Chưa đối phó được với “bài kiểm tra” của mẹ chồng tương lai, tôi lại phải “ngập mặt” vì…
Riêng chuyện mẹ anh có ý nghi ngờ đã khiến tôi bực dọc, bây giờ lại còn cãi nhau với người yêu nữa nên tôi thấy rất nản.
Người yêu tôi thì không hiểu được điều đó nên nhiều lúc anh cứ hành động như một đứa trẻ vậy. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau mấy năm trời chỉ mong ổn định công việc để tính ngày kết hôn. Nhưng đến giờ phút này tôi thật sự lưỡng lự. Không phải vì tôi không còn yêu anh hay đã có người đàn ông khác. Mà vì có quá nhiều thứ xung quanh đám cưới này khiến tôi phải suy nghĩ. Nói thật anh là một người đàn ông rất tốt, ra bên ngoài ai cũng nói tôi có phúc.
Thử nhìn xem, có mấy ai đi ăn với bạn gái mà lấy khăn giấy lau cho tôi từ đôi đũa đến cái bát. Thậm chí tôi đi vệ sinh xong trở ra anh cũng đang cầm sẵn chiếc khăn cho tôi lau tay rồi. Công nhận là những lúc như thế tôi cũng thấy mình được nâng niu, chiều chuộng. Nhưng khổ nỗi đó cũng là sự ám ảnh của tôi bởi vì người yêu tôi sạch sẽ quá.
Có lẽ tôi phải gọi nó là căn bệnh thì đúng hơn. Lần đầu hôn nhau, theo phản xạ, tôi nhắm mắt và chờ đợi một nụ hôn ngọt ngào, nhưng đợi mãi chẳng thấy anh kề môi tôi bèn mở mắt ra. Ôi thôi có lẽ không ai nghĩ lúc chuẩn bị hôn nhau mà anh lại lôi xịt thơm miệng ra xịt. Đã vậy thấy tôi mở mắt ra anh còn hỏi một câu rất vô tư: “Em có cần xịt trước khi chúng ta hôn không?”.
Quen nhau cũng một thời gian rồi nên tôi biết khá rõ tính anh mới cho qua. Chứ phải cô gái khác có lẽ người yêu tôi đã bị dỗi một trận rồi. Tính tôi khá thoải mái và cũng hiểu rõ nên nhiều lúc tôi không để bụng. Nhưng người yêu tôi thì không hiểu được điều đó nên nhiều lúc anh cứ hành động như một đứa trẻ vậy.
Lại nói đến chuyện này, lần đầu ra mắt bố mẹ tôi anh cũng làm bố tôi một phen ngượng chín mặt. Chẳng là hôm ấy tôi dẫn anh về mà không báo trước nên lúc về đến nhà tôi thì bố mẹ mới đi làm về và chưa chuẩn bị cơm nước gì. Có lẽ cũng ngại để khách đợi cho nên bố tôi vào bàn nói chuyện với anh chứ không đi tắm rửa. Mà công việc của bố tôi ở công trường nên bụi bẩn, mặt mũi lem luốc vốn là chuyện bình thường.
Video đang HOT
Vậy mà khi bố tôi đang nói chuyện thì anh cứ nhìn chằm chặp vào bố, đợi bố nói xong anh vội rút chiếc khăn ướt ra rồi nói: “Chú ơi, chú ngồi đó một lát nhé”. Khi bố tôi còn đang ngơ ngác thì anh cầm chiếc khăn ướt lau vết lem trên má của bố.
Nhìn cảnh tượng anh lau mặt cho bố trong khi bố tôi thì vừa ngượng vừa phải ngồi im mà tôi và mẹ cười không nhịn nổi. Tới khi tiễn anh về tôi mới hỏi sao anh không đưa khăn ướt cho bố tôi lau thì anh cười hề hề: “Tính anh cứ phải cái gì anh tự tay làm mới yên tâm được.”.
Nhiều người cứ chê người yêu bẩn. Tôi đây có lúc ước gì người yêu tôi xuề xòa một chút cũng chẳng được.
Có lần rủ người yêu đi xem phim tình cảm. Đến đoạn cao trào, xung quanh tôi mấy cặp cũng đang nắm tay nhau ôm hôn, tôi mới tiến lại gần anh, định hôn một nụ hôn bất ngờ thì phập một cái. Tôi suýt nữa thì ngã chỉ vì anh tránh tôi. Đã thế anh còn chèn vào: “Ôi may anh còn tránh nhé. Miệng em nồng nặc mùi bắp rang bơ mà đòi hôn à?”. Dù anh đã nói nhỏ hơn bình thường, nhưng những người ngồi hàng ghế bên cạnh và bên trên đều nghe được. Tôi cúi gằm mặt xuống vì ngượng trong khi mọi người xung quanh thì tủm tỉm cười.
Riêng chuyện mẹ anh có ý nghi ngờ đã khiến tôi bực dọc, bây giờ lại còn cãi nhau với người yêu nữa nên tôi thấy rất nản. (Ảnh minh họa)
Hôm qua khi chúng tôi đến nhà anh thì mẹ anh bắt tôi phải đi khám tiền hôn nhân mới cho kết hôn. Tôi thì hoàn toàn tự tin vào sức khỏe của mình, nhưng ý của mẹ anh là muốn kiểm tra tôi có từng bỏ thai hay sẩy thai lần nào chưa, có mắc bất kỳ bệnh lý gì không? Vì điều này mà tôi có cảm giác nhà anh không tin tưởng mình khiến tôi rất buồn.
Đã thế sáng nay lại thêm một chuyện này nữa. Tôi cùng anh đi ăn với cơ quan tôi. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu anh cứ chăm chăm vào việc chê bai các món ăn. Anh luôn miệng thì thầm vào tai tôi không nên ăn đồ này đồ kia rồi còn nói bẩn, dễ phun thuốc. Cả buổi tôi ngồi ăn mà chẳng nuốt trôi vì thích ăn gì anh lại giật áo ra hiệu.
Thế là tôi đành cáo mệt về trước. Đi đường tôi mới nói với anh vài câu thì anh nói tôi không biết quan tâm sức khỏe, anh lo cho tôi mà tôi cũng không cảm ơn một câu. Rồi chúng tôi cãi nhau ngay giữa đường, tôi bỏ về, anh cũng tự ái không đuổi theo.
Tôi buồn quá, riêng chuyện mẹ anh có ý nghi ngờ đã khiến tôi bực dọc, bây giờ lại còn cãi nhau với người yêu nữa nên tôi thấy rất nản. Có phải tôi đã nghĩ quá nhiều rồi không?
Theo Afamily
Tôi có nên chấp nhận bị mẹ chồng tương lai coi thường để được làm dâu nhà giàu?
Gần trọn tháng lương của tôi mới mua được một món quà tặng mẹ chồng tương lai, vậy mà chỉ một câu nói của bà cũng khiến tim tôi như vỡ vụn. Liệu tôi có nên tiếp tục mối quan hệ này, có nên tiến tới hôn nhân, làm dâu ở một gia đình "danh giá" này?
Kể từ khi ra mắt nhà người yêu tôi đâm ra lo lắng nhiều hơn. Giá như gia đình anh ấy cũng thôn quê và giản dị như gia đình tôi thì tốt biết mấy. Đằng này gia đình anh sống rất quan cách, luôn tỏ ra mình là người sang trọng.
Ngày đầu tiên về nhà anh ra mắt tôi hoang mang vì không biết nên làm gì. Một căn nhà rộng lớn, đồ dùng tiện nghi, sang trọng. Một mình ngồi giữa phòng khách mà cảm thấy có chút gì gờn gợn. Có lẽ vì căn phòng rộng quá, bức tường trắng với các vật dụng trong phòng sáng bóng khiến tôi cảm thấy lạc lõng. Một mình ngồi trong phòng khách chừng 15 phút tôi mới thấy bố mẹ anh bước vào.
Hai bác bước vào với gương mặt lạnh tanh trước sự ngỡ ngàng của tôi. Sau phút trẫn tĩnh tôi cúi thấp người chào. Nhưng đáp lại lời chào của tôi là giọng nói lạnh lùng "chào chị" của mẹ anh. Trước khi quyết định về ra mắt bố mẹ anh tôi cũng được nghe qua anh nói: "Bố mẹ anh vốn là doanh nhân có tiếng, tính khí hơi lạnh lùng, có gì em đừng để bụng. Mình là phận con cháu chỉ nghe thôi em nhé". Vì thế tôi cũng chuẩn bị tinh thần trước nhưng lại không nghĩ sự lạnh lùng của bố mẹ anh lại cao như vậy.
Ảnh minh họa.
Nếu biết trước thế này tôi đã theo anh đi mua đồ rồi, chứ không dám ở lại đây một mình. 3 người ngồi trong phòng khách không ai nói với nhau câu nào, tôi chỉ lặng im cúi gằm mặt chờ đợi đếm từng phút, từng giây mong cho 30 phút qua nhanh để anh về. Không khí đang im thin thít bỗng tiếng mẹ anh vang lên: "Nghe thằng Quân nói chị làm cùng công ty nó, kém nó 3 tuổi, bố mẹ ở quê làm nông nghiệp... đúng không?". Mặc cho mẹ anh hỏi đủ điều tôi chỉ biết "dạ", "vâng", đúng ạ"... chưa bao giờ tôi có cảm giác bất an đến vậy. Có lẽ vì gương mặt quý phái, sắc sảo của mẹ anh đã lấn áp hết hồn vía tôi.
Khi không khí đang căng thẳng thì anh về. Phút giây nghe thấy tiếng anh vang lên giống như cảm giác &'bắt được vàng' vậy. Mặc dù từ khi anh về không khí buổi gặp mặt cũng không mấy khá khẩm, nhưng ít ra tôi cũng cảm thấy an toàn hơn. Gần 3 tiếng ở nhà anh mà tôi ngỡ là 3 tháng, cảm giác thời gian như ngừng lại. Khi ra về anh an ủi tôi: "Em đừng suy nghĩ nhiều, tính cách bố mẹ anh vốn vậy. Ông bà cũng không có ác ý đâu em".
Vì yêu anh, và cũng vì những lời an ủi của anh nên tôi tự nhủ bản thân "Cố gắng lên, chỉ cần được yêu anh là đủ rồi". Thế nhưng những rắc rối và sự tủi nhục của đứa con gái quê như tôi lại không dừng lại ở đó.
Vì là sinh viên mới ra trường, tiền lương không cao nên tôi chỉ có thể sống cuộc sống sinh viên, bất kể những món đồ nào tôi mua cũng rất rẻ tiền. Vậy mà vì anh, vì gia đình anh giàu có mà tôi đã phải đau đầu suy nghĩ bao nhiêu ngày để tìm ra một món quà tặng nhân ngày sinh nhật mẹ anh sao cho hợp lý. Gần trọn tháng lương của tôi mới có thể mua được một bộ ấm chén cao cấp để làm quà biếu mẹ anh. Tôi nghĩ nhà anh cái gì cũng có, nên tặng bộ ấm chén để trang trí cũng hợp lý. Vậy mà chỉ một câu mẹ anh nói ra khiến tôi đau lòng: "Cảm ơn chị, nhưng nhà này không thiếu ấm chén, chị cầm về giúp. Đồ rẻ tiền này tôi không biết phải bày ở đâu. Lần sau nếu có dịp đến chị không cần phải mua gì đâu...".
Kể từ ngày hôm đó, tôi sợ phải đến nhà anh. Sự chênh lệch giàu nghèo là sợi dây lớn nhất ngăn cản tình yêu của tôi và anh. Chỉ có những người giàu như gia đình anh mới có quyền ngẩng cao đầu chăng?
Theo PNVN
Chết điếng khi gặp mẹ chồng tương lai trong hoàn cảnh thật tréo ngoe như vậy Khi ra ngoài nhà, nhìn thấy mẹ chồng tương lai, tôi mới tá hỏa nhận ra một điều kinh khủng. Hóa ra, mẹ anh chính là người bán cá thiếu còn chửi tôi ăn cắp ngoài chợ. Bà cũng bất ngờ nên cứ đứng sững nhìn tôi. Tôi và Khoa yêu nhau gần 1 năm, hiện đang bàn bạc đến chuyện cưới xin....