Chú chó mù của người đánh giày câm lại bị mất, đã 4 tháng kiếm tìm trong vô vọng
Với anh O, nỗi đau lần thứ hai ít ồn ào hơn nhưng lại thấm thía hơn lần trước đó.
Nhắc đến câu chuyện đẹp về tình bạn giữa anh đánh giày câm và chú chó mù 4 năm trước hẳn nhiều người vẫn còn nhớ.
Đã từng thương yêu, đã từng mất mát
Năm 2015, mạng xã hội chia sẻ rầm rộ hình ảnh một chú chó xinh xắn nằm gọn trong chiếc hộp lem nhem của anh đánh giày câm bên vỉa hè quận 1, Sài Gòn. Cuộc sống thiếu thốn vật chất nhưng đầy ắp tiếng cười, đầy ắp sự vô tư giữa một người và một cún này khiến không ít người thầm ngưỡng mộ.
Anh tên thật là Trần Khắc Ân, tên thường gọi là O, sinh năm 1977, quê ở An Giang. Anh O bị câm, làm nghề đánh giày, ban ngày lang thang lề đường, đêm về ngủ tại một túp lều ở chân cầu Thủ Thiêm. Chú chó ấy do một người khác cho, tên là Vàng.
Mỗi người là một mảnh ghép không trọn vẹn, họ chấp nhận nhau trong khiếm khuyết và tạo ra một tình bạn đẹp.
Năm 2015, anh O và Vàng được trao giải We Choice Awards ở hạng mục Câu chuyện truyền cảm hứng cho cộng đồng. Anh rụt rè ẵm chú chó của mình đi trên sân khấu đầy ánh sáng, lạ lẫm và bỡ ngỡ.
Năm 2018, nhiều người rối bời khi nghe tin chú chó bị mất. Anh O bỏ hết việc để đi tìm. Ngày 7/12, anh Nguyễn Thắng – người hay được anh O gửi chú chó, sau nhiều ngày phụ kiếm may sao tìm gặp được Vàng đang nằm cạnh một công nhân ở khu vực Lương Định Của.
Sự hội ngộ khiến không ít người rưng rưng, dù từng buồn, từng mất mát, nhưng giờ đây mọi chuyện đã được sửa sai bằng một cuộc gặp nhau lần nữa. Nhưng thứ bình yên mà anh O khóc ròng để kiếm tìm lại được lại dễ vỡ đến đau lòng. Sự chia cắt lại ập đến lần nữa, tình bạn vốn từng có vết hằn xa cách nay bỗng lặp lại sự đứt lìa.
Vàng lại mất tích chỉ sau hơn 3 tháng trở về
Với anh O, nỗi đau lần thứ hai ít ồn ào hơn nhưng lại thấm thía hơn lần trước đó.
Một buổi sáng, anh O ngủ dậy và thấy chỗ nằm cạnh mình trống rỗng. Cuộc tìm kiếm diễn ra bình tĩnh hơn và ít ồn ào hơn lần đầu tiên.
Có lẽ ‘kinh nghiệm’ từ lần biến mất lần trước của Vàng khiến anh rất nhanh biết mình phải làm gì.
Anh không còn khóc lóc đến phờ người, anh không còn la ó như điên dại để tìm kiếm nữa. Có rất nhiều loại thói quen đau lòng, một trong số đó là thói quen mất mát.
Anh đang đánh giày từ 9h sáng đến 16h chiều mỗi ngày trước cửa một quán cà phê nằm trong cuối con hẻm 15, Lê Thánh Tôn, Quận 1.
Không nhiều người biết đến điều này, bởi anh lặng lẽ, và cũng bởi câu chuyện qua từng ấy thời gian, hẳn đã là một điều cũ, một điều ít gây xôn xao rồi.
4 tháng trôi qua, chưa hề có manh mối nào. Anh O ngày ngày ngồi lại trước quán cà phê nọ, câm lặng, cần mẫn đánh những đôi giày cũ lờ nhờ vết bẩn.
Anh O đã mua về một chú chó mới cách đây hai tháng.
Ngày xưa không có thì thôi, bỗng dưng cuộc đời anh được trao cho một người bạn, rồi lại tự ý lấy nó đi, không chịu nổi khoảng trống nó bỏ lại, anh phải trả tiền để có thứ gì đó lấp vào thay thế. Anh nghèo, nhưng hạnh phúc đôi khi không là điều miễn phí.
Vàng – Chú chó đầu tiên được cho, âý là cái duyên tình cờ, lần thứ hai, anh bỏ tiền mua (một khoản chi xa xỉ cho công việc đánh giày rẻ ràng), ấy một sự tìm kiếm để thay thế, để lắp đầy có chủ ý.
‘Anh ấy có lẽ đã dần chấp nhận sự thật rằng Vàng đã mất thật rồi‘, chủ quán cà phê bảo thế.
Trực tiếp hỏi anh, qua những cái lắc đầu, cái gật đầu và những kí hiệu tay chân đơn giản, người ta hiểu được anh vẫn đi tìm Vàng và được ai đó giúp đỡ đang tìm cùng ở quận 2.
Dấu vết của sự mất mát cũ thấp thoáng hiện lên đâu đó
Anh giấu đồ của.mình vào một góc kĩ. Ấy là những món vỏ chai, những thứ đồ nhựa cũ mà anh nhặt được để bán kiếm tiền, anh liệng vào một chiếc thùng giấu sâu ở góc cây. Sự cảnh giác có lẽ là bài học mà Vàng để lại.
Một người vốn lang bạt, vốn không có gì, vốn nghèo đã biết ‘giữ của’ hơn
Sự hồn nhiên không còn trọn vẹn như xưa, âm thanh mai một ấy đang nhỏ giọt xuống cái góc đường ọp ẹp này.
Mỗi ngày anh đánh được khoảng 5 đôi giày, mỗi đôi được 20 nghìn đồng. Bé cún mới màu đen, nhỏ xíu. Dường như sự chăm sóc anh dành cho chú chó này có phần chu đáo và tỉ mẩn, với bản thân thì lại qua loa.
Chú chó nhỏ được anh mặc quần áo, trong chiếc bọc nhựa chỉ có thịt là thịt (có lẽ anh ăn cơm thôi), anh còn có hẳn thức ăn dành riêng cho thú cưng…
Anh mang theo cả khăn ủ để che cho chú cún nhỏ ngủ trưa dưới nắng (còn anh thì đầu trần, không nón không ô)
Cách anh yêu thương chú chó thể hiện nhiều bằng hành động và có phần mạnh mẽ. Anh bồng bế, xốc nâng, cắn, hôn,… Có thể hiểu được sao anh làm thế, anh yêu thương nhiều mà không thể nói ra.
Tôi hỏi anh tìm đến khi nào thì thôi, 4 tháng không phải là một con số ngắn. Anh giật mình lùi người lại, trừng nhìn tôi. Cái giật mình như thể sao tôi có thể hỏi một câu như thế, sao lại nghĩ đến việc từ bỏ việc tìm chú chó mù.
Rồi anh quay lại chà tiếp chiếc giày đen trên tay mình. Những cú ‘đánh’ mạnh và bạo hơn lúc nãy một chút, như thể anh đang dồn hết cảm xúc của mình vào đó,
Không một câu hỏi nào có thể thốt ra khi nhìn vào ánh mắt đanh lại ấy, nhìn vào cái cách anh giả vờ tìm kiếm cái bàn chải đánh giày để lơ đi xúc của mình như thế ấy (trong khi anh đang cầm nó trên tay). Người ta hiểu được trừ khí có manh mối về Vàng, bằng không hỏi sự khơi gợi kỉ niệm đều khiến anh đau.
Anh vẫn sẽ tìm…Dù là tìm kiếm trong vô vọng nhưng ít ra, việc không bao giờ bỏ cuộc chứng tỏ anh đã trọn tình trọn nghĩa. Dù không giữ được Vàng nhưng ít ra, anh vẫn giữ được niềm tin tìm lại được Vàng vẫn ở lại trong mình
Nhưng thành phố thì rộng lớn, mắt chú chó ấy lại tối tăm. Còn có bao nhiêu thứ khác nữa ngăn trở hai mảnh khép khiếm khuyết ấy tìm lại với nhau.
Vàng ơi, em ở đâu?
Theo tiin.vn
Chú chó mù mất tích lần 2: Đã 4 tháng trôi qua, anh đánh giày câm vẫn lủi thủi chờ phép màu xuất hiện
Không khóc lóc, không gào thét như lần đầu tiên chú chó mù bị mất cắp, anh đánh giày câm lặng lẽ tiếp tục công việc của mình, lòng vẫn cầu mong điều kỳ diệu sẽ xảy ra.
Câu chuyện về anh đánh giày câm, tên O và tình bạn thân thiết với chú chó mù, tên Vàng ở Sài Gòn từng khiến cộng đồng mạng rơi nước mắt vì xúc động.
Tưởng như đôi bạn ấy sẽ vui vẻ cùng nhau sống tiếp cuộc đời bình lặng, dù thiếu thốn nhưng luôn tràn ngập tình yêu thương thì vào ngày 20/11/2018, mọi người hoảng hốt khi phát hiện ra Vàng bị mất tích, không dấu vết, không tiếng động.
Anh O và tình bạn đẹp với chú chó Vàng từng khiến nhiều người xúc động.
Anh O lúc đó chỉ biết khóc nấc thành tiếng, không ăn, không ngủ và không thể tập trung làm việc chỉ vì thương nhớ, lo lắng cho người bạn hiền của mình. Cộng đồng mạng đã chung tay chia sẻ thông tin, những mong vẫn còn cơ hội cứu Vàng và trả em về với chủ.
Thời điểm ấy, một người đàn ông tốt bụng tên Thắng đã chia sẻ bài viết kêu gọi sự giúp đỡ của tất cả mọi người, nếu ai biết Vàng ở đâu thì trực tiếp liên lạc với anh. Thật may mắn, có người thông báo đã nhìn thấy Vàng, anh Thắng đã bỏ tiền chuộc lại chú chó đáng thương, sau đó trao tận tay anh O.
Clip: Vàng mất tích và được tìm thấy sau đó một tháng
Cuộc hội ngộ trong niềm vui và nước mắt một lần nữa khiến dân tình xúc động. Lúc ấy, đã hơn một tháng kể từ ngày Vàng mất tích...
Cuộc hội ngộ của anh O và Vàng sau một tháng chia xa.
Khoảng tháng 3/2019, anh O lại giật mình khi tỉnh giấc nhưng không thấy Vàng bên cạnh. Sau khi tìm mọi ngóc ngách, người đàn ông đáng thương này ngồi bệt xuống đất, thở dài vì tin chắc rằng Vàng đã một lần nữa rời xa anh.
Từ đó đến nay, đã hơn 4 tháng trôi qua, anh O vẫn lẳng lặng tiếp tục cuộc sống mưu sinh của mình. Không gào thét, không khóc lóc, không vật vả như lần đầu tiên hay tin Vàng đi mất, anh O chỉ biết cầu mong phép màu xuất hiện, trong câm lặng.
Từ ngày Vàng đi mất, anh O vẫn lẳng lặng tiếp tục công việc mưu sinh của mình.
Anh O nhận nuôi thêm một bé cún màu đen khá đáng yêu. Ngày ngày nâng niu, bầu bạn. Nhiều người nhận xét trông anh gầy hơn trước, khuôn mặt không buồn cũng không vui.
Chủ quán café nơi anh O đang ngồi đánh giày mỗi ngày cho biết, kể từ khi Vàng mất tích lần hai, anh O trầm tính và ít bộc lộ cảm xúc. 'Vàng đã mất tích 4 tháng, không một manh mối, sợ rằng lần này đi dễ về khó. Anh O hình như cũng biết và đang dần chấp nhận điều đó' - người này chia sẻ.
Người bạn mới của anh O.
Mất đi một người bạn đã gắn bó lâu năm, anh O chắc hẳn rất buồn. Tuy vậy, ánh mắt của người đàn ông này vẫn sáng lên mỗi lần nghe đó nhắc đến Vàng. Chứng tỏ, từ trong sâu thẳm, anh vẫn mong có một phép màu mang Vàng về bên anh. Nếu có, anh sẽ không để nó rời xa anh thêm lần nào nữa.
Theo baodatviet
Chú chó mù may mắn trở về với anh đánh giày câm nhờ sự giúp đỡ từ cộng đồng mạng: 'O mừng lắm, còn tổ chức lễ thành hôn cho chúng nó' Gặp lại chú chó mù sau hơn nửa tháng trời khóc ngắn khóc dài vì tưởng đã chết, anh O không giấu nỗi niềm vui trên khuôn mặt. Vừa ôm con chó, anh vừa đập tay vào lồng ngực, ý chỉ: Anh thấy vui ở tận trong tim. Thằng O mừng quá, còn tổ chức lễ 'thành hôn' cho chú chó trở về...