Chua chát chồng không cho con mang họ vợ
Em mới mang thai được hơn 3 tháng mà chồng đã “dọa”: “Sau này không cho con tiếp xúc với nhà ngoại rồi”. Em buồn lắm!
Mất bao nhiêu đêm hai vợ chồng hào hứng tìm tên đẹp để đặt cho con, mãi tới tối qua mới chọn được một cái tên ưng ý. Thế mà khi em vừa đề nghị ghép cả họ của mình vào tên con thì chồng ‘giãy nảy’ lên. Anh bảo em hãy bỏ ngay cái ý định đó đi, vì anh không bao giờ muốn con “dính líu” gì đến bên ngoại cả, sợ sau này nó sẽ… hư hỏng!
Anh còn nửa đùa nửa thật rằng, từ khi em có bầu, lúc nào anh cũng lo lắng là nó sẽ mang 1 phần gen bên ngoại. “Như thế sau này nó lại cờ bạc, trai gái thì chết!” – Lời anh nói làm em bị tổn thương nhiều lắm!
Em biết anh chẳng ưa gì gia đình em, mặc dù anh yêu thương em rất nhiều (anh nói vì tính cách em khác hẳn với những người còn lại). Và mỗi lần anh tỏ thái độ dè bỉu, khinh rẻ với những người thân của mình, em lại chạnh lòng và thấy buồn vô cùng. Em chỉ biết khóc thầm, vì thật ra những điều anh nói không hẳn là vô căn cứ.
Em không giấu diếm chuyện gia đình mình làm gì, nó rất phức tạp! Đầu tiên là bố em – người vốn chẳng được ai tôn trọng, bởi ông rất ham mê cờ bạc. Hồi chị em em còn bé, ông không hề chăm lo cho gia đình mà suốt ngày chỉ mải mê đánh bài. Đã vậy ông còn bồ bịch với rất nhiều người nữa. Thậm chí, lúc mẹ vừa sinh em xong, ông còn công khai qua lại với một người phụ nữ khác, có con với người ta rồi hai người đưa nhau vào Nam sinh sống. Mẹ em gắng lắm mà không ngăn cản được, vì chuyện này còn được cả họ nội bao che, ủng hộ nữa (nghe nói người đàn bà kia rất giàu có). Mãi sau này bố mới trở về với mẹ con em một năm đôi lần. Nhưng mỗi lần ông về cũng chỉ để mang tiền của mẹ em đi đánh bạc.
Chồng luôn khinh rẻ nhà em ra mặt, buồn lắm! (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Anh trai em thì lấy đến đời vợ thứ 3 rồi, giờ đang phải nuôi 4 đứa con mà chẳng tu chí làm ăn, chỉ thích chơi bời. Một người chị gái em cũng bị chồng bỏ nên về sống với mẹ.
Vậy đấy, nói ra thì đau lòng nhưng đúng là chuyện nhà em thật chẳng hay ho gì. Đến mức lúc em cưới chồng, bố và anh chị còn bàn nhau đòi nhà chồng em tiền “thách cưới” là 50 triệu mới chịu gả. Em đã khóc hết nước mắt, còn mẹ sau đó phải cương quyết mãi mới ngăn cản được.
Vì tất cả những điều đó nên chồng em luôn có phần coi thường nhà vợ. Đó cũng là lí do anh không muốn con mang cả họ của em. Anh ghê tởm nó, còn em thì thấy mình như bị xúc phạm vậy. Bởi dù sao những người đó cũng là ruột thịt của em, nếu anh đã yêu thương em thì phải dành cho em sự tôn trọng chứ, em đâu có lỗi gì trong chuyện đó. Đằng này…
Có ai lấy chồng như em mới biết, cái cảm giác không được tôn trọng thật khổ sở vô cùng. Em không dám trách chồng, nhưng giá như anh đừng thể hiện những điều đó ra mặt thì tốt biết mấy. Cả trong chuyện đặt tên con, em chỉ muốn có một phần nào đó của mình thôi mà. Nếu anh không thích thì cũng đừng nên nói những lời khiến vợ tổn thương vậy chứ.
Nói ra thì nhiều người lại bảo không suy nghĩ, nhưng thái độ của chồng khiến em chẳng muốn sinh con ra nữa. Nhất là mỗi lần nói chuyện về nhà ngoại, chồng em đều mỉa mai: “Khi con mình sinh ra, anh chẳng muốn cho nó tiếp xúc nhiều với bên nhà em đâu…”. Rồi sau này, không biết anh còn nói với con về ông bà ngoại như thế nào nữa. Và sau đó, liệu con có nhìn vào em với đôi mắt thiếu tôn trọng không?
Nhiều lúc em chỉ muốn bỏ chồng để về sống với nhà mình thôi – tốt xấu gì cũng không bị ai khinh rẻ. Chứ cứ thế này em thấy nặng nề quá!
Ai có bầu cũng đều hạnh phúc và mong con sớm ra đời. Chỉ có mỗi em là chẳng dám mong đợi nhiều thôi. Em buồn quá các mẹ ạ!
Theo VNE
"Ngủ với chồng chị rồi cũng không cướp được chồng chị đâu em ạ"
"Em dại thì em chịu thôi chứ chị chẳng tội vạ gì, anh ta cũng ấm cái thân, em đừng có mà kêu than hay mang lý do đó ra để bắt vạ chị. Chị quen rồi!".
Nghe những lời nói đó của chị mà tôi nổi ra gà, giống như lời lẽ của người đàn bà ghê gớm, khiếp đảm nào đó. Tôi nói với chị về chuyện anh đã qua đêm với tôi, đã cướp mất đời con gái của tôi để hi vọng chị hiểu cho tôi, có thể chị sẽ buông tha anh và nhường anh lại cho tôi, hoặc là chị sẽ bỏ người chồng đó vì quá hận anh ta.
Nhưng không, chị đã không làm thế. Chị còn nói tôi với những lời lẽ xúc phạm, khó chịu. Chị bảo tôi: "Cô dễ dãi trao thân cho anh ta rồi thì bây giờ cô ngồi mà khóc, kể cả cô có bầu nhé, tôi cũng mặc kệ luôn, không bao giờ tôi nhường người đàn ông ấy cho ai khác, dù là tôi đã chán ngấy anh ta". Có vẻ như chị đang cay cú, đang tìm cách trả thù tôi.
Ngày đó, tôi chưa biết anh là người đàn ông có vợ nên đã đem lòng yêu. Nhưng rồi, sau một thời gian quen biết nhau, anh đã nói với tôi rằng anh có gia đình, có vợ con rồi, lúc đó tôi đau khổ lắm! Nhưng tình yêu mà, ai biết được. Trước những lời nói ngọt ngào, sự dụ dỗ ngon ngọt của người đàn ông từng trải như anh, tôi đã bị cám dỗ. Tôi cứ yêu anh, cứ lao vào anh như một con thiêu thân vậy.
Ngày đó, nghe anh kể về chuyện gia đình, tôi đã tin anh. Dù rằng, trong đầu tôi luôn nghĩ, những gã đàn ông có vợ luôn dẻo miệng, tán tỉnh con gái vô lối. Nhưng tôi lại bị mê muội vì anh, bị ánh mắt hút hồn và những lời ngọt ngào làm trái tim tôi tan chảy. Tôi cứ yêu anh như vậy đến mất hồn, mất vía.
Ngày đó, nghe anh kể về chuyện gia đình, tôi đã tin anh. Dù rằng, trong đầu tôi luôn nghĩ, những gã đàn ông có vợ luôn dẻo miệng, tán tỉnh con gái vô lối. (ảnh minh họa)
Sau này, khi anh nói rằng, anh cần thời gian để lo chuyện gia đình rồi mới bàn tới mối quan hệ với tôi, tôi đã nghi ngờ tình cảm của anh. Anh nói cho tôi biết rằng, anh phải đợi vợ anh quyết định, đợi con anh lớn hơn chút nữa rồi anh sẽ cho tôi danh phận. Tôi vẫn cứ tin và chờ đợi anh như thế.
Rồi mãi không thấy anh có tin tức gì, tôi lo quá, vì ngày nào tôi cũng phục vụ anh, cơm nước cho anh. Khi anh chán nản thì lại đến bên tôi, tôi nhớ thương anh mà cũng không được gặp. Sau một thời gian, anh bỗng đến nhà tôi và nói lời chia tay. Anh nói xin lỗi tôi vì anh không thể nào ly hôn vợ, anh còn phải lo cho con anh. Lúc đó, tôi hoàn toàn sụp đổ, tôi thật vọng vô cùng về người đàn ông tôi yêu. Vậy anh hứa hẹn với tôi làm gì, tại sao anh lại nói gia đình không hạnh phúc, anh muốn sống bên tôi.
Rồi tôi đánh liều, gọi cho chị với mục đích tố cáo anh, hi vọng khi biết anh ngoại tình, chị sẽ không tha thứ. Và có thể đó là cơ hội của tôi. Nếu như tình cảm của anh chị cũng nhạt, vì chuyện này, biết đâu chị sẽ bỏ anh.
Vậy mà, khi tôi nói rằng, tôi đã ngủ với chồng chị, thì lập tức chị phản hồi lại tôi một cách chua chát. Chị ấy bảo: "Em dại thì em chịu thôi chứ chị chẳng tội vạ gì, anh ta cũng ấm cái thân, em đừng có mà kêu than hay mang lý do đó ra để bắt vạ chị. Chị quen rồi!".
Tôi choáng ván, cái câu &'chị quen rồi' tức là chị đã chịu cảnh chồng đi ngoại tình từ rất lâu rồi. Hóa ra chị biết hết. Và hóa ra, anh không phải chỉ cặp với mình tôi, anh không chỉ hứa hẹn với mình tôi. Còn cả tá các cô gái đang chờ đợi anh, cả tá các cô gái vẫn tin rằng một ngày anh sẽ tới và đón họ về làm vợ, dù là vợ lẽ cũng được.
Anh là cái gì mà lại đi lừa những cô gái như chúng tôi như vậy, anh lợi dụng trái tim phụ nữ, anh thật bỉ ổi. Tôi quá cay đắng và nhục nhã khi chị buông những lời nói đó. Có lẽ, tôi đã yêu quá mù quáng và đây là cái giá mà tôi phải trả cho sự nông nổi của mình. Nghĩ lại chuyện giữa hai người suốt thời gian yêu nhau, tôi có chút tiếc nuối, nhưng tôi cũng chán nản lắm rồi. Giờ tôi phải làm sao, tôi cảm thấy thực sự mệt mỏi, cảm thấy đau khổ khi phải đối diện với chuyện này. Làm sao để tôi vượt qua đây?
Theo VNE
Ngày vẫn trôi về phía cũ Em ngốc nghếch không chịu hiểu rằng Lọ Lem và hoàng tử chỉ có ở trong chuyện cổ tích, còn nơi em đang sống là hiện tại. Sớm nay thức dậy, cơn gió lạnh bất chợt ùa vào phòng khiến cho lòng em lại ngổn ngang bao nỗi buồn vui xưa cũ. Em lật lại cuốn nhật ký nhỏ, trang giấy thơm ngày...