Chưa có một lần anh xin lỗi!
Không biết bao nhiêu lần anh hứa và mắc sai lầm nhưng người xin lỗi làm lành vẫn luôn là tôi.
Chúng tôi yêu nhau đến nay được hơn 2 năm, viết lên tâm sự này chắc các bạn sẽ cho tôi là dại dột. Thật vậy! Ngày ấy khi mới yêu anh hơn 1 năm tôi đã ngoan ngoãn nghe theo những lời đường mật của anh để rồi quyết định về sống chung với anh, khi đó tôi mới chỉ là sinh viên năm thứ 2. Cũng từ đó không ít mâu thuẫn xảy ra, có lẽ sự việc cũng chẳng có gì nếu như tôi không phải là người đến sau. Tại sao tôi lại không phát hiện ra anh vẫn còn tình cảm với người con gái ấy? Khi về sống chung với nhau rồi tôi mới biết. Tại sao anh đưa tôi về quê anh, anh bỏ tôi ở nhà còn anh lại đi với nhóm bạn đến 10h sáng hôm sau mới về? Tại sao Tết anh không sang nhà tôi chơi lại để tôi một mình khóc trên con đường 50km mà anh cũng chẳng một lời xin lỗi, anh lại còn thách thức tình cảm của tôi rằng “Mong em suy nghĩ kỹ khi yêu anh” không một chút do dự. Tôi yêu anh bằng tình yêu của cô sinh viên năm nhất và tôi đã trao đời con gái cho anh.
Các bạn ạ! Một người con gái cứ phải vượt chặng đường 50km (cả đi lẫn về là 100km) sang nhà con trai thì các bạn nghĩ như thế nào? Thật là ô nhục phải không?! Tôi đã không thấy như vậy, bởi lẽ tôi yêu anh với tất cả tình yêu chân thành nhưng hình như anh không biết điều này, anh lại càng làm tôi đau khổ. Không biết bao nhiêu lần anh hứa và mắc sai lầm nhưng người xin lỗi làm lành vẫn luôn là tôi. Chắc tại anh quá bảo thủ và luôn cho mình là hoàn hảo phải không anh?
Chưa một lần anh xin lỗi, chưa một lần anh chủ động làm lành (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Về sống chung với nhau tôi cảm thấy hạnh phúc biết bao khi được chăm sóc cho anh. Nhưng người ta nói một người chồng phải biết chia sẻ công việc nhà những lúc vợ bận rộn, vậy mà 2 năm sống với nhau anh chưa một lần tự giặt quần áo của mình chứ đừng nói gì đến của tôi. Tôi thông cảm cho anh vì con trai các anh sĩ diện cao lắm. Bao nhiêu chuyện tôi đều bỏ qua bởi tôi nghĩ đến một gia đình hạnh phúc của chúng tôi sau này. Chắc trong thâm anh chẳng bao giờ nghĩ như vậy đúng không? Bởi tôi không phải là người vợ tốt, tôi hư hỏng, vâng tôi hư hỏng vì đã trao thân cho anh quá vội vàng để rồi tôi phải bỏ đi đứa con của mình trong nỗi dằn vặt. Có bao giờ anh nhớ con và an ủi tôi chưa, hay là thay vào đó là những lời cay độc anh dội lên đầu tôi? Hơn 2 năm yêu nhau, chúng tôi đã xảy ra bao cuộc cãi vã, vậy mà chưa một lần anh xin lỗi, chưa một lần anh chủ động làm lành. Anh chẳng bao giờ nhận mình sai điều gì cả.
Tôi sắp bước vào kỳ thi quan trọng nhất của mình trong khi hằng ngày vẫn phải nghe những lời chửi mắng, những lời cay nghiệt đối với mẹ tôi, người nhà tôi. Tôi không hiểu vì sao tôi lại phải chịu xin lỗi anh sau bao lần anh chửi mẹ tôi. Tại sao tôi lại ngu ngốc đến như vậy, tại sao tôi lại phải quan tâm, tôn trọng gia đình anh trong khi anh lại tát tôi 9 cái, hơn nữa anh lại chửi mẹ tôi?
Các bạn ơi tôi phải làm sao bây giờ, mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên chân thành!
Theo Yume
Chồng thường xuyên công tác xa, có thai với người tình
Năm nay tôi 26 tuổi. Tôi đã kết hôn được hơn 4 năm. Chồng tôi làm bên quân đội, mỗi năm được nghỉ phép 2 lần. Những ngày gần gũi chồng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Lấy anh, quen với những cách xa và chờ đợi, tôi đã chấp nhận cuộc sống đó từ khi yêu rồi cưới.
Đời sống vật chất ổn định và dư giả, nhưng từ khi có cháu nhỏ, sự vất vả và bận rộn của đời sống hôn nhân đã cho tôi hiểu: Mái nhà không thể thiếu người đàn ông. Tôi đếm tuổi thanh xuân của mình đi qua từng ngày trong đợi chờ và chóng chánh, đã bao lần tôi nghĩ rồi cũng trót dại mà làm liều.
Lâm là đối tác làm ăn của sếp tôi, anh đã lập gia đình và có con. Lâm có vẻ ngoại hình bắt mắt. Anh là người duy nhất xuất hiện và an ủi tôi những lúc thiếu vắng và cô đơn.
Tôi không tài nào dứt ra được vì ở cạnh Lâm tôi như sống thêm một lần nữa. Trong một phút yếu mềm, tôi đã trao thân cho anh và sự khờ dại ấy tôi đã dùng cả đời để trá giá. Tôi có thai với người tình.
Lâm biết chuyện sững người, khuyên tôi bỏ chồng theo anh. Anh sẽ chịu trách nhiệm cùng tôi nuôi con và cả bé Phương - cô con gai cua tôi va chông. Nhưng tôi không thể làm như vậy. Với Lâm tôi không có tình yêu, đó chỉ là một phút ngã lòng mà trót dại. Còn gia đình của tôi, gia đình Lâm, tôi không đành lòng đánh đổi và làm tổn thương tất cả mọi người.
Tôi vẫn yêu chồng. Tôi biết phải làm như thế nào? Tôi có nên kể cho chồng tôi sự việc và cầu xin sự tha thứ, hay sẽ bỏ đứa con vô tội đang lớn lên từng ngày trong bụng mà ích kỉ dành lại mái ấm gia đình? Tôi phải nói với chồng như thế nào cho anh hiểu nỗi lòng của một người phụ nữ có chồng đi biền biệt? Anh sẽ tin tôi hay đổi lại chỉ là sự khinh miệt và căm hận?
Trở về với hiện tại sau khi lén lút ăn vụng "ra sản phẩm", những đêm dài, bóng tối ngập đầy trong căn phòng rỗng không có chồng, tôi bị ám ảnh bởi quá khứ và nỗi lo sợ rồi mọi thứ sẽ có ngày lộ tấy.
Hình ảnh đứa bé vẫn hiện về trong trí óc tôi khi mỗi lần nghĩ về những ngày tháng cũ. Tôi là một tội đồ, tôi đang phải sống trong sự ám ảnh về quá khứ đầy u ám. Sự dằn vặt này phải chăng là cái giá tôi phải trả cho sai lầm mình đã gây ra.
Theo VNE
Rối loạn tình dục ở nam giới Rối loạn tình dục là tên gọi chung của nhiều bệnh lý gây ảnh hưởng đến chất lượng đời sống tình dục ở nam giới như: rối loạn cương dương, rối loạn xuất tinh, mãn dục nam. Sau đây là một số chia sẻ từ BS CK1 Nguyễn Trí Quang, chuyên khoa Ngoại Tiết niệu - Nam khoa, Phòng khám Quốc tế Victoria...