền, áp lực cuộc sống khiến con người ngày càng xa lánh nhau và sống trong sự cô đơn của riêng họ. Những miền kí ức ngọt ngào kia chỉ là thứ để nhớ về, để xoa dịu con tim khi người ta quá mệt mỏi mà thôi.

Làm sao quay trở về tuổi mười sáu, trong khi tâm hồn bạn đã sắp tới ngưỡng hai lăm. Khi những va vấp cuộc đời đã bắt đầu hằn lên trên ánh mắt?

Nợ thanh xuân một lời xin lỗi, xin lỗi vì chưa kịp cảm nhận hết thanh xuân đã phải trưởng thành.

Chloe

Theo blogradio.vn

Lời hồi đáp cho tuổi 17

Trưởng thành, là một hành trình vô cùng vất vả, khi đó chúng tôi cứ mãi loay hoay với mớ cảm xúc rối loạn của mình, u uất hóa mọi nỗi buồn của mình, và luôn oán trách cuộc đời nay sao chỉ toàn là nước mắt.

Nhưng chúng tôi sẽ không cách nào tìm được câu trả lời nào ngoài cách chờ cho thời gian trôi đi, chờ chúng tôi lớn lên, chờ mòn mỏi đến độ từng quên đi, và rồi một ngày bàng hoàng nhớ lại.

Tôi tình cờ gặp lại anh vào một ngày đầu hạ, khi chúng tôi cùng tạt vào mái hiên của một quán café cũ kĩ để tránh mưa. Đây là lần gặp gỡ đầu tiên của tôi và anh kể từ mùa hè năm ấy, lạ lùng thay, cũng là một cơn mưa.

Video đang HOT

Đó là một buổi chiều tháng năm, trời mưa như xối nước bởi ảnh hưởng của cơn bão từ miền Trung, vừa xuống xe bus, tôi chạy ào vào đứng trước một quán bar nhỏ đợi anh. Mái hiên cạn không cứu tôi thoát khỏi sự xâm lấn cũng những giọt mưa, tóc ướt đẫm bệt vào mặt, bộ quần áo bám chặt vào người khiến tôi bất giác run lên. Bên ngoài, những cặp đôi nép sát vào nhau chung một cái ô, tôi chắc là họ sẽ chẳng ấm được là bao, nhưng vẫn thích hành động ấy. Giá mà cũng có người cùng tôi đi dưới một cơn mưa.

"Sao lại đứng đây!" - Giọng anh trầm đục kèm tiếng mở cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi, anh đặt vào bờ vai đang run rẩy của tôi một tấm áo khoác, tôi vội vàng giữ rịt lấy, rồi quay lại nhìn anh.

"Người ta không cho em vào!"

Anh nhìn bộ áo đồng phục ướt nhẹp trên người rồi nhìn lên biển hiệu quán Bar trước mặt.

"Lần sau đừng đến đây nữa!"

"Tại sao?"

"Em chưa đủ tuổi để đến những nơi như thế này."

"Nhưng mà đủ tuổi để yêu anh!"

Tôi ngước nhìn anh bằng vẻ kiên nghị nhất có thể. Anh cao hơn tôi cả một cái đầu, ánh mắt xa xăm như đại dương nhìn tôi thở dài ngao ngán, được một lát, anh chuyển hướng vào những giọt mưa xiên vẹo ngoài kia. Tôi đoán anh lại sắp bắt đầu bảo tôi chưa đủ lớn để hiểu thế nào là tình yêu, nhưng bằng kinh nghiệm từ những lần bị từ chối tình cảm của mình, tôi không để anh kịp thốt ra những lời đó. Rút từ trong cặp ra cuốn sách "Tiếng gọi của tình yêu giữa lòng thế giới" của Kyoichi Katayama, tôi cẩn thận dùng tay mình khép những ngón tay thon dài của anh chặt vào cuốn sách.

"Anh đọc sách này đi, người ta biết là sắp chết còn yêu nhau được, còn em và anh chỉ có mười tuổi thôi!"

Lời hồi đáp cho tuổi 17 - Hình 1

Tôi cố gắng nói thật to, thật rõ giữa tiếng mưa ào ào bên máng xối, nhưng bằng cách nào đi nữa, anh vẫn nhìn ra vẻ yếu đuối của cô bé mười bảy tuổi bên trong tôi. Anh vuốt vệt nước mưa dàn dụa trên má tôi bằng bàn tay ấm nóng, điềm đạm nói cho tôi biết thế nào là "chỉ có mười tuổi". Mười tuổi không được đo bằng mười năm, mà đo bằng sóng gió của cả một thời thanh xuân cuồng ngông mộng tưởng. Trải qua ngần ấy năm, những người đàn ông như anh đã không tin vào thứ tình yêu gọi là thiên trường địa cửu nữa. Anh bảo rằng tôi không nên chọn anh, vì anh không yêu tôi. Tôi chìa tay ra ngoài mưa, ngoan cố cãi rằng làm sao anh biết mình sẽ không yêu tôi nếu mà chưa thử? Tôi đợi rất lâu, lâu đến mức gần như trở thành một đứa dở hơi giữa phố, ấy vậy mà anh vẫn không chịu lắm lấy tay tôi.

Có thứ gì đó nghẹn cứng trong cổ họng khiến tôi chẳng thể vờ mạnh mẽ thêm một giây nào nữa. Vội vàng trả lại anh tấm áo khoác, tôi bảo mình phải đi, ngay cả khi trời hãy còn mưa rả rích, bởi tôi không muốn anh thấy mình khóc, nhất là khi những giọt nước mắt ấy lại dành cho anh. Anh nói sẽ đưa tôi về, nhưng tôi nhất quyết từ chối. Anh muốn tôi ngừng yêu anh, muốn tôi quên anh, nhưng anh cứ ân cần đối xử với tôi thế này thì làm sao mà tôi quên anh được! Hôm đó, giữa màn mưa lạnh tanh như cứa vào da thịt, tôi nghe trái tim mình quặn thắt. Yêu một người khó đến vậy sao?

***

Một ngày, hai ngày, ba ngày... Tôi cố gắng gạt anh ra khỏi tâm trí, tôi tham gia thêm nhiều tiết học phụ đạo ngoài giờ, sinh hoạt trong câu lạc bộ lâu hơn mọi ngày, lấp đầy khoảng thời gian trống vào mỗi buổi chiều để ngăn mình không chạy đến tìm anh. Nhưng bằng một cách nào đó, những hình ảnh về anh vẫn len lỏi được vào những góc kẹt giữa những kế hoạch chồng chất của tôi. Chúng như một tên trộm ma mãnh, bò vào cả những giấc mơ rồi chạy rất nhanh ngay khi tôi giật mình tỉnh dậy, kết cục là nước mắt ướt đẫm gối nằm.

Tôi quyết định bò dậy học bài thay vì để những giấc mộng kéo dài làm mình kiệt sức, nhưng mà rốt cục vẫn chẳng thể nào nuốt nổi một con số. Tôi là một kẻ vô cùng ngu ngốc trong tình cảm, vậy nên cuối cùng cũng chẳng thể làm gì ngoài việc nằm co quắp lại nhìn mấy ngôi sao nhấp nháy ngoài cửa sổ. Giống như anh, những ngôi sao đó tôi chỉ có thể ngắm nhìn mà thôi.

"Mày xong đời rồi" - Vy vừa lật quyển vở bài tập trống hoác của tôi vừa thở dài ngao ngán.

"Bộ mày không sợ lão "Xiêm La" hả? Lão ấy mà thấy quyển vở bài tập của mày thế này thì mày chỉ có no đòn!" - Vy nhăn mặt khi nhắc về ông thầy dạy toán của bọn tôi, đó là một lão vô cùng hắc ám, nhưng tôi chả còn sợ gì sất, trái tim tôi đang đau đớn thế này còn có thể lo lắng điều gì?

"Tao không sợ... vả lại, đề sai mà, làm làm quái gì!" - Tôi giật quyển vở từ tay Vy, vùng vằng chỉ vào bài hình học vô lý rồi lại nằm bẹp xuống bàn, mặt không còn tí sức sống, đêm qua tôi chẳng ngủ được tí nào, hai mắt thâm như gấu trúc.

"Đó không phải là lý do!" - Vy nắm đầu tôi ngồi dậy, nó chẳng nhẹ tay tẹo nào.

"Bỏ tay ra!" - Tôi nhăn mặt, cố gắng gỡ tay Vy ra khỏi tóc mình.

"Để tao nói mày nghe! Nếu cái đề tào lao mà mày làm sai thì mày chỉ bị chửi là ngu thôi, còn nếu mày không làm thì sẽ bị chửi là vừa ngu lại vừa làm biếng đó!"

Tôi ngừng lại, hai mắt mở to nhìn Vy.

"Vẫn chưa hiểu hả? Cái đề sai là lỗi của lão Xiêm La! Còn không làm bài thì là lỗi của mày đó! Nên mày cứ mặc kệ mà làm đi! Miễn có chữ trong bài thì ổng không có lý do gì xỉa xói mày hết!"

Vy tiếp tục lý sự cùn, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy vô cùng có lý.

"Vậy... trong tình yêu thì sao? Nếu tao biết sai mà vẫn lao vào thì sao?"

Vy sững người nhìn tôi chừng vài giây, rồi buông tay khỏi đám tóc đang rối bù của tôi. Nó nhún vai, buông một câu như thể là cả thế giới này ai cũng hiểu.

"Tình yêu thì không có đúng hay sai!"

Mặt tôi ngu ngốc.

"Mày thấy không? Cái đề sai chành dành tao còn làm được, còn mày chưa biết đúng sai đã co giò chạy trốn, cái đồ nhát cáy!" - Vy mở quyển bài tập chi chít chữ của nó rồi nheo mắt nhìn tôi vẻ khinh bỉ. Nhưng trong giây phút sắp buông xuôi đó, tôi lại biết ơn vẻ khinh bỉ của nó vô cùng. Những ngày qua, tôi đã tìm rất nhiều lý do để khuyên mình nên quên anh, nhưng chỉ cần một cái lý sự cùn của Vy cũng khiến tôi dễ dàng bác bỏ hết mọi nỗ lực của mình. Phút chốc lại lao đi không kiểm soát.

Lời hồi đáp cho tuổi 17 - Hình 2

Tôi đứng trước mặt anh trong quán bar sau giờ tan học, mặt dày quyết định sẽ tự cho mình thêm một cơ hội nữa. Sự xuất hiện đột ngột của tôi làm anh khẽ giật mình dụi tàn thuốc.

"Mình yêu nhau đi!"

Động tác của anh dừng lại khi nghe tôi nói một cách đĩnh đạc. Anh ngước mắt nhìn bộ dạng ướt mèm của tôi. Hôm nay trời lại mưa và lại còn kẹt xe nên tôi đã rất vất vả mới đến được, tôi cứ sợ anh về mất.

"Một tuần thôi cũng được!"

Tôi lặp lại, cố gắng nói thật to, thật rõ để không bị tiếng nhạc trong quán át đi.

Anh cười, lại cười. Theo bản năng, tôi biết mỗi lần anh cười như vậy thì sau đó thể nào tôi cũng bị từ chối. Nhưng lần này, tôi rất quyết tâm, thế nên không dễ dàng để anh có cơ hội.

"Anh bảo 17 tuổi thì không vào quán Bar được, nhưng em đã vào được rồi đây này. Anh thua rồi, nên bây giờ cái gì anh nói không được hay không thể em cũng không tin nữa đâu."

Một vài người trong quán quay lại nhìn tôi, anh đứng lên bảo tôi ra ngoài nói chuyện, nhưng lúc đó tôi chẳng còn quan tâm gì nữa, đã dám van xin tình yêu kiểu này thì còn gì làm tôi mất mặt hơn?

"Làm người yêu em đi, một tuần thôi cũng được!"

Tôi tiếp tục nói như gào lên, rất nhiều người quay lại nhìn, một vài người bắt đầu có thái độ không nghiêm chỉnh với bộ đồng phục ướt nhẹp đang bám rịt vào người tôi. Khi tôi còn chưa kịp nhận thức thì bỗng trước mặt đã hóa một màu tối đen, anh lấy áo khoác trùm lên đầu rồi vòng tay qua cổ, kéo tôi xềnh xệch ra khỏi quán.

"Bỏ em ra! Anh còn chưa trả lời em mà đẩy em đi đâu! Đừng hòng đuổi em về, em đã vào đây được rồi anh không còn cớ đuổi em về!"

Tôi vừa vùng vẫy vừa thét gào nhưng vô dụng, cánh tay lực lưỡng của anh không phải tôi muốn thoát là thoát được. Cuối cùng, đành ngoan ngoãn bị anh lôi ra trước quán Bar. Vẫn là vị trí quen thuộc.

Tôi vứt chiếc áo vào mặt anh, nói như thét:

"Một tuần thôi cũng không được! Bộ anh là cục đá hả? Sao anh ác quá vậy?

Nỗi uất ức làm nước mắt tôi rơi ra. Tôi không muốn mình như thế, lại càng không muốn anh trông thấy mình như thế. Tôi quay mặt đi.

"Tại sao?" - Tiếng anh trầm đục. Tôi quay lại.

"Tại sao lại là anh?" - Anh lặp lại.

"Tại sao không phải là em?" - Tôi ngoan cố.

Anh đặt bàn tay lên vai tôi, lắc đầu, ánh mắt anh nhìn tôi như xoáy nước, sâu vô cùng nhưng lao vào chỉ còn đường chết. Tôi cảm thấy mình như sắp chết.

Anh không công bằng một chút nào cả, anh đã bao nhiêu tuổi rồi? Đã trải qua bao nhiêu mối tình hạnh phúc rồi mới nhận ra tất cả những gì còn lại chỉ là nhớ nhung dai dẳng. Nhưng mà tôi còn chưa từng được nếm trải cả hạnh phúc thì làm sao mà tin anh được?

Lời hồi đáp cho tuổi 17 - Hình 3

"Hiện tại tình cảm của em về anh chỉ toàn là đau khổ thôi, nên nếu chỉ cần hạnh phúc một ngày thì nhất định sẽ chỉ nhớ về khoảng thời gian đó"

"Không được đâu!"

"Vậy thì cá đi, anh dám không? Cá là sau một tuần em sẽ không đau khổ nữa!"

Tôi nói, giọng nài nỉ như sắp khóc. Sống 17 năm trên cuộc đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ van xin ai đó thế này cả.

Anh nhìn tôi khẽ nhíu mày. Linh cảm có điều gì đó không hay, tôi quay lưng bước đi, tôi không muốn nghe anh nói câu từ chối thêm một lần nào nữa.

Mưa vẫn rơi, tôi ngước mắt lên để những giọt mưa che lấp yếu mềm vừa chực trào trên khóe mắt. Trên đường những cặp tình nhân đan tay vào nhau, nép mình vào nhau. Chẳng ai thèm quan tâm đến tôi cả. Vy bảo tình yêu là một giả thiết chưa biết đúng hay sai mà chạy trốn là đồ nhát cáy, nhưng mà khi tôi lấy hết can đảm đòi viết kết luận thì lại bị từ chối. Khốn nạn cho tôi quá!

Mưa rơi lộp độp ngày càng nặng hạt, ánh đèn sáng choang, tiếng còi chói tai, một chiếc xe máy lạng vào vũng nước đánh ào một tiếng, tôi đưa che mặt định tránh đám nước sắp tóe lên thì một bóng đen lao tới đưa lưng chắn hộ. Tôi bàng hoàng đẩy ra trước khi nhận thức được người đó chính là anh.

Anh trùm vào đầu tôi tấm áo khoác rồi kéo tôi đi.

"Anh cá là em sẽ không quên được!"

"Em cá là mình sẽ quên ngay!"

Hôm đó, trời mưa đến tận khuya, nhưng tôi không phải đi một mình nữa. Anh chấp nhận bước vào trò cá cược kéo dài bảy ngày của tôi. Nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng có lẽ mười bảy tuổi đã là cái độ tuổi đầy ngu ngốc rồi.

***

Đêm hôm đó, tôi vừa nghe River flows in you của Yiruma, vừa hí hửng lập một bảng kế hoạch chi tiết những gì tôi và anh sẽ làm trong một tuần yêu nhau, trừ thời gian anh đi làm và tôi đi học, nhất định sẽ không hoang phí một phút giây nào cả. Tiếng đàn piano lúc dồn dập, khi lại ngân nga khiến trái tim tôi hân hoan như từng đợt sóng. Cùng một bài nhạc, hôm qua nghe còn não nề ủ rũ mà hôm nay đã vô cùng khác biệt. Tình yêu hóa ra có khả năng kì diệu như thế!

Tan học, tôi định chạy vèo đến trước quán Bar anh hay ngồi thì đã thấy anh đã dừng xe chờ trước cổng. Vì đã nhận lời với tôi nên anh bảo anh sẽ yêu một cách nghiêm túc, yêu cho ra trò, và anh giữ lời thật! Không còn phải vất vả đợi anh, không còn phải nước mắt ngắn nước mắt dài, nếu mặt dày mà có được anh thì dày như lớp bê tông tôi cũng vui vẻ mà chấp nhận.

Vy bảo đầu óc tôi có vấn đề khi dám mở mồm ra nói một đề nghị ngu xuẩn như thế.

"Nhưng anh ấy đồng ý rồi còn gì!" - Tôi hí hửng vẽ một bức tranh to đùng để tặng anh. Anh là ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, còn tôi là phi hành gia đang cưỡi tàu vũ trụ lao đến trái tim anh, chí ít là trong mấy ngày này tôi chẳng còn phải ngắm nhìn anh từ đằng xa nữa.

"Ông ấy cũng có vấn đề nốt!" - Vy vừa nói vừa bĩu môi khinh bỉ nhìn bức tranh xấu òm tôi vừa vẽ xong. Nó chê tranh, chê đầu óc tôi và anh cùng có vấn đề, nhưng mà tôi lại thấy vui vui, dẫu sao thì tôi và anh cũng có thứ gì đó giống nhau.

Tôi tặng anh bức tranh, anh mua trà sữa cho tôi, chúng tôi nắm tay nhau trên phố, cùng đi bộ dưới mưa, cùng làm những việc mà tôi thầm mong ước. Tôi được bước vào thế giới của anh, được ôm con mèo của anh, và được cho mình cái quyền không cho anh hút thuốc nữa. Đó là những ngày hạnh phúc nhất cuộc đời tôi, hạnh phúc đến độ làm tôi quên mất rằng có một tên trộm đang len lỏi vào khoảng trời tốt đẹp đó, tên trộm tàn nhẫn ấy chính là thời gian.

"Chúng ta sẽ gặp nhau trên cây cầu Ánh Sao, khi cầu vồng nước phun lên đợt đầu tiên, em sẽ nói lời chia tay!"

Tôi nói với anh vào buổi chiều hẹn cuối, tình yêu hoàn hảo thì phải có một kết cục hoàn hảo, kết cục đó tôi đã lên kế hoạch cả rồi. Chúng tôi sẽ chia tay trên nhịp cầu có ánh đèn rực rỡ như bầu trời, sẽ ôm nhau và mỉm cười nói lời tạm biệt. Tôi và anh sẽ xa nhau trong bình yên và khi đó tôi chắc chắn sẽ chỉ nhớ những tháng ngày hạnh phúc bên anh. Chắc chắn.

Tôi đã nhắc nhở mình hàng trăm lần như vậy, nhưng cứ mỗi khoảnh khắc nghĩ đến việc phải nói lời chia tay tôi lại không thể nào chịu nỗi. Có thứ gì đó thắt lại từ bên trong, rất chặt. Tôi không còn thở nổi, cũng không cách nào nhấc chân lên được, làm sao người ta có thể nói lời chia tay khi mà vẫn còn yêu tha thiết? Kết cục, tôi nằm co quắp trên giường, nhìn bầu trời ngả vàng rồi sang màu tím sẫm, những ngôi sao lấp lánh phía chân trời như đang cười nhạo vào mặt tôi: "Hành trình của mày kết thúc rồi, đồ ngu xuẩn!"

Tôi khóc, đến bây giờ tôi mới khóc. Tôi tự phá nát kế hoạch của mình vào phút chót, không có tình yêu nào hoàn hảo cả. Anh nói đúng, người ta rất bất công khi nhớ về tình yêu, bởi sau những hạnh phúc đã trải qua, thứ còn lại trong kí ức chỉ là nỗi buồn dai dẳng.

Lời hồi đáp cho tuổi 17 - Hình 4

Anh đến nhà tìm tôi vì lo rằng tôi sẽ làm điều gì ngu ngốc, anh xoa đầu bảo rằng sẽ không sao cả. Anh đã đọc quyển "Tiếng gọi tình yêu giữa lòng thế giới" mà tôi tặng rồi, Aki chết đi nhưng bằng một cách nào đó Sakurato vẫn có thể sống một cách tốt đẹp cùng kí ức. Thanh xuân của mỗi người chắc chắn sẽ tồn tại một người như Aki, họ sẽ không bên cạnh chúng ta mãi mãi, nhưng tuổi trẻ phải trải qua mất mát để trưởng thành.

Đêm Sài Gòn trở lạnh, trước khu nhà, một chiếc xe vụt qua.

Tôi hỏi anh rằng anh sẽ nhớ mình chứ? Anh gật đầu.

Tôi hỏi rằng anh sẽ nhớ mình thật nhiều phải không? Anh lại gật đầu.

Nhưng khi tôi hỏi anh có yêu tôi không, thì anh chẳng nói gì nữa cả.

Tôi sẽ không quên được anh như đã hứa, đó là sự thật. Còn anh cũng không thể yêu tôi chỉ sau bảy ngày, đó cũng là sự thật.

Sau tất cả, những ngày 17 tuổi trong tôi chỉ còn lại buồn đau và nước mắt. Tôi cứ tưởng tình yêu cũng giống như đợt sóng thủy triều, nước rút rồi sẽ chẳng còn gì nữa cả, thế nhưng lại quên mất mặt cát đã đẫm nước rất sâu. Tôi đã bước chân vào một cuộc tình, nhưng chẳng cách nào đi hết nổi, kết cục là buông xuôi.

Tôi là kẻ thua cuộc trong trò các cược với anh, và là cũng là kẻ thua cuộc trong những suy nghĩ ngông cuồng của mình. Những ngày 17 tuổi năm đó, một con bé ngoan cố như tôi buộc phải chấp nhận rất nhiều thứ, trong đó có đau đớn nhất là khoảnh khắc hiểu rằng cuộc đời này, không phải cứ cố gắng, cứ kiên định không từ bỏ là nhất định đạt được, giống như việc chúng ta không thể nắm được không khí mặc dù biết rằng chúng luôn tồn tại, có những người dù là yêu sâu sắc cũng chẳng thể nào chạm đến được dù chỉ một li.

Vy dắt tôi đi khắp thành phố, mọi thứ vẫn như cũ, xe cộ chạy ào ào, dòng người hối hả. Nhưng tôi tin tận sâu thẳm bên trong những kẻ trưởng thành kia luôn tồn tại ít nhiều mất mát, giống như việc mà tôi đang trải qua, chỉ có điều họ không thể hiện ra mà thôi.

Nhìn mây bay ngang trời, tôi nói với Vy rằng một ngày nào đó mình cũng sẽ như họ. Vy bảo ừ, nhưng nó tin rằng ở ngày đó họ cũng sẽ nhớ về chúng tôi, về những trò ngu xuẩn mà chúng tôi từng làm, về những người đặc biệt mà chúng tôi từng yêu, và về giấc mơ mà chúng tôi ngỡ rằng mình sẽ chạm đến, nhưng mà nhất định họ sẽ không hối hận.

"Mày biết không, giống như mùa đông, ai đó rồi sẽ rời khỏi cuộc đời mình mãi mãi, nhưng mà cái cảm giác lạnh vẫn sẽ ở sâu bên trong mày, mày sẽ không bao giờ quên nó được!".

Tôi mỉm cười, cười trong vỡ nát, và bảo nó chờ xem khi chúng tôi lớn lên, những ngày tháng buồn đau này sẽ tồn tại bên trong chúng tôi như thế nào? Tôi đoán rằng khi đã đủ chín chắn, đủ mạnh mẽ chắc chắn rằng tôi sẽ thấy thương tuổi 17 của mình nhiều dữ lắm. Nhưng mà tôi chỉ dám đoán, bởi biết rằng, có những kết cục bắt buộc phải đợi chờ.

Lời hồi đáp cho tuổi 17 - Hình 5

Bên ngoài trời vẫn mưa. Giọng anh trầm trầm đưa tôi về thực tại, cuối cùng thì tôi cũng đợi được đến ngày này, ngồi trước mặt anh, nhưng không còn là cô bé 17 tuổi nữa. Chúng tôi không còn đau buồn, nhưng trong một thoáng chốc, những ngày đau buồn thời niên thiếu vụt qua đầu tôi như một giấc mơ.

Trưởng thành, là một hành trình vô cùng vất vả, khi đó chúng tôi cứ mãi loay hoay với mớ cảm xúc rối loạn của mình, u uất hóa mọi nỗi buồn của mình, và luôn oán trách cuộc đời nay sao chỉ toàn là nước mắt. Nhưng chúng tôi sẽ không cách nào tìm được câu trả lời nào ngoài cách chờ cho thời gian trôi đi, chờ chúng tôi lớn lên, chờ mòn mỏi đến độ từng quên đi, và rồi một ngày bàng hoàng nhớ lại.

Đó là một hôm vô tình gặp lại anh giữa một chiều mưa, vô tình nghe tim mình rớt vào khoảng không cái bụp nhưng rồi lại bình tĩnh nhặt lên mà gắn lại. Tôi nhận ra cảm xúc của mình đã phẳng phiu, nhận ra nỗi buồn thật đẹp và cảm thấy biết ơn cuộc đời da diết.

Tôi không hỏi anh về cuộc sống hiện tại, bởi muốn giữ anh bên trong tôi mãi là một bức tường thanh xuân tuyệt đẹp, và bởi vì giữa cuộc đời dài rộng này, tồn tại trong khoảnh khắc có nhau cũng đủ vẹn tròn. Hóa ra thời gian đã làm tôi không còn buồn khi nhớ anh, và lạ kì hơn, lại bật cười thay vì thấy thương mình khủng khiếp.

"Gửi tuổi 17 mến thương, gửi tôi của những ngày tháng đã qua, cuối cùng thì tôi cũng đã nhận được câu trả lời rồi."

Lạc An

Theo blogradio.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

1 tuần sau khi mẹ vợ qua đời, vợ liền đưa cho tôi tờ đơn ly hôn, tôi hoảng hốt níu kéo nhưng vợ phũ phàng nói: "Không cần"1 tuần sau khi mẹ vợ qua đời, vợ liền đưa cho tôi tờ đơn ly hôn, tôi hoảng hốt níu kéo nhưng vợ phũ phàng nói: "Không cần"
08:24:27 18/12/2024
Chồng giấu tôi bí mật đau lòng, 10 năm bên nhau trở thành vô nghĩaChồng giấu tôi bí mật đau lòng, 10 năm bên nhau trở thành vô nghĩa
07:03:41 18/12/2024
Mẹ chồng lên chăm con dâu ở cữ, tôi đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của chồng xứng đáng điểm 10Mẹ chồng lên chăm con dâu ở cữ, tôi đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của chồng xứng đáng điểm 10
21:21:17 17/12/2024
Đưa dì út mỗi tháng 10 triệu chăm mẹ già bị liệt, mẹ tôi bật khóc tức giận khi lật chiếc chăn của bà ngoại lênĐưa dì út mỗi tháng 10 triệu chăm mẹ già bị liệt, mẹ tôi bật khóc tức giận khi lật chiếc chăn của bà ngoại lên
08:07:58 19/12/2024
Mẹ chồng đột quỵ liệt 1 chân liền đòi đứa cháu trai bà từ mặt đúng mùng 1 Tết 15 năm trước về chăm sócMẹ chồng đột quỵ liệt 1 chân liền đòi đứa cháu trai bà từ mặt đúng mùng 1 Tết 15 năm trước về chăm sóc
13:13:11 18/12/2024
Về hưu, mẹ vợ liền chuyển đến sống với vợ chồng tôi, đêm đầu tiên bà đưa cho chiếc túi gấm đỏ, bên trong chứa một thứ khiến tôi giật mìnhVề hưu, mẹ vợ liền chuyển đến sống với vợ chồng tôi, đêm đầu tiên bà đưa cho chiếc túi gấm đỏ, bên trong chứa một thứ khiến tôi giật mình
08:15:02 19/12/2024
Sau ngày chồng mất, em chồng tìm đến gặp và đưa tôi 2 tỷ, đi kèm với số tiền là một bí mật khiến tôi uất nghẹnSau ngày chồng mất, em chồng tìm đến gặp và đưa tôi 2 tỷ, đi kèm với số tiền là một bí mật khiến tôi uất nghẹn
13:55:20 18/12/2024
Ngày bố tôi bị đột quỵ, mẹ chồng muốn đẩy ông về quê, tôi nói một câu mà bà vội vàng đưa cho con dâu 200 triệuNgày bố tôi bị đột quỵ, mẹ chồng muốn đẩy ông về quê, tôi nói một câu mà bà vội vàng đưa cho con dâu 200 triệu
13:31:47 18/12/2024

Tin đang nóng

Vụ cháy 11 người tử vong: Nạn nhân không có cơ hội thoát bằng cửa chínhVụ cháy 11 người tử vong: Nạn nhân không có cơ hội thoát bằng cửa chính
09:49:42 19/12/2024
Nan thanh niên tử vong trong tư thế treo cổ vào lan can cầu ở Tiền GiangNan thanh niên tử vong trong tư thế treo cổ vào lan can cầu ở Tiền Giang
11:45:26 19/12/2024
Màn tái hợp khó hiểu của Diệp Lâm Anh và chồng cũ: Hương Giang có hành động chẳng ngờ, 1 sao nam Vbiz bị ném đá không thương tiếcMàn tái hợp khó hiểu của Diệp Lâm Anh và chồng cũ: Hương Giang có hành động chẳng ngờ, 1 sao nam Vbiz bị ném đá không thương tiếc
10:55:47 19/12/2024
Nữ thần gen Z lộ bộ mặt nham hiểm, khát hư danh đến mức lợi dụng Lưu Diệc Phi trắng trợnNữ thần gen Z lộ bộ mặt nham hiểm, khát hư danh đến mức lợi dụng Lưu Diệc Phi trắng trợn
10:47:57 19/12/2024
Mua nhà 15 năm thì bị phá dỡ, người phụ nữ được đền bù 14,6 tỷ đồng nhưng chủ cũ quay lại đòi chia tiền, toà tuyên bố: Chị phải trả cho họ một phần tài sảnMua nhà 15 năm thì bị phá dỡ, người phụ nữ được đền bù 14,6 tỷ đồng nhưng chủ cũ quay lại đòi chia tiền, toà tuyên bố: Chị phải trả cho họ một phần tài sản
14:01:41 19/12/2024
Chú rể ngất xỉu vì lạnh, cô dâu lập tức hủy hônChú rể ngất xỉu vì lạnh, cô dâu lập tức hủy hôn
10:32:44 19/12/2024
Hyun Bin bất ngờ gửi tâm thư đến vợ và con traiHyun Bin bất ngờ gửi tâm thư đến vợ và con trai
10:58:58 19/12/2024
Diệp Lâm Anh thay đổi ra sao sau 2 năm ly hôn?Diệp Lâm Anh thay đổi ra sao sau 2 năm ly hôn?
13:18:06 19/12/2024

Tin mới nhất

Hạnh phúc bất ngờ khi lấy một người... không yêu

Hạnh phúc bất ngờ khi lấy một người... không yêu

08:58:30 19/12/2024
Tôi nhắm mắt bước vào cuộc hôn nhân ấy chỉ để chiều lòng bố mẹ, nhưng không ngờ, người chồng tôi lấy lại hết lòng yêu thương, chiều chuộng, cho tôi một cuộc sống hạnh phúc ngoài mong đợi.
Phát hiện chồng hay nhắn tin thả thính gái lạ

Phát hiện chồng hay nhắn tin thả thính gái lạ

08:51:37 19/12/2024
Trong một lần mượn máy tính xách tay của chồng làm việc, tôi tò mò vào facebook của anh thì phát hiện có nhiều tài khoản lạ kết bạn với chồng tôi, tất cả đều là phụ nữ
Thăm tôi đẻ, vợ cũ của chồng đem theo 500 triệu trả nợ mà tôi chết lặng, càng sốc với bí mật động trời nhà chồng giấu giếm

Thăm tôi đẻ, vợ cũ của chồng đem theo 500 triệu trả nợ mà tôi chết lặng, càng sốc với bí mật động trời nhà chồng giấu giếm

08:11:10 19/12/2024
Lấy người đàn ông đã từng trải qua một đời vợ đúng là dại dột và sai lầm. Dù biết Hưng có một đời vợ nhưng không hiểu sao tôi vẫn cứ yêu anh.
Con trai riêng của mẹ tôi gây gổ đánh nhau rồi bị thương nặng nhưng nằm trên giường bệnh vẫn nhiễu nhương, yêu sách

Con trai riêng của mẹ tôi gây gổ đánh nhau rồi bị thương nặng nhưng nằm trên giường bệnh vẫn nhiễu nhương, yêu sách

08:04:50 19/12/2024
Chăm người ốm mệt 1 thì chăm người ốm không biết điều mệt 10! Cuộc đời mỗi người luôn là một chuỗi những câu chuyện, những biến cố, khiến con người ta mạnh mẽ hơn hoặc đôi khi là gục ngã.
Chê cỗ cưới sơ sài, thông gia to tiếng, khách vội bỏ về

Chê cỗ cưới sơ sài, thông gia to tiếng, khách vội bỏ về

08:00:12 19/12/2024
Cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn ra như những gì chúng ta mong đợi. Và dù đám cưới là một trong những dịp đáng nhớ nhất nhưng cũng dễ xảy ra mâu thuẫn.
Nghĩ đến cảnh cuối năm về quê chồng ăn Tết, tôi lại lo mất ăn mất ngủ

Nghĩ đến cảnh cuối năm về quê chồng ăn Tết, tôi lại lo mất ăn mất ngủ

07:56:04 19/12/2024
Cuối năm, nghĩ tới cái cảnh cả ngày ở nhà chồng bị mẹ chồng sai bảo suốt dịp Tết mà tôi thấy rùng mình lo sợ. Vợ chồng tôi vốn xuất thân từ nông thôn
Chồng lấy cớ chăm con riêng để qua đêm nhiều lần với vợ cũ

Chồng lấy cớ chăm con riêng để qua đêm nhiều lần với vợ cũ

07:52:56 19/12/2024
Vợ cũ hay gọi chồng tôi sang chăm con vì thằng bé suốt ngày ốm, gần đây tôi mới biết những lần anh ấy qua đêm trông con sốt thực ra là để ngoại tình với mẹ thằng bé.
Con trai dẫn mẹ đơn thân về đòi cưới, vừa nhìn thấy mặt đối phương, bố tái mặt đến lăn đùng ra ngất

Con trai dẫn mẹ đơn thân về đòi cưới, vừa nhìn thấy mặt đối phương, bố tái mặt đến lăn đùng ra ngất

13:50:28 18/12/2024
Vừa bước chân vào nhà, tôi đã rụng rời khi chạm mặt sếp cũ. Càng sốc hơn khi Hưng giới thiệu đó là bố của anh. Chào mọi người, tôi tên My.
Nửa đêm chồng nhận cuộc gọi của thư ký của chồng gọi đi 'họp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cú điện thoại đủ làm anh 'tẽn tò' cả đời

Nửa đêm chồng nhận cuộc gọi của thư ký của chồng gọi đi 'họp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cú điện thoại đủ làm anh 'tẽn tò' cả đời

13:47:16 18/12/2024
Quả thật ngay hôm đó, chồng tôi bị công ty đuổi việc. Thư ký của anh chắc chắn cũng thế. Nhìn vào cuộc sống của tôi, ai cũng nghĩ tôi là người phụ nữ hạnh phúc.
Vừa cưới được 3 ngày, hội người yêu cũ của chồng đồng loạt gửi lời kết bạn trên Facebook, những việc sau đó của họ còn khiến tôi sốc hơn

Vừa cưới được 3 ngày, hội người yêu cũ của chồng đồng loạt gửi lời kết bạn trên Facebook, những việc sau đó của họ còn khiến tôi sốc hơn

13:44:00 18/12/2024
Tôi ban đầu dù thấy ngại ngùng, nhưng vẫn đồng ý. Không phải tôi muốn làm bạn với họ, mà là muốn đi xem liệu họ có nuôi hy vọng tình cũ không rủ cũng tới với chồng tôi không.
Được dì ruột cho 2 con chim bồ câu để hầm cháo, chồng vô tư ăn 1 con, còn 1 con thì hỏi vợ: "Có ăn không, không thì anh ăn nốt!"

Được dì ruột cho 2 con chim bồ câu để hầm cháo, chồng vô tư ăn 1 con, còn 1 con thì hỏi vợ: "Có ăn không, không thì anh ăn nốt!"

13:40:28 18/12/2024
Sống với một người chồng vô tư quá mức như thế này, người vợ mà cứ lầm lũi chịu đựng thì cả đời chỉ rước lấy muộn phiền khổ sở mà thôi.
Chua chát khi mẹ viết di chúc để lại toàn bộ nhà cửa cho con gái, còn vợ chồng con trai không có tấc đất nào

Chua chát khi mẹ viết di chúc để lại toàn bộ nhà cửa cho con gái, còn vợ chồng con trai không có tấc đất nào

13:35:27 18/12/2024
Có lẽ bà đã rất đau khổ và bất lực khi viết ra bản di chúc này, chỉ hi vọng con cái biết đó mà hiểu nỗi khổ tâm của mẹ. Ngày anh trai tôi chưa lấy vợ, mẹ mong mỏi từng ngày.

Có thể bạn quan tâm

Bắt đối tượng truy nã về tội "Mua bán trái phép chất ma tuý"

Bắt đối tượng truy nã về tội "Mua bán trái phép chất ma tuý"

Pháp luật

15:55:30 19/12/2024
Đối tượng đó là Ma Thị Thanh Vân (SN 1988, hộ khẩu thường trú ở phố Độc Lập, thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn, Hòa Bình).
Công Phượng, Xuân Trường, Tuấn Anh tốt nghiệp Đại học loại giỏi

Công Phượng, Xuân Trường, Tuấn Anh tốt nghiệp Đại học loại giỏi

Sao thể thao

15:51:09 19/12/2024
Sau 10 năm vừa thi đấu, vừa theo nghiệp đèn sách, Công Phượng, Xuân Trường, Tuấn Anh và nhiều đồng đội khác chính thức tốt nghiệp Đại học vào sáng 19/12.
Ăn những loại thực phẩm này có thể giúp bạn ngủ ngon hơn

Ăn những loại thực phẩm này có thể giúp bạn ngủ ngon hơn

Sức khỏe

15:46:39 19/12/2024
Ăn gà tây chứa tryptophan, một loại axit amin được chuyển hóa thành melatonin, giúp bạn cảm thấy buồn ngủ và ngủ ngon hơn. Do đó, bạn nên kết hợp gà tây với carbohydrate nguyên hạt để tăng cường tác dụng của nó.
Việt Nam ghi nhận hàng chục nghìn ca, bệnh tay chân miệng vẫn là thách thức lớn

Việt Nam ghi nhận hàng chục nghìn ca, bệnh tay chân miệng vẫn là thách thức lớn

Thế giới

15:44:23 19/12/2024
Tại hội thảo, các chuyên cho rằng, việc phát triển và triển khai vaccine phòng tay chân miệng, đặc biệt đối với virus EV71 là chìa khóa để ngăn ngừa dịch bệnh hiệu quả.
Vợ Anh Đức nhăn mặt nhất quyết không chịu lên thảm đỏ, nguyên nhân đằng sau khiến netizen bùng tranh cãi

Vợ Anh Đức nhăn mặt nhất quyết không chịu lên thảm đỏ, nguyên nhân đằng sau khiến netizen bùng tranh cãi

Sao việt

15:21:06 19/12/2024
Khoảnh khắc trên thảm đỏ của vợ chồng Anh Đức được cư dân mạng chia sẻ rầm rộ, kèm theo đó là những bàn tán trái chiều.
Nhan sắc xuống cấp trầm trọng của Trịnh Sảng sau 3 năm bị "trục xuất" khỏi showbiz

Nhan sắc xuống cấp trầm trọng của Trịnh Sảng sau 3 năm bị "trục xuất" khỏi showbiz

Sao châu á

15:03:57 19/12/2024
Trong hình ảnh mới nhất, nữ diễn viên có làn da trắng phát sáng, nhưng vóc dáng vô cùng gầy gò, gương mặt cũng lộ vẻ mệt mỏi thấy rõ
Á quân Giọng hát hay Hà Nội 2024 Đinh Xuân Đạt ra MV đầu tay về vẻ đẹp Hà Nội

Á quân Giọng hát hay Hà Nội 2024 Đinh Xuân Đạt ra MV đầu tay về vẻ đẹp Hà Nội

Nhạc việt

14:54:02 19/12/2024
Ca sĩ Đinh Xuân Đạt cho biết, MV này là lời tri ân gửi đến Hà Nội, nơi anh trưởng thành và gặt hái thành công đầu tiên.
Quỳnh Kool nói gì khi cứ đóng cặp với ai là bị đồn yêu người đó?

Quỳnh Kool nói gì khi cứ đóng cặp với ai là bị đồn yêu người đó?

Hậu trường phim

14:51:02 19/12/2024
Khi làm việc với cả B Trần và Huỳnh Anh, Quỳnh Kool cho biết cả 3 người rất hiểu ý nhau. Nhờ vậy, quá trình phối hợp diễn xuất diễn ra suôn sẻ, không gặp bất kỳ khó khăn nào.
Gia tài gần 700 triệu USD của vợ chồng Beckham

Gia tài gần 700 triệu USD của vợ chồng Beckham

Sao âu mỹ

13:43:58 19/12/2024
Trang Celebrity Net Worth cho hay, David Beckham kiếm được 50 triệu USD trong năm nay từ các hợp đồng quảng cáo và nhiều dự án kinh doanh.
Bị từ chối lời cầu hôn, nam thanh niên đốt nhà bạn gái

Bị từ chối lời cầu hôn, nam thanh niên đốt nhà bạn gái

Netizen

13:34:14 19/12/2024
Jyoti có mối quan hệ với một cô gái ở Gopal Sahi. Thanh niên này liên tục gây sức ép buộc cô kết hôn với anh ta. Hắn còn dọa sẽ tiết lộ những khoảnh khắc riêng tư của họ nếu cô không đồng ý.
Top 4 con giáp có sự nghiệp tốt nhất năm Ất Tỵ 2025

Top 4 con giáp có sự nghiệp tốt nhất năm Ất Tỵ 2025

Trắc nghiệm

13:30:41 19/12/2024
Đây là những con giáp được dự báo có sự nghiệp thuận lợi nhất năm 2025. Thời điểm tốt đẹp đang đến, 4 con giáp này ôm vàng gánh bạc về nhà trong tháng